Trở Về Thất Linh: Cường Vặn Thô Hán Hảo Ngọt

Trở Về Thất Linh: Cường Vặn Thô Hán Hảo Ngọt - Chương 220: Chua không dậy không thể trêu vào (length: 7401)

Triệu Tiểu Quân đem những lời trong lòng mọi người nói thẳng ra, vài người còn thật không tiện, vội vàng xua tay, "Không cần, không cần, một hồi chúng ta còn muốn đi Chu lão gia xem một chút."
Lâm Tiếu Nhan vừa nghe, lúc này mới nhớ tới chuyện mình nhận mẹ nuôi ngày hôm qua, liền vội vàng khuyên nhủ, "Các ngươi đi trước cho Chu lão cùng Vân di chúc Tết, bất quá bọn họ tuổi lớn, không tiện chiêu đãi các ngươi, một hồi các ngươi vẫn là đến chỗ chúng ta ăn cơm trưa, nghe không?"
Vài người vừa nghe, sôi nổi gật đầu, tính toán đi trước cho Chu lão chúc Tết, một hồi lại đến.
Thừa dịp mấy người rời đi, Lâm Tiếu Nhan nhanh chóng thu dọn lại bản thân.
Lúc này mới lấy ra túi bột mì, đổ ra nửa chậu, chuẩn bị nhào bột làm sủi cảo.
Bất quá vừa nghĩ đến mấy tiểu tử kia lượng cơm ăn, tay run lên, lại đổ thêm ra nửa chậu.
Điều chỉnh xong tỉ lệ nước, Lâm Tiếu Nhan yên tâm giao chậu bột cho Cố Tiêu nhào, mình thì từ trong không gian chọn mấy khối thịt heo ba chỉ mập gầy lẫn lộn ra, chuẩn bị băm nhân bánh sủi cảo.
Cố Tiêu vừa thấy, vội vàng ngăn lại, "Tức phụ, ngươi đừng động thủ, một hồi chờ Triệu Tiểu Quân lại đây, việc băm thịt sống để hắn làm."
Hai người đang nói chuyện, vài người kia đã trở về.
Lâm Tiếu Nhan vừa thấy, a, còn thật đúng giờ.
Tiếp theo, Lâm Tiếu Nhan liền phụ trách điều vị, còn lại thì để đám người kia tranh nhau làm.
Chờ nhân bánh sủi cảo điều tốt, đại gia ngồi vây quanh lại một chỗ làm sủi cảo.
Lâm Tiếu Nhan một mình một liêm, tự mình gói một mành sủi cảo nhân thịt heo dưa chua, dùng vải sạch bọc lại, "Các ngươi cứ từ từ gói, ta mang chỗ này đã gói xong cho Vân di, đỡ phải bọn họ một hồi lại phải gói."
Lần đầu làm con gái nuôi người ta, thế nào cũng phải đích thân đi biểu hiện một chút.
Đại gia thấy thế, sôi nổi gật đầu, không dám có bất kỳ ý kiến gì.
Chờ Lâm Tiếu Nhan vừa đi, Triệu Tiểu Quân liền mở miệng nói, "Giờ các ngươi tin chưa, đám nhóc con kia, vừa rồi ở chỗ Vân di, một chút nhãn lực cũng không có, Vân di cùng bọn họ khen nửa ngày tẩu tử, bọn họ cứ như không nghe thấy."
"Ta đã nói tối qua ta có mặt ở đó, bọn họ còn không chịu tin."
Cố Tiêu nghe vậy, cũng thản nhiên cười cười, hướng mấy người nói, "Đúng là thật, Vân di nhận vợ ta làm con gái nuôi."
Đại gia vừa nghe, lúc này mới hoàn toàn tin tưởng.
Xem ra, tức phụ của Cố đội trưởng quả nhiên có chút bản lĩnh, mới đến có mấy ngày, liền đã thu phục được nhân vật như Chu lão và Vân di.
Chờ Lâm Tiếu Nhan sau khi trở về, ánh mắt mọi người nhìn nàng liền thay đổi hoàn toàn.
Dù sao, đây chính là con gái nuôi của người có uy tín nhất trong đại viện, về sau đại gia nói chuyện đều phải suy nghĩ kỹ.
Cũng không thể giống Triệu Tiểu Quân, không biết giữ mồm giữ miệng, đắc tội người lúc nào không biết!
Lâm Tiếu Nhan sau khi trở về rửa tay liền bị mọi người khuyên đến bên bàn ngồi, còn không biết là đã xảy ra chuyện gì.
Chỉ có Cố Tiêu khẽ cười khuyên nàng, "Không có việc gì, đám nhóc con này là lương tâm phát hiện, ngươi cứ ngồi chờ ăn sẵn là được."
Đợi mọi người ăn xong sủi cảo, trước khi đi, mấy người lại hướng Cố Tiêu cùng Lâm Tiếu Nhan mời, "Đội trưởng, sư mẫu, buổi tối nhà ăn tổ chức liên hoan chiếu phim, đến lúc đó các ngươi nhớ đến xem."
Cố Tiêu nhớ tới cảnh tượng ồn ào, không khỏi nhíu mày, hướng Lâm Tiếu Nhan nói, "Không muốn đi thì ở nhà, không có gì hay để xem, toàn là người."
Lâm Tiếu Nhan nghĩ nghĩ, "Đi xem đi, dù sao buổi tối cũng không có việc gì, ta còn chưa thấy trong đại viện chiếu phim bao giờ."
Đến buổi tối, ăn xong cơm tối, Cố Tiêu nhìn thoáng qua gió bên ngoài, không yên tâm tìm ra quân áo bành tô, trực tiếp khoác lên người Lâm Tiếu Nhan, "Bên ngoài gió lớn, mặc cái này đi."
Lâm Tiếu Nhan nhìn mình mặc đồ giống như kén tằm, cười gượng hai tiếng từ chối, "Không cần đâu, chỉ có một đoạn đường, một hồi đến trong phòng chắc chắn rất nóng."
Cố Tiêu thấy dáng vẻ muốn làm đẹp của nàng, liền kiên nhẫn giải thích, "Vậy trước khoác lên, một hồi đến trong phòng ta sẽ cởi ra cho ngươi, được không?"
Lâm Tiếu Nhan bĩu môi, "Vậy còn tạm được, nói trước, ta không phải muốn làm đẹp, ta chỉ là sợ làm ngươi mất mặt."
Dù sao đây là lần đầu tiên hai người thể hiện tình cảm trước mặt nhiều người như vậy.
Chờ hai người nhanh chóng đi đến nhà ăn, Cố Tiêu quả nhiên chủ động giúp Lâm Tiếu Nhan cởi quân áo bành tô, để lộ ra áo khoác nỉ màu đen nàng mặc bên trong.
Hai người đi vào bên trong, Lâm Tiếu Nhan cũng hiếu kỳ đánh giá xung quanh.
Đây là lần đầu tiên nàng tới nhà ăn, lúc này bàn trong nhà ăn đã được xếp thành từng hàng, tiện cho mọi người ngồi xem phim.
Còn chưa đến giờ chiếu phim, nhưng phần lớn mọi người đều đã đến sớm.
Mọi người đều tụm năm tụm ba, cùng nhau cắn hạt dưa trò chuyện, vô cùng náo nhiệt.
Mà Triệu Tiểu Quân giờ phút này đang mang theo mấy đội viên nướng khoai lang ở một bên.
Thấy Cố Tiêu cùng Lâm Tiếu Nhan đến, Triệu Tiểu Quân trực tiếp một giọng hô to thu hút ánh mắt mọi người tập trung lên người hai người.
Kiều đại tỷ lúc này cũng đang cùng mấy tức phụ trẻ tuổi trong viện trò chuyện sôi nổi, thấy Lâm Tiếu Nhan đến, vội vàng đứng lên đón, "Lâm đồng chí, ngươi đã tới rồi, vừa rồi ta vẫn cùng đại gia nói về ngươi, còn sợ ngươi ngại ngùng không đến, nhanh, đến bên này, ta giới thiệu mọi người cho ngươi làm quen."
Lâm Tiếu Nhan nhìn thoáng qua Cố Tiêu bất đắc dĩ, cười khuyên nhủ, "Ngươi đi tìm Triệu Tiểu Quân trước, ta cùng Kiều đại tỷ qua chào hỏi rồi đến."
Nói xong, Lâm Tiếu Nhan liền bị Kiều đại tỷ nhiệt tình kéo đi.
"Nha, ta đem người mời tới, đây chính là vợ của Cố đại đội trưởng chúng ta - Lâm Tiếu Nhan, Lâm đồng chí!"
Kiều đại tỷ nhiệt tình giới thiệu xong với mọi người, lại nhịn không được bổ sung thêm một câu, "Cũng là con gái nuôi của Vân di chúng ta."
Lúc nãy trước khi đương sự đến, Triệu Tiểu Quân đã khoe khoang tin tức Lâm Tiếu Nhan là con gái nuôi của Vân di ở nhà ăn.
Cho nên mọi người vừa rồi đều đang thảo luận, bây giờ thấy đương sự đến, cũng không khỏi sôi nổi xúm lại.
Đều muốn nhìn một chút, rốt cuộc là người như thế nào mà có thể được Vân di để mắt, vội vàng nhận nàng làm con gái nuôi.
Lâm Tiếu Nhan hôm nay một thân áo bành tô màu đen, dáng người cao gầy mảnh khảnh, nổi bật làn da trắng như tuyết, mái tóc đen cũng dày mượt.
Dáng người này, khí chất này, làn da này. . .
Khiến tất cả mọi người nhịn không được sôi nổi hâm mộ.
Đương nhiên, cũng có nhiều người răng đã sắp rụng vì ghen tị, bất quá vừa chạm đến ánh mắt bảo vệ người của Cố Tiêu, không ai dám nói một câu không phải.
Hơn nữa, nếu chọc giận nàng, đảo mắt đi cáo trạng với Vân di và Chu lão, thì chịu không nổi.
Nghĩ như vậy, hai đầu đều là không thể trêu vào.
Mấy tiểu tức phụ càng mong đợi vây quanh Lâm Tiếu Nhan nói chuyện phiếm về những chuyện thú vị hằng ngày trong đại viện, hận không thể đều lưu lại ấn tượng tốt trước mặt nàng.
Tranh thủ lúc người mới đến, vẫn là trước đem ấn tượng đầu tiên cho thật tốt!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận