Cái Thế Đế Tôn

Chương 1014: Chiến giáp

Chương 1014: Chiến giáp
Rượu này thơm quá nồng nặc, lan tỏa khắp toàn trường, một vài người chỉ ngửi được hương thơm đã sắp say gục xuống đất.
"Rượu ngon, đây là thần rượu a!" Rất nhiều lão già kinh động như ăn phải xuân dược, nước miếng chảy ròng ròng, thất thanh gào thét, không thể nào bình tĩnh nổi.
"Thất truyền Hầu Nhi tửu, đây là kỳ trân a, lại có người có thể lấy ra loại bảo vật này!"
"Lại còn là từ thượng cổ, trải qua vô tận năm tháng, giá trị của nó không thể đánh giá được, những đại nhân vật cực kỳ yêu thích!"
Rất nhiều người kinh hãi, giá trị của Hầu Nhi tửu vô cùng đáng sợ. Đối với những người sành rượu, nó như mạng sống thứ hai, giá trị của nó không chỉ ở công hiệu của Hầu Nhi tửu.
Đương nhiên, công hiệu của Hầu Nhi tửu cũng rất đáng sợ, có thể cường tráng tinh lực, tẩy tủy phạt cốt, là một loại kỳ trân hiếm có.
"Là Trương Lăng lấy ra Hầu Nhi tửu, hắn lấy đâu ra loại thần rượu này?" Có người vô cùng kinh hãi.
Vô số ánh mắt đổ dồn vào bầu rượu trong tay Trương Lăng, hương rượu thơm ngát từ trong đó bay ra, thu hút sự chú ý của mọi người, khiến những lão già không ngừng nuốt nước miếng.
Đạo Lăng có được rất nhiều Hầu Nhi tửu trong Yêu Thần Điện, bình thường hắn còn chẳng nỡ uống, hiện tại lấy ra hai mươi cân để đổi Thoát Thai dịch.
"Trương Lăng, không biết Hầu Nhi tửu có bán không? Lão phu có thể trả giá cao để mua!"
Một lão già kích động như ăn phải xuân dược, lập tức muốn mua Hầu Nhi tửu, còn nói sẽ trả giá cao. Lời vừa thốt ra, rất nhiều người liền nhao nhao muốn mua, thậm chí có người lấy tiểu Dược Vương ra để trao đổi.
Đạo Lăng lắc đầu, Hầu Nhi tửu giá trị rất cao, hơn nữa đây là thần rượu từ thời thượng cổ, không phải bảo vật tầm thường có thể so sánh được, vào thời khắc quan trọng có thể bán được cái giá trên trời.
Vẻ mặt Vạn Vân Phi âm trầm, không ngờ Đạo Lăng lại có thể lấy ra Hầu Nhi tửu, mà người kia lại lập tức đồng ý trao đổi Thoát Thai dịch, rõ ràng là rất thích Hầu Nhi tửu!
"Mười cân Thoát Thai dịch thuộc về Trương Lăng." Vạn Vân Phi hít sâu một hơi, công bố kết quả.
Đạo Lăng nở nụ cười, ném Hầu Nhi tửu cho Vạn Vân Phi, đối phương cũng đưa mười cân Thoát Thai dịch cho Đạo Lăng.
Có được mười cân Thoát Thai dịch, Đạo Lăng vẫn chưa dừng lại, trong tay hắn lại xuất hiện một chiếc bình ngọc, trong bình bỗng trào dâng khí Nhật Nguyệt Tinh tú nồng đậm.
Khung cảnh vô cùng đáng sợ, nhật trầm nguyệt hủy, cảnh tượng kinh thiên động địa, bóng mờ nhật nguyệt lơ lửng trên không, uy thế tỏa khắp bốn phương.
"Trời ạ, đây là Nhật Nguyệt Thần Dịch, vô giá kỳ trân, có thể rèn luyện bảo thể!"
"Nghe nói cung điện thần bí kia có một ao Nhật Nguyệt Thần Dịch, bị Trương Lăng cướp đi hơn nửa, đây chắc chắn là từ cái ao đó!"
Toàn trường xôn xao, một lần nữa chứng kiến Đạo Lăng lấy ra Nhật Nguyệt Thần Dịch, lần này có khoảng trăm giọt, hắn lại vẫn muốn đổi mười cân!
Rất nhiều người tái mặt, tổng cộng chỉ có chừng ba mươi cân Thoát Thai dịch, ngươi hay thật, đã muốn lấy một nửa rồi!
Nhưng không thể không nói, hai thứ Đạo Lăng mang ra đều là cực phẩm hiếm có, Nhật Nguyệt Thần Dịch và Hầu Nhi tửu bên ngoài căn bản không tìm thấy, nhưng hắn lại có không ít.
Vẻ mặt Vạn Vân Phi khó coi, bởi vì người kia lấy Thoát Thai dịch ra, hiển nhiên cũng cần Nhật Nguyệt Thần Dịch!
"Đáng ghét!" Hắn nắm chặt tay, không muốn bán Thoát Thai dịch cho Đạo Lăng. Bất chợt hắn lạnh nhạt nói: "Trương Lăng, ngươi không phải có Thoát Thai Hoán Cốt Đan sao? Còn cần Thoát Thai dịch làm gì?"
Nghe vậy, Đạo Lăng nhíu mày, nhìn chằm chằm Vạn Vân Phi, lạnh lùng hỏi: "Sao? Chẳng lẽ buổi đấu giá còn hạn chế ta mua Thoát Thai dịch?"
Ánh mắt mọi người xung quanh đổ dồn về phía Đạo Lăng, không ít chí tôn trẻ tuổi sắc mặt khó coi, Thoát Thai dịch vốn đã quý giá, ai cũng muốn đấu giá một ít. Đằng này, Đạo Lăng đã có Thoát Thai Hoán Cốt Đan, lại vẫn muốn lấy Thoát Thai dịch.
"Ta không có ý đó. Ngươi cũng biết Thoát Thai dịch có tác dụng với mọi người, ngươi đã có Thoát Thai Hoán Cốt Đan, muốn nó cũng không có tác dụng gì lớn, hơn nữa chỉ vì chút Thoát Thai dịch này mà gây thêm mấy kẻ địch."
Vạn Vân Phi cười giả lả nói, dã tâm bừng bừng, bóng gió ám chỉ việc Đạo Lăng đấu giá Thoát Thai dịch là để phòng ngừa sau này tranh giành top 10 Thánh Chiến Chi Địa có thêm đối thủ mạnh.
"Đúng đấy, ngươi đã lấy mười cân rồi còn gì!" Một vài người định ra giá bất mãn nói, vì Thoát Thai dịch còn lại càng ít, giá trị càng cao, cạnh tranh càng khốc liệt.
"Thật nực cười, ngươi là người bán đấu giá, không lo bán bảo vật, lại còn cự tuyệt khách hàng, ta thấy ngươi tư tâm quá nặng rồi. Nên đổi người khác làm người bán đấu giá đi, để sau này còn ai dám đem bảo vật đến đây đấu giá."
Đạo Lăng liếc xéo Vạn Vân Phi. Lời này khiến một vài người gật đầu, cảm thấy Vạn Vân Phi đang nhắm vào Đạo Lăng, lại còn đẩy hắn ra đầu sóng ngọn gió. Đã ai thấy người bán đấu giá làm việc kiểu này chưa.
Sắc mặt Vạn Vân Phi âm trầm, cảm thấy làm vậy là hơi quá. Dù sao hắn cũng chỉ là người bán đấu giá, không nên nói ra những lời này.
"Nhanh lên đi, chủ nhân của vật phẩm này chắc chắn sẽ đồng ý thôi, mau chóng đưa Thoát Thai dịch cho ta." Đạo Lăng ném Nhật Nguyệt Thần Dịch ra, thúc giục.
Vô số ánh mắt đổ dồn về phía Vạn Vân Phi, sắc mặt hắn âm trầm, cắn răng ném Thoát Thai dịch cho Đạo Lăng. Rốt cuộc, buổi đấu giá này còn phải tiếp tục, nếu bị phát hiện là có gian lận, ai dám đến đây đấu giá nữa, kế hoạch phát tài của hắn sẽ thất bại.
Vạn Vân Phi rất thông minh, không muốn mạo hiểm tranh giành tạo hóa, bèn tổ chức một buổi đấu giá, mời những chí tôn trẻ tuổi tới, để hắn ngồi mát ăn bát vàng, kiếm thần nguyên mua những bảo vật mình cần.
Cuối cùng mười cân Thoát Thai dịch Đạo Lăng sẽ không tranh giành nữa, chủ yếu là vì giá trị quá cao, vừa rồi có người đã lấy ra một cây thánh dược để đổi, đã vượt quá giá trị của Thoát Thai dịch.
Mà Đạo Lăng cần Thoát Thai dịch chỉ là để luyện chế Thoát Thai Hoán Cốt Đan, Thoát Thai dịch nhiều đến đâu mà không có các phối dược khác thì cũng vô dụng.
Sau khi bán đấu giá xong Thoát Thai dịch, đại hội đấu giá dần đi đến hồi kết, những vật phẩm phía sau càng lúc càng đáng sợ, rất nhiều người không đủ sức đấu giá.
Ngay cả Bảy mươi hai đại thần thông cũng xuất hiện, một môn phòng ngự thần thông cực kỳ hiếm thấy, khiến toàn trường chấn động, ngay cả Đạo Lăng cũng thèm thuồng. Đáng tiếc giá quá đắt, hắn không đủ tài lực để đấu giá.
Ngay cả người bán đấu giá Vạn Vân Phi cũng tham gia, khiến giá trị cuối cùng trở nên vô cùng đáng sợ, vì thần thông phòng ngự tương đối hiếm thấy, đặc biệt là Bảy mươi hai đại thần thông, dù xếp hạng cuối cũng cực kỳ quý giá.
Thánh Chiến Chi Địa quá hung hiểm, có thêm chút thủ đoạn bảo mệnh, ai cũng muốn.
"Đây là cái gì?"
"Chẳng lẽ là một chí bảo, nhưng sao ta thấy có chút tà môn?"
Vật phẩm cuối cùng khiến không ít người mở mang tầm mắt, đó là một đoạn tay áo chiến giáp màu đồng, trông rất cổ xưa, nhưng lại tỏa ra một loại sát khí khốc liệt, khiến người ta kinh hãi.
Đạo Lăng trợn to mắt, cảm thấy vật này có chút đáng sợ, dường như là một chí bảo, ẩn chứa uy năng rất mạnh.
"Chiến giáp cổ xưa!" Đại Hắc kinh hãi, lẩm bẩm: "Vẫn còn thứ này, đáng tiếc tàn khuyết quá mức, chỉ có một đoạn tay áo, giá trị không cao."
"Vật này phi thường hiếm thấy!" Vạn Vân Phi không nhịn được nói: "Ta từng nghe nói, chiến giáp có nguồn gốc rất cổ xưa, luyện khí sư ở Thánh Vực chúng ta hiện nay không ai biết cách luyện chế chiến giáp!"
Đa số bảo vật phòng ngự ở Thánh Vực đều là chiến y, nhưng tính thực dụng không cao. Chiến giáp là thứ cực kỳ cổ xưa, theo truyền thuyết cổ xưa, sức phòng ngự của nó rất đáng sợ, nhưng phương pháp luyện chế đã thất truyền từ lâu.
Rất nhiều luyện khí sư đều kích động, họ chưa từng thấy chiến giáp thật trông như thế nào, không ngờ tại sàn đấu giá lại xuất hiện một đoạn ống tay áo chiến giáp.
Trong vô số ánh mắt kinh ngạc, Vạn Vân Phi mặc đoạn ống tay áo chiến giáp màu đồng lên vách tường bên cạnh. Vật này khá nặng, nhưng lại bùng nổ ra một luồng khí lưu đáng sợ vô song!
Ầm ầm!
Vạn Vân Phi tung một quyền ra, trời long đất lở, không gian rung chuyển, cực kỳ đáng sợ!
Những người xung quanh kinh hãi, cảm thấy thứ này rất mạnh mẽ, khi dung hợp với huyết nhục, sức chiến đấu tăng lên đáng kể, đúng là thánh vật để chinh chiến.
"Thật mạnh, tuy rằng sức mạnh tăng cường không nhiều, nhưng sức phòng ngự rất đáng sợ!" Đạo Lăng cũng động lòng, nhưng giá cả của vật này lại vô cùng quý giá, cần trao đổi nửa cây thần dược hoặc một chí bảo trung đẳng.
Mức giá này quá sức với nhiều người, nửa cây thần dược quá hiếm có, không ai nỡ lấy ra, còn chí bảo đỉnh phong thông thường cũng cực kỳ hiếm thấy. Người có thứ này, e rằng sẽ không chọn đoạn chiến giáp không trọn vẹn này.
Cuối cùng, không ai đấu giá vật này, buổi đấu giá cũng kết thúc, rất nhiều người chuẩn bị rời đi.
"Trương Lăng, ngươi định suy xét việc giao dịch đan phương Thoát Thai Hoán Cốt Đan à?"
Đạo Lăng cũng chuẩn bị rời đi, ai ngờ giọng Vạn Vân Phi đột nhiên vang lên, khiến bầu không khí toàn trường bỗng trở nên lạnh lẽo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận