Tam Quốc, Bắt Đầu Giác Tỉnh Thứ Nguyên Không Gian

Chương 186: ngoại tộc nhóm mưu đồ bí mật.

Chương 186: mưu đồ bí mật của đám ngoại tộc. Hành trình trên biển diễn ra thuận buồm xuôi gió, và cùng lúc đó, ở địa vực Thâm Uyên thuộc thế giới cương thi, Cửu Thúc bọn họ lại gặp phải những rắc rối không ngờ tới."Lâm đạo trưởng, cục diện trước mắt thật sự khó khăn, chúng ta nên đối phó ra sao?" Lý Nho cau mày, ánh mắt hướng về phía Cửu Thúc, tìm kiếm sự chỉ dẫn khôn ngoan. Cửu Thúc nhìn chăm chăm vào những ác quỷ địa ngục đang cuồn cuộn như thủy triều mà đến trước mắt, trong mắt lóe lên vẻ kiên định. Hắn trầm giọng đáp: "Lý thống lĩnh, lúc này chúng ta chỉ có thể dựa vào sức mình. Chỉ cần chúng ta có thể giữ vững trận địa, Luân Hồi chi tâm chắc chắn sẽ rơi vào tay chúng ta. Đến lúc đó, sứ mệnh của chúng ta cũng sẽ hoàn thành viên mãn." Lý Nho nhìn đám quỷ quái như hồng triều ập tới, vung tay ra hiệu cho đám ám ảnh xông lên. Người của Mao Sơn và Long Hổ Sơn cũng theo sát phía sau, dù sao đây cũng là công lao, nếu thành công, môn phái của họ cũng sẽ có một chỗ đứng ở Đại Hạ. Trong lúc Cửu Thúc dẫn theo Lý Nho giành Luân Hồi Tâm thì Tôn Kiên bọn họ đã đánh hạ ba tỉnh Nghiễm, tỉnh Tây và Quế. "Không phải không phải! Các ngươi không thể đối xử với chúng ta như vậy! Chúng ta là dân của Đại Ưng! Các ngươi không thể làm thế với ta!" Tại một huyện thành nào đó của tỉnh Nghiễm, một đội binh sĩ Đại Hạ áp giải một đám ngoại tộc ra, trong đó kẻ tự xưng là thủ lĩnh ngoại tộc đang la hét bằng tiếng lạ."Xoẹt!" Một lưỡi đao như sao băng xé tan bầu trời đêm, trong chớp mắt, đầu của tên thủ lĩnh ngoại tộc kia đã bay lên không, máu văng tung tóe, như những mảnh vụn pháo hoa nổ tung, bắn vào người những ngoại tộc đang kinh hãi. Những tiếng kêu kinh hãi không ngừng vang lên: "A!! A!!". "Lãnh sự chết rồi! Bọn Ác Ma giết Lãnh Sự!". "Câm miệng!" Tiểu đội trưởng áp giải đám người dị quốc kia lạnh giọng quát lên, một luồng khí tức tiêu điều như mây đen che phủ, bao trùm lấy những người dị quốc đó trong nháy mắt. Đám dị quốc nhân lập tức câm như hến, đôi mắt hoảng sợ nhìn chằm chằm vào vị tiểu đội trưởng trước mặt, như bị xiềng xích vô hình trói chặt vì nỗi sợ hãi. "Đưa đi!" Tiểu đội trưởng thấy vậy liền lạnh lùng nói, sau đó tiếp tục bước đi. Khi bọn họ áp giải đám người nước ngoài đi ngang qua đường phố, từng người dân đều chỉ trỏ, trên mặt mang đầy ánh mắt căm hận nhìn đám ngoại tộc đó, miệng không ngừng chửi rủa: "Đám súc sinh cuối cùng cũng có báo ứng! Thật là ông trời có mắt!". "Cha mẹ ơi! Cuối cùng người có thể an lòng nhắm mắt!". "Giết rất tốt! Nên giết sạch bọn xâm lược này!". Những âm thanh này vang vọng khắp ngõ phố, như những luồng gió lạnh thấu xương, càn quét tâm can của mỗi người ở đó. Chuyện như vậy liên tiếp diễn ra ở ba tỉnh đã bị chiếm đóng của Đại Hạ. Hễ quân sĩ Đại Hạ phát hiện tung tích của người phương Tây là sẽ không chút nương tình bắt giữ, đối với những kẻ có ý định chống cự, lại càng ra tay sát phạt không hề nương tay. Dù sao đây là đám ngoại tộc đến xâm lược. Trong phút chốc, ba tỉnh vang vọng tiếng rên xiết cùng tiếng kêu thảm thiết của người phương Tây, vang vọng đến tận mây xanh. Nghĩ đến những hành vi mà đám người nước ngoài đã gây ra, Quách Gia trong lòng dâng lên ngọn lửa giận dữ, như ngọn lửa cháy hừng hực thiêu đốt trong lồng ngực. Mà ở ngoài ba tỉnh Quảng, Quế, Tây, rất nhiều quân phiệt và thế lực nước ngoài khi biết tin này cũng không thể kiềm chế được nỗi lo lắng trong lòng. Bọn họ như kiến bò trên chảo nóng, đứng ngồi không yên. Trong lãnh sự quán của Đại Ưng, một đám người ngoại quốc tề tựu một chỗ. Vị Lãnh sự sắc mặt ngưng trọng, trầm giọng hỏi: "Jack, chúng ta phải làm thế nào đây? Những con quái vật đó dường như đao thương bất nhập, ngay cả súng đại bác cỡ nhỏ cũng không làm gì được bọn chúng. Mà đại bác đường kính lớn thì tuy có hiệu quả, nhưng lại khó có thể nhắm chính xác." Trong giọng nói của họ lộ ra nỗi lo âu sâu sắc cùng sự bất lực, như đang đối diện với một tai ương không thể chiến thắng. "Bọn chúng có siêu phàm chi lực, lẽ nào chúng ta lại không có sao? Ta lập tức yêu cầu Nữ vương điều kỵ sĩ đoàn của Đế quốc tới." Vị Lãnh sự của Đại Ưng nói. "Đế quốc Đại Nhật của chúng ta cũng có Ninja, ta sẽ cho người thông báo cho Thiên Hoàng, phái Ninja đến." Người của Đại Nhật quốc cất giọng hung hãn nham hiểm, tựa như một con rắn độc đang ẩn nấp trong bóng tối. "Nước Ưng ta có Dị Năng Giả." Người của nước Ưng cất giọng chắc nịch nói thêm. "Được, cứ quyết định như vậy đi, để đám khỉ da vàng này biết ai mới là chủ nhân của mảnh đất này." Một người ngoại quốc trong đó lạnh lùng trần thuật, trong ánh mắt lộ ra vẻ kiên định không thể nghi ngờ. "Tán thành!!" Những người khác đồng loạt giơ tay đồng ý, bọn họ nghĩ ở trên mảnh đất này, đã bao giờ bọn họ chịu sự khinh miệt này đâu, chỉ là một đám khỉ da vàng có chút thực lực mà lại vọng tưởng phá vỡ trật tự, trở thành chủ nhân của mảnh đất này, đó là điều mà bọn họ không thể chấp nhận được. Thời gian phân định tuyến…. Không nói đến chuyện đã xảy ra ở thế giới cương thi, hình ảnh chuyển đến bên phía Lý Hạo, khi Lý Hạo bọn họ từ trong tường thứ nguyên bước ra, trang phục đã trở nên khác hẳn. Lý Hạo hiện giờ mặc một bộ thường phục đen tuyền, vừa thể hiện vẻ trầm ổn lại không mất đi nét thời thượng. Mái tóc dài đen như mực trước kia nay đã được cắt tỉa thành kiểu tóc ngắn, nhưng điều này cũng không thể che giấu khí chất tôn quý toát ra từ trên người hắn. Mỗi một động tác của hắn đều thể hiện một phong thái khác biệt, thu hút sự chú ý của mọi người. Còn Hứa Chử, người có thân hình cao lớn, đã thay một bộ tây trang màu đen thẳng, như một người bảo hộ trong bóng tối. Hắn còn đeo thêm một cặp kính râm, tăng thêm vài phần thần bí cùng uy nghiêm, rõ ràng mang dáng dấp của một vệ sĩ chuyên nghiệp. Hai người đứng cạnh nhau, một đen một trắng, bổ trợ cho nhau, vừa thể hiện cá tính riêng, lại vừa làm nổi bật sự ăn ý và hòa hợp giữa họ. "Ôi...Trọng Khang, ngươi mặc đồ này không tệ đó." Lý Hạo quan sát xung quanh một chút, sau đó nhìn về phía Hứa Chử, khi nhìn thấy trang phục của Hứa Chử, liền mở miệng trêu ghẹo. Dù sao nhìn quen Hứa Chử trong bộ dạng mặc giáp rồi, giờ thấy Hứa Chử mặc trang phục như này, có chút cảm giác như mắt sáng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận