Tam Quốc, Bắt Đầu Giác Tỉnh Thứ Nguyên Không Gian

Chương 210: Hung thú cùng linh thú.

"Đến rồi, chư vị muốn bắt đầu, chúng ta cũng không thể làm cho Đế Quân thất vọng được." Bốn Mắt dùng giọng uy nghiêm trang trọng tuyên bố, sau đó quay sang mười vị đạo sĩ đang lặng lẽ chờ đợi.
"Minh bạch." Mười vị đạo sĩ đồng thanh đáp lại, họ gật đầu, bước đi vững chãi hướng về vị trí của mình. Hai tay họ kết ấn, miệng lẩm bẩm, như thể đang đối thoại với lực lượng thần bí trong thiên địa: "Thái Thượng Lão Quân ở trên, cấp cấp như luật lệnh, đại trận bắt đầu!"
Theo giọng nói của họ, không khí xung quanh dường như cũng ngưng đọng lại, một luồng khí tức thần bí trang nghiêm tràn ngập ra. Trong tiếng chú ngữ trang nghiêm này, đại trận từ từ khởi động, như có một lực lượng vô hình đang dũng động, chờ đợi nghi thức thần bí tiếp theo.
Đi qua con đường Thanh Vân quanh co, họ bước lên cây cầu mang tên Chứng Tâm. Chứng Tâm Cầu không chỉ là một cây cầu, mà còn là con đường thử thách tâm linh. Bước trên nó chính là bước lên con đường tương lai huy hoàng, con đường này chỉ có tiến không có lùi.
Trần Cung, Từ Thứ và Kuzan cùng những người khác đã đi qua con đường tượng trưng cho ý chí thanh vân, nhảy lên Chứng Tâm Cầu. Trên cầu, một lực lượng vô hình khẽ lướt qua người họ, như một cơn gió nhẹ, mang đi toàn bộ sức mạnh của họ, khiến họ tạm thời mất đi khả năng thi triển năng lực. Họ chỉ có thể chờ đợi đến khi rời khỏi học viện mới có thể tìm lại được phần sức mạnh đó. Lực lượng này giống như quy luật của thiên địa, không ai có thể chống lại.
"Quả thật vô cùng thần kỳ." Trần Cung, Từ Thứ và Kuzan cùng mọi người không ngừng cảm thán, "Lực lượng này lại có thể áp chế toàn bộ sức mạnh của chúng ta, thực sự khiến người ta kinh ngạc."
Tuy nhiên, dù thán phục đến mấy, họ vẫn không dừng bước, mà tiếp tục kiên định tiến về phía trước.
Khi họ vượt qua Chứng Tâm Cầu, trước mắt bỗng nhiên sáng tỏ, đó chính là địa điểm thi thật sự của học viện. Các phòng kiểm tra được sắp xếp như tổ ong, ngắn gọn mà trang nghiêm. Các phòng kiểm tra này được tạo thành không gian độc lập bằng bốn bức tường, ba mặt bị bịt kín, một mặt mở ra, và nơi mở ra đó được thiết lập cấm chế.
Những cấm chế này do Lý Hạo nhờ mấy đại đạo gia của Mao Sơn làm. Từ khi Mao Sơn, Long Hổ Sơn cùng các đạo môn khác đến viêm hoàng đại lục, rất nhiều trận pháp trước đây cần một lượng lớn linh khí mới dùng được nay có thể sử dụng dễ dàng.
Muốn vượt qua cấm chế này, chỉ có thể dùng đại hạ nhân dân chứng để chứng minh thân phận rồi mới có thể thực sự bước vào trường thi.
Và tất cả điều này đều nhờ vào việc Truyền Quốc Ngọc Tỷ đã nâng cấp sau khi thôn phệ hai giới. Mạng lưới internet đặc biệt liên kết với Truyền Quốc Ngọc Tỷ giống như một sợi dây vô hình, kết nối chặt chẽ học viện với thế giới bên ngoài. Tất cả sự kỳ diệu và tiện lợi này đều là phúc lợi mà Truyền Quốc Ngọc Tỷ mang lại sau khi được nâng cấp.
Lý Hạo đã sử dụng lực lượng thần bí của Truyền Quốc Ngọc Tỷ để tạo ra một kỹ thuật chưa từng có, đặt tên cho nó là "đại hạ đế võng." Nó giống như một tấm gấm vắt ngang không gian, bao trùm toàn bộ viêm hoàng đại lục. Khi đại hạ đế võng được triển khai, vô số đồ vật tinh xảo của thời hiện đại dường như đã vượt qua giới hạn thời không, có thể tỏa sáng trên mảnh đất cổ xưa này.
Đây không chỉ là internet, mà còn là một kỳ tích kết hợp giữa kỹ thuật khoa học hiện đại và sức mạnh tu luyện truyền thống. Dưới sự bao phủ của đế võng này, việc truyền tải tin tức trở nên nhanh chóng và tiện lợi hơn bao giờ hết, giống như những dòng chảy nhỏ hội tụ thành con sông lớn, chảy khắp mọi ngóc ngách của viêm hoàng đại lục.
Những viện sĩ của thiên công viện rất kinh ngạc trước sự kỳ diệu của kỹ thuật này, họ liên tục tán thưởng trí tuệ và dũng khí của Lý Hạo. Đại hạ đế võng không chỉ mang lại tiện lợi cho cuộc sống của họ mà còn trở thành ngọn đèn soi đường trên con đường nghiên cứu, dẫn lối họ tiến lên phía trước.
Trong kỷ nguyên internet của Đại Hạ, đại hạ đế võng đã trở thành cầu nối giữa quá khứ và tương lai, giúp văn minh tu luyện cổ xưa và khoa học kỹ thuật hiện đại hòa quyện, cùng nhau viết nên chương mới cho viêm hoàng đại lục.
Khi các thí sinh bước vào phòng thi của mình, trong đó đặt một tủ sách, trên bàn sách bày sẵn văn phòng tứ bảo, giấy và bút mực. Bút là bút lang hào làm bằng lông đuôi của hung thú Ma Lang, mực là sự kết hợp của Mặc Thạch và tinh huyết hung thú, khi viết có thể làm cho con chữ có thêm khí chất và linh tính, còn giấy thì do thiên công viện sáng tạo ra hoàn toàn mới.
Cùng với sự phát triển và biến đổi của viêm hoàng đại lục, những hung thú này xuất hiện theo thời thế, linh khí ngày càng nồng đậm, vô số sinh linh trải qua những biến đổi kỳ dị.
Lý Hạo chia các loại động vật biến dị làm hai loại: linh thú và hung thú. Linh thú bẩm sinh có thiện cảm với loài người, nếu không chủ động khiêu khích thì chúng thường chung sống hòa bình với con người. Đối với loại linh thú này, Lý Hạo cố ý dành ra Thập Vạn Đại Sơn mênh mông, cho chúng nghỉ ngơi và sinh sôi nảy nở.
Mặc Lân Mã là linh thú nổi bật, chúng không chỉ là tọa kỵ riêng của thiết kỵ đại hạ mà còn là trợ thủ đắc lực trên chiến trường.
Mặc Lân Mã cao khoảng hai thước rưỡi, toàn thân bao phủ bởi lớp vảy mực giống vảy rồng, trên đầu có hai sừng. Mặc Lân Mã trưởng thành thì một người ở Luyện Thể đỉnh phong cũng không phải đối thủ.
Mỗi loại linh thú đều vô cùng trân quý, chúng có vai trò rất quan trọng trong việc duy trì sự phồn vinh và ổn định của Đại Vũ vương triều. Vì thế, Lý Hạo che chở chúng hết mực, để chúng có thể sinh sống và phát triển trên mảnh đất này.
Hung thú thì hoàn toàn khác biệt, chúng u mê, hung tàn. Một khi phát hiện tung tích hung thú, Lý Hạo sẽ lập tức phái quân bao vây tiêu diệt, tuyệt không dung túng. Tuy hung thú có tính ác trời sinh, nhưng da lông và máu thịt của chúng lại là nguyên liệu tuyệt vời để chế tạo pháp bảo, và là trợ lực hiếm có đối với những tu hành giả đang ở luyện thể kỳ.
Văn phòng tứ bảo bày trên bàn như một bức họa sống động, mùi hương tự nhiên thoang thoảng trong phòng thi, luẩn quẩn không thôi. Hơi thở đó như gió xuân hiu hiu, khiến người ta như đang ở trong một biển kiến thức, vui vẻ thoải mái, say mê trong đó.
Và ở một góc phòng thi, một lư hương nhỏ nhắn lặng lẽ đứng đó, trong lò hương an thần đang từ từ cháy, khói nhẹ bốc lên nhẹ nhàng bay quanh phòng thi. Mỗi lần hít vào dường như có thể hấp thụ một tia sáng suốt tươi mới, khiến tạp niệm trong lòng tan biến như mây khói, tâm tư càng thêm rõ ràng, không bị ngoại vật quấy nhiễu.
Có thể nói, trong học viện này, những yếu tố có thể ảnh hưởng đến thí sinh đều được tính toán tỉ mỉ đến từng chi tiết.
Tất cả điều này đều là để mỗi thí sinh có thể phát huy 100% thực lực của mình trong kỳ thi khoa cử trang trọng này, để chọn ra những nhân tài xuất chúng thực sự không bị bên ngoài ảnh hưởng.
Đây chính là nét độc đáo trong kỳ thi khoa cử của Đại Vũ vương triều, thể hiện ở sự thiết kế vĩ mô và cả những chi tiết nhỏ nhặt. Các thí sinh bước vào phòng thi, lòng hướng về đại hạ càng thêm mạnh mẽ, sự coi trọng đối với kỳ thi khoa cử này cũng không cần phải nói. Họ biết rằng đây không chỉ là cuộc so tài kiến thức mà còn là sự thanh tẩy và rèn luyện tâm hồn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận