Cái Thế Đế Tôn

Chương 162: Tứ Tượng Tinh Túc ấn

Thiếu nữ mặc áo xanh yểu điệu thướt tha, từ trong rừng đi ra, mái tóc đen nhánh phấp phới, eo thon tinh tế, đôi chân thẳng tắp và thon dài, vóc người hoàn mỹ không một tì vết.
Đôi mắt trong veo của Càn Dao nhìn thiếu niên quần áo rách nát, bỗng nhiên cười cợt: "Ngươi có phải bị chó săn đuổi không, trông như người ăn xin vậy, khanh khách..."
Đạo Lăng im lặng nhìn thiếu nữ cười nghiêng ngả, hừ giọng: "Bị ba con chó săn lớn truy đuổi, có gì đáng buồn cười vậy?"
"Hừ, ta vừa cứu ngươi một lần, ngươi không mau cảm tạ ta đi." Càn Dao vuốt cằm trắng nõn, bước chân nhỏ chạy đến, nom rất đoan trang tú lệ.
"Ta thấy ngươi cũng chẳng có ý tốt gì, vừa nãy chắc chắn ngươi đang theo dõi bọn họ đúng không?" Đạo Lăng nói: "Ngươi muốn làm gì?"
Đôi môi tươi tắn của nàng hơi nhếch lên, đánh giá hắn vài lần rồi mỉm cười: "Ngươi có muốn báo thù không?"
"Ngươi muốn làm gì?" Đạo Lăng khẽ cau mày, hồi tưởng lại dáng vẻ của đám người vừa nãy, đầy ẩn ý nói: "Vừa nãy cái vị tiểu thư mặc cung trang kia, chắc là có chút quan hệ với ngươi chứ?"
"Nói bậy bạ, cái con nhỏ tiện nhân đó là đối thủ của ta, ta chẳng có quan hệ gì với nó." Càn Dao lạnh giọng, rồi nói tiếp: "Có cần không đó, vừa nãy nó phát hiện một cái bí địa, một mình nó không phá được, nên tìm mấy người Võ Điện làm cu li."
"Bí địa gì?" Ánh mắt Đạo Lăng sáng lên, vội hỏi.
"Không nói cho ngươi, muốn đi thì đi thôi." Càn Dao khoanh tay sau lưng, chân nhỏ chạy đi, vừa cười vừa nói.
Sắc mặt Đạo Lăng tối sầm lại, cũng đi theo, vừa nãy gã thanh niên kia là Vương thể của Võ Điện, không biết có Thông Linh Thần Ngọc không, nếu có thể lấy được một khối, đoạn kiếm có thể phát huy ra uy năng của cực phẩm Đạo khí!
"À đúng rồi." Càn Dao nghiêng đầu, đôi mắt sáng nhìn hắn, cười hì hì: "Lần trước ở Tinh Thần Điện, tấm da thú màu bạc là bị ngươi cướp đi, chúng ta làm bạn, có phải nên chia sẻ một chút không?"
Nàng duỗi bàn tay trắng mịn, Đạo Lăng trợn tròn mắt: "Ngươi có phải cũng nên chia sẻ một chút không?"
"Biết ngay ngươi sẽ nói vậy." Càn Dao ra vẻ nhìn thấu hắn, trong tay xuất hiện một tấm da thú màu bạc, cười nói: "Đến đây, chúng ta trao đổi."
Đạo Lăng đầy vẻ ngờ vực, nàng lấy ra dễ dàng vậy sao? Hắn lắc đầu rồi cũng lấy tấm da thú màu bạc ra, hai người bắt đầu trao đổi.
"Tức chết ngươi!" Càn Dao bĩu chiếc mũi ngọc tinh xảo về phía hắn, lộ ra nụ cười giảo hoạt, rồi nghênh ngang quan sát tấm da thú màu bạc, vẻ mặt cũng bắt đầu lộ vẻ vui mừng.
Ánh mắt Đạo Lăng nhìn những thứ được ghi chép trên tấm da thú màu bạc, bốn chữ đập vào mắt khiến sắc mặt hắn mừng như điên, Tạo Hóa Bí Thuật!
"Phát đạt rồi!" Đạo Lăng vẻ mặt kinh hỉ, trong này dĩ nhiên ghi chép Tạo Hóa Bí Thuật, hơn nữa là một môn Tạo Hóa Bí Thuật hết sức khủng bố, vừa vặn hợp với Đạo của hắn.
Tứ Tượng Tinh Túc ấn!
Giá trị của môn bí thuật này thật đáng sợ, Tứ Tượng chính là tứ đại Thần Thú danh tiếng lẫy lừng trong thiên địa, Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ!
Môn thần thông này cần hội tụ Tinh Thần chi lực, hội tụ thành tứ đại Tinh Túc, do đó tu luyện thành một môn đại thần thông đáng sợ!
"Sao chỉ có Bạch Hổ ấn?" Sau khi xem xong, Đạo Lăng cau mày, hơn nữa môn thần thông này muốn tu luyện bước đầu, nhất định phải mở ra bốn môn Tạo Hóa khiếu huyệt mới được!
Chỉ riêng cái độ khó này thôi đã phi thường nghịch thiên rồi, bốn khẩu Tạo Hóa khiếu huyệt đâu phải dễ dàng mở ra như vậy.
"Chắc chắn là nó cho rằng môn thần thông này là rác rưởi đối với ta, căn bản không thể tu luyện được, vì vậy mới hào phóng cho ta." Đạo Lăng cười ha hả trong lòng, tuy chỉ có một môn Tứ Tượng Tinh Túc ấn, nhưng giá trị cũng cực kỳ khủng bố.
Trái lại Càn Dao, nụ cười rạng rỡ trên mặt nàng lập tức tắt ngấm, gò má trắng nõn như ngọc xuất hiện vài vệt hắc tuyến, nghiến răng, dậm chân, tức giận nói với Đạo Lăng: "Dị tượng thần vận bên trong đều biến mất hết rồi, ngươi dám gạt ta, ta muốn cắn chết ngươi!"
Đạo Lăng nhìn vẻ cuồng bạo của nàng, bộ ngực kiêu ngạo cũng đang nhanh chóng phập phồng, hắn cười hắc hắc: "Vậy ngươi cho ta Tứ Tượng Tinh Túc ấn, ta có tu luyện được đâu?"
"Chuyện này sao có thể so sánh?" Càn Dao trừng mắt nhìn hắn như muốn ăn tươi nuốt sống, lý sự nói: "Đây là một môn Tạo Hóa Bí Thuật danh tiếng lẫy lừng, Tứ Tượng Tinh Túc ấn, tuy rằng chỉ có Bạch Hổ Tinh Túc ấn, nhưng cũng phi thường mạnh mẽ, luyện thành một môn thôi đã là một môn thần thông cường đại, đây là bí thuật đỉnh cấp, dù Đại Càn hoàng triều của chúng ta có sánh bằng, cũng tuyệt đối không quá hai môn!"
"Sao lại là bản chưa hoàn chỉnh?" Đạo Lăng trầm tư một hồi, rồi hỏi.
Càn Dao liếc xéo hắn, hừ hừ: "Ngươi mơ mộng hão huyền đi, Tứ Tượng Tinh Túc ấn là thần thông đứng đầu, ngươi cho dù có đủ bốn môn ấn pháp, muốn tu luyện được, nhất định phải mở ra chín khẩu Tạo Hóa khiếu huyệt mới được, ngươi nghĩ chuyện đó có thể sao?"
"Độ khó xác thực rất lớn, Cửu Khiếu toàn khai mà." Vẻ mặt Đạo Lăng cũng co rúm lại, môn Tạo Hóa Bí Thuật này xác thực đáng sợ cực kỳ, nằm ngoài dự đoán của hắn.
"Hừ, đưa lại cho ta, ta không đổi!" Càn Dao nổi giận, đỏ mặt chộp lấy tấm da thú màu bạc trong tay hắn.
"Mới vừa nói rồi, chúng ta phải trao đổi, ngươi muốn đổi ý sao?" Đạo Lăng lắc đầu nguầy nguậy, nhìn nàng mặt mày phẫn nộ đỏ bừng, rồi khinh bỉ nói: "Đường đường là hoàng nữ của Đại Càn hoàng triều, lại dễ nổi nóng như vậy, ta muốn nhìn lại ngươi cho kỹ."
"Không phải ta hẹp hòi, là ngươi quá tham lam!" Càn Dao nguýt một cái, cực kỳ đại khí phất tay: "Thôi đi thôi đi, coi như thương hại ngươi cái tên tiểu quỷ nghèo này, dấu ấn này ta đã sớm tu luyện được, vật này đối với ta vô dụng."
"Ngươi mở ra bốn khẩu Tạo Hóa khiếu huyệt rồi?" Đạo Lăng kinh hô một tiếng, Tạo Hóa khiếu huyệt cái nào so với cái nào cũng khó mở ra hơn, bất quá nghĩ đến thân phận của đối phương, cũng không quá bất ngờ, rốt cuộc nàng là tiểu hoàng nữ của Đại Càn hoàng triều, có thể làm đến bước này cũng đáng kinh ngạc.
Nghe vậy, sắc mặt Càn Dao có chút không bình thường, bỗng nhiên giận dữ: "Nhãi ranh, ngươi dám truyền ra ngoài, xem ta trừng trị ngươi thế nào, đừng tưởng rằng ngươi đã cứu ta một lần là ta không dám trị ngươi."
"Tứ Tượng Tinh Túc ấn này, Tàng Kinh Các của Tinh Thần học viện có không?" Đạo Lăng lắc đầu, chợt hỏi.
Nghe vậy, Càn Dao trầm tư một hồi, rồi nói: "Chắc là có, Tinh Thần học viện thời thượng cổ là thế lực đỉnh cấp của Huyền Vực, ta nghĩ cái cung điện bọn ta tiến vào trước đó chắc là Bạch Hổ Tinh Thần Điện, ta phỏng đoán Tinh Thần học viện chắc có thu thập những ấn pháp khác."
Càn Dao nghĩ vậy, sau đó bĩu môi nói: "Bất quá, khu vực hạch tâm nhất của Tàng Kinh Các, ngay cả ta cũng không vào được, ngươi càng không thể vào được, ở đó là khu vực chủ yếu nhất của Tinh Thần học viện, sẽ không dễ dàng mở ra đâu."
"Nếu ta giao Tinh Thần Thần Dịch cho Tinh Thần học viện, biết đâu bọn họ sẽ cho ta vào một chuyến!" Nội tâm Đạo Lăng hừng hực, dù thế nào, Tứ Tượng Tinh Túc ấn nhất định phải có được.
"Hừ, mơ mộng hão huyền? Có phải ngươi có cách gì vào được không?" Ánh mắt Càn Dao ngờ vực dò xét vẻ mặt động lòng của hắn, lặng lẽ hỏi như một con cáo nhỏ.
"Không có, làm sao ta có thể vào được, ngươi nghĩ nhiều rồi." Đạo Lăng lắc đầu như trống bỏi, khiến thiếu nữ cạn lời, bất quá hắn cũng không thể vào được, hơn nữa Tạo Hóa khiếu huyệt khó mở đến mức nào, hắn có thể vào cũng không chọn.
Rất nhanh, hai người xuyên qua rừng rậm, đi đến một mảnh đại sa mạc, trong thiên địa sóng nhiệt cuồn cuộn, đập vào mắt đều là cát, ở nơi rất xa có một đám người lờ mờ đi đến dưới một ngọn núi lớn.
Đôi mắt sáng của tiểu thư mặc cung trang dán chặt vào cánh cửa trên ngọn núi lớn này, đây là một cánh cửa ánh sáng, có phù văn hiện lên, tràn ngập những gợn sóng cổ xưa, thời gian trôi qua lâu như vậy vẫn còn mạnh mẽ, có thể thấy được cường độ của phong ấn này.
"Chính là chỗ này." Tiểu thư mặc cung trang khẽ vuốt cằm, vẻ mặt xinh đẹp hiện lên một chút vui mừng.
"Càn Linh tiểu thư, phong ấn này quả thật rất mạnh, xem ra chúng ta cần liên thủ mới phá được." Võ Trường Hoành bước tới, ái mộ nhìn tiểu thư mặc cung trang, nho nhã nở nụ cười.
Phía sau hắn, một nam một nữ cũng nhìn phong ấn với ánh mắt nóng rực, thử thăm dò cường độ của phong ấn, đều không nhịn được nuốt nước miếng, chắc chắn trong này có bí mật gì.
Hiện tại, ai cũng không rõ tình hình nơi này, rất nhiều người đều hoài nghi rằng cần một biện pháp đặc thù nào đó mới có thể mở ra truyền thừa, có lẽ nó ẩn giấu ở chỗ này!
Càn Linh khẽ gật đầu, lạnh nhạt nói: "Vậy bắt đầu thôi, chúng ta phải nhanh tay một chút, nếu để những người khác tới thì không dễ giải quyết."
"Đó là đương nhiên, ta nhất định toàn lực ứng phó." Võ Trường Hoành nghiêm nghị nói.
Càn Linh rất hài lòng gật đầu, hai mắt nàng phun ra tử khí, một tiểu ấn màu tím xuất hiện trong tay, óng ánh sáng long lanh, trông chỉ cao chừng một tấc, rất nhỏ bé.
Bàn tay nàng tràn ra tử khí chói mắt, bảo ấn màu tím này chớp mắt bạo phát, tràn ngập từng trận gợn sóng khủng bố, bảo ấn màu tím trở nên lớn như núi cao, nặng vô cùng, chấn cho đại địa rạn nứt.
"Đồng loạt ra tay!" Võ Trường Hoành khẽ quát một tiếng, ba người bọn họ bùng nổ năng lượng hung mãnh trong cơ thể, rót vào bảo ấn màu tím.
Uy năng của bảo ấn màu tím này càng lúc càng đáng sợ, từng sợi từng sợi đạo văn màu tím hiện ra, ầm ầm ném về phía phong ấn.
Ầm một tiếng, thiên địa rung chuyển dữ dội, dưới va chạm của bảo ấn màu tím, phong ấn vặn vẹo nhẹ, từng viên phù văn phóng ra gợn sóng u ám.
"Phong ấn mạnh thật!" Hai người đang nhìn lén phía sau, con mắt đều thu nhỏ lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận