Cùng Khuê Mật Thô Hán Biểu Ca Yêu Đương

Cùng Khuê Mật Thô Hán Biểu Ca Yêu Đương - Chương 34: Không hề hạn cuối (length: 7342)

Hạ Tự có sức lực, ban đầu là ôm nàng ở trên sô pha, sau này nàng không còn sức, hắn liền ôm nàng vào phòng.
Vào phòng cũng không lập tức đặt nàng xuống, cứ như vậy đứng, Từ Chỉ sợ ngã, chỉ có thể ôm chặt hắn.
"Ngươi nhẹ thôi..." Từ Chỉ cầu xin hắn.
"Ngươi không phải sợ ta không có sức sao?" Hạ Tự không dừng lại, cũng không có tỉnh táo.
Từ Chỉ không nói nên lời, hai tay vòng lấy cổ hắn, một chút cũng không dám buông ra.
Hồi lâu sau, rốt cuộc cũng dừng lại.
Từ Chỉ nằm ở trên giường, một chút sức lực cũng không có, mềm nhũn kéo chăn che thân thể.
Hạ Tự dọn dẹp một chút, chui vào trong chăn ôm nàng.
"Ngươi không mặc quần áo à." Từ Chỉ khẽ đẩy hắn, lại đẩy không ra.
Hạ Tự hôn nàng một cái, trong mắt dục sắc vẫn chưa tan hết, giọng nói cũng khàn đặc vô cùng, "Không cần mặc, như vậy thuận tiện."
Từ Chỉ: ?
Lúc Hạ Tự đè lên, Từ Chỉ nhịn không được cầu xin tha thứ, "Hạ Tự, ta không có sức."
Vừa rồi ôm như vậy, nàng đã dùng hết sức lực toàn thân, hiện tại đùi còn mỏi lắm.
"Không cần ngươi ra sức, ngươi nằm là được..." Hạ Tự thấp giọng dỗ dành nàng.
""
Buổi tối tiêu hao quá nhiều thể lực, sáng ra Từ Chỉ liền ăn được nhiều.
Hạ Tự nhìn nàng ăn ngon lành, lại cho nàng thêm một bát, "Cháo kê với rau trộn, ăn ngon không?"
"Ngon." Ăn ngon là thật sự ngon, nhưng Từ Chỉ cũng đói thật.
"Thêm cốc sữa đậu nành nữa, cẩn thận nóng."
"Ân, cảm ơn."
Gần đây, Từ Chỉ đều bị Hạ Tự nuôi đến kén ăn, ra ngoài ăn cơm, trừ chỗ của khách a di ra, tất cả đều không như ý, đáng tiếc cửa hàng của khách a di chỉ có một người, cũng không có cơm hộp, không thì nàng có thể thường xuyên ăn.
"Lão bà, nếu không về sau ta làm cơm trưa với cơm tối cùng nhau luôn, dùng bình giữ nhiệt đựng, ngươi đến cửa hàng có thể ăn nóng." Hạ Tự tuy rằng bận bịu, thế nhưng nếu dậy sớm một chút, hắn có thể chuẩn bị đồ ăn cả ngày cho Từ Chỉ.
Từ Chỉ uống ngụm nhỏ sữa đậu nành, thỏa mãn nhếch miệng, "Không cần, công việc của ngươi cũng vất vả, buổi tối còn ra sức như vậy, nếu sáng sớm lại dậy sớm, thời gian nghỉ ngơi sẽ không đủ."
"Không sao, ta không mệt." Vì nữ nhân yêu mến nấu cơm, Hạ Tự làm sao cảm thấy mệt được?
"Ta nói không được thì không được."
"Ta đây đổi đề tài." Trong mắt Hạ Tự, ánh sáng vừa tắt lại sáng lên, bởi vì hắn nhìn thấy đầu lưỡi trắng mịn của Từ Chỉ đang liếm sữa đậu nành ở khóe miệng.
"Ân, ngươi nói đi." Sữa đậu nành mới ép có vị đậu nồng đậm, Hạ Tự thêm chút đường, có vị ngọt nhàn nhạt, càng ngon hơn.
"Ta muốn hôn ngươi."
Từ Chỉ: ...
Hạ Tự không đợi nàng trả lời, đứng dậy, hai tay chống lên ghế, ôm nàng vào trong ngực, cúi đầu hôn nàng.
"Hạ Tự, về phòng..."
Hạ Tự không muốn đợi, từ trong túi quần lấy ra một cái túi nhỏ, xé ra đeo vào, nhất khí a thành, "Ở đây luôn đi..."
Bàn ăn là gỗ thật, rất chắc chắn, nhưng không chịu nổi sức lực của nam nhân, thỉnh thoảng phát ra âm thanh cót két. Từ Chỉ nắm chặt lấy rìa bàn ăn, do quá dùng sức, đầu ngón tay đều trắng bệch, kinh giác âm thanh của mình giữa ban ngày quá mức ái muội, liền cắn chặt môi, không để mình phát ra âm thanh nữa.
Rèm cửa phòng khách kéo kín, nhưng cửa trượt không đóng, gió thỉnh thoảng hất tung rèm cửa, đưa vào vài tia nắng, mặt Từ Chỉ vẫn luôn hướng về bên kia, nhìn mấy tia nắng kia, đầu óc trống rỗng.
Lúc xuống cầu thang, chân nàng mềm nhũn, Hạ Tự muốn đưa tay đỡ, Từ Chỉ đánh tay hắn. Hắn làm sao có thể buổi tối tới, ban ngày cũng đến, trong phòng đến, phòng khách cũng đến, thật là không có giới hạn.
"Lão bà, thật xin lỗi, ta nhìn thấy đầu lưỡi của ngươi, liền nhịn không được."
"Hừ, lần sau không được ảnh hưởng ta đi ra ngoài." Từ Chỉ không chỉ trách Hạ Tự, cũng trách chính mình dễ dàng bị hắn trêu chọc, giữa ban ngày lại ở trên bàn ăn, sau này nàng làm sao nhìn thẳng được cái bàn ăn kia.
Hạ Tự không sợ bị đánh, lại thò tay dắt nàng, "Được, lão bà. Ta nhận sai rồi, ngươi cho ta dắt tay một chút nha."
Từ Chỉ không hất hắn ra, mặc hắn nắm tay mình xuống lầu.
"Lão bà, ngươi biết lái xe không?" Hạ Tự hỏi nàng trước chiếc Land Rover.
Từ Chỉ nhìn cỗ máy lớn này có chút sợ, "Biết thì biết, nhưng xe của ngươi to quá, ta sợ không khống chế được."
Hạ Tự nhìn xe, lại nhìn Từ Chỉ, xác thực đối với nàng mà nói, xe này hơi to và cao một chút.
"Ta đây lại mua cho ngươi một chiếc khác, mua chiếc nào nhỏ nhắn một chút."
Từ Chỉ không đồng ý, "Không cần thiết, ngươi rảnh thì có thể đưa ta, không rảnh ta liền đi taxi, hoặc là ta muốn vận động thì đi bộ cũng được."
Hạ Tự kiếm tiền mua mảnh đất kia, xây nhà lầu, khoảng hơn một trăm vạn, hắn tự lái chiếc xe này cũng gần một trăm vạn, hơn nữa hắn còn mua cửa hàng, mấy năm nay hắn kiếm được tiền, nhưng Từ Chỉ tính thế nào, trong tay hắn còn lại không nhiều, sống vẫn là không nên quá lãng phí.
"Lão bà, ngươi không cần thay ta tiết kiệm tiền, tiền tiết kiệm của ta còn hơn hai trăm vạn, tuy rằng không tính là đại phú đại quý, thế nhưng mua cho ngươi một chiếc xe vẫn là có thể."
"Còn hơn hai trăm vạn?" Mấy năm nay, Hạ Tự rốt cuộc kiếm được bao nhiêu tiền?
"Ân, vận khí ta tốt, lúc mới vào nghề vừa đúng lúc gặp thị xã khai phá tân khu, nắm bắt cơ hội, ta liền liều mạng làm. Mấy năm nay, ta kiếm được năm sáu trăm vạn, hơn nữa bây giờ chuẩn bị hoàn công mấy cái hạng mục, chờ thu khoản, có thể vào sổ hơn mười vạn. Lão bà, ta đã nói, dù ngươi không làm gì, ta cũng có thể cho ngươi cuộc sống tốt. Hiện tại ta muốn mua cho ngươi một chiếc xe, ngươi đừng nhẫn tâm cự tuyệt ta nha."
Từ Chỉ buồn cười, nàng giúp hắn tiết kiệm tiền, còn bị hắn nói nhẫn tâm, thôi vậy, nàng cũng không cố chấp, "Được, nghe ngươi, nhưng phải để ta tự chọn nha."
"Ân, vậy hôm nay chúng ta đi chọn xe trước rồi mở tiệm."
"Được."
Xe của Hạ Tự thật sự cao, Từ Chỉ chân lại mềm, bò nửa ngày mới lên được.
Thành phố ô tô Ninh Thành ở Đông khu, nhưng bên đó chủ yếu bán xe xăng, muốn mua xe năng lượng mới, phải đi Tây khu.
"Lão bà, ngươi muốn xe xăng hay năng lượng mới?"
Từ Chỉ mở APP xem xe ra xem, xe con năng lượng mới ngoại hình đẹp hơn, nhưng tiểu khu bọn họ đang ở, phỏng chừng không có cách nào lắp đặt cọc sạc điện, nếu mua xe năng lượng mới, phải ra ngoài trạm sạc điện để sạc.
"Xe xăng đi, chỗ chúng ta không lắp được cọc sạc điện."
"Được, vậy đi xem cái này đi." Hạ Tự đưa điện thoại của hắn tới trước mặt Từ Chỉ, phía trên là một chiếc xe con đẹp mắt.
"Mỗ Địch?"
"Ân, chiếc xe này nhỏ nhắn, dáng vẻ cũng đáng yêu, ta đoán nữ sinh các ngươi có lẽ sẽ thích."
Từ Chỉ nhìn ngoại hình, lại nhìn đồ vật bên trong, cảm thấy quả thật không tệ, chính là tỉ lệ giá cả và hiệu năng không cao, "Hạ Tự, cái này không phải đắt một chút sao?"
"Đắt chỗ nào? Nếu ngươi thích, chúng ta liền đi thử ngay."
"Ân, ta rất thích, diện mạo này rất được lòng người."
"Vậy thì chọn nó. Bất quá mua xe này có một vấn đề nhỏ."
Từ Chỉ hỏi: "Vấn đề gì?"
"Chính là chúng ta có lẽ không cách nào làm chuyện kia trong xe của ngươi được, nhỏ quá."
"Hạ Tự..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận