Chư Vị, Nên Vào Vạn Hồn Phiên
Chương 138: Khi sư diệt tổ là ta Ma Môn truyền thống (1)
Chương 138: Khi sư diệt tổ là truyền thống Ma Môn của ta (1)
Ma đầu lại chính là ta?
Trần Nghiệp thật không ngờ tới, quanh đi quẩn lại, chính mình lại thật sự là người kế thừa của Xích Luyện ma tông.
Tuy nói chỉ học được chút da lông, nhưng tôn chủ e rằng thật sự là tổ sư gia.
Có điều, khi sư diệt tổ thì khi sư diệt tổ thôi, có lẽ đều là người lăn lộn trong ma đạo, hai bên có lẽ đều đã chuẩn bị tâm lý.
Việc có thể thẳng thắn với Tô Thuần Nhất là điều khiến Trần Nghiệp vui mừng nhất, giữa hai người không còn bất kỳ ngăn cách nào nữa, Trần Nghiệp liền có thể thản nhiên đối mặt với đôi mắt trong suốt kia của nàng.
Chỉ là không rõ Thanh Hà kiếm phái sẽ xử lý việc này thế nào, có lẽ bọn hắn sẽ không chỉ đứng nhìn bàng quan.
Trần Nghiệp dứt khoát vứt bỏ gánh nặng trong lòng, cùng Tô Thuần Nhất sánh bước dạo chơi.
Trò chuyện về chuyện tu hành, mới biết được Tô Thuần Nhất đột phá Hóa Thần cảnh cũng không dùng hai loại thủ đoạn thường thấy kia.
Bây giờ muốn đột phá Hóa Thần, ổn thỏa nhất chỉ có hai phương pháp.
Một là mời một trăm vị Thông Huyền cảnh liên thủ, dùng trận pháp kết nối suy nghĩ mọi người, tạo ra một huyễn cảnh có thể tẩy luyện thần hồn, để linh hồn người trải qua muôn đời có thể thuế biến. Hai là dùng Tẩy Hồn Hoa, cũng là tạo ra huyễn cảnh, có thể khiến thần hồn được tẩy luyện.
Nguyên lý cả hai giống nhau, cách trước phiền phức hơn nhiều, cách sau thì cần mời Phần Hương môn hỗ trợ, vì Tẩy Hồn Hoa chỉ có ở Phần Hương môn.
Thanh Hà kiếm phái không tập hợp đủ một trăm vị Thông Huyền cảnh, cũng chưa từng cầu Tẩy Hồn Hoa từ Phần Hương môn, bọn hắn tự có thủ đoạn Hóa Thần của chính mình.
Trong môn phái có một kiếm mộ, là nơi tọa hóa của các tu sĩ nhiều thế hệ.
Kiếm trủng này có chút giống Vạn Hồn Phiên, nhưng không phải là nơi âm hồn hội tụ, mà là nơi tồn tại kiếm ý chưa từng biến mất của các đệ tử Thanh Hà kiếm phái.
Nếu có thể sống sót qua sự tẩy luyện kiếm ý trong kiếm mộ, cũng có thể đột phá Hóa Thần, chỉ là độ khó cực lớn, hơn nữa còn có nguy hiểm đến tính mạng.
Trước Tô Thuần Nhất đã có một vị đệ tử Thanh Hà kiếm phái thử đột phá, cuối cùng chết trong kiếm mộ, kiếm ý của bản thân cũng bị kiếm trủng hấp thu.
Pháp này tuy vô cùng hung hiểm, nhưng chỉ có thông qua sự tẩy lễ của kiếm ý mới có thể tiếp tục tu luyện kiếm thuật cao thâm hơn.
Như vị Vương Dật Thần trấn giữ Bách Hải cốc kia, ngày thường trông không đáng chú ý, nhưng vào thời điểm then chốt, một kiếm liền áp đảo đám người Phần Hương môn đến mức không ngẩng đầu lên nổi.
Thanh Hà kiếm phái thiên hạ đệ nhất, không chỉ riêng vì chưởng môn Trương Kỳ, mà mỗi một vị đệ tử trong môn phái đều có thể một mình đảm đương một phương.
Vốn tưởng rằng đệ tử đại môn phái đột phá đều có trưởng bối hộ pháp, không ngờ Tô Thuần Nhất vẫn phải một mình đối mặt nguy hiểm. Trần Nghiệp cũng không khỏi nghĩ, đến lúc chính mình đột phá Hóa Thần thì nên làm thế nào đây.
Cần một trăm vị tu sĩ Thông Huyền cảnh hỗ trợ sao? Chính mình quen biết tu sĩ Thông Huyền cảnh còn chưa tới hai mươi người.
Dùng Tẩy Hồn Hoa? Phần Hương môn hận không thể rút gân lột da hắn, luyện thành đan dược.
Nhưng thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, đợi đến lúc đó lại từ từ suy nghĩ.
Khi hai người ở cùng nhau, luôn cảm thấy thời gian trôi cực nhanh, còn chưa kịp trò chuyện kỹ càng thì thời điểm ước định đã đến. Trần Nghiệp có chút lưu luyến quay lại nơi tụ hợp lúc trước, liền nhìn thấy Vương Vạn Thành đã chờ ở đó.
Chỉ là hai người kia đã không thấy bóng dáng đâu.
Vương Vạn Thành giải thích: "Phương viên đại sư của Từ Tâm tự đã đến, mang đồ nhi của ngài ấy về rồi, còn về vị Phong đạo hữu kia... Ta để hắn tự về."
Thanh Hà kiếm phái cũng không phải chào đón những kẻ thuộc "Thanh Hà phái" cho lắm, cũng may là Vương Vạn Thành tính tình tốt, đổi lại là người khác thì đã sớm một kiếm chém chết đám người ăn theo này rồi.
Vương Vạn Thành tươi cười hớn hở nhìn hai người sóng vai đi tới, hỏi: "Hai người các ngươi đi chơi một ngày, có thu hoạch gì không?"
Tô Thuần Nhất liền vội vàng kể lại phiền phức mà Trần Nghiệp gặp phải.
Vương Vạn Thành nghe xong, hơi hài lòng nhìn Trần Nghiệp. Quả nhiên là không nhìn lầm người, có thể thẳng thắn báo lại những bí mật này, chứng tỏ Trần Nghiệp đáng để tin tưởng.
Thực ra khi biết Trần Nghiệp là đồ đệ của Mặc Từ, Vương Vạn Thành cũng có cảm giác kỳ quái, chữ duyên này thực sự quá đỗi thần kỳ, ân oán đời trước lại có thể tạo nên một mối duyên phận đời sau.
Trần Nghiệp tuy xuất thân Ma môn, nhưng hành động đều là chính nghĩa, bây giờ ngay cả bí mật lớn nhất cũng nguyện ý thẳng thắn báo lại, vậy người này xứng đáng để Tô Thuần Nhất kết giao sâu sắc.
Cũng không uổng công chính mình giúp hắn chế tạo lại Vạn Hồn Phiên, cũng xứng đáng để Thanh Hà kiếm phái dùng danh dự ra bảo đảm cho hắn.
Đây vốn là chuyện tốt, nhưng khi nghe Trần Nghiệp nhắc đến vị tôn chủ kia, Vương Vạn Thành liền nhíu chặt mày.
Sau chuyện ở Bách Hải cốc, Thanh Hà kiếm phái và tứ đại môn phái khác đã nảy sinh rất nhiều hiềm khích, kẻ đầu sỏ gây ra chuyện này chính là vị hắc thủ đứng sau màn kia.
Vương Vạn Thành nghe xong, nói với Trần Nghiệp: "Việc này ta sẽ báo cáo với chưởng môn, để đảm bảo an toàn cho ngươi, hay là ngươi theo ta về Thanh Hà nhé?"
Trần Nghiệp cũng đang có ý này, hiện tại chỉ có Thanh Hà kiếm phái mới có thể bảo đảm tính mạng cho mình.
Nhưng đang định đồng ý, lại thấy một luồng sương đen hiện lên bên cạnh, hư ảnh Xích Luyện Đại Xà từ trong làn sương đen xông ra.
Xích Luyện Đại Xà vừa hiện thân, vô số kiếm quang liền bao phủ lấy nó, Trần Nghiệp cũng không biết là Vương Vạn Thành ra tay hay Tô Thuần Nhất ra tay, thế nhưng Xích Luyện Đại Xà dường như chỉ là một bóng ảnh hư ảo, trực tiếp xuyên qua kiếm quang, đi tới trước mặt Trần Nghiệp.
Đại xà này lè lưỡi, nói với Trần Nghiệp: "Ngươi quả thật bán đứng ta rồi, xem ra ánh mắt của ta không tệ, thật sự đã chọn được một hạt giống tốt làm ma đầu."
Trần Nghiệp nắm chặt Vạn Hồn Phiên, không ngờ tôn chủ lại ra tay nhanh như vậy, lẽ nào lúc này hắn không sợ bại lộ sao?
Vương Vạn Thành và Tô Thuần Nhất càng thêm căng thẳng, lồng kiếm khí vừa rồi vậy mà không thể vây khốn đối phương, xem ra ma đầu kia quả thật khó đối phó.
Đang định tiếp tục ra tay, lại thấy hư không vỡ ra, một vị lão nhân râu tóc bạc trắng bước ra từ khoảng không giữa mọi người và đại xà.
Nhìn thấy người này, Vương Vạn Thành và Tô Thuần Nhất liền vội vàng nói: "Bái kiến chưởng môn."
Ma đầu lại chính là ta?
Trần Nghiệp thật không ngờ tới, quanh đi quẩn lại, chính mình lại thật sự là người kế thừa của Xích Luyện ma tông.
Tuy nói chỉ học được chút da lông, nhưng tôn chủ e rằng thật sự là tổ sư gia.
Có điều, khi sư diệt tổ thì khi sư diệt tổ thôi, có lẽ đều là người lăn lộn trong ma đạo, hai bên có lẽ đều đã chuẩn bị tâm lý.
Việc có thể thẳng thắn với Tô Thuần Nhất là điều khiến Trần Nghiệp vui mừng nhất, giữa hai người không còn bất kỳ ngăn cách nào nữa, Trần Nghiệp liền có thể thản nhiên đối mặt với đôi mắt trong suốt kia của nàng.
Chỉ là không rõ Thanh Hà kiếm phái sẽ xử lý việc này thế nào, có lẽ bọn hắn sẽ không chỉ đứng nhìn bàng quan.
Trần Nghiệp dứt khoát vứt bỏ gánh nặng trong lòng, cùng Tô Thuần Nhất sánh bước dạo chơi.
Trò chuyện về chuyện tu hành, mới biết được Tô Thuần Nhất đột phá Hóa Thần cảnh cũng không dùng hai loại thủ đoạn thường thấy kia.
Bây giờ muốn đột phá Hóa Thần, ổn thỏa nhất chỉ có hai phương pháp.
Một là mời một trăm vị Thông Huyền cảnh liên thủ, dùng trận pháp kết nối suy nghĩ mọi người, tạo ra một huyễn cảnh có thể tẩy luyện thần hồn, để linh hồn người trải qua muôn đời có thể thuế biến. Hai là dùng Tẩy Hồn Hoa, cũng là tạo ra huyễn cảnh, có thể khiến thần hồn được tẩy luyện.
Nguyên lý cả hai giống nhau, cách trước phiền phức hơn nhiều, cách sau thì cần mời Phần Hương môn hỗ trợ, vì Tẩy Hồn Hoa chỉ có ở Phần Hương môn.
Thanh Hà kiếm phái không tập hợp đủ một trăm vị Thông Huyền cảnh, cũng chưa từng cầu Tẩy Hồn Hoa từ Phần Hương môn, bọn hắn tự có thủ đoạn Hóa Thần của chính mình.
Trong môn phái có một kiếm mộ, là nơi tọa hóa của các tu sĩ nhiều thế hệ.
Kiếm trủng này có chút giống Vạn Hồn Phiên, nhưng không phải là nơi âm hồn hội tụ, mà là nơi tồn tại kiếm ý chưa từng biến mất của các đệ tử Thanh Hà kiếm phái.
Nếu có thể sống sót qua sự tẩy luyện kiếm ý trong kiếm mộ, cũng có thể đột phá Hóa Thần, chỉ là độ khó cực lớn, hơn nữa còn có nguy hiểm đến tính mạng.
Trước Tô Thuần Nhất đã có một vị đệ tử Thanh Hà kiếm phái thử đột phá, cuối cùng chết trong kiếm mộ, kiếm ý của bản thân cũng bị kiếm trủng hấp thu.
Pháp này tuy vô cùng hung hiểm, nhưng chỉ có thông qua sự tẩy lễ của kiếm ý mới có thể tiếp tục tu luyện kiếm thuật cao thâm hơn.
Như vị Vương Dật Thần trấn giữ Bách Hải cốc kia, ngày thường trông không đáng chú ý, nhưng vào thời điểm then chốt, một kiếm liền áp đảo đám người Phần Hương môn đến mức không ngẩng đầu lên nổi.
Thanh Hà kiếm phái thiên hạ đệ nhất, không chỉ riêng vì chưởng môn Trương Kỳ, mà mỗi một vị đệ tử trong môn phái đều có thể một mình đảm đương một phương.
Vốn tưởng rằng đệ tử đại môn phái đột phá đều có trưởng bối hộ pháp, không ngờ Tô Thuần Nhất vẫn phải một mình đối mặt nguy hiểm. Trần Nghiệp cũng không khỏi nghĩ, đến lúc chính mình đột phá Hóa Thần thì nên làm thế nào đây.
Cần một trăm vị tu sĩ Thông Huyền cảnh hỗ trợ sao? Chính mình quen biết tu sĩ Thông Huyền cảnh còn chưa tới hai mươi người.
Dùng Tẩy Hồn Hoa? Phần Hương môn hận không thể rút gân lột da hắn, luyện thành đan dược.
Nhưng thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, đợi đến lúc đó lại từ từ suy nghĩ.
Khi hai người ở cùng nhau, luôn cảm thấy thời gian trôi cực nhanh, còn chưa kịp trò chuyện kỹ càng thì thời điểm ước định đã đến. Trần Nghiệp có chút lưu luyến quay lại nơi tụ hợp lúc trước, liền nhìn thấy Vương Vạn Thành đã chờ ở đó.
Chỉ là hai người kia đã không thấy bóng dáng đâu.
Vương Vạn Thành giải thích: "Phương viên đại sư của Từ Tâm tự đã đến, mang đồ nhi của ngài ấy về rồi, còn về vị Phong đạo hữu kia... Ta để hắn tự về."
Thanh Hà kiếm phái cũng không phải chào đón những kẻ thuộc "Thanh Hà phái" cho lắm, cũng may là Vương Vạn Thành tính tình tốt, đổi lại là người khác thì đã sớm một kiếm chém chết đám người ăn theo này rồi.
Vương Vạn Thành tươi cười hớn hở nhìn hai người sóng vai đi tới, hỏi: "Hai người các ngươi đi chơi một ngày, có thu hoạch gì không?"
Tô Thuần Nhất liền vội vàng kể lại phiền phức mà Trần Nghiệp gặp phải.
Vương Vạn Thành nghe xong, hơi hài lòng nhìn Trần Nghiệp. Quả nhiên là không nhìn lầm người, có thể thẳng thắn báo lại những bí mật này, chứng tỏ Trần Nghiệp đáng để tin tưởng.
Thực ra khi biết Trần Nghiệp là đồ đệ của Mặc Từ, Vương Vạn Thành cũng có cảm giác kỳ quái, chữ duyên này thực sự quá đỗi thần kỳ, ân oán đời trước lại có thể tạo nên một mối duyên phận đời sau.
Trần Nghiệp tuy xuất thân Ma môn, nhưng hành động đều là chính nghĩa, bây giờ ngay cả bí mật lớn nhất cũng nguyện ý thẳng thắn báo lại, vậy người này xứng đáng để Tô Thuần Nhất kết giao sâu sắc.
Cũng không uổng công chính mình giúp hắn chế tạo lại Vạn Hồn Phiên, cũng xứng đáng để Thanh Hà kiếm phái dùng danh dự ra bảo đảm cho hắn.
Đây vốn là chuyện tốt, nhưng khi nghe Trần Nghiệp nhắc đến vị tôn chủ kia, Vương Vạn Thành liền nhíu chặt mày.
Sau chuyện ở Bách Hải cốc, Thanh Hà kiếm phái và tứ đại môn phái khác đã nảy sinh rất nhiều hiềm khích, kẻ đầu sỏ gây ra chuyện này chính là vị hắc thủ đứng sau màn kia.
Vương Vạn Thành nghe xong, nói với Trần Nghiệp: "Việc này ta sẽ báo cáo với chưởng môn, để đảm bảo an toàn cho ngươi, hay là ngươi theo ta về Thanh Hà nhé?"
Trần Nghiệp cũng đang có ý này, hiện tại chỉ có Thanh Hà kiếm phái mới có thể bảo đảm tính mạng cho mình.
Nhưng đang định đồng ý, lại thấy một luồng sương đen hiện lên bên cạnh, hư ảnh Xích Luyện Đại Xà từ trong làn sương đen xông ra.
Xích Luyện Đại Xà vừa hiện thân, vô số kiếm quang liền bao phủ lấy nó, Trần Nghiệp cũng không biết là Vương Vạn Thành ra tay hay Tô Thuần Nhất ra tay, thế nhưng Xích Luyện Đại Xà dường như chỉ là một bóng ảnh hư ảo, trực tiếp xuyên qua kiếm quang, đi tới trước mặt Trần Nghiệp.
Đại xà này lè lưỡi, nói với Trần Nghiệp: "Ngươi quả thật bán đứng ta rồi, xem ra ánh mắt của ta không tệ, thật sự đã chọn được một hạt giống tốt làm ma đầu."
Trần Nghiệp nắm chặt Vạn Hồn Phiên, không ngờ tôn chủ lại ra tay nhanh như vậy, lẽ nào lúc này hắn không sợ bại lộ sao?
Vương Vạn Thành và Tô Thuần Nhất càng thêm căng thẳng, lồng kiếm khí vừa rồi vậy mà không thể vây khốn đối phương, xem ra ma đầu kia quả thật khó đối phó.
Đang định tiếp tục ra tay, lại thấy hư không vỡ ra, một vị lão nhân râu tóc bạc trắng bước ra từ khoảng không giữa mọi người và đại xà.
Nhìn thấy người này, Vương Vạn Thành và Tô Thuần Nhất liền vội vàng nói: "Bái kiến chưởng môn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận