Cái Thế Đế Tôn

Chương 1320: Trở về Tàng Giới

Chương 1320: Trở về Tàng Giới
Mấy tháng nay, Đạo Lăng vẫn bế quan luyện đan, luyện chế Kim Đan càng thuần thục hơn.
Ngày xưa, Dục trưởng lão cho hắn tám phần dược liệu, thời gian này lại góp thêm được hai phần, Nhân Thế Gian cũng đưa tới hai phần.
Tổng cộng mười hai phần dược liệu, Đạo Lăng luyện chế được năm viên Kim Đan. Nhìn chung, tỷ lệ thành công luyện chế Kim Đan đã tiến bộ rất nhiều, nhưng đáng tiếc là hết dược liệu.
Không thu thập đủ dược liệu luyện chế Kim Đan, lần này Đạo Lăng điên cuồng luyện đan, tiêu hao hết năm, sáu phần mười số lượng dược liệu hàng đầu mà học viện cất giữ.
Nếu là trước kia, học viện kiếm ra mấy chục phần cũng không thành vấn đề. Nhưng vì Vương gia làm ô uế học viện, kho tàng của học viện ngày càng cạn kiệt.
Đạo Lăng tính toán cẩn thận, tổng giá trị những thứ đã tiêu hao mấy ngày nay lên tới gần hai tỷ hỗn độn tệ!
Con số này có chút đáng sợ, nhưng nếu hắn đem đan dược luyện chế được đem ra đấu giá, chắc chắn giá không dừng ở đó. Nguyên nhân lớn nhất là do thập giới thần dược khan hiếm, khiến Kim Đan trở nên vô giá!
"Ngươi nói cái gì?"
Hôm đó, Tử Bạch Thu vội vã đến, khiến Đạo Lăng linh cảm chẳng lành. Hắn vừa hỏi, sắc mặt đã biến đổi.
"Nửa tháng trước tra ra tổng bộ Địa Vực Điện, ngày đó Ám Môn điều động sáu thành viên trọng yếu đi phá hủy Địa Vực Điện, nhưng không ngờ Liệp Long Gian có cường giả ở Địa Vực Điện, Ám Môn tổn thất nặng nề!"
Tử Bạch Thu chau mày liễu, bàn tay nắm chặt. Đây là lần đầu tiên Ám Môn gặp phải trở ngại, lại có thành viên lục hợp trọng yếu gặp nạn!
Toàn bộ Ám Môn, thành viên trọng yếu không quá năm mươi người, một nửa ở vùng cấm thần bí, số còn lại ở bên ngoài lại tổn thất gần quá nửa. Đây là một đả kích quá lớn đối với Ám Môn.
"Liệp Long Gian, không thể nào!" Đạo Lăng run giọng: "Sáu người đó, có ai ngã xuống không?"
Tử Bạch Thu nhìn hắn, nặng nề gật đầu: "Có, ngã xuống một người, là nguyên trưởng lão Tinh Thần học viện của Nhân Thế Gian. Năm người khác đều trọng thương!"
Lần này, Ám Môn tổn thất nặng nề. Khi đi tiêu diệt tổng bộ Địa Vực Điện hôm đó, không ai ngờ sẽ có người của Liệp Long Gian ở đó, lại còn có tới năm Vĩnh Hằng Chân Thần!
Đây đúng là một lỗ thủng lớn. Sáu người Ám Môn đi hôm đó, người mạnh nhất là Thiên Long Mã, đã bước vào Thiên Thần. Lăng Hoàng cũng bước vào Thiên Thần. Âm Dương Quỷ Tham tuy không thành thần nhưng sức chiến đấu có thể chém giết Thiên Thần, hắn là nửa bước chí tôn.
Hôm đó nếu không nhờ Thiên Long Mã mang theo người chạy, sáu người đã bị diệt sạch!
Thiên Long Mã là dị chủng, tốc độ cực nhanh, Vĩnh Hằng Chân Thần giờ cũng không đuổi kịp. Thiên Long Mã luyện hóa nửa giọt Chân Long Huyết, lại có một bộ Thần Ma Thể Binh, dù gặp Vĩnh Hằng Chân Thần cũng có thể chém giết một, hai người.
Nhưng đó là sáu tôn, lại đều là cao thủ ám sát. Vừa đối mặt đã suýt bị diệt sạch. Lúc khẩn cấp, Thiên Long Mã đánh ra Thần Ma Thể Binh rồi chạy, nhưng vẫn có một người ngã xuống.
"Thương thế năm người kia sao rồi?" Đạo Lăng đứng lên hỏi.
"May có nửa bước Kim Đan ngươi luyện chế, thương thế của họ chắc không đáng lo." Tử Bạch Thu nói: "Đây là vạn hạnh trong bất hạnh!"
Thời gian này, Đạo Lăng luyện Kim Đan nhưng lúc rảnh rỗi cũng luyện nhiều nửa bước Kim Đan, chủ yếu là chữa thương đan, đưa cho Nhân Thế Gian không ít. Không ngờ lúc mấu chốt lại giúp được đại ân. Các thành viên trọng yếu của Ám Môn đều là người quan trọng nhất của Nhân Thế Gian, mất một người là tổn thất lớn.
Bởi vì những người này đều là Địa Sư, ít nhiều gì cũng tu hành tới bốn, năm thức. Ngã xuống một người là tổn thất vô cùng lớn.
"Liệp Long Gian, Liệp Long Gian thật sự có quan hệ với Địa Vực Điện!" Đạo Lăng trừng mắt, nắm chặt nắm đấm. Sau một hồi suy tư, hắn hơi lo lắng. Vì sao Liệp Long Gian lại phái năm Vĩnh Hằng Chân Thần đến Địa Vực Điện?
Điều này không có lý. Liệp Long Gian toàn sát thủ, trừ khi có nhiệm vụ, bằng không sẽ không đến Địa Vực Điện!
Nhưng họ đến Tàng Giới làm gì?
"Lẽ nào Liệp Long Gian nhằm vào ta, hoặc Nhân Thế Gian?"
Da đầu Đạo Lăng muốn nổ tung, khả năng này rất cao. Liệp Long Gian chạy đến Tàng Giới làm gì? Đi ám sát người độ khả thi cực thấp, vì kỳ tài Tàng Giới hẳn không bị Liệp Long Gian để mắt. Vậy bọn họ muốn làm gì?
"Nhanh, mau trở về, ta phải về một chuyến!" Đạo Lăng quyết định nhanh chóng, chuẩn bị về Tàng Giới.
"Ngươi phải về? Bây giờ?" Tử Bạch Thu ngẩn người, nói: "Ngươi đừng gấp, Nhân Thế Gian có Tinh Thần Điện trấn giữ, ở Tàng Giới sẽ không có gì bất ngờ."
"Không về ta không yên lòng, bọn sát thủ đó rất lợi hại!" Đạo Lăng biết họ đều nắm giữ Tiêu Diêu Bộ, loại thần thông này quá quỷ dị khó lường.
Nếu bọn họ lẻn vào Nhân Thế Gian, e rằng sẽ gây uy hiếp lớn. Đạo Lăng biết một số tin đồn, một khi bị Liệp Long Gian để ý, sẽ bị ám sát không ngừng!
"Bây giờ đi, có phải Nhân Thế Gian gặp chuyện gì?"
Dục trưởng lão nghe Đạo Lăng phải về, hơi kinh ngạc. Hiện tại Nhân Thế Gian và Tinh Thần học viện đang hợp tác, Nhân Thế Gian phát triển nhanh hơn, chắc không gặp khó khăn.
"Có một số việc, ta không về xử lý không yên lòng, bây giờ phải đi." Đạo Lăng nói.
"Vậy cũng được, đằng nào bây giờ cũng không đủ dược liệu luyện đan. Ngươi nhớ kỹ đừng để lộ việc trở lại Tàng Giới, còn cần giúp gì không?" Dục trưởng lão hỏi.
"Cái đó không cần, chuyện này Nhân Thế Gian có thể tự giải quyết." Đạo Lăng lắc đầu: "Ta thấy vẫn nên hội ngộ ở Dược Tinh!"
"Được, đằng nào cũng còn một tháng nữa. Mấy ngày nữa ta sẽ xuất phát đến Dược Tinh." Dục trưởng lão gật đầu.
Đạo Lăng và Tử Bạch Thu rời khỏi Tinh Thần học viện, thông qua đại trận không gian bí ẩn của Tinh Thần học viện để truyền tống đến Vô Lượng thành. Sau đó từ Vô Lượng thành, họ dùng đại trận không gian của Ám Môn để vượt qua vực ngoại!
Tàng Giới cách Vô Lượng giới quá xa, mấy năm qua Ám Môn vẫn đang tăng tốc xây dựng đại trận không gian, nhưng hiện tại vẫn chưa đủ sức xây dựng tinh không cự trận!
Xây dựng tinh không cự trận tốn kém quá lớn. Nhưng hiện tại Nhân Thế Gian hợp tác với Tinh Thần học viện, nên đã bàn tới việc xây dựng tinh không cự trận. Hai bên đang chuẩn bị liên thủ xây dựng.
Nhân Thế Gian tuy mỏng manh, nhưng khoáng sản không ít. Các khoáng sản được phát hiện trong vùng cấm thần bí phi thường kinh người. Tuy rằng đến giờ mới nắm giữ hai mỏ quặng quý giá, nhưng việc Nhân Thế Gian nắm giữ khoáng sản đã không thua kém gì một số thế lực lớn của cửu giới.
Chuyến đi này đều vượt qua trong vũ trụ, đi ngang qua các cổ tinh bị bỏ hoang, đều có thành viên Ám Môn trấn thủ.
Tầng hạt nhân của Ám Môn tuy rất nhỏ, nhưng mỗi thành viên hạt nhân lại nắm giữ số lượng nhân viên gấp mấy chục lần.
Khi Đạo Lăng phát triển Ám Môn năm đó, không có ý định phát triển tầng hạt nhân quá nhiều. Ngược lại, càng ít người thì càng an toàn. Còn số lượng người mà họ nắm giữ thì rất khó thống kê được.
"Hi vọng thời gian này không xảy ra đại loạn gì!" Đạo Lăng nóng lòng như lửa đốt. Chỉ có mười ngày, hắn không chắc mười ngày này có xảy ra chuyện gì không.
Hắn đã lĩnh giáo qua Liệp Long Gian. Nếu họ bắt đầu thẩm thấu hạt nhân của Nhân Thế Gian, chuyện này không khó với họ.
Đạo Lăng chỉ có thể cầu khẩn, thực lực hiện tại của Nhân Thế Gian, Liệp Long Gian đánh giá không ra cơ bản. Thực lực mà Nhân Thế Gian bày ra chỉ là một nửa của Đại Chu, một nửa còn lại vẫn đang ngủ đông.
Nếu Nhân Thế Gian không dùng tới những nhân vật như Dục trưởng lão, vẫn có thể thủ được.
"Đạo Lăng, ngươi đừng gấp, nên đến sẽ đến, binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn, Nhân Thế Gian hiện tại không phải mèo ốm." Tử Bạch Thu nhìn Đạo Lăng, an ủi.
"Ngươi nói cũng không sai, nhưng Liệp Long Gian không giống, thế lực này quá nguy hiểm!" Đạo Lăng khó bình tĩnh, vẫn cảm thấy sự tồn tại của Liệp Long Gian có chút quỷ dị. Hắn cảm thấy như có một kẻ đứng sau giật dây, khiến hắn không thể yên tĩnh.
Liệp Long Gian là một tổ chức sát thủ, họ có thể cắm rễ ở cửu giới vô tận năm tháng, chắc chắn có chỗ hơn người. Ám Môn bây giờ không thể so với Liệp Long Gian.
Tử Bạch Thu cũng từng nghe nói về Liệp Long Gian, nhưng không biết mạnh đến mức nào.
Trong sự nóng nảy và bất an, Đạo Lăng và Tử Bạch Thu cuối cùng cũng đến Tàng Giới. Đại trận không gian này dẫn về Loạn Ma Sơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận