Cái Thế Đế Tôn

Chương 2401: Cửu Sắc Tiên Trân!

Chương 2401: Cửu Sắc Tiên Trân!
Trong vũ trụ cổ xưa, uy thế thông thiên, đế vương chi khí kinh động cả nhật nguyệt, phảng phất như Thiên Đế cổ xưa xuất thế, khiến cho thiên địa đều phải run rẩy, muốn thần phục!
Hình ảnh này có chút không thể tưởng tượng nổi, lật đổ tư duy của Đạo Lăng. Đây chính là vạn con Hoàng Đạo Đế Khí, mỗi một con đều to lớn như rồng, quấn quanh trường sinh khí.
Chúng khủng bố vạn phần, nội hàm thần lực mênh mông vô tận, mỗi một con đều có thể ép vỡ các ngôi sao trong vũ trụ, cứ như vậy bay lên không, bảo vệ xung quanh một cái thiên quan!
Nói là thiên quan, thực ra có chút nhỏ bé. Nó toàn thân hiện cửu sắc, tỏa ra cửu sắc tiên quang, quan thể cửu sắc sặc sỡ, chảy xuôi khí thế không thể nào tưởng tượng nổi, có vô số dị tượng phi tiên hiện ra!
Đạo Lăng trầm mặc, Hỗn Độn Cổ Tỉnh cũng trầm mặc.
Bọn họ run sợ, đây chính là quan tài đúc thành từ Cửu Sắc Tiên Trân! Cửu Sắc Tiên Trân là tiên trân cao cấp nhất trong thiên địa, được xưng là có thể đúc thành Cực Đạo Đế binh, Tạo Hóa Thiên Binh, hóa thành phân thân có thể thành đế!
Đây là tài sản khiến Đại Đế cũng phải đỏ mắt, có thể tìm được một khối đã là đại kỳ ngộ. Nhưng ở đây, bọn họ lại nhìn thấy người ta dùng Cửu Sắc Tiên Trân để đúc thành quan tài!
Cho dù là Đại Đế thấy cảnh này, phỏng chừng tức đến hộc máu. Bởi vì ở Cửu Tuyệt Thiên tìm kiếm vô tận năm tháng, trời biết có thể đúc thành một cái bảo vật hay không. Đằng này lại dùng nó làm quan tài, chẳng lẽ táng cả vũ trụ trong này sao?
"Chuyện này..."
Hỗn Độn Cổ Tỉnh cũng không biết nên nói gì. Càng là những hình ảnh nghịch thiên thế này, hắn càng cảm giác bố cục nơi này không thể tiếp xúc, nếu chọc tới đại nhân quả, sau này sống không yên.
Vạn con Hoàng Đạo Đế Khí bảo vệ quanh thiên quan, vừa mới hiện ra trong vực sâu, liền dừng lại không tiến nữa!
"Ầm ầm!"
Ngay khi thiên quan vừa xuất hiện, tên thanh niên ngân bào mà Đạo Lăng mang theo lập tức ra tay, vung nắm đấm kết thành một môn đại thần thông, đập về phía Đạo Lăng đang ngây người!
"Khanh!"
Cú đấm này trực tiếp nện vào lồng ngực Đạo Lăng, phát ra những tiếng leng keng. Thanh niên ngân bào thiếu chút nữa sợ hãi, hắn dĩ nhiên không thể lay động được thể phách của Đạo Lăng!
"Sao có thể như vậy!" Thậm chí quả đấm của hắn còn rướm máu, tựa hồ muốn nổ tung, điều này khiến hắn run rẩy. Đây là cái gì thể phách? Đúc bằng tiên kim à?
Bất quá thanh niên này phản ứng cũng rất nhanh, thừa dịp Đạo Lăng vừa nãy ngây người, bóp nát một cái lệnh bài!
Ngay khi lệnh bài vỡ tan, thung lũng này thức tỉnh, đại sát trận vụt lên từ mặt đất.
Hàng trăm ngàn đạo ngôi sao chùm sáng hiện ra, hóa thành vô số khẩu sát kiếm ngôi sao, leng keng vang vọng, bạo phát sát cơ ngập trời!
Đây là một môn cự trận, uy năng vô lượng, khẳng định là Tinh Quân bố trí phòng ngự ở đây, chuẩn bị mở ra trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, ngăn cản cường địch.
Đáy mắt Đạo Lăng lóe lên một tia ánh sáng lạnh. Sát trận này cố nhiên mạnh mẽ, bất quá còn chưa làm gì được hắn. Tinh lực toàn thân hắn cuồn cuộn không thôi, một cây thần côn tới tay, trong nháy mắt đánh giết tới!
Thần côn màu đỏ thẫm nặng trịch vô cùng, đập cho các chùm sáng ngôi sao vỡ diệt. Đạo Lăng xoay tròn nó lên bổ về phía đại sát trận.
"Ầm ầm!"
Trong thiên địa nổ vang nổ tung như sấm sét, thần côn màu đỏ thẫm quấn quanh vô số võ đạo mật văn đồ, che ngợp bầu trời cuồn cuộn tới, bức ép đại sát trận cũng phải rì rào run rẩy.
"Mở ra cho ta!"
Đạo Lăng không hề lãng phí thời gian, khi đại sát trận quật khởi, hắn thức tỉnh thần côn màu đỏ thẫm, đánh ra sức chiến đấu vô thượng, đem đại sát trận đập ra một cái khe lớn, khí lưu chí dương chí bá cuồn cuộn mà ra, đãng phá mây xanh.
Hắn xông vào, mắt lóe thần mang, toàn bộ tóc tai vũ động.
"Xoạt!"
Xông tới trước mặt chính là một khẩu sát kiếm. Ngay khi Đạo Lăng vừa giết vào nơi này, sát kiếm trong nháy mắt xoay tròn, mạnh mẽ bổ về phía cổ Đạo Lăng.
"Để lại mạng!"
Những người trấn thủ cổ động trong này đều bị kinh sợ. Người ra tay này khí tức siêu tuyệt, ánh sáng sát kiếm óng ánh một mảnh, khiến mắt người ta đau đớn!
"Hừ!"
Đạo Lăng hừ lạnh một tiếng, thần côn màu đỏ thẫm đón giữa trời đánh tới, lập tức đập cho sát kiếm run rẩy, lưỡi kiếm đều bị sóng gợn chí dương chí bá của thần côn màu đỏ thẫm nghiền ép vỡ ra được!
"Phốc!"
Thanh niên cầm sát kiếm bị thần côn màu đỏ thẫm đánh trúng vững vàng, thân thể đều rạn nứt, bị đánh chết trong hư không.
"Ngươi là ai!"
Mười cường giả tập hợp trong này, khí thế đều bất phàm, bọn họ tản ra ánh sao toàn thân, khí tức mơ hồ muốn liên hợp lại với nhau, tạo thành một loại chiến trận siêu cường.
Một tay Đạo Lăng cầm thần côn màu đỏ thẫm, không hề đánh giá những người này, ánh mắt của hắn đặt ở bên trong!
Bên trên bảo nhãn to lớn như vực sâu này, dâng lên sóng gợn thần năng mênh mông vô bờ, năng lượng này có thể nói chấn thế, tuyệt đối không hề thua kém mấy phần so với thần hải bên ngoài Vũ Trụ Sơn.
Thậm chí vực sâu chi khẩu này, còn chảy ra vô số Hoàng Đạo Đế Khí.
Tuy rằng không so được với những Hoàng Đạo Đế Khí thô lớn như núi, thế nhưng số lượng những Hoàng Đạo Đế Khí này quá nhiều, mỗi lần dâng lên đều dài cả ngàn vạn dặm.
Bên dưới vực sâu, có một cái bóng đang ngồi xếp bằng!
Hắn tựa hồ tọa lạc trong một cái Thái Cổ tinh vực, mặc trường bào màu bạc, tựa như được bện từ cửu thiên tinh hà, thời khắc chảy xuôi khí tức thương cổ!
Hắn ngồi xếp bằng trên bồ đoàn màu bạc, đại đạo thiên âm nổ vang, đan dệt ra mật văn tinh hà rườm rà, cực kỳ khiếp người, mơ hồ có từng tia từng sợi đế khí!
"Tiểu tử này là ai? Giàu nứt vách a!"
Hỗn Độn Cổ Tỉnh tấm tắc lấy làm kỳ lạ: "Nhìn áo bào kìa, là dùng Tinh Thần Ngọc chế tác thành, đây là bảo bối không tầm thường, tinh hoa thai nghén của tinh hà, phải trải qua vạn năm mới hình thành Tinh Thần Ngọc, có thể tế luyện Tôn Chủ thần binh."
"Bất quá đây không tính là gì, bồ đoàn hắn ngồi còn là báu vật không tầm thường. Nó được Đại Đế hái lực lượng cửu thiên tinh hà để chế tác thành, lưu lại đế khí. Xem ra là bồ đoàn đả tọa của vị Đại Đế này!"
Đạo Lăng bỗng cảm thấy nóng lòng, Tinh Quân chính là Tinh Quân, ngay cả bảo vật đả tọa của Đại Đế cũng có, giàu nứt đố đổ vách!
Bất quá hiện tại Tinh Quân có khí độ hơi khủng bố, quả thực như chủ nhân Thái Cổ tinh vực. Cả người đan dệt ra khí tượng đế vương vô cùng mênh mông, như là một vị chủ tinh hà, uy thế không thể nào tưởng tượng nổi!
Rất rõ ràng, Tinh Quân đang thôn phệ Hoàng Đạo Đế Khí, tròng mắt của hắn lạnh lẽo âm trầm: "Cái sâu này, dĩ nhiên chạy đến nơi đây. Chẳng phải là bắt ba ba trong rọ!"
"Tại sao ta cảm giác, ngươi mới chính là con ba ba này." Đạo Lăng vác thần côn màu đỏ thẫm, cười lớn nói.
"Hừ!" Vẻ mặt Tinh Quân xuất hiện một tia lạnh lẽo, hắn cả người khí tức chập trùng, lạnh lùng nói: "Xem ra trời cao muốn ban cho bản tôn một việc tạo hóa vào ngày công thành!"
"Ta thấy ngươi, chẳng khác nào thấy tạo hóa đang chiêu thu ta!" Đạo Lăng cười nói.
"Giết tên rác rưởi này!"
Tinh Quân giận dữ, thế nhưng chưa từng hoàn toàn mất đi lý trí, hắn vẫn chưa tới ngày xuất quan, một khi đi ra liền công sức ba năm đốt trong một giờ. Đến lúc đó lại tốn rất nhiều thời gian, mà thời gian của hắn không còn nhiều!
"Tốt lắm, rác rưởi!"
Hai mắt Đạo Lăng mở to, tinh lực toàn thân cuồn cuộn, vũ động thiên phong, khí thế trong nháy mắt cuồng bá vô biên!
"Đùng!"
Đạo Lăng nắm đấm xoay tròn, như một cái chuông tang đang vang lên, bỗng nhiên đánh giết tới. Mười đại cường giả kia như giấy, bị Đạo Lăng một quyền oanh bay ra ngoài, nổ tung trên không trung!
"Tạo hóa của ta, còn không mau trở về vị trí cũ!"
Tất cả tóc tai của Đạo Lăng đều vũ động, từng lỗ chân lông trên người tản ra tinh lực, khiến hư không run rẩy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận