Dị Độ Lữ Quán
Chương 285: Eileen Promax
Chương 285: Eileen Promax
Chờ dọn dẹp xong bát đũa, Vu Sinh liền dẫn Hồ Ly cùng Eileen trực tiếp mở cửa đi vào sơn cốc, đi tới cổng dịch chuyển trên bình đài.
Lần này, Vu Sinh cũng mang cả ba Eileen tới.
Đây là bởi vì tiểu nhân ngẫu muốn đích thân hoàn thành mấy bộ phận chủ yếu bên trong nghi thức, bao gồm việc vẽ pháp trận phức tạp, tập trung vật liệu luyện kim, thậm chí một phần công việc tạo hình —— với hình thể hiện tại của nàng, muốn hoàn thành nhiều nhiệm vụ phức tạp như vậy, một thân thể chắc chắn không làm xuể.
Lần này, bọn Vu Sinh chỉ có thể cố gắng nâng cao “Độ hoàn thành” của tạo vật, cố hết sức tránh mọi khả năng dẫn đến thiếu sót.
"Hay là ở chỗ này?" Eileen nhìn xung quanh một chút, tìm được góc khuất trên bình đài nơi lần trước tạo ra thân thể cho mình, "Thật thích hợp."
"Chờ chút đã, ta làm một bức tường, phòng gió lớn thổi tắt nến," Vu Sinh vừa nói vừa bắt đầu tập trung lực chú ý, vừa thao túng bình đài “sinh trưởng” vừa lẩm bẩm, "Biết thế lần trước đã không phá bức tường đi rồi..."
"So với việc này, ngươi càng nên mau chóng xây cái 'Thần miếu' trong kế hoạch của ngươi lên đi, đã sớm nói muốn xây cái trạm trung chuyển gì đó ở đây, bây giờ trên bình đài còn trơ trụi, chỉ có mỗi cánh cổng sừng sững ở đó, ngay cả hàng rào che chắn cũng không có," Eileen lí nhí làu bàu, "Ta đề nghị ngươi đừng có suốt ngày ôm mấy cái hình ảnh kiến trúc sử thi tìm trên mạng rồi suy nghĩ vẩn vơ nữa, làm tạm cái hộp diêm cũng được mà..."
Trán Vu Sinh đổ mồ hôi lạnh, thầm nghĩ thảo nào bình thường lúc mình tìm kiếm hình ảnh kiến trúc, tiểu nhân ngẫu này luôn trưng ra vẻ mặt kỳ quái nằm sấp nhìn ở bên cạnh, thì ra nàng đã sớm đoán được mình chuẩn bị dùng chúng làm tài liệu tham khảo để 'xoa' nhà...
Nhưng mồ hôi lạnh thì mồ hôi lạnh, công việc trong tay hắn ngược lại không hề dừng lại.
Theo một tiếng ma sát vang lên của nham thạch cùng chấn động nhẹ truyền đến dưới chân, mặt đất xung quanh nhấp nhô như vật sống rồi bắt đầu nhanh chóng sinh trưởng.
Hắn tạo ra một bức tường vây tạm thời để che chắn gió trong sơn cốc, rồi lại khiến một cái bình đài có kích thước thích hợp nổi lên ở giữa khoảng đất trống, dùng làm bệ luyện kim, sau đó liền để Hồ Ly đem những thứ cần thiết từng món một đặt lên bệ.
Nến nghi thức, dầu thánh, hương liệu, bột thủy tinh, mực nước... moi được từ Cục Đặc công...
Tất cả đều là vật liệu luyện kim phẩm cấp cao nhất có thể tìm được, một vài thứ thậm chí không mua được trên thị trường, là bảo bối được Cục Đặc công thờ phụng.
Không thể không nói, đúng là hàng cao cấp có khác, không giống đồ mua được trong cửa hàng năm nguyên —— cách đóng gói đã khác một trời một vực, có vài loại hương liệu nghi thức thậm chí còn được đựng trong hộp mạ vàng có hiệu quả phong ấn, Vu Sinh nhớ lần trước mình mua chỉ được đựng trong bình nhựa...
Đủ loại vật liệu cao cấp bày thành một hàng trước mắt, tiểu nhân ngẫu nhìn đến thẳng cả mắt, lúc quay đầu nhìn về phía Vu Sinh, trong mắt tràn đầy kinh ngạc thán phục: "Ngươi *** cuối cùng đã moi được bao nhiêu thế?!"
"Đây đã là gì đâu, trong đuôi Hồ Ly còn nhiều nữa kìa," Vu Sinh vẻ mặt đắc ý, "Với lại, lần trước ta moi vật liệu ngươi cũng có mặt mà, giờ kinh ngạc cái nỗi gì."
Eileen chớp mắt mấy cái, có vẻ chậm tiêu gãi gãi đầu: "Hình như cũng đúng ha."
Vu Sinh: "..."
Hắn bỗng nhiên không còn bận tâm liệu những vật liệu tốt này có tạo ra tố chất thân thể cao cấp hay không, mà chỉ tò mò liệu chúng có thể khiến đầu óc Eileen tốt hơn chút nào không...
Cùng lúc đó, tiểu nhân ngẫu đã bắt đầu vẽ phần cơ sở của pháp trận luyện kim trên bệ kia.
So với thuật thức đơn giản dạy cho Vu Sinh trước đây, pháp trận nàng đang vẽ lúc này rõ ràng là một pháp trận cấp cao phức tạp và huyền ảo hơn nhiều —— những phù văn hoa cả mắt tạo thành từng đường cong bên trong thuật thức, tất cả các khu vực chú linh đều có những “tiết điểm” khuếch đại, ổn định và liên kết phức tạp, tinh xảo hơn; đường cong cơ sở hình vòng tròn có đến bốn lớp, càng đi vào khu vực trung tâm thì càng phức tạp, nhìn thôi cũng đủ hoa mắt.
Hai Eileen mỗi người ôm một cây bút chấm mực, dùng mực nước nghi thức đặc thù chăm chú vẽ trên bệ, vẻ mặt các nàng nghiêm túc, trông rất cẩn thận tỉ mỉ; Eileen thứ ba thì đứng ngoài pháp trận, từ góc nhìn của người thứ ba kiểm tra tính hoàn chỉnh và đối xứng của toàn bộ trận đồ.
Phải công nhận rằng, cái bản lĩnh vừa dùng mấy thân thể đồng bộ 'thi công', lại vừa có góc nhìn người thứ ba bao quát toàn cục ở bên cạnh của nàng quả thực rất thích hợp để làm việc này, Vu Sinh nhìn mà cũng thấy hơi hâm mộ.
Hắn nghĩ nếu lúc mình 'xoa' nhà mà cũng có thể có mấy góc nhìn ở bên cạnh quan sát, thì chắc chắn không có khả năng lần nào cũng 'xoa' ra giống như cái nhà vệ sinh công cộng cảnh quan.
Eileen vừa vẽ thuật thức vừa tỏ ra rất thành thạo điêu luyện, cái thân thể phụ trách giám sát kia vừa quan sát hiện trường lại vừa có thể tranh thủ nói chuyện với Vu Sinh: "Lần này vật liệu làm khung xương dùng cái gì?"
Vu Sinh: "Thật ra ta thấy thép cây cũng không tệ..."
Lời vừa nói được một nửa, không đợi tiểu nhân ngẫu bắt đầu cằn nhằn, hắn liền lập tức đổi giọng: "Nhưng vừa rồi Hồ Ly đã đưa ra một đề nghị mới."
Eileen giám sát khẽ giật mình, vô thức quay đầu lại.
Sau đó nàng liền thấy Hồ Ly nâng một cái đuôi lên run run, "loảng xoảng" một tiếng thật lớn, giũ ra một khối sắt thô to ném xuống đất.
Tiểu nhân ngẫu nhìn đến ngây người: "...Ngọa Tào?!"
Vu Sinh vội vàng mở miệng: "Ngươi đừng có biểu cảm đó, đây có thể là vật liệu cấp bậc cao nhất mà bọn ta tìm được. Theo cách nói của Cục Đặc công, chỉ số thần bí học của thứ này đúng là kịch khung, khả năng dung nạp, truyền dẫn linh tính thậm chí còn mạnh hơn cả người sống —— ngay cả trong kho của Cục Đặc công cũng không tìm được thứ nào tốt hơn món này, ngươi nghĩ mà xem, bọn hắn thậm chí còn phải nhập hàng từ chỗ bọn ta..."
Eileen bị một tràng lời này của Vu Sinh làm cho sững sờ một chút, mắt thấy sắp bị lừa tin rồi, nhưng đột nhiên nàng lại nghĩ tới điều gì đó, kịp phản ứng: "Ây chờ chút! Thứ này sẽ sinh ra Cơ Hồn mà! Đến cái búa rèn từ nó *** cũng có thể sinh ra Cơ Hồn! Dùng nó tạo khung xương cho ta chẳng phải là bản thân nó cũng sẽ sống lại sao? Đến lúc đó ta làm gì cũng phải thương lượng với xương cốt của mình trước à?"
"Sẽ không," lần này Vu Sinh còn chưa kịp mở miệng, Hồ Ly ở bên cạnh đã lắc đầu, rồi kiên nhẫn giải thích, "Linh Hồ Huyền Thiết cũng không phải loại tà vật sẽ chủ động đoạt lấy tâm thần người khác, nó chỉ biểu hiện linh tính khi được dùng để chế tạo đồ vật thông thường, nhưng nếu dùng để rèn xương đúc thân thể, nó sẽ chỉ tương thông tâm ý với chủ nhân —— ở quê của ta có một số thương nhân từ các tinh cầu ngoại bang chuyên thu mua Huyền Thiết của chúng ta, bọn họ tuy không biết đúc tạo Khí Linh, nhưng lại biết chế tạo loại 'Vật Cấy Ghép' chuyên dùng trong cơ thể, chưa từng xảy ra vấn đề gì."
"...Sao quê quán ngươi cái gì cũng có vậy..." Eileen lẩm bẩm, nhưng cuối cùng cũng bỏ đi lo lắng, chỉ hơi nghi ngờ nhìn khối sắt lớn bên cạnh Hồ Ly, "Nhưng cái thứ to như vậy ngươi định biến thành khung xương cho ta thế nào? Không phải cần xây một cái nhà máy luyện kim gì đó để nung chảy nó trước sao?"
Vu Sinh vẻ mặt đắc ý: "A, cái này đơn giản, trước tiên ta tạo một cái khuôn lõm hình khung xương trên mặt đất bên cạnh, sau đó Hồ Ly nung khối sắt này thành nước rót vào..."
Vừa nói, hắn vừa đi đến một khoảng đất trống cách bệ luyện kim một khoảng an toàn, đưa tay dẫn dắt một lát, mặt đất chỗ đó liền lúc nhúc sinh thành một khuôn lõm hình khung xương người nộm, có kích thước và tỉ lệ như khung xương người thật, sau đó Hồ Ly liền đi tới bên cạnh khuôn lõm đó, đưa tay vung lên, bấm pháp quyết niệm chú, khối "Huyền Thiết" kia liền trôi nổi đến trước mặt nàng, bắt đầu dần dần nóng chảy dưới sự bao bọc của từng luồng hồ hỏa...
Vu Sinh còn giới thiệu với Eileen: "Kỹ thuật này là ta học theo mấy cái video trên mạng về việc đúc lan can sắt trên mặt đất đó..."
Eileen: "..."
Trong cái đầu không quá lanh lợi của tiểu nhân ngẫu luôn cảm thấy cảnh tượng trước mắt này có điểm quái dị.
Bên này, hai thân thể của nàng vẫn đang cúi đầu phác họa thuật luyện kim phức tạp, những phù văn huyền ảo cùng kiến thức luyện kim liên quan đó đều đến từ truyền thừa cổ xưa giữa các nhân ngẫu.
Bên kia, Hồ Ly đang dùng ngọn lửa ẩn chứa linh lực để nung chảy thỏi Huyền Thiết, ngọn lửa và chú quyết đó thì đến từ thuật pháp thần bí của dị giới xa xôi cùng với tiên thuật của Yêu Hồ.
Mà mấu chốt kết hợp hai thứ này lại là cái rãnh Vu Sinh khoét trên mặt đất, kỹ thuật này chủ yếu đến từ tay nghề đúc lan can sắt của xưởng nhỏ trong thôn...
Mà cũng đừng nói, rót ra trông cũng ra hình ra dạng phết —— cái rãnh này Vu Sinh khoét rất cân đối...
Một lát sau, hồ hỏa biến mất, Hồ Ly tạm thời đặt thỏi sắt còn thừa sang một bên, tiếp đó lấy từ trong đuôi ra mấy thùng nước lớn dội lên mặt đất, sau khi làm nguội sơ bộ liền lấy bộ “khung xương” vừa đúc ra khỏi lòng đất, còn nóng hổi đặt vào trong pháp trận luyện kim Eileen vừa vẽ xong.
"Vật liệu dùng làm 'huyết nhục' vẫn là bùn đất và nham thạch trong sơn cốc," Vu Sinh nói ở bên cạnh, "Hiện tại vật liệu này cũng coi như phù hợp nhất với yêu cầu của ngươi rồi, bọn ta cũng không có loại 'bùn đất lúc nhúc như vật sống' nào cao cấp hơn trong tay cả."
"Được rồi, dù sao cũng không phải bột củ sen là tốt rồi," Eileen thở dài, "Vậy ngươi tiến hành tạo hình cơ bản đi, ta giúp ngươi hoàn thiện phần chi tiết."
Tinh dầu và hương liệu dùng cho nghi thức được đổ vào lửa, bùn đất cùng nham thạch lúc nhúc bao bọc lấy bề mặt bộ khung xương tràn đầy lực lượng linh tính kia, thân thể nhân ngẫu bắt đầu nhanh chóng thành hình, Vu Sinh dùng lưỡi dao "Thánh Nữ Nhân Tạo" rạch một vết thương trên tay mình, nhỏ máu vào đám bùn đất và đá đang lúc nhúc biến hình kia, hoàn thành khâu mấu chốt nhất của toàn bộ nghi thức.
Eileen thì dùng tay dẫn dắt, hoàn thiện các chi tiết trong quá trình này, đảm bảo thân thể mới có thể được rót linh hồn vào dưới trạng thái hoàn mỹ nhất.
Thép linh tính đang dần thức tỉnh.
Nham thạch và bùn đất vô hồn bắt đầu xuất hiện sinh cơ.
Bề mặt phôi nhân ngẫu thô ráp màu xám trắng nổi lên cảm giác da thịt.
Vu Sinh, Hồ Ly và Eileen cùng nhau vây quanh bên bệ luyện kim, vừa căng thẳng vừa mong đợi nhìn cảnh tượng này.
Ngực của nó bắt đầu phập phồng.
Nó đang cố gắng học cách hô hấp.
Tay chân của nó đang thành hình, cũng khẽ rung động.
Nó đang chờ đợi có người gọi tên mình...
"Eileen——"
Vu Sinh nhẹ giọng gọi.
Thế là nàng được ban cho sinh mệnh.
Một bộ váy dài Gothic màu đen hoa lệ mà trang nhã bao phủ lấy thân thể nhân ngẫu mới sinh, khuôn mặt vốn cứng nhắc thô kệch trong nháy mắt trở nên linh động và tràn đầy sức sống, tâm trí Eileen tiến vào thân xác mới này, một giây sau, Vu Sinh liền thấy—— Bộ thân thể này bắt đầu co rút lại.
Rất nhanh nha, 'vèo' một cái, liền từ một mét sáu bảy biến thành một mét hai, sau đó ngay lập tức lại từ một mét hai co lại còn 66.6 cm.
Hắn và Hồ Ly đều ngây người: "...?"
Trên bệ luyện kim, Eileen Promax mới sinh (66.6 cm) mờ mịt ngồi dậy, cùng ba thân thể khác của mình nhìn nhau không nói nên lời.
Hai giây sau, "oa" một tiếng, nàng liền khóc ré lên.
Chờ dọn dẹp xong bát đũa, Vu Sinh liền dẫn Hồ Ly cùng Eileen trực tiếp mở cửa đi vào sơn cốc, đi tới cổng dịch chuyển trên bình đài.
Lần này, Vu Sinh cũng mang cả ba Eileen tới.
Đây là bởi vì tiểu nhân ngẫu muốn đích thân hoàn thành mấy bộ phận chủ yếu bên trong nghi thức, bao gồm việc vẽ pháp trận phức tạp, tập trung vật liệu luyện kim, thậm chí một phần công việc tạo hình —— với hình thể hiện tại của nàng, muốn hoàn thành nhiều nhiệm vụ phức tạp như vậy, một thân thể chắc chắn không làm xuể.
Lần này, bọn Vu Sinh chỉ có thể cố gắng nâng cao “Độ hoàn thành” của tạo vật, cố hết sức tránh mọi khả năng dẫn đến thiếu sót.
"Hay là ở chỗ này?" Eileen nhìn xung quanh một chút, tìm được góc khuất trên bình đài nơi lần trước tạo ra thân thể cho mình, "Thật thích hợp."
"Chờ chút đã, ta làm một bức tường, phòng gió lớn thổi tắt nến," Vu Sinh vừa nói vừa bắt đầu tập trung lực chú ý, vừa thao túng bình đài “sinh trưởng” vừa lẩm bẩm, "Biết thế lần trước đã không phá bức tường đi rồi..."
"So với việc này, ngươi càng nên mau chóng xây cái 'Thần miếu' trong kế hoạch của ngươi lên đi, đã sớm nói muốn xây cái trạm trung chuyển gì đó ở đây, bây giờ trên bình đài còn trơ trụi, chỉ có mỗi cánh cổng sừng sững ở đó, ngay cả hàng rào che chắn cũng không có," Eileen lí nhí làu bàu, "Ta đề nghị ngươi đừng có suốt ngày ôm mấy cái hình ảnh kiến trúc sử thi tìm trên mạng rồi suy nghĩ vẩn vơ nữa, làm tạm cái hộp diêm cũng được mà..."
Trán Vu Sinh đổ mồ hôi lạnh, thầm nghĩ thảo nào bình thường lúc mình tìm kiếm hình ảnh kiến trúc, tiểu nhân ngẫu này luôn trưng ra vẻ mặt kỳ quái nằm sấp nhìn ở bên cạnh, thì ra nàng đã sớm đoán được mình chuẩn bị dùng chúng làm tài liệu tham khảo để 'xoa' nhà...
Nhưng mồ hôi lạnh thì mồ hôi lạnh, công việc trong tay hắn ngược lại không hề dừng lại.
Theo một tiếng ma sát vang lên của nham thạch cùng chấn động nhẹ truyền đến dưới chân, mặt đất xung quanh nhấp nhô như vật sống rồi bắt đầu nhanh chóng sinh trưởng.
Hắn tạo ra một bức tường vây tạm thời để che chắn gió trong sơn cốc, rồi lại khiến một cái bình đài có kích thước thích hợp nổi lên ở giữa khoảng đất trống, dùng làm bệ luyện kim, sau đó liền để Hồ Ly đem những thứ cần thiết từng món một đặt lên bệ.
Nến nghi thức, dầu thánh, hương liệu, bột thủy tinh, mực nước... moi được từ Cục Đặc công...
Tất cả đều là vật liệu luyện kim phẩm cấp cao nhất có thể tìm được, một vài thứ thậm chí không mua được trên thị trường, là bảo bối được Cục Đặc công thờ phụng.
Không thể không nói, đúng là hàng cao cấp có khác, không giống đồ mua được trong cửa hàng năm nguyên —— cách đóng gói đã khác một trời một vực, có vài loại hương liệu nghi thức thậm chí còn được đựng trong hộp mạ vàng có hiệu quả phong ấn, Vu Sinh nhớ lần trước mình mua chỉ được đựng trong bình nhựa...
Đủ loại vật liệu cao cấp bày thành một hàng trước mắt, tiểu nhân ngẫu nhìn đến thẳng cả mắt, lúc quay đầu nhìn về phía Vu Sinh, trong mắt tràn đầy kinh ngạc thán phục: "Ngươi *** cuối cùng đã moi được bao nhiêu thế?!"
"Đây đã là gì đâu, trong đuôi Hồ Ly còn nhiều nữa kìa," Vu Sinh vẻ mặt đắc ý, "Với lại, lần trước ta moi vật liệu ngươi cũng có mặt mà, giờ kinh ngạc cái nỗi gì."
Eileen chớp mắt mấy cái, có vẻ chậm tiêu gãi gãi đầu: "Hình như cũng đúng ha."
Vu Sinh: "..."
Hắn bỗng nhiên không còn bận tâm liệu những vật liệu tốt này có tạo ra tố chất thân thể cao cấp hay không, mà chỉ tò mò liệu chúng có thể khiến đầu óc Eileen tốt hơn chút nào không...
Cùng lúc đó, tiểu nhân ngẫu đã bắt đầu vẽ phần cơ sở của pháp trận luyện kim trên bệ kia.
So với thuật thức đơn giản dạy cho Vu Sinh trước đây, pháp trận nàng đang vẽ lúc này rõ ràng là một pháp trận cấp cao phức tạp và huyền ảo hơn nhiều —— những phù văn hoa cả mắt tạo thành từng đường cong bên trong thuật thức, tất cả các khu vực chú linh đều có những “tiết điểm” khuếch đại, ổn định và liên kết phức tạp, tinh xảo hơn; đường cong cơ sở hình vòng tròn có đến bốn lớp, càng đi vào khu vực trung tâm thì càng phức tạp, nhìn thôi cũng đủ hoa mắt.
Hai Eileen mỗi người ôm một cây bút chấm mực, dùng mực nước nghi thức đặc thù chăm chú vẽ trên bệ, vẻ mặt các nàng nghiêm túc, trông rất cẩn thận tỉ mỉ; Eileen thứ ba thì đứng ngoài pháp trận, từ góc nhìn của người thứ ba kiểm tra tính hoàn chỉnh và đối xứng của toàn bộ trận đồ.
Phải công nhận rằng, cái bản lĩnh vừa dùng mấy thân thể đồng bộ 'thi công', lại vừa có góc nhìn người thứ ba bao quát toàn cục ở bên cạnh của nàng quả thực rất thích hợp để làm việc này, Vu Sinh nhìn mà cũng thấy hơi hâm mộ.
Hắn nghĩ nếu lúc mình 'xoa' nhà mà cũng có thể có mấy góc nhìn ở bên cạnh quan sát, thì chắc chắn không có khả năng lần nào cũng 'xoa' ra giống như cái nhà vệ sinh công cộng cảnh quan.
Eileen vừa vẽ thuật thức vừa tỏ ra rất thành thạo điêu luyện, cái thân thể phụ trách giám sát kia vừa quan sát hiện trường lại vừa có thể tranh thủ nói chuyện với Vu Sinh: "Lần này vật liệu làm khung xương dùng cái gì?"
Vu Sinh: "Thật ra ta thấy thép cây cũng không tệ..."
Lời vừa nói được một nửa, không đợi tiểu nhân ngẫu bắt đầu cằn nhằn, hắn liền lập tức đổi giọng: "Nhưng vừa rồi Hồ Ly đã đưa ra một đề nghị mới."
Eileen giám sát khẽ giật mình, vô thức quay đầu lại.
Sau đó nàng liền thấy Hồ Ly nâng một cái đuôi lên run run, "loảng xoảng" một tiếng thật lớn, giũ ra một khối sắt thô to ném xuống đất.
Tiểu nhân ngẫu nhìn đến ngây người: "...Ngọa Tào?!"
Vu Sinh vội vàng mở miệng: "Ngươi đừng có biểu cảm đó, đây có thể là vật liệu cấp bậc cao nhất mà bọn ta tìm được. Theo cách nói của Cục Đặc công, chỉ số thần bí học của thứ này đúng là kịch khung, khả năng dung nạp, truyền dẫn linh tính thậm chí còn mạnh hơn cả người sống —— ngay cả trong kho của Cục Đặc công cũng không tìm được thứ nào tốt hơn món này, ngươi nghĩ mà xem, bọn hắn thậm chí còn phải nhập hàng từ chỗ bọn ta..."
Eileen bị một tràng lời này của Vu Sinh làm cho sững sờ một chút, mắt thấy sắp bị lừa tin rồi, nhưng đột nhiên nàng lại nghĩ tới điều gì đó, kịp phản ứng: "Ây chờ chút! Thứ này sẽ sinh ra Cơ Hồn mà! Đến cái búa rèn từ nó *** cũng có thể sinh ra Cơ Hồn! Dùng nó tạo khung xương cho ta chẳng phải là bản thân nó cũng sẽ sống lại sao? Đến lúc đó ta làm gì cũng phải thương lượng với xương cốt của mình trước à?"
"Sẽ không," lần này Vu Sinh còn chưa kịp mở miệng, Hồ Ly ở bên cạnh đã lắc đầu, rồi kiên nhẫn giải thích, "Linh Hồ Huyền Thiết cũng không phải loại tà vật sẽ chủ động đoạt lấy tâm thần người khác, nó chỉ biểu hiện linh tính khi được dùng để chế tạo đồ vật thông thường, nhưng nếu dùng để rèn xương đúc thân thể, nó sẽ chỉ tương thông tâm ý với chủ nhân —— ở quê của ta có một số thương nhân từ các tinh cầu ngoại bang chuyên thu mua Huyền Thiết của chúng ta, bọn họ tuy không biết đúc tạo Khí Linh, nhưng lại biết chế tạo loại 'Vật Cấy Ghép' chuyên dùng trong cơ thể, chưa từng xảy ra vấn đề gì."
"...Sao quê quán ngươi cái gì cũng có vậy..." Eileen lẩm bẩm, nhưng cuối cùng cũng bỏ đi lo lắng, chỉ hơi nghi ngờ nhìn khối sắt lớn bên cạnh Hồ Ly, "Nhưng cái thứ to như vậy ngươi định biến thành khung xương cho ta thế nào? Không phải cần xây một cái nhà máy luyện kim gì đó để nung chảy nó trước sao?"
Vu Sinh vẻ mặt đắc ý: "A, cái này đơn giản, trước tiên ta tạo một cái khuôn lõm hình khung xương trên mặt đất bên cạnh, sau đó Hồ Ly nung khối sắt này thành nước rót vào..."
Vừa nói, hắn vừa đi đến một khoảng đất trống cách bệ luyện kim một khoảng an toàn, đưa tay dẫn dắt một lát, mặt đất chỗ đó liền lúc nhúc sinh thành một khuôn lõm hình khung xương người nộm, có kích thước và tỉ lệ như khung xương người thật, sau đó Hồ Ly liền đi tới bên cạnh khuôn lõm đó, đưa tay vung lên, bấm pháp quyết niệm chú, khối "Huyền Thiết" kia liền trôi nổi đến trước mặt nàng, bắt đầu dần dần nóng chảy dưới sự bao bọc của từng luồng hồ hỏa...
Vu Sinh còn giới thiệu với Eileen: "Kỹ thuật này là ta học theo mấy cái video trên mạng về việc đúc lan can sắt trên mặt đất đó..."
Eileen: "..."
Trong cái đầu không quá lanh lợi của tiểu nhân ngẫu luôn cảm thấy cảnh tượng trước mắt này có điểm quái dị.
Bên này, hai thân thể của nàng vẫn đang cúi đầu phác họa thuật luyện kim phức tạp, những phù văn huyền ảo cùng kiến thức luyện kim liên quan đó đều đến từ truyền thừa cổ xưa giữa các nhân ngẫu.
Bên kia, Hồ Ly đang dùng ngọn lửa ẩn chứa linh lực để nung chảy thỏi Huyền Thiết, ngọn lửa và chú quyết đó thì đến từ thuật pháp thần bí của dị giới xa xôi cùng với tiên thuật của Yêu Hồ.
Mà mấu chốt kết hợp hai thứ này lại là cái rãnh Vu Sinh khoét trên mặt đất, kỹ thuật này chủ yếu đến từ tay nghề đúc lan can sắt của xưởng nhỏ trong thôn...
Mà cũng đừng nói, rót ra trông cũng ra hình ra dạng phết —— cái rãnh này Vu Sinh khoét rất cân đối...
Một lát sau, hồ hỏa biến mất, Hồ Ly tạm thời đặt thỏi sắt còn thừa sang một bên, tiếp đó lấy từ trong đuôi ra mấy thùng nước lớn dội lên mặt đất, sau khi làm nguội sơ bộ liền lấy bộ “khung xương” vừa đúc ra khỏi lòng đất, còn nóng hổi đặt vào trong pháp trận luyện kim Eileen vừa vẽ xong.
"Vật liệu dùng làm 'huyết nhục' vẫn là bùn đất và nham thạch trong sơn cốc," Vu Sinh nói ở bên cạnh, "Hiện tại vật liệu này cũng coi như phù hợp nhất với yêu cầu của ngươi rồi, bọn ta cũng không có loại 'bùn đất lúc nhúc như vật sống' nào cao cấp hơn trong tay cả."
"Được rồi, dù sao cũng không phải bột củ sen là tốt rồi," Eileen thở dài, "Vậy ngươi tiến hành tạo hình cơ bản đi, ta giúp ngươi hoàn thiện phần chi tiết."
Tinh dầu và hương liệu dùng cho nghi thức được đổ vào lửa, bùn đất cùng nham thạch lúc nhúc bao bọc lấy bề mặt bộ khung xương tràn đầy lực lượng linh tính kia, thân thể nhân ngẫu bắt đầu nhanh chóng thành hình, Vu Sinh dùng lưỡi dao "Thánh Nữ Nhân Tạo" rạch một vết thương trên tay mình, nhỏ máu vào đám bùn đất và đá đang lúc nhúc biến hình kia, hoàn thành khâu mấu chốt nhất của toàn bộ nghi thức.
Eileen thì dùng tay dẫn dắt, hoàn thiện các chi tiết trong quá trình này, đảm bảo thân thể mới có thể được rót linh hồn vào dưới trạng thái hoàn mỹ nhất.
Thép linh tính đang dần thức tỉnh.
Nham thạch và bùn đất vô hồn bắt đầu xuất hiện sinh cơ.
Bề mặt phôi nhân ngẫu thô ráp màu xám trắng nổi lên cảm giác da thịt.
Vu Sinh, Hồ Ly và Eileen cùng nhau vây quanh bên bệ luyện kim, vừa căng thẳng vừa mong đợi nhìn cảnh tượng này.
Ngực của nó bắt đầu phập phồng.
Nó đang cố gắng học cách hô hấp.
Tay chân của nó đang thành hình, cũng khẽ rung động.
Nó đang chờ đợi có người gọi tên mình...
"Eileen——"
Vu Sinh nhẹ giọng gọi.
Thế là nàng được ban cho sinh mệnh.
Một bộ váy dài Gothic màu đen hoa lệ mà trang nhã bao phủ lấy thân thể nhân ngẫu mới sinh, khuôn mặt vốn cứng nhắc thô kệch trong nháy mắt trở nên linh động và tràn đầy sức sống, tâm trí Eileen tiến vào thân xác mới này, một giây sau, Vu Sinh liền thấy—— Bộ thân thể này bắt đầu co rút lại.
Rất nhanh nha, 'vèo' một cái, liền từ một mét sáu bảy biến thành một mét hai, sau đó ngay lập tức lại từ một mét hai co lại còn 66.6 cm.
Hắn và Hồ Ly đều ngây người: "...?"
Trên bệ luyện kim, Eileen Promax mới sinh (66.6 cm) mờ mịt ngồi dậy, cùng ba thân thể khác của mình nhìn nhau không nói nên lời.
Hai giây sau, "oa" một tiếng, nàng liền khóc ré lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận