Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt

Chương 994


Có lẽ cô sẽ gánh vác trách nhiệm này cả đời, còn sẽ kéo dài đến đời sau, anh để hai đứa con gái theo họ mẹ cũng là hi vọng bọn họ dùng thân phận cháu nội nhà họ Cung, sau này khi lớn lên có thể giúp đỡ cô một tay.
Hai chị em song sinh này là trẻ con bình thường, sau khi cô sinh con xong, Lục Tĩnh Xuyên lập tức mời chị Ngọc đến nhà chăm sóc cho cô.
Ba anh em không đi học như mấy đứa nhỏ bình thường khác, các kiến thức văn hóa đều do hai vợ chồng bọn họ dạy dỗ, sau khi hai em gái chào đời, bọn họ chủ động xin đi đến quân doanh của cha, đi theo bọn lính huấn luyện.
Người lớn trong nhà đều là người thông tình đạt lý lại có suy nghĩ tiên tiến, bọn họ không nhúng tay vào chuyện giáo dục của ba anh em, cũng đã sớm nhận ra ba đứa nhỏ này khác hoàn toàn với trẻ em thông thường.
Hạt giống đặc biệt đương nhiên phải dùng phương pháp giáo dục đặc biệt rồi.
Năm Lục Tĩnh Xuyên ba mươi hai tuổi, sự nghiệp của anh liên tục phát triển, lại lập công lớn thăng chức một bậc, trở thành lãnh đạo cấp sư trưởng trẻ tuổi nhất, là người có biểu hiện xuất sắc và ưu tú nhất trong số các con cháu nhà họ Lục.
Bản đồ thương nghiệp của Cung Linh Lung cũng dần dần được khuếch trương mở rộng, cô lợi dụng kinh nghiệm kiếp trước khai thác rất nhiều lĩnh vực ngành sản xuất khác nhau, mấy năm nay cải cách kinh tế, chính sách liên tục điều chỉnh mài giũa, hiện tại đã hoàn toàn buông thả, cô cũng thuận thế tiến công về phía quốc tế.
Mấy năm nay Y Dược Cung Thị ở trong tay Cung Thành Tuấn cũng phát triển vững vàng, có tổng cộng bảy tám nhà máy ở trong và ngoài nước, thuốc của bọn họ đã được mở rộng đến nhiều quốc gia từ lâu, tích lũy được tài sản khổng lồ.
Các sản nghiệp mỹ phẩm dưỡng da và đồ trang điểm cũng phát triển khá tốt, lợi nhuận chẳng thua kém ngành y dược chút nào, là ngành sản xuất có lợi nhuận kếch xù chính hiệu, Cung Linh Lung đã lợi dụng các mối quan hệ và tài nguyên ở nước F để mở rộng quảng bá sản phẩm của công ty, hiện tại đã trở thành nhãn hiệu xa hoa mà các nữ tính theo đuổi.
Sau khi kinh tế trong nước phát triển, các nhà máy lớn nhỏ mọc lên như măng mọc sau mưa, Máy móc Viễn Hàng của Thôi Trí Viễn cũng kiếm được bộn tiền, lợi nhuận mỗi năm đều tăng lên vài chục lần.
Mấy năm nay ông ấy cũng dần dần đặt trọng tâm về trong nước, mở thama ba nhà máy chi nhánh mới, trên cơ bản cũng đã lũng đoạn ngành cung ứng dây chuyền sản xuất.
Hiện tại mối quan hệ của ông ấy và con gái đã trở nên vô cùng thân thiết, mỗi năm đều sẽ đến kinh đô ở lại một hai tháng, mua một căn tứ hợp viện bên cạnh nhà con gái từ lâu, cho người dọn dẹp, có thể đến ở thăm con gái, con rể và năm đứa cháu ngoại bất cứ lúc nào.
Ông ấy đã không có mặt trong quá trình con gái sinh ra và lớn lên, cũng không có mặt lúc ba anh em ra đời, cho nên khi cặp chị em song sinh chào đời ông ấy đã không vắng mặt nữa, bù đắp lại tiếc nuối.
Hai chị em song sinh rất giống con gái, ông ấy bù đắp mọi thua thiệt với con gái cho cháu gái, ông ấy chăm sóc hai chị em vô cùng cẩn thận chu đáo, ước gì có thể trao hết tất cả mọi thứ tốt nhất trên đời này cho hai chị em.
Năm đứa nhỏ đều được lớn lên trong hạnh phúc và tình yêu.
Lục Tĩnh Xuyên đã giang rộng ô che mưa chắn gió cho bọn họ, Cung Linh Lung lại tạo cho bọn họ một điều kiện sống giàu có đầy đủ, bọn họ chia sẻ tình yêu sâu đậm và dài lâu nhất của mình cho bọn họ, trong quá trình con trưởng thành cũng cho bọn họ đủ sự tôn trọng và tự do, làm cả đời bọn họ sống vô cùng hạnh phúc, vô lo và hoàn mỹ.
Năm đó, Lục Tĩnh Xuyên hai mươi ba, Cung Linh Lung mười tám.
Bọn họ gặp nhau ở thành phố Đàm, đi xem mắt nhầm bàn, quen biết nhau trong hoàn cảnh như trong phim, yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên, ở bên nhau đến khi răng long đầu bạc.
Trong ngày lễ kỷ niệm đám cưới kim cương của bọn họ, Lục Tĩnh Xuyên đối mặt với người phụ nữ anh yêu nhất trên đời, tràn ngập tình cảm chân thành nói: “Trên đời này có rất nhiều chuyện khiến anh hạnh phúc có liên quan đến em.”
“Gặp được em.”
“Kết hôn với em.”
“Cùng em sinh con dưỡng cái.”
“Nắm tay sóng vai tiến bước cùng em.”
“Ngày đêm bầu bạn bên người em.”
“Cùng em vượt qua mỗi một lần xuân hạ thu đông.”
“Mãi đến khi cùng em đi đến những năm tháng cuối cuộc đời này.”
Cả đời này Cung Linh Lung đều vô cùng mạnh mẽ, chưa bao giờ khóc, nhưng vào ngày này lại rưng rưng nước mắt, xúc động nghẹn ngào: “Cảm ơn đời này có anh làm bạn, kiếp sau chúng ta lại gặp nhau yêu nhau, yên ấm làm bạn với nhau đến cuối đời.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận