Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt

Chương 974


Hai chị em dâu bọn họ nói chuyện đôi ba câu đã quyết định xong chuyện này, “Xây Dựng Kinh Thế” cũng từ đó mà ra đời, trong lúc những người khác còn chưa kịp phản ứng lại thì bọn họ cũng đã giành trước nếm được trái ngọt của ngành địa ốc.
Thôi Trí Viễn biết con gái muốn nhận thầu việc xây dựng nhà máy, không chút do dự lập tức giao nhà máy của ông ấy cho cô, còn giúp cô đi kéo đơn hàng lớn về.
Trải qua khoảng thời gian dài tiếp xúc, những người trong nhóm đầu tư này cũng đều đánh giá rất cao năng lực của Cung Linh Lung, cũng có chút hiểu biết về mối quan hệ của cô, bọn họ ở nước ngoài phát triển khá tốt, nhưng ở trong nước lại chẳng có bối cảnh cơ sở nào, có một số việc nếu tự đi giải quyết sẽ rất khó khăn, nhờ cô đi xử lý sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Mọi người đều quyết định quay về nước phát triển, đương nhiên cũng muốn kết bạn làm quen với những mối quan hệ hữu ích, một thanh niên có đầu óc và bối cảnh giống như cô, bọn họ chắc chắn sẽ không bỏ lỡ.
Hai chị em dâu bọn họ lặng lẽ làm sự nghiệp, hai anh em Lục Tĩnh Xuyên và Lục Tĩnh Dương hoàn toàn không biết việc này, mãi đến khi công ty xây dựng của hai người bọn họ kiếm được bộn tiền, phải dung bao tải để đựng tiền thì bọn họ mới biết được sếp lớn của công ty xây dựng nổi đình nổi đám trong kinh đô chính là hai người bọn họ.
Hiện tại chính sách đã thả lỏng rồi, có rất nhiều chuyện không cần phải sợ tay sợ chân thử nghiệm, có thể làm việc nhanh gọn dứt khoát.
Cung Linh Lung có đủ tài chính, trong đầu lại có rất nhiều quy hoạch, sau đó bắt đầu lần lượt đẩy mạnh, liên tục đẩy ra vô số dự án mới, trước khi ngọn gió cải cách lớn còn chưa kịp càn quét đến thì cô cũng đã trở thành người giàu siêu cấp ngầm rồi.
Lần này Thôi Trí Viễn về cũng có đi đến gặp ba mẹ con Thôi Lan Chi và Thôi Văn Đống, lén hẹn nhau ăn cơm gặp mặt.
Thôi Lan Chi không có hiểu biết gì về chuyện làm ăn, cũng không có hứng thú với mấy thứ này, không có ý định đổi nghề đi theo anh hai, bà ấy tiếp tục làm công việc ổn định ở cục thông tín, cẩn thận chu đáo dạy dỗ hai đứa con nên người.
Hơn nữa năm nay Thôi Văn Đống mở cửa hàng buôn bán đã nếm được ngon ngọt, còn tự chạy đến thành phố Dương hai lần, chứng kiến được thế giới ở bên ngoài, cũng đã đưa ra quyết định của mình.
Anh ta không có ý định vào công ty của chú hai làm việc, cũng không muốn đi học tập tay nghề, dự định cả đời này đều sẽ đi theo con đường làm ăn.
Anh ta đã có quyết định, Thôi Trí Viễn cũng ủng hộ, còn đưa ra rất nhiều lời đề nghị cho anh ta, cuối cùng Thôi Văn Đống muốn làm một nhà máy in ấn quy mô nhỏ trước, sau đó lại từ từ mở rộng sau.
Đến tận tháng sáu Cung Linh Lung mới nghe Lý Sùng kể lại biết được chuyện Thôi Văn Đống đã xây dựng nhà máy, lúc đó nhà máy nhỏ đã đi vào hoạt động ổn định, mua hai bộ máy móc thiết bị secondhand, đã nhận một ít đơn hàng và sản xuất, trong nhà máy cũng có mười mấy người, mọi hoạt động đều vận chuyển bình thường.
Lúc Cung Linh Lung đi đến nhà máy này, Thôi Văn Đống đang kiểm tra hàng hóa, nhìn thấy cô thì có chút kinh ngạc hỏi: “Sao cô lại đến đây?”
“Ngày hôm qua nghe Lý Sùng nói anh xây dựng một nhà máy, cho nên đến xem thử.”
Diện tích nhà máy không quá lớn, cũng chỉ khoảng một trăm mét vuông, hai cái máy móc cũ kỹ đang vận chuyển làm việc, nhà máy tràn ngập mùi dầu mực.
Cung Linh Lung đứng trước cửa quan sát, không đi vào quấy rầy công nhân làm việc, mở túi lấy một tờ đơn quảng cáo ra đưa cho anh ta nói: “Chắc là anh có thể làm được loại tờ rơi quảng cáo bình thường này mà đúng không?”
“Được chứ.”
Thôi Văn Đống gật đầu, nhìn nội dung trên giấy, đây là tờ đơn quảng cáo của nhà máy thực phẩm Mèo Tham Ăn, dùng để quảng cáo cho dịp tết trung thu, ngẩng đầu hỏi cô: “Cô đến tặng chuyện làm ăn cho tôi à?”
“Một ngàn tờ bốn đồng, tôi chỉ có thể ra giá như thế thôi, anh có nhận đơn không?”
Thật ra nhà máy thực phẩm cũng đã có nhà máy in ấn hợp tác riêng, hôm nay Linh Lung lại đây thật sự là tặng chuyện làm ăn cho anh ta, nể tình cha của cô và nhân phẩm của anh ta, giúp đỡ anh ta một chút.
Thôi Văn Đống cười nói: “Đương nhiên là nhận rồi.”
“Vậy anh in mười vạn tờ đơn quảng cáo này cho tôi đi.”
Cung Linh Lung lại mở túi lấy ra hai tờ đơn mẫu, đưa cho anh ta nói: “Hai tờ này thì mỗi tờ năm vạn, in hai phần này trước, giao hàng cho tôi trong vòng một tuần, tờ còn lại thì cứ chuẩn bị xong cho tôi trong vòng nửa tháng là được.”
Cô đưa cho anh ta một đơn hàng lớn, trong lòng Thôi Văn Đống có chút cảm động: “Được rồi, bảo đảm sẽ giao hàng đúng hạn, bảo đảm sẽ đủ chất lượng.”
Cung Linh Lung trả trước hai tram đồng làm tiền đặt cọc, bảo anh ta viết biên lai cho cô, trước khi đi còn nói: “Anh in xong thì cứ gọi điện thoại cho số trên tờ đơn, nhà máy sẽ cho nhân viên đến lấy hàng đi.”
“Được rồi.”
Thôi Văn Đống đưa cô đến chỗ cô đậu xe ở bên ngoài, nhìn cô lái xe rời đi rồi mới quay về nhà máy, vội vàng xử lý xong đơn hàng mình vừa mới nhận, sau đó lập tức xử lý đơn hàng cho cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận