Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 121: Bước Vào Trụ Sở Chính, Tiến Hành Nhận Chủ, Chính Thức Trở Thành Chủ Nhân Mới Của Tòa Thành Trung Tâm (2)

Chân trước Cố Trường Khanh vừa mới tiến vào thì bên trong bỗng có những dãy số liệu bắt đầu sáng lên, chúng nó ngưng tụ lại hóa thành một cô gái giả lập mặc một bộ quần áo bó sát màu đen xám, cả khuôn mặt và hình thể đều vô cùng đẹp đẽ.
Cô gái nhìn Cố Trường Khanh, mỉm cười nói: “Xin chào, ta tên Tiểu Ngải, ngài là nhân loại mới đầu tiên đi vào nơi này, xin chúc mừng.”
Cố Trường Khanh ngước nhìn đối phương, thẳng thắn nói: “Dẫn ta tới trụ sở chính.”
Tiểu Ngải mỉm cười đáp: “Tuy rằng ngài đã chiến thắng áo giáp Hạo Thiê Đế của Đế Quốc, nhưng bắt buộc phải thông qua được kiểm tra đo lường chính xác chỉ số tiềm năng thì mới có thể tiến vào trụ sở chính, nơi đại diện cho địa vị cao nhất của Đế Quốc.”
Cố Trường Khanh hơi mất hứng, nhưng vẫn đồng ý làm theo, “Vậy dẫn ta đi làm kiểm tra.”
“Được, mời ngài đứng vào đây.”
Tiểu Ngải đi vào đại sảnh ở tầng một, đi tới gần bệ để dụng cụ thí nghiệm hình vòng cung, ra hiệu cho Cố Trường Khanh bước lên trên đó.
Cố Trường Khanh không nói nhiều, làm theo chỉ thị của đối phương, bước lên bục dụng cụ kiểm tra.
Vù!
Sau khi hắn bước lên, dụng cụ kiểm tra hình vòng cung chợt tỏa ra một luồng ánh sáng màu lam nhu hòa, nhẹ nhàng quét qua người hắn.
Cứ thế liên tục khoảng một phút trôi qua, cuối cùng cũng đã có kết quả.
Tích tích tích!
Trên màn hình của dụng cụ bỗng vang lên một chuỗi âm thanh tích tích, sau đó hiện lên mấy hàng chữ:
Chủng tộc: nhân loại.
Giới tính: nam.
Chỉ số tiềm năng: 11.253 sao (Chưa từng có trong lịch sử! Người đầu tiên kể từ khi khai thiên lập địa đến nay!)
Siêu văn: Áo giáp Đế Long Ma. Những siêu văn còn lại không thể kiểm tra ra!
Cấp bậc: Áo giáp Đế Long Ma: Cấp hai mươi mốt! Cấp Thần!
“Đây…”
Khi Tiểu Ngải nhìn thấy chỉ số tiềm năng xuất hiện, cả người cô sửng sốt đứng nguyên tại chỗ, rất lâu sau vẫn chưa thể bình tĩnh lại được.
Tuy cô chỉ là hình ảnh giả lập do các con số tạo thành, nhưng tư duy và suy nghĩ mà nhân loại nên có thì cô đều có hết.
“Hơn mười một nghìn sao, hẳn là không ít đúng không?”
Cố Trường Khanh không rõ nội tình, hắn bình tĩnh bước xuống bục, đoạn hỏi: “Ta có tư cách để tiến vào trụ sở chính của chủ thành trung tâm rồi chứ?”
Tiểu Ngải bấy giờ mới phục hồi tinh thần, vội vàng nói:
“Có, đương nhiên là có, nếu như ngài còn không có tư cách này, vậy thì toàn vũ trụ cũng không tìm thấy bất cứ sinh linh nào có thể tiến vào nữa.”
“Đại nhân, mời ngài!”
Dứt lời, Tiểu Ngải liền đi về phía bên cạnh thang máy, làm ra một tư thế cung kính.
Cố Trường Khanh thờ ơ không nói gì, cất bước đi theo chỉ dẫn của đối phương.
. . .
Chủ thành, tòa nhà trung tâm.
Thang máy chầm chậm dừng lại ở tầng sáu trăm.
Ra khỏi thang máy, Tiểu Ngải dẫn Cố Trường Khanh đi thẳng tới trụ sở chính.
Hành lang thông suốt từ các hướng quá dài, hắn phải đi bộ một lúc lâu mới tới được bên ngoài cổng trụ sở.
Lần này không cần thiết bị điện tử bên ngoài cửa lớn quét hình, sau khi Tiểu Ngải và Cố Trường Khanh đến gần, cánh cửa khoa học kỹ thuật dày nặng đã từ từ mở ra.
Đập vào mắt là một căn phòng xa hoa cực lớn.
Không gian ở nơi này thật sự rất rộng rãi, có phòng uống trà và cà phê, phòng vui chơi, phòng ăn, phòng nghỉ ngơi, phòng làm việc,...
Ngoài ra còn có phòng ngủ, phòng mô phỏng chiến đấu, phòng hội nghị tối cao, phòng bế quan.
Tiểu Ngải mỉm cười nói: “Đại nhân, từ hôm nay trở đi, nơi này chính là chỗ ở và làm việc của ngài, ngài có vừa lòng hay không?”
“Bên này là nơi làm việc.”
Cô mở cửa một căn phòng ra, vui vẻ giới thiệu: “Quang não chủ của chủ thành trung tâm cũng ở trong đó, còn có hình chiếu của Đế Quốc Chi Chủ và một số thứ ngài ấy để lại cho ngài cũng đều ở bên trong.”
Cố Trường Khanh nhìn quanh bốn phía một vòng, sau đó tiến vào căn phòng làm việc không hề nhỏ kia.
Tiểu Ngải thấy hắn đi vào rồi bèn đóng cửa lại, yên lặng đứng đợi ở bên ngoài.
Lúc lên đây bắt buộc phải tiến hành làm kiểm tra chỉ số tiềm năng là bởi vì hình chiếu Đế Quốc Chi Chủ để lại rất nhiều.
Mỗi cái hình chiếu ông đều nói về một nội dung khác nhau.
Cố Trường Khanh đi tới ngồi xuống trước bàn làm việc, sau lưng là một cái cửa sổ sát đất cực lớn, tựa hồ có thể nhìn thấy hết được cả tòa thành trung tâm.
Vù!
Sau khi hắn ngồi xuống, quang não chủ trên bàn làm việc đột nhiên sáng lên, sau đó chiếu ra hình ảnh của một người đàn ông trung niên mặc quân trang màu đen, trên hai vai lần lượt có đeo ba cái huân chương Đế Tinh.
Ngũ quan sắc bén như đao khắc, giữa hai đầu lông mày hiện lên khí thế không giận tự uy, ánh mắt thâm thúy giống như có thể nhìn thấu nơi sâu nhất trong linh hồn của bất cứ sinh vật nào, dáng người cao lớn thẳng tắp, tạo cho người đối diện cảm giác dù trời có sập xuống thì ông cũng có thể dùng tay nâng trở lại.
Ánh mắt của ông từ từ dừng lại trên người Cố Trường Khanh, mỉm cười mở miệng:
“Xin chào, nhân loại mới!”
“Người có thể tới được đây, khởi động hình chiếu này của ta, chứng minh chỉ số tiềm lực của ngươi ít nhất cũng phải hơn sáu nghìn sao, rất tốt.”
“Đây chỉ là hình chiếu mà ta để lại, giữa ta và ngươi không có cách nào có thể đối mặt trò chuyện.”
“Đế Quốc bị hủy diệt thế nào có lẽ không cần ta nói nhiều, nếu như có thể cho ta một cơ hội làm lại, ta vẫn sẽ không nhân từ với tất cả các chủng tộc trong vũ trụ.”
“Tại thế giới cá lớn nuốt cá bé này, chỉ có mạnh mẽ đến mức mà cả vũ trụ liên hợp lại cũng không thể đánh bại được, đó mới chính là cường giả thực thụ!”
“Đế Quốc cũ của chúng ta, chỉ thiếu chút nữa là làm được!”
“Nếu có thể cho ta thêm một vạn năm, vậy thì đó chính là lúc nghênh đón toàn vũ trụ thống nhất.”
“Nhưng thật đáng tiếc, không có nếu như…”
“Ai! Có điều nếu không phải do ta lãnh đạo thì chưa chắc Đế Quốc đã phải chịu cảnh diệt vong!”
Nói tới đây, ông phát ra một tiếng thở dài nặng nề.
Từ trong tiếng thở dài đó, Cố Trường Khanh có thể nghe ra được rất nhiều sự không cam lòng, áy náy, căm phẫn, thương xót, nhưng chỉ duy nhất không có hối hận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận