Cái Thế Đế Tôn

Chương 3947: Thiên hàng thần nhân

**Chương 3947: Thiên Giáng Thần Nhân**
Dược tộc chiếm cứ cả một vùng vũ trụ tinh không, sản xuất vô số các loại bảo dược. Nơi đây tinh khí đất trời vô cùng dồi dào, tràn ngập khí tượng sinh mệnh. Nếu không có Dược tộc có sức hiệu triệu kinh người, động thiên phúc địa mà Dược tộc đang chiếm giữ này, đã sớm bị các thế lực lớn chiếm đoạt.
Vô số quần tộc phụ thuộc dưới trướng Dược tộc, trong đó có một Vân tộc tuy không phải là đại tộc hiển hách, nhưng tộc này lại xuất hiện một vị Vân Thanh Vũ. Vân Thanh Vũ có trình độ cực cao trong lĩnh vực luyện đan, danh tiếng rất lớn trong thế hệ trẻ ở Chư Thiên Hải. Hắn còn là đệ tử thân truyền của một vị trưởng lão Dược tộc.
Nếu Vân Thanh Vũ có thể đứng ở vị trí cao hơn, Vân gia cũng sẽ nhờ đó mà quật khởi, có hy vọng trở thành đại tộc.
Dược tộc chiếm cứ vũ trụ tinh không, hiếm khi xảy ra chiến loạn, nhưng nơi đây lại nồng nặc mùi máu tanh, quần sơn vạn khe đều rung chuyển.
Hai phe nhân mã đang chém giết lẫn nhau, rõ ràng Vân gia tử thương không nhỏ, rất nhiều tộc nhân đang hộ vệ một thiếu nữ kiều tiểu khả ái.
"Giao bảo dược ra đây!"
Đám người đột nhiên xông ra tranh cướp bảo dược, khí tức của bọn chúng phi thường mạnh mẽ, đặc biệt là lão giả cầm đầu, cảnh giới Đại Chí Tôn đỉnh cao, khí tức bức ép khiến hộ vệ Vân gia kinh sợ. Tộc lão Vân gia đi hái thuốc cùng bọn họ đã bị ông ta đánh lén trọng thương.
"Hoàng Đức Tượng, Hoàng gia các ngươi gan lớn bằng trời!" Tộc lão Vân gia trọng thương, cả người đầy máu, trừng mắt nhìn lão giả giận dữ hét: "Vân gia chúng ta mà các ngươi cũng dám động vào, các ngươi chán sống rồi sao!"
Những năm gần đây, Vân Thanh Vũ quật khởi, địa vị Vân gia cũng tăng cao, qua lại với rất nhiều đại tộc. Hoàng gia không phải đại tộc, nhưng bọn họ dám lớn gan đánh giết người của Vân gia, khiến tộc lão Vân gia vừa giận vừa sợ.
"Ha ha, Vân gia tính là gì?" Hoàng Đức Tượng cười ha ha, khí tức càng lúc càng cường thịnh, lạnh lùng nói: "Khuyên các ngươi nên ngoan ngoãn giao Tử Vân Thụ ra đây, ta nể mặt Vân Thanh Vũ có thể tha cho các ngươi một mạng, nếu không thì... ha ha..."
Hoàng Đức Tượng có chút kiêng kỵ, sư tôn của Vân Thanh Vũ là một nhân vật lớn trong Dược tộc.
"Ngươi nằm mơ!"
Người của Vân gia đều nổi giận, Tử Vân Thụ đối với Vân gia bọn họ vô cùng quan trọng, liên quan đến sự hưng suy của cả tộc.
Tộc lão Vân gia nội tâm run lên, không ngờ bọn chúng lại mai phục ở đây, biết chuyện về Tử Vân Thụ. Hoàng gia và Vân gia đều là thế lực phụ thuộc Dược tộc, hiện tại bọn chúng đánh tới yêu cầu Tử Vân Thụ, e là bởi vì một tháng sau, Chư Thiên Thành sẽ tổ chức một hội luyện đan.
Hội luyện đan này có liên quan đến một nhân vật đáng sợ, một bá chủ đáng sợ cúi nhìn Chư Thiên, Thần tộc Thần Hoang!
Bọn họ nghe được một vài tin đồn, Thần Hoang suýt chút nữa chết ở nửa đường, được Thần tộc nâng về, gây nên náo động lớn!
Ngày đó, có người nói rằng, nếu không phải trên người Thần Hoang có chí bảo của Thần tộc, có lẽ hắn đã chết ở nửa đường rồi, chắc chắn sẽ có người trong bóng tối ra tay tàn sát Thần Hoang! Thần Hoang bị thương quá nặng, hiện tại chỉ còn lại một hơi cuối cùng. Thần tộc tuy rằng có Trường Sinh Dược, nhưng đó là sức mạnh Thông Thiên Tiên Tháp, không phải Trường Sinh Dược có thể chữa trị.
Thần tộc đã rộng rãi phát thiệp mời, mời tu sĩ thiên hạ đến tham dự hội luyện đan, chuẩn bị chọn ra một đám kỳ tài trong đan đạo, cùng nhau luyện chế một viên đế đan. Đế đan này phi thường khó luyện, nhưng Thần tộc nắm giữ một bí phương, có thể tập hợp một đám luyện đan sư luyện ra đan dược!
Thần tộc phi thường nóng lòng, việc này quan hệ đến tính mạng của Thần Hoang. Chỉ cần có thể tham gia luyện chế đan dược, bất luận thành công hay thất bại, phần thưởng đều vô cùng phong phú!
Lần này Hoàng gia khẳng định muốn cắt đứt con đường của Vân Thanh Vũ, Tử Vân Thụ quá hiếm thấy. Vân Thanh Vũ hiện tại đang sưu tầm dược liệu, chỉ còn thiếu Tử Vân Thụ. Chỉ cần có thể có được Tử Vân Thụ, với thuật luyện đan của Vân Thanh Vũ, việc xông vào thời khắc sống còn căn bản không khó.
Hoàng gia cũng có dự tính như vậy, nếu có thể giúp Thần tộc, lại là Thần Hoang, một nhân vật đáng sợ như thế tương đương với việc leo lên quan hệ với Thần tộc.
Nghĩ đến đây, Hoàng Đức Tượng không khỏi kích động. Dược tộc mạnh hơn nữa cũng không đáng sợ bằng Thần tộc. Tuy rằng Thần tộc tổn thất rất lớn ở Huyền Hoàng đại vũ trụ, nhưng Thần tộc vẫn là thế lực ở trên cao!
"Nếu không muốn, ta thấy phong cảnh ở đây không tệ, thích hợp chôn xương!"
Hoàng Đức Tượng động sát niệm, chuyện này truyền đi không có lợi ích gì cho bọn chúng cả. Nếu không thể diệt trừ sạch sẽ bọn họ, xui xẻo sẽ đến với Hoàng gia.
"Mau đưa Tiểu Vũ rời khỏi đây!"
Tộc lão Vân gia trợn trừng mắt, tu vi của ông ta và Hoàng Đức Tượng gần như nhau. Mặc dù trọng thương, nhưng lúc sắp chết phản công, chiến lực vô cùng mạnh mẽ, xông lên ngăn cản Hoàng Đức Tượng.
"Các ngươi đừng động vào ta, cứu tộc lão quan trọng hơn." Vân Tiểu Vũ lo lắng đến mức mồ hôi đầm đìa, nàng tu vi không cao, chỉ là muội muội của Vân Thanh Vũ, nhưng địa vị trong Vân gia rất đặc thù.
"Tiểu mỹ nhân, giờ này rồi mà ngươi còn muốn cứu người!"
Một thanh niên mặt như ngọc đột nhiên bộc phát, khí thế cực kỳ cường thịnh, nhìn chằm chằm Vân Tiểu Vũ, trong mắt lóe lên những tia sáng nóng rực, cười ha ha: "Không có được tỷ tỷ ngươi, thì ta vẫn có thể động tay động chân với cái thứ nhỏ bé như ngươi chứ."
"Hoàng Thuân!" Vân Tiểu Vũ run rẩy, bước chân lùi lại. Đây là nhân vật truyền thừa của Hoàng gia, đã là cảnh giới Tiểu Chí Tôn.
"Ha ha, đừng sợ, chờ lát nữa ta sẽ cho ngươi biết làm phụ nữ rốt cuộc có bao nhiêu thoải mái!"
Hoàng Thuân cười ha ha, như đang nhìn một con dê non, định xông lên thì một thanh niên trẻ sắc mặt lạnh khốc bước ra, cười lạnh nói: "Hoàng Thuân, ngươi không thấy ta ở đây sao? Ngươi cũng dám làm càn ở chỗ này!"
"Ta còn chẳng thèm để ngươi vào mắt."
Vân Văn Ngạn khinh thường. Trên đỉnh đầu hắn có một khẩu thiên lô chìm nổi, dâng trào Đế uy, Vân Văn Ngạn biến sắc, đây là đế khí của Hoàng gia, bọn chúng dĩ nhiên mang theo đế khí tới.
Chỉ một chút gợn sóng phóng thích ra từ đế khí thôi cũng khiến Vân Văn Ngạn tê cả da đầu, liều mạng lùi lại phía sau, sợ bị đế khí chấn chết tại chỗ.
"Tạm tha cho ngươi, chờ ta có được tiểu mỹ nhân rồi sẽ giết ngươi sau."
Hoàng Thuân cười ha ha, khí thế của hắn không phải hộ vệ bình thường của Vân gia có thể so sánh được. Đặc biệt là thiên lô lơ lửng trên đỉnh đầu hắn, rực rỡ chói lọi, rủ xuống Đế uy khiến một đám hộ vệ Vân gia muốn nổ tung.
"Tiểu Vũ!"
Tộc lão Vân gia gào thét, nghiêng đầu qua, lại ngơ ngác thất sắc.
Bởi vì vòm trời sụp xuống, thực sự là một ngôi sao chổi đáng sợ giáng xuống!
Khí thế kia quá khủng bố, bức ép khiến mọi người đều run rẩy, thực sự là một Thiên Đế hạ giới.
Thậm chí còn mang theo bão táp thời không mênh mông, muốn hủy diệt mảnh cương vực này.
Bọn họ đều run rẩy, đây là động tĩnh kinh khủng đến mức nào, đã kinh động đến các nhân vật lớn của Dược tộc, dồn dập mở thiên mục nhìn sang.
"Tiểu nha đầu này, cũng trạc tuổi con gái của ta."
Đạo Lăng đơn giản giúp nàng một tay. Hắn không biết đã vượt qua bao xa, vậy mà lại kéo theo bão táp thời không mạnh như vậy.
"A!"
Mọi người kinh hãi, tiếng kêu thảm thiết nổ vang.
Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm, Hoàng Thuân vừa rồi còn nghênh ngang, bây giờ đã bị ép thành một đống mưa máu từ trên trời giáng xuống!
Thiên lô cũng bay ngang ra ngoài.
"Cái gì!"
Vân Tiểu Vũ ngây người như phỗng, Hoàng Thuân bị đập thành thịt vụn, chắc chắn là không thể sống được nữa rồi!
"Không!"
Hoàng Đức Tượng trợn tròn mắt, suýt chút nữa phát điên. Hoàng Thuân lại bị đập thành thịt vụn, đây là tộc nhân kiệt xuất nhất của Hoàng gia!
Người của Vân gia đều sợ hãi, nhưng dù sao thì Hoàng Thuân cũng đã bị đập thành thịt vụn.
Đạo Lăng từ trên trời giáng xuống, tạo ra một cái hố lớn.
Hắn cười khổ một trận. Hắn cảm thấy mình đến Chư Thiên Hải, không ngờ lại xuất hiện theo cách này, nhưng điều này cũng phù hợp với ý định của Đạo Lăng. Hắn cũng chuẩn bị gần đây lén qua Thiên Nhãn Đại Thế Giới đến Chư Thiên Hải, không ngờ lại đến sớm hơn dự kiến.
"Thần nhân!"
"Không, là thiên giáng thần nhân!"
Đám hộ vệ Vân gia phản ứng lại, từng người một vô cùng kích động, lập tức đã đập chết Hoàng Thuân, trừ khử một đại địch. Bọn họ chớp mắt đã tôn Đạo Lăng như thiên thần, chuyện này quả thực là Đại Đế giáng thế!
Bạn cần đăng nhập để bình luận