Tam Quốc, Bắt Đầu Giác Tỉnh Thứ Nguyên Không Gian

Chương 567: Bị diệt diệt Ác Ma nhóm chiến hạm.

Chương 567: Diệt hạm đội Ác Ma.
Cam Ninh khẽ gõ đầu, trong nháy mắt thân ảnh tiêu tán, giống như một làn sương mờ tan đi, trở về chiến hạm chủ lực của quân đoàn. Ngay sau đó, một đội chiến hạm hùng vĩ như sao băng xé rách bầu trời đêm, lặng lẽ biến mất trong tầm mắt. Nhanh chóng hướng không gian bên ngoài tinh cầu bay đi. Lý Hạo nhìn những vì sao lấp lánh ngoài không gian, khóe miệng hơi nhếch lên, trong lòng nói nhỏ: "Thì ra là thế giới này, thật sự quá thú vị." "A..." Một tiếng cười khẽ bật ra, thân ảnh của hắn từng bước hóa thành những đốm sáng, phảng phất hòa vào vũ trụ. Theo gió nhẹ nhàng thổi, tinh quang biến mất không dấu vết, chỉ để lại tiếng cười khẽ du dương.
Bên ngoài tinh cầu Thú Nhân, sâu trong vũ trụ, trong chiến hạm chủ lực của Ác Ma, Kiếm Ma Atto thân thể run rẩy dữ dội. Mồ hôi lạnh rơi tí tách, từ trán hắn, tựa hồ biểu thị cơn bão táp sắp đến. Hắn nghiến răng, đồng tử Ác Ma co lại nhanh chóng, nỗi sợ hãi trong đó sâu như vực thẳm, không thể chạm tới. Ánh mắt kia là dáng vẻ gì? Chỉ một cái liếc mắt, đã khiến hắn như rơi vào tình cảnh thập tử nhất sinh, ngay cả hai mươi thần thánh Kai'Sa cùng Tử Thần Karthus ngày trước, cũng chưa từng khiến hắn kinh hãi đến vậy. Người đàn ông kia chỉ nhẹ nhàng liếc qua, Atto đã cảm thấy khí tức tử vong kề cận, như lưỡi dao bén nhọn của gió lạnh mùa đông. Ánh mắt đó xảo quyệt mà tàn khốc như mèo vờn chuột. Đột nhiên, hắn tỉnh thức, run rẩy hét vào loa: "Toàn bộ rút lui, quay về vũ trụ đã biết!"
Đám Ác Ma nhỏ bị mệnh lệnh đột ngột làm cho sững sờ, có chút ngây người. Thấy chúng lưỡng lự, Atto nóng ruột, giận dữ hét: "Các ngươi không nghe thấy sao? Lập tức rút lui, quay về vũ trụ đã biết!!"
"Vâng! Tướng quân!" Đám Ác Ma nhỏ như tỉnh khỏi giấc mơ, đồng thanh trả lời, lập tức hành động.
"Tướng quân có lệnh, toàn quân rút lui!!" Mệnh lệnh này truyền nhanh chóng trong hạm, tiếng cảnh báo màu đỏ rực như ngọn lửa bùng lên, phá vỡ sự yên ắng trong vũ trụ.
"Ầm ầm!" Trong chốc lát, tiếng oanh minh chói tai vang vọng chân trời, "Ầm ầm! Ầm ầm!" Tựa như tiếng gầm giận dữ từ vực thẳm, làm rung chuyển từng chiến hạm của Ác Ma. Ngay sau đó, pháo năng lượng hủy diệt trút xuống từ sườn chiến hạm của Ác Ma như mưa giông bão táp. Trong nháy mắt, chiến hạm hung tợn chìm trong biển lửa dữ dội, tan thành hư không, chỉ còn lại khói lửa và mảnh vụn sau vụ nổ. Tiếng cảnh báo chói tai và gấp gáp: "Cảnh báo! Cảnh báo!" không ngừng vang lên bên tai Kiếm Ma Atto. Hắn bị chấn đến ngã xuống đất, nhưng không hề sợ hãi, giận dữ hét: "Lập tức mở lá chắn phòng ngự! Chuẩn bị phản công!"
Hắn tuyệt đối không ngờ rằng, vừa mới định kế hoạch rút lui thì lại bị tấn công bất ngờ. Theo mệnh lệnh của Atto được truyền đi nhanh chóng, lá chắn năng lượng màu đỏ như thành lũy che chắn, đồng loạt mở ra. Tấm chắn phòng hộ mới hình thành còn chưa vững, một pháo laser năng lượng khổng lồ, cực kỳ khủng khiếp đã gào thét tới. "Ầm ầm!" Một tiếng nổ long trời lở đất. Toàn bộ chiến hạm chủ lực rung chuyển trước luồng sức mạnh này, như đối diện với tai họa ập xuống.
"Tướng quân, phía bên phải, bên trái và phía sau chúng ta đều xuất hiện hạm đội lạ mặt, chúng ta đã bị bao vây." Lúc này, một giọng nói khẩn trương và hoảng loạn phá tan sự hỗn loạn.
"Chết tiệt!" Kiếm Ma Atto nắm chặt tay vịn, cố ổn định thân thể run rẩy. Đôi mắt hắn sắc bén như mắt chim ưng, nhìn chăm chú vào những hạm đội màu đỏ đang bao vây trong màn hình, phẫn nộ và lo lắng đan xen, tạo nên tiếng gầm gừ trầm thấp. Hắn không hề ngờ đối phương tiến quân nhanh như vậy, chỉ trong mấy phút đã bao vây hạm đội của hắn. Sự việc xảy ra quá đột ngột, khiến trong lòng hắn dâng lên một nỗi bất an khó tả.
"Bắn pháo! Nã nát bọn chúng cho ta!" Atto giận dữ hét. "Vút vút vút!!!" Lập tức, từng cột năng lượng màu đỏ rực như mũi tên rời cung, nhằm về phía hạm đội của Cam Ninh. Khung cảnh ấy giống như hoa hồng nở rộ, diễm lệ mà chết người.
Trong chiến hạm chủ lực của Cam Ninh, Cam Ninh mắt sáng như đuốc, nhìn những pháo năng lượng bắn tới. Khóe miệng hắn cong lên thành nụ cười khinh miệt. Khi pháo năng lượng chạm vào chiến hạm của hắn, trên thân hạm phảng phất kích hoạt phù văn cổ xưa, tỏa ra ánh sáng vàng chói lọi. Trong nháy mắt, một lá chắn năng lượng vàng óng cực kỳ kiên cố hình thành, chặn lại những đòn công kích mãnh liệt. Cam Ninh khoanh tay trước ngực, ánh mắt lạnh như băng, ra lệnh: "Khởi động pháo Tiêm Diệt, tiêu diệt toàn bộ những mục tiêu không phải hạm chủ lực!" Phó tướng bên cạnh nghe lệnh, đáp lại ngay lập tức: "Tuân lệnh, tướng quân." Lập tức, hắn nhanh chóng thi hành mệnh lệnh.
Theo tiếng trả lời của phó tướng, mệnh lệnh "Khởi động pháo Tiêm Diệt!" như gió lạnh thấu xương vang vọng khắp chiến hạm. Các họng pháo chính trên chiến hạm lớn bắt đầu chậm rãi xoay chuyển, phát ra những tiếng "Xoạt xoạt! Xoạt xoạt!" của kim loại ma sát, tựa như báo hiệu cho sự tỉnh giấc của một con quái thú sắt thép. Âm thanh chuẩn bị khởi động pháo nổ đầy sát khí, báo hiệu cuộc chiến kịch liệt sắp tới. "Ông --" một tiếng nổ vang như sấm rền vang lên, cùng với vô số tia sáng lấp lánh hội tụ ở họng pháo Tiêm Diệt khổng lồ. Năng lượng không ngừng tích tụ, giọng Cam Ninh lạnh lùng như búa thép, ra lệnh: "Bắn! 963." "Vút vút --" Trong nháy mắt, những loạt pháo năng lượng như sấm sét mang theo Huyễn Quang đen kịt, giống như dã thú thời hồng hoang gầm thét, dữ dội lao về phía chiến hạm của Ác Ma.
"Chết tiệt! Mở lá chắn phòng ngự công suất lớn nhất!" Kiếm Ma Atto nhìn những đợt công kích hung mãnh như mãnh thú hồng hoang, trong mắt thoáng hiện tia kinh hoàng, hắn lớn tiếng kêu lên. Nhưng tất cả đã muộn. Chiến hạm của Ác Ma bị công kích bởi pháo năng lượng cực mạnh, tựa như pháo hoa rực rỡ bung nở trong đêm tối, trở thành cảnh tượng huy hoàng nhất vũ trụ. "Ầm ầm!!" Từng tiếng nổ kinh hoàng bắt đầu vang lên, chỉ trong một phút, hơn năm mươi chiến hạm Ác Ma ban đầu chỉ còn lại chiến hạm chủ lực của Atto, những chiếc còn lại đều biến thành rác vũ trụ trôi lơ lửng trong không gian.
"Không thể nào, làm sao có thể?" Kiếm Ma Atto không tin nổi lẩm bẩm, hắn không thể tin được, chỉ một phút ngắn ngủi, hạm đội hùng hậu của hắn chỉ còn lại hạm chủ lực, còn lại đều đã tan thành rác thải vũ trụ. "Xoạt xoạt xoạt!!! Không có gì là không thể." Cùng lúc này, những tiếng gió xé gió vang lên, từng bóng người mặc hắc giáp lại như đột nhiên xuất hiện, kèm theo giọng nói băng lãnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận