Bày Nát Liền Vô Địch, Xuất Sinh Giây Tiên Đế

Chương 529: Đế không thấy đế!

Chương 529: Đế không thấy đế!
"Cái gì!? Ngọa Tào! Lúc này đi!?"
"Chờ một chút chúng ta với!"
Cường giả các tộc đều cuống cuồng.
Bọn họ dám không kiêng nể gì cả, cũng là bởi vì Lâm Dương ở đây trấn áp, cường giả Kim Ô tộc tuy nhiều, nhưng chiến lực đỉnh cấp cũng không dám sử dụng.
Tỷ như Tổ Khí, Tổ Trận các loại, một khi sử dụng là sẽ gây tổn thương trên diện rộng.
Lỡ chọc giận Lâm Dương, Kim Ô tộc sẽ bị san thành bình địa.
Nhưng bây giờ Lâm Dương đi, Kim Ô tộc không còn e ngại điều này nữa!
Quả nhiên, ngay sau đó, chín đại Tổ Khí, mười đại Tổ Trận, toàn bộ ầm ầm chấn động!
Nham tương thuần dương gào thét, chín ý chí Đại Kim Ô từ dưới đáy nham tương truyền ra, rung trời chuyển đất!
Đừng thấy bọn họ trước mặt Lâm Dương thì sợ như gà con, nhưng ở trước mặt người ngoài, bọn họ chính là những Tiên Tổ hạng nhất khai thiên lập địa!
Tổ tông của vạn linh, tự có từ xưa!
Dù bị phong ấn, chỉ một tia ý chí lộ ra, cũng đủ để chấp Tổ Khí quét sạch tứ phương!
"Chạy a!"
"Móa nó, là mấy vị Thủy Tổ Kim Ô khác nổi điên!"
"Vừa nãy Lâm Dương ở sao ngươi không dám ló đầu? Lúc này chạy ra ra vẻ! Quả hồng mềm dễ bóp a!"
"Không biết xấu hổ!"
Cường giả các tộc vừa chửi vừa chạy trốn.
May là mấy vị Thủy Tổ cuối cùng bị phong ấn, có thể sử dụng lực lượng bên ngoài quá yếu ớt, dù thúc giục Tổ Khí Tổ Trận cũng chỉ đánh giết được một mảng lớn.
Nhưng vẫn còn không ít cường giả vạn tộc chạy thoát...
Toàn bộ thế giới Kim Ô, máu huyết ngập trời.
Hôm nay không biết có bao nhiêu sinh linh nuốt hận, bao nhiêu hào kiệt lên trời!
Mấy vị hư ảnh Thủy Tổ nhìn cảnh tượng hoang tàn khắp nơi, trong lòng bi thương.
Kim Ô tộc vô địch, lại bại!
"Haiz... Cũng xem như quả của những việc đã làm trong quá khứ."
Ô Nguyên thở dài: "Bây giờ việc cấp bách trước mắt, vẫn là tập hợp tộc nhân Kim Ô lại, xây dựng lại thế giới Kim Ô.
Chuyện hôm nay tuyệt không được phép lan truyền, nếu không mặt mũi Kim Ô tộc ta sẽ triệt để mất sạch.
Lập tức thông báo cho các tộc với tốc độ nhanh nhất, phàm ai dám tiết lộ chuyện xảy ra hôm nay, Kim Ô tộc sẽ toàn lực ứng phó tiêu diệt tộc đó!
Đừng tưởng rằng c·hết một Kim Ô hoàng, Kim Ô tộc sẽ không còn gì!
Triệu hồi toàn bộ mấy vị Tiên Đế Kim Ô đang ngao du ở bên ngoài về!
Không có Lâm Dương kia, Kim Ô tộc ta bóp c·h·ế·t những tộc tôm tép nhỏ nhặt kia dễ như bóp c·h·ế·t kiến!"
Một núi không thể có hai hổ, trong yêu tộc, cũng có không ít kẻ mạnh không muốn thấy mặt nhau.
Kim Ô tộc có không chỉ một vị Tiên Đế.
Nhưng từ khi Kim Ô thành tranh được vị trí tộc trưởng năm đó, mấy vị còn lại tự nhiên cũng không muốn ở lại trong tộc chịu sự quản chế của người khác, liền rời đi vân du rồi.
Bây giờ, Kim Ô tộc gặp đại biến, đương nhiên là triệu hồi họ về, đến khi chọn ra Kim Ô hoàng khác...
""
Biên giới Tiên Giới, Kiếm Cốc.
La Hạo dẫn theo Trần Linh Hi, Mộ Thanh Ảnh đến bên ngoài Kiếm Cốc.
"Nơi này chính là nơi ngươi sinh ra sao?"
Hai nàng nhìn Kiếm Cốc trước mặt không tính là nguy nga, mang đến cảm giác thế ngoại đào nguyên, ánh mắt sáng ngời.
"Ừm."
La Hạo gật nhẹ đầu: "Thật hoài niệm... Lâu rồi chưa về."
Mộ Thanh Ảnh hơi khẩn trương: "Đây có phải là coi như mang bọn ta đi gặp phụ mẫu không? !"
La Hạo sững sờ: "Cha mẹ ta đi rồi."
"A!?"
Hai người ngơ ngác, liên tục xua tay nói xin lỗi.
"Khụ khụ, ta nói là bọn họ rời khỏi Kiếm Tông, các ngươi có phải là nghĩ sai rồi không!?"
Sắc mặt La Hạo tối sầm.
Từ khi Lâm Dương cho hắn bản bí pháp tam tu tinh thần nhật nguyệt kia, hắn cùng hai nàng một mực tu luyện cùng nhau, tình cảm giờ đã rất thân mật.
Thực lực cũng tăng nhanh chóng mặt, bây giờ đã là Tiên Tôn lục trọng thiên.
Tu luyện hơi lâu, người trẻ tuổi tĩnh thì muốn động, nên mới mang theo hai nàng về quê du ngoạn giải sầu.
"A, hiểu lầm. Thì ra cha mẹ ngươi còn sống, thật tốt quá."
"Đúng vậy đúng vậy, ta còn tưởng là ngươi không có cha mẹ."
Hai nàng đều xấu hổ gãi đầu, hoảng loạn nói không nên lời.
""
La Hạo liếc mắt, bó tay rồi.
"Vậy ngươi có biết cha mẹ ngươi đi đâu không? Ngươi không muốn đi tìm họ sao!?"
Mộ Thanh Ảnh nghi hoặc hỏi.
"Không biết... Ta từ nhỏ đã lớn lên với ông nội, ông vẫn nói ta là cô nhi.
Cho đến khi sư phụ ta dẫn ta tới Kiếm Cốc, đại trưởng lão mới nói sự thật cho ta biết."
Vẻ mặt La Hạo có chút phức tạp: "Nghe nói cha mẹ ta rất thần bí cường đại, họ rốt cuộc đi đâu ta cũng không biết.
Rất có thể, đã rời khỏi tiên giới rồi!?"
"Cái gì!?"
"Rời khỏi tiên giới!? Vậy có thể đi đâu?
Trong Lục giới, ngũ giới đều vỡ nát rồi, chỉ còn lại tiên giới theo lý thuyết thì không có chỗ nào để đi mà!?"
Trần Linh Hi chớp mắt nghi hoặc.
"Có lẽ là đi đến không gian hỗn độn bên ngoài vũ trụ bao la trong truyền thuyết chăng!?"
Mộ Thanh Ảnh biết lại nhiều hơn một chút: "Bất quá, nghe nói muốn rời khỏi không gian hỗn độn, cần phải đánh xuyên qua hàng rào hỗn độn.
Như vậy cần thực lực vô cùng cường đại, ngay cả Tiên Đế cũng không thể.
Xem ra cha mẹ ngươi thật rất thần bí cường đại!"
"Ừm."
La Hạo gật nhẹ đầu.
"Vậy ông nội của ngươi chắc chắn cũng rất thần bí a? Lần này chúng ta có thể gặp được ông không!?"
Trần Linh Hi mong chờ hỏi.
"Ông đã đi rồi."
La Hạo lắc đầu.
"A!? Ông cũng đi rồi? Đi đâu!?"
Mộ Thanh Ảnh ngơ ngác hỏi.
"Khụ khụ... Ông nội ta là thật sự đi rồi..."
La Hạo dở khóc dở cười nói.
"A cái này!"
Hai nàng ngượng ngùng cười một tiếng, có chút xấu hổ.
Rất nhanh, đại trưởng lão bọn người nhận được tin tức, liền mở sơn môn, tất cả tử đệ Kiếm Cốc đều ra đón.
Kiếm Cốc là một tông môn thế ngoại đã có chút xuống dốc, đệ tử trong môn phái cũng không nhiều, nhưng đều rất đoàn kết, thân thiết như một nhà, rất có sức ngưng tụ.
Trước khi Lâm Dương đến, đại trưởng lão mạnh nhất cũng chỉ mới là Tiên Vương cảnh bước thứ ba mà thôi.
Giờ phút này biết La Hạo trở về, đều rất vui vẻ, tất cả đều rộn ràng tiến ra nghênh đón.
"Đại trưởng lão, ngươi đã là Tiên Vương cảnh bước thứ chín!?
Xem ra gần đây có rất hi vọng đột phá đến Tiên Hoàng cảnh! Chúc mừng a!"
La Hạo kinh hỉ vô cùng.
"Đều nhờ Lâm tiền bối a.
Sau khi hắn giúp ta kéo dài tuổi thọ, ta cảm thấy trong cơ thể mình có thêm một cỗ tiên nguyên tinh khí không dùng hết, gần đây tiến bộ thần tốc, thật sự là muốn dừng cũng không dừng được!"
Đại trưởng lão vui vẻ vô cùng.
Ông tuổi đã rất lớn, tuổi tác đã gần đến giới hạn mà một Tiên Vương bình thường có thể sống, đúng là một lão già đã đi lên từ thượng cổ.
"Đáng tiếc a, ông nội của ta không đợi được sư phụ ta tới..."
La Hạo thở dài.
"Đúng vậy a..."
Trên mặt một vài trưởng lão Kiếm Cốc cũng đều tràn đầy tiếc nuối.
"Không có gì đáng tiếc cả, Tiểu Hạo à, ngươi cùng Lâm tiền bối học thật giỏi.
Không phải hắn đã từng thi triển đại thủ đoạn, làm sống lại một vài tiền bối Kiếm Cốc chúng ta sao?
Ta tin rằng, chỉ cần ngươi có thể học được chút bản lĩnh thật sự của Lâm tiền bối, nhất định có thể phục sinh ông nội của ngươi."
Đại trưởng lão khích lệ nói.
"Ừm!"
Ánh mắt La Hạo sáng lên, liên tục gật đầu.
Bất quá ông nội của hắn là tự nhiên c·h·ế·t già, việc phục sinh so với bị g·i·ế·t chắc sẽ phiền phức hơn rất nhiều...
Nhưng trong lòng có một nỗi nhớ, tu hành càng thêm có động lực!
Dù sao, có sư phụ ở đây, hắn tin rằng mọi thứ đều có khả năng.
Nếu như không làm được, chỉ có thể chứng minh ngươi vẫn chưa đủ vô địch!
(cầu khen thưởng và khen ngợi nha)
Bạn cần đăng nhập để bình luận