Dị Độ Lữ Quán

Chương 89: Cực kỳ sáng tạo tính

Chương 89: Ý tưởng cực kỳ sáng tạo Học viện?
Nhìn thấy tin nhắn của "Nghiệt Đồ Tam Thiên", trong đầu Vu Sinh đầu tiên là thoáng chút bối rối, cảm thấy từ "Học viện" này hình như có chút quen thuộc, ngay sau đó hắn liền nhớ đến lúc trước nói chuyện với Bách Lý Tình, đối phương đã ngẫu nhiên nhắc đến chuyện này, cùng với lúc nãy nghịch điện thoại xem các chức năng, trong một đống tài liệu đã lơ đãng liếc thấy chút thông tin, cuối cùng cũng khớp được danh từ này.
Theo tài liệu nói, đó là một tổ chức hoạt động bên ngoài giao giới địa, trụ sở chính của nó nằm trên một tinh cầu xa xôi tên là "Tara". Học viện có năng lực đặc biệt về truyền thừa tri thức, phát hiện khảo cổ, nghiên cứu phát minh kỹ thuật, và đối kháng những Cổ lão quái dị uy hiếp lý trí của người thường. Về bản chất, nó giống như thực sự là một "Đại học" với quy mô cực kỳ lớn, nhân viên hoạt động bên ngoài phần lớn mang danh hiệu "Giáo sư"...
Nếu là một tổ chức học thuật ưa thích nghiên cứu kỳ vật như vậy, việc họ cảm thấy hứng thú với trang bị kim loại cổ quái mà Vu Sinh tìm được ngược lại cũng rất hợp lý.
Nhưng có một vấn đề, Học viện không hề dễ tiếp xúc như các "tổ chức vực ngoại" khác – về cơ bản, họ chỉ tiến hành giao lưu ở phương diện chính thức với các tổ chức khác, hoạt động ngầm rất thần bí. Một người mới vào nghề như Vu Sinh, ngay cả "đồng liêu" cũng không quen biết mấy người, thì tìm "Giáo sư" của Học viện ở đâu ra?
Vu Sinh nhíu mày, hơi do dự một chút rồi nhắn lại cho "Nghiệt Đồ Tam Thiên" một tin: "Làm thế nào ta liên lạc được với 'Học viện'? Bên ngươi có cách nào không?"
Nhưng lần này, hắn chờ rất lâu mà không thấy "Nghiệt Đồ Tam Thiên" trả lời lại, đối phương dường như sau khi gửi xong tin nhắn cuối cùng đó thì đã ngoại tuyến.
"Dù sao cũng có thêm một hướng suy nghĩ." Chờ một lúc lâu, Vu Sinh đành tiếc nuối cất điện thoại đi, sau đó lại cầm lấy trang bị kim loại đen sì kia, lật qua lật lại quan sát tỉ mỉ.
Hắn tìm thấy trên bề mặt trang bị những minh văn cổ quái mà "Nghiệt Đồ Tam Thiên" đã nhắc tới – lúc chụp ảnh trước đó hắn thậm chí còn không chú ý đến, không ngờ lại bị "cư dân mạng" tỉ mỉ phát hiện.
Thoạt nhìn chúng như là một loại văn tự nào đó, đã bị mài mòn đôi chút, nhưng vì được khắc rất sâu nên vẫn có thể nhìn ra được. Có điều Vu Sinh không hiểu nội dung của nó, cũng căn bản chưa từng thấy qua loại kiểu chữ kỳ lạ, quanh co khúc khuỷu, được tạo thành từ rất nhiều vòng tròn này.
Đúng lúc này, Vu Sinh đột nhiên cảm thấy điện thoại lại rung lên. Có trả lời rồi?!
Hắn vội vàng móc điện thoại ra, lại phát hiện không phải "Nghiệt Đồ Tam Thiên" có tin nhắn mới, mà là ảnh đại diện của Cô Bé Quàng Khăn Đỏ trong tin nhắn riêng đang nhấp nháy.
Mở ra xem, đối phương gửi tới một câu: "Ta thấy mấy cái ảnh ngươi đăng và tin nhắn rồi – thứ đó không phải là ngươi nhặt được từ trong 'nhà' của mình đấy chứ?!"
"Đúng vậy," Vu Sinh ngược lại rất thản nhiên, "Nhưng ta sợ dọa người khác nên không nói điều này."
"May là ngươi không nói thế, phải nghĩ cho tam quan của người bình thường chứ. Mà ngươi nhặt được nó thế nào vậy? Đường Ngô Đồng số 66 là 'lãnh địa' của ngươi mà, trong căn nhà đó sao lại xuất hiện thứ mà chính ngươi cũng không nhận ra?"
"Căn phòng này nhiều chuyện tà môn lắm," Vu Sinh vừa gõ chữ vừa thở dài, "Eileen cũng là ta nhặt được trong phòng mà, chắc chắn sẽ có đủ thứ đồ linh tinh lộn xộn xuất hiện thôi."
Búp bê nhỏ bên cạnh đang hóng chuyện, lúc này lập tức dùng đầu đập vào cánh tay Vu Sinh: "Tự dưng lôi ta vào làm gì! Với lại cái gì gọi là đồ linh tinh lộn xộn – ta linh tinh lộn xộn hả?"
Vu Sinh tùy ý xoa đầu Eileen hai cái: "Ta chỉ nói vậy thôi, để nhấn mạnh ý cho câu chuyện..."
Sau đó hắn liền kể lại đại khái quá trình nhặt được trang bị kim loại đó trong tin nhắn riêng với Cô Bé Quàng Khăn Đỏ, cuối cùng không quên hỏi một câu: "Ngươi từng gặp thứ tương tự chưa?"
"Việc vật thể nhân tạo xuất hiện trong dị vực là rất bình thường, nhưng việc một vật thể nhân tạo 'từ bên ngoài đến' lại xuất hiện trong dị vực thì rất kỳ lạ. Đương nhiên, hiện tại cũng không thể xác định thứ đó có thật là từ 'bên ngoài' tới không, cũng có thể nó vốn là một bộ phận của Đường Ngô Đồng số 66, chỉ là ngươi chưa từng chú ý tới nó, dù sao ta không rõ tình hình của ngươi và căn nhà đó," Cô Bé Quàng Khăn Đỏ lại gửi một đoạn tin nhắn dài, "Về phần trang bị kim loại kia, ta quả thực chưa thấy bao giờ, nhưng ta đề nghị ngươi đừng tiếp tục hỏi thăm khắp nơi trên Biên Cảnh Thông Tin nữa. Một là vì thông tin đáng tin cậy ngươi cung cấp quá ít, đoán chừng cũng chẳng hỏi ra được gì, hai là trên Biên Cảnh Thông Tin hạng người nào cũng có, cẩn thận bị kẻ không đáng tin lừa gạt."
Một lát sau, Cô Bé Quàng Khăn Đỏ lại gửi tin nhắn mới: "Ngươi cứ giữ lại nó trước đi, sau này nếu có người thích sưu tập kỳ vật xuất hiện, thứ đó nói không chừng bán được giá tốt đấy. Ngươi cũng có thể quan sát thêm trong thời gian này, xem có thứ gì tương tự 'rơi' ra nữa không, món đồ chơi này trông giống như một linh kiện, biết đâu còn có bộ phận khác nữa..."
Vu Sinh đọc tin nhắn đối phương gửi tới. Hắn sững sờ một chút, rồi nhanh chóng gõ lại một dòng: "Cái thứ đồ bỏ đi này mà cũng bán được tiền á?!"
Lần này Cô Bé Quàng Khăn Đỏ rõ ràng mất một lúc mới gửi tin nhắn: "...Chắc chắn sẽ có những người sưu tập hứng thú với đủ loại đồ vật kỳ kỳ quái quái, nhất là loại đồ chơi mang ra từ dị vực nhưng bản thân lại không có tính nguy hiểm gì như thế này, chỉ cần ngươi chứng minh được nó đúng là 'vật thu được từ dị vực' là được."
"À, vậy làm sao chứng minh điều này? Có nơi chuyên làm giám định loại này không?"
"Cục Đặc Công có tư cách thẩm định, các tổ chức lớn như 'Học viện', 'Barmosa Ẩn Sĩ Hội' hay 'Hiệp hội Kỳ vật/Cổ vật' cũng có chuyên gia giám định phương diện này, chứng nhận họ đưa ra có độ tin cậy rất cao... Ngươi thiếu tiền à?"
Vu Sinh do dự một chút, quay đầu liếc nhìn cô nàng hồ ly vừa lại lôi ra một cái đùi gà từ trong đuôi để gặm.
Hắn gõ chữ mà có chút xấu hổ: "Ngươi biết đấy, ta hiện đang nuôi hai người, mà sức ăn của Hồ Ly lại cực lớn... Công việc cá nhân của ta thì đang hơi gặp phải chút 'giai đoạn chững lại'."
Nguyên nhân chủ yếu của giai đoạn chững lại là đột nhiên phát hiện người hâm mộ của mình đã hình thành nên những XP cực kỳ lệch lạc từ trong tác phẩm của mình, đến mức bản thân sinh ra nghi ngờ nghiêm trọng về phương hướng sáng tác, thậm chí cả năng lực cá nhân.
Mà tin nhắn của Cô Bé Quàng Khăn Đỏ thì đến rất nhanh, nàng cũng không tò mò "công việc cá nhân" của Vu Sinh là gì: "Vậy ngươi có thể thử nhờ Cục Đặc Công cấp giấy chứng nhận thẩm định, dù sao bọn họ chắc chắn tin thứ này là ngươi tìm được từ trong dị vực – trừ phi họ không thừa nhận Đường Ngô Đồng số 66 là một dị vực."
Nụ cười lộ ra trên mặt Vu Sinh, nghĩ đến tiền cơm cho Hồ Ly và cái TV mới cho Eileen lập tức đều có manh mối rồi, nhưng đúng lúc này, lòng hắn bỗng nhiên lại khẽ động. Một ý nghĩ cực kỳ táo bạo, cực kỳ sáng tạo, vô cùng hấp dẫn và có giá trị thực tiễn loảng xoảng một tiếng đập vào đầu hắn.
Ý nghĩ này tỏa ra ánh sáng vàng óng – đến mức trong mắt hắn cũng lóe lên hào quang khác thường: "Đợi đã, có phải chỉ cần là đồ vật mang ra từ dị vực mà lại không có tính nguy hại thì đều có thể làm thẩm định loại này không?!"
Phía Cô Bé Quàng Khăn Đỏ phải gần nửa phút sau mới trả lời lại một chữ "Hả?"
Sau đó không đợi Vu Sinh gõ chữ tiếp, nàng liền cực nhanh gửi tới một câu: "Khoan đã, hình như ta đoán được ngươi muốn làm gì rồi! Chẳng lẽ ngươi định..."
Vu Sinh nhìn quanh phòng khách một lượt.
Nhìn cái gì cũng thấy đáng tiền.
Ngay cả giấy dán tường mốc meo bong tróc ở góc tường dường như cũng được dát vàng...
Nhưng giây sau điện thoại của hắn liền rung liên tục, Cô Bé Quàng Khăn Đỏ lạch cạch gửi tới một tràng tin nhắn: "Người ta sưu tập đồ vật cũng có tiêu chuẩn đấy nhé! Ít nhất trông cũng phải giống món đồ hiếm có, có câu chuyện chứ! Chẳng lẽ lúc người ta lấy ra khoe khoang lại mang theo đôi dép nhựa, báo cũ, vỏ chai nước ngọt các loại à? Sao ngươi lại nghĩ ra được thế hả ——"
Vu Sinh hơi sững sờ bởi loạt tin nhắn liên tiếp này, hắn dường như có thể cảm nhận trực tiếp từ trong câu chữ sự chấn động và kinh ngạc tột độ của cô thiếu nữ cấp ba nào đó. Cùng lúc đó, tại một nơi khác ở rìa khu phố cổ trong Giới Thành, Cô Bé Quàng Khăn Đỏ đang nằm trong phòng, sau khi gửi tin nhắn xong vẫn còn ngẩn người nhìn điện thoại, hồi lâu chưa hoàn hồn. Vẻ mặt nàng quả thực tràn đầy sự chấn động và kinh ngạc.
"Chưa ngủ à?" Một giọng nữ trẻ trung truyền đến từ phía trên, ngay sau đó một khuôn mặt xuất hiện ở mép giường tầng trên – đó là một cô gái tóc đen dài, trông còn nhỏ hơn Cô Bé Quàng Khăn Đỏ một hai tuổi, nàng liếc qua điện thoại trong tay Cô Bé Quàng Khăn Đỏ, nhận ra giao diện trên màn hình, "Biên Cảnh Thông Tin à – có tin gì mới không? Có việc rồi à?"
"Không phải, đang tán gẫu với người ta, đại thụ rung động." Cô Bé Quàng Khăn Đỏ thuận miệng nói.
"Còn có chuyện khiến ngươi đại thụ rung động cơ à? Có người đăng ảnh khoả thân lên bảng tin công cộng à?"
Cô Bé Quàng Khăn Đỏ không ngẩng đầu: "Có một thực thể muốn bán gia sản để làm giàu."
Cô gái trên giường tầng trên trong nháy mắt bị trượt khuỷu tay, không chống được mép giường liền rơi xuống – nhưng may mắn vừa rơi được nửa chừng thì đã dùng tóc quấn lấy khung sắt hai bên thành giường, giống như một oán linh nửa đêm treo lơ lửng bên giường Cô Bé Quàng Khăn Đỏ, vừa đung đưa vừa mở miệng: "Đây là chủ đề kinh dị mới gì đang hot à?"
"Tóc Dài, ngươi có thể đừng nói chuyện với ta trong bộ dạng đáng sợ như vậy được không?" Cô Bé Quàng Khăn Đỏ không nhịn được liếc trắng mắt cô "bạn cùng phòng" đang treo trên giường tầng hai, giữa đêm hôm khuya khoắt, một cô gái mặc váy ngủ trắng dùng tóc treo lơ lửng đung đưa trong ký túc xá, ai mà đẩy cửa vào chắc sợ đến mất mạng mất, "Với lại ta không đùa đâu, nghiêm túc thảo luận này, nếu có một dị vực, bên trong có một thực thể giống hệt con người, thực thể này không những có thể tùy tiện đi ra ngoài, mà còn có thân phận hợp pháp trong thế giới loài người, vậy thì liệu hắn có thể..."
Cô gái treo trên giường chăm chú suy nghĩ một chút, mặt lộ vẻ kinh ngạc: "Ta biết rồi, chính là người mà ngươi tiếp xúc gần đây... Toang! Thật sự để hắn tìm ra được bug rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận