Bày Nát Liền Vô Địch, Xuất Sinh Giây Tiên Đế

Chương 57: Ta chính thức hướng ngươi cầu hôn, ngươi nguyện ý làm phu quân ta sao?

Chương 57: Ta chính thức ngỏ lời cầu hôn với ngươi, ngươi có bằng lòng làm phu quân của ta không?
"Đồ đệ của ngươi, nhìn qua mới ở cảnh giới Thiên Quân?"
Thanh Khâu Cửu Vĩ nhếch mép: "Ngươi đang nói, ta đường đường là Cửu Vĩ thứ hai của muôn đời, ngay cả một tên Thiên Quân cũng không qua nổi?"
"Không qua được, ta nói đấy."
Lâm Dương gật đầu nhẹ, giọng nói rất chân thành.
"..."
Thanh Khâu Cửu Vĩ tức giận đến ngứa răng, không nói thêm lời, trực tiếp phát ra dao động tâm linh, công kích về phía Bạch Ấu Vi.
Một Thiên Quân nhỏ bé, theo nàng thấy, chỉ cần liếc mắt nhìn nàng một cái thôi cũng đã phải luân hãm, huống chi là nàng chủ động phát động công kích tâm linh.
"Ầm..."
Sóng triều tâm linh tiến vào tâm linh Bạch Ấu Vi, lại không hề chạm tới cái gì cả.
"?? Sao có thể như vậy? Tâm giới trống rỗng? Nàng không có tim sao?! Hơn nữa, không gian tâm linh này thật sự quá lớn!
Một tên Thiên Quân nhỏ nhoi, làm sao có thể có được!?"
Thanh Khâu Cửu Vĩ rung động, ngay cả không gian tâm linh của nàng cũng không lớn đến vậy.
Tiếp tục dò xét, rất nhanh đã đi vào nơi sâu nhất trong tâm linh Bạch Ấu Vi.
"Rốt cuộc đã thấy đồ vật rồi."
Thanh Khâu Cửu Vĩ nở một nụ cười tự tin, chỉ cần có thứ gì để công kích, nàng chính là vô địch!
Trong tâm linh Bạch Ấu Vi, là một khối thủy tinh thuần khiết không tì vết.
"Nàng không có bất kỳ dục vọng nào, tâm linh hoàn mỹ không tì vết, hoàn mỹ như thủy tinh!?"
Thanh Khâu Cửu Vĩ hoàn toàn ngây người, từ khi sinh ra đến nay, nàng chưa từng thấy qua loại tâm linh nào như thế này.
Lâm Dương nhếch mép cười một tiếng.
Bạch Ấu Vi là Nữ Đế chuyển thế, Tiên Thiên Linh Thể, tâm tư hoàn mỹ như đứa trẻ sơ sinh, bẩm sinh là một đạo sĩ tâm linh tu hành.
"Hừ, ngươi hoàn mỹ không tì vết, ta sẽ dùng bạo lực nghiền nát!"
Thanh Khâu Cửu Vĩ nổi giận, phát động sức mạnh khổng lồ muốn nghiền nát khối thủy tinh kia.
Nhưng khối thủy tinh kia lại rung chuyển trong một sát na.
Không gian tâm linh bao la vô biên của Bạch Ấu Vi hoàn toàn rung động!
Sức mạnh tâm linh vô cùng đáng sợ khôi phục!
Sóng triều tâm linh của Thanh Khâu Cửu Vĩ, dưới ý chí đáng sợ này, giống như chiếc thuyền lá lênh đênh trong sóng dữ, căn bản không đáng kể!
"Cút!"
Giọng nữ lạnh lùng truyền đến, như thể có thể thấu suốt vạn cổ, lạnh lùng vô tình.
"Oanh!"
Ý chí của Thanh Khâu Cửu Vĩ trong nháy mắt bị đánh tan.
Trong hiện thực, mồ hôi lạnh đã ướt đẫm toàn thân nàng, nàng thở hổn hển, lùi lại không ngừng, thậm chí còn phun ra một ngụm máu tươi!
"Ý chí thật đáng sợ... Rốt cuộc kia là cái gì!?"
Trong mắt Thanh Khâu Cửu Vĩ tràn ngập vẻ khó hiểu.
Lâm Dương nhìn Bạch Ấu Vi, vốn dĩ hắn lợi dụng Thanh Khâu Cửu Vĩ, xem nàng có thể kích thích ý chí kiếp trước của Bạch Ấu Vi hay không.
Kết quả đúng là thành công thật.
"Chỉ dựa vào cảm nhận chớp nhoáng vừa rồi, chữ 'Đế' trong Nữ Đế, quả thật có chút ý nghĩa sâu xa..."
Ánh mắt Lâm Dương trở nên sâu thẳm.
Hệ thống chỉ nói nàng là Nữ Đế chuyển thế, chứ không nói là Cực Đạo Đại Đế hay Tiên Đế.
Hôm nay vừa vặn gặp phải Thanh Khâu Cửu Vĩ muốn tìm cái chết, liền lợi dụng một chút, không ngờ lại có thu hoạch ngoài ý muốn.
"Ngươi, ngươi, ngươi... Ngươi đây là gian lận!"
Thanh Khâu Cửu Vĩ nghiến răng: "Nội tâm nàng ẩn chứa một ý chí vô thượng đáng sợ!"
Lâm Dương mỉm cười: "Ngươi nên may mắn vừa rồi không tiến vào không gian tâm linh của ta.
Nếu không, chỉ cần một chút gợn sóng thôi, cũng không biết còn mạnh hơn ý chí đáng sợ mà ngươi vừa đối mặt gấp bao nhiêu lần."
"Không thể nào!
Ý chí vừa rồi đã có thể xưng là thấu suốt vạn cổ rồi, ta chỉ cảm nhận được loại ý chí cấp bậc này khi nhận truyền thừa ký ức của Cửu Vĩ lão tổ đệ nhất vạn cổ!
Trên đời này ý chí của cường giả có mạnh hơn nữa, cũng tuyệt đối không thể vượt qua cấp độ này!"
Thanh Khâu Cửu Vĩ cảm thấy Lâm Dương đang khoác lác.
Nhưng nàng lại cảm nhận được Lâm Dương không nói dối, điều này càng khiến nàng khó mà suy nghĩ.
"Không sợ chết thì cứ đến đi."
Lâm Dương rộng mở ý chí: "Đến trong tim ta, chấp nhận cái chết của ngươi."
"..."
Thanh Khâu Cửu Vĩ chần chừ, một lúc sau, nàng cúi đầu: "Đúng là ta đã thua."
Vào khoảnh khắc Lâm Dương rộng mở ý chí, nàng thoáng nhìn thế giới tâm linh của Lâm Dương.
Chỉ trong nháy mắt, nàng đã rõ, nàng đã bại thảm hại.
Cái lớn của những người khác, ít nhất còn có thể cảm nhận ra.
Mà cái lớn của Lâm Dương, ngay cả cảm nhận cũng không được, giống như hư vô vô tận, chỉ cần nhìn thoáng qua thôi cũng có thể trào dâng nỗi sợ nguyên thủy và sâu sắc nhất.
"Ngươi thật sự không có chỗ nào để chê, là người hoàn mỹ để ta chọn làm phu quân, ta chính thức ngỏ lời cầu hôn với ngươi, ta muốn gả cho ngươi, trở thành người phụ nữ của ngươi!"
Thanh Khâu Cửu Vĩ chống tay lên bộ ngực đầy đặn, trong đôi mắt quyến rũ ánh lên vẻ kiên định.
"???"
Đến lượt Lâm Dương ngây ngẩn cả người.
Tư duy của ngươi cách biệt quá lớn vậy sao!?
"Ngươi đừng lo lắng nhiều, yêu tộc chúng ta vốn dĩ không tôn trọng một chồng một vợ.
Chỉ cần những người phụ nữ mới của ngươi có thực lực mạnh hơn ta, ngươi muốn có bao nhiêu bạn đời cũng được."
Thanh Khâu Cửu Vĩ cảm thấy chuyện này hết sức đương nhiên, rất thẳng thắn.
"Các ngươi yêu tộc đối với hôn nhân đều qua loa vậy sao?"
Lâm Dương lên tiếng than thở.
"Không, ngược lại mới đúng."
Thanh Khâu Cửu Vĩ lắc đầu: "Chúng ta đều theo đuổi một người khác phái có thể nghiền ép chúng ta một cách toàn diện.
Nhưng từ khi sinh ra đến giờ, ta lại chưa từng gặp được.
Ta dự cảm rằng, cho dù đi khắp ba ngàn giới vực, ngươi vẫn sẽ là người duy nhất.
Đã gặp được người định mệnh rồi, đương nhiên ta phải quyết đoán, ra tay nhanh chóng, sớm tranh thủ cho mình một danh phận.
Ta dự cảm được, tương lai ngươi chắc chắn sẽ có vô số người phụ nữ điên cuồng yêu ngươi.
Nếu đến lúc đó ta mới đến theo đuổi ngươi, thì sẽ lộ ra ta không có chút giá trị nào."
Thanh Khâu Cửu Vĩ cười tươi như hoa, làm bừng nở cả trăm loài hoa xung quanh:
"Ta nghĩ là ta đã giải thích đủ rõ rồi, ngươi có chấp nhận ta làm thê tử của ngươi không?"
"..."
Lâm Dương lần đầu tiên đổ mồ hôi từ khi sinh ra.
Hắn sinh ra đã vô địch, dù là Tiên Đế cũng có thể miểu sát, trên con đường trưởng thành chưa từng gặp phải đối thủ nào khiến hắn phải để ý đến.
Nhưng bây giờ, hắn lại bắt đầu đổ mồ hôi...
Hồ ly à, có phải hơi thẳng quá không vậy!
"Ta không muốn kết hôn."
Lâm Dương đành nói thật: "Yêu đương là chuyện của hai người, kết hôn liên quan đến quá nhiều thứ, ta thấy phiền phức."
"Được, vậy ta không cầu hôn nữa."
Thanh Khâu Cửu Vĩ gật đầu, ngược lại nói: "Vậy ngươi chấp nhận ta làm bạn gái của ngươi được không!?"
Nàng quá ưng ý Lâm Dương, ngoài Lâm Dương ra thì không thể có ai khác.
Nàng không nghĩ sẽ có người khác phái nào có thể khiến nàng ưng ý đến vậy, cho nên nàng phải hết sức tranh thủ!
"Đương nhiên."
Lâm Dương gật đầu nhẹ: "Bất quá trước hết chúng ta sẽ bắt đầu từ việc làm bạn bè, nếu như tam quan của chúng ta phù hợp, ở chung cũng thoải mái, ta không có lý do gì để từ chối."
Hắn chỉ muốn sống tùy tâm sở dục, đối với chuyện yêu đương hắn cũng có cách hiểu của riêng mình.
Hai người thích nhau, tán đồng quan điểm của nhau thì không có lý do gì để không đến với nhau cả.
Đây là thế giới huyền huyễn, chứ không phải Địa Cầu, thân là người bình thường làm gì cũng phải lo trước tính sau, sống như trâu như ngựa.
Kết hôn cũng không phải cân nhắc mua nhà mua xe, cũng không cần phải suy nghĩ những phong tục hủ bại chẳng có ý nghĩa gì do bọn thống trị đặt ra để bắt người ta làm trâu ngựa.
"Tuyệt quá!"
Thanh Khâu Cửu Vĩ vung tay nhỏ, cả khuôn mặt hiện lên vẻ hưng phấn.
"Hả!?"
Bạch Ấu Vi lúc thì nhìn sư phụ, lúc thì nhìn Thanh Khâu Cửu Vĩ, hoàn toàn ngây người.
Nàng chưa từng thấy kiểu trò chuyện này bao giờ...
Nàng cũng kích động: "Sư phụ, ta..."
PS: Mau mau tới tặng quà khen thưởng đi! Hôm nay cũng là một ngày điên cuồng tăng thêm chương nha!
Bạn cần đăng nhập để bình luận