Nữ Phụ Toàn Năng Gây Sốt Trong Show Tạp Kỹ Nông Thôn

Chương 75

Lý Lăng Vi hoàn toàn không chú ý đến tiểu động tác, nàng nhận lấy hoa quả liền ăn một miếng, đây là do chính nàng mang tới, thuận miệng hỏi thăm về Vân Tình Nhi.
Hồi quay bộ phim truyền hình « Nhất Đại Nữ Hoàng », xét về phiên vị, nhân vật của Lý Lăng Vi đi theo nhân vật nữ chính do Vân Tình Nhi đóng từ đầu đến cuối, còn nhân vật của Thẩm Vấn Thiên thì chết ở giai đoạn đầu đến giữa phim.
Nói đến, cả hai đều là diễn viên cùng đoàn, địa vị lúc đó cũng tương đương nhau, do đó, lúc ở đoàn làm phim, Lý Lăng Vi đã tận mắt chứng kiến và vô cùng kính nể diễn kỹ mà Thẩm Vấn Thiên thể hiện. Mặc dù nàng đóng vai thị nữ của nữ chính Vân Tình Nhi, nhưng ngầm có sự phân biệt địa vị rõ ràng, nàng chỉ là một diễn viên nhỏ vô danh đương nhiên sẽ không vượt cấp kéo quan hệ làm quen, tránh bị nghi ngờ là muốn 'ôm bắp đùi', mà thường xuyên đi cùng Thẩm Vấn Thiên, người có địa vị tương đương lúc đó.
Lúc quay phim, Lý Lăng Vi cũng chưa từng nghĩ tới sau khi phim chiếu, địa vị của hai người đã là khác nhau một trời một vực. Khi đó ở trong đoàn làm phim, mỗi lần chính mình đi tìm Thẩm lão sư, đối phương đều rất hòa ái thân thiết, cũng rất chiếu cố chính mình, nói ra cũng có chút hổ thẹn, khi đó trong lòng chính nàng là có chút ý tứ.
Chính nàng dáng dấp không kém, mọi người địa vị ngang nhau, đều là diễn viên cùng một đoàn, Thẩm Vấn Thiên có tài có sắc, lại rất quan tâm chiếu cố chính mình, Lý Lăng Vi trong lòng nảy sinh chút tình cảm.
Bây giờ nghĩ lại, cũng may lúc đó nàng ngại ngùng không có làm chuyện gì quá phận, nhiều lắm thì tặng chút hoa quả trà sữa gì đó. Hiện tại nhìn xem chênh lệch giữa hai người càng lúc càng lớn, còn đang yêu đương với tiểu hoa đang nổi, lúc trước chẳng qua là Thẩm lão sư chiếu cố dìu dắt người mới, chính mình lại ngộ nhận là cố ý, đúng là tự mình đa tình thôi.
“Tiểu Tình gần đây có một bộ phim sắp đóng máy, còn có kịch bản mới, bận không ngơi chân.” Thẩm Vấn Thiên giọng điệu nhẹ nhàng bâng quơ.
Sau đó hắn lại thấy bó hoa chi tử lớn trong bình hoa ở tủ đầu giường phòng bệnh, do trợ lý vừa mới cắm vào.
Thẩm Vấn Thiên nhẹ nhàng ngửi, đưa đóa hoa đến bên môi mình, “Hoa thơm quá, ngửi một cái tâm trạng tốt lên nhiều.”
Lý Lăng Vi nghe hắn nói lại ngẩn người, Vân lão sư bận rộn, sao cảm giác trong lời nói của Thẩm lão sư có chút u oán, không hài lòng thế nhỉ.
Quý Sơn Chi trong mắt hiện lên vẻ đau lòng, nam thần đã bị thương thành thế này, Vân Tình Nhi làm bạn gái mà bao lâu rồi không đến, làm bạn gái cũng không thể chăm sóc nam thần thật tốt, chuyện gì cũng dựa vào trợ lý, trợ lý sao có thể giống người yêu được?
Nàng nhìn nam thần cầm lên đóa hoa chi tử mình tặng, trong lòng đã vui sướng không gì sánh được, đặt ở đầu giường, Chi tử, chính là mình, mặc dù tên Sơn Chi của mình không giống với hoa chi tử, nhưng đó chính là mình.
Khóe miệng Quý Sơn Chi gần như không kìm được mà nhếch lên, trong lòng ngọt ngào như mật. Đợi đến khi biểu tỷ có việc muốn cáo từ, trong lòng nàng càng là vô cùng lưu luyến. Đợi đến khi nam thần chủ động hỏi mình có cần chụp ảnh chung không, Quý Sơn Chi suýt nữa thì nhảy dựng lên, đây không phải nàng yêu cầu, mà là nam thần chủ động hỏi, lại được nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai này càng thêm mê người, ai có thể không đáp ứng cơ hội chụp ảnh kề sát cùng nam thần chứ?
Nàng ngoan ngoãn đứng cạnh giường bệnh, ôm bó hoa chi tử mình tặng cùng nam thần chụp ảnh tự sướng xong, nam thần nói phải thêm Wechat của nàng để gửi ảnh cho nàng!
Quý Sơn Chi nội tâm vui như điên, đơn giản là không cách nào dùng lời nói để diễn tả được, trời ạ, biểu tỷ hôm nay mang mình tới, ta biết lấy gì để báo đáp ngươi đây!
“Ta gửi ảnh cho ngươi, cám ơn các ngươi hôm nay đến thăm ta, một mình ở bệnh viện nơi này cũng khá nhàm chán, hiếm khi có người đến nói chuyện.” Thẩm Vấn Thiên trong giọng nói mang theo chút cô đơn, đã thêm Wechat của Quý Sơn Chi.
Nghe Thẩm Vấn Thiên nói lời này, mắt Quý Sơn Chi sáng lên, lập tức mở miệng, “Vậy Thẩm lão sư, ta có thời gian còn có thể tới thăm ngươi không? Lần sau ta mang cho ngươi một ít đặc sản nhà.”
Cho dù cảm nhận được ánh mắt nguy hiểm sắc bén từ phía sau của biểu tỷ, Quý Sơn Chi cũng vừa kiên định vừa mong chờ nhìn về phía nam thần.
“Đương nhiên có thể, chào đón tiểu bằng hữu đến chơi.” Nghe lời nói như đang đùa với trẻ con của nam thần, Quý Sơn Chi trong lòng đã chắc chắn, đây chính là ngươi nói đó nha.
“Được rồi được rồi, Thẩm lão sư, ngươi cũng đừng chiều hư con bé này, ở nhà đã được chiều hư rồi, ngươi vừa đồng ý một cái, chỉ sợ nó ngày nào cũng đến quấy rầy ngươi hóng hớt chuyện này chuyện kia.” Lý Lăng Vi nhìn bộ dạng chỉ hận không thể sà vào lòng Thẩm lão sư của biểu muội, vội vàng mở miệng nói đỡ.
Đợi đến khi nhìn theo hai vị khách nữ rời đi, Thẩm Vấn Thiên mở camera trước của điện thoại, nhìn dung mạo mình dưới tác dụng của thuốc mỡ chữa trị không những hồi phục hoàn mỹ, mà diện mạo còn trở nên rạng rỡ hơn, hắn cười một cách thỏa mãn, bảo trợ lý chụp mấy chục tấm ảnh các loại tư thế trên giường bệnh cùng ảnh tự sướng gửi cho phòng làm việc chuẩn bị để chiều fan.
Hắn lại nghe hệ thống trong đầu phân tích, “Ký chủ, ngươi giỏi lắm đấy, ta thấy Chi tử này sắp rơi vào lưới tình rồi, chỉ cần ngươi mỗi ngày nói với nàng mấy câu là có thể khiến nàng một lòng một dạ, rất nhanh lại một sợi tơ hồng vững chắc trong tay.”
“Chi tử này qua mấy ngày nhất định sẽ không nhịn được chủ động sang đây thăm ngươi, bất quá ngươi phải sắp xếp tốt thời gian với chủ nhân tơ hồng, trên mạng ta có thể xử lý sạch sẽ cho ngươi, hiện thực thì ngươi tự mình kiểm soát.”
Thẩm Vấn Thiên lười nhác trả lời trong đầu: “Yên tâm đi 001, ngươi cứ chờ xem ngày mai Chi tử tới đi. Vân Tình Nhi còn phải thử vai huấn luyện mấy ngày nữa, ta có chừng mực, lúc nào xảy ra vấn đề chứ?”
Trong đầu hắn sớm đã nghĩ kỹ bao nhiêu cách để lấy được sợi tơ hồng này, chỉ cần hắn chìa một bàn tay ra, nàng sẽ tự mình hấp tấp chủ động đến dâng hiến tất cả. Hắn đã thả mồi, chỉ đợi ngày mai con cá này cắn câu vào bể cá.
Thế nhưng là ——
Ngày thứ hai, Quý Sơn Chi không có tới.
Ngày thứ ba, cũng bặt vô âm tín.
Ngày thứ tư, vẫn không có đến.
Thân là người câu cá, Thẩm Vấn Thiên phải giữ gìn hình tượng cao lãnh không thể nào chủ động liên lạc. Ba ngày liên tiếp không chờ được Quý Sơn Chi, con cá nhỏ vốn tưởng đã nằm trong lưới này, hệ thống 001 có chút không giữ được bình tĩnh, “Ký chủ, sao nàng còn chưa tới, còn chưa tới? Chủ nhân tơ hồng Vân Tình Nhi cũng chưa trở lại, chúng ta thật sự không còn tinh quang khí vận để dùng đâu!”
“Không được, ngươi đăng trước một tấm ảnh tự sướng đi, nhanh lên, tối nay mở phát sóng trực tiếp!”
Quý Sơn Chi cũng không phải không muốn đến bệnh viện thăm nam thần, mà là toàn bộ người nhà họ Quý gần đây đều bị triệu tập về nhà, không được phép đi ra ngoài lung tung, cũng không cho tùy tiện ra ngoài hứa hẹn bừa bãi điều gì, bị quản thúc nghiêm ngặt.
Đương nhiên, một nguyên nhân càng quan trọng hơn là, vị lão tổ tông sáng lập Tể Hòa Đường nhà họ Quý duy nhất còn tại thế, Tứ muội trong « Cao Sơn Chi Dược », người ốm yếu nhưng lại cực kỳ mẫn cảm với dược liệu, bà cô của Quý Sơn Chi, người mắc chứng Alzheimer nhiều năm - Quý Bạch Cập, đột nhiên có thể nhận ra người! Không còn ngây ngốc nữa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận