Nữ Phụ Toàn Năng Gây Sốt Trong Show Tạp Kỹ Nông Thôn

Chương 316

【!!! Đúng rồi, An Na và Lục Tây Tây trao đổi tình báo, đầu trâu mặt ngựa, Hắc Bạch Vô Thường, Mạnh Bà đều đã đến Phong Đô, vậy Mạnh Bà có khi nào cũng bắt người không? Nhạc Nguy chẳng phải là tự chui đầu vào lưới sao!!! 】
Trong lúc phòng phát sóng trực tiếp đang thảo luận sôi nổi, Nhạc Nguy đã tới “Cầu Nại Hà”, cũng gặp được một cái nồi lớn đặt ở bên cầu, cùng với một vị phụ nhân áo đen mặt mày tươi cười. Nàng mặc một chiếc áo T-shirt màu đen, phía trên in hai chữ to —— Mạnh Bà.
“Ta thấy ngươi thiên tư không tệ, xương cốt thanh kỳ, có muốn dùng một bát Mạnh Bà Thang không?” “Chuyện cũ ngày xưa, yêu hận tình thù, bao gồm cả ký ức về thân phận của ngươi, hết thảy đều sẽ quên lãng.” “Phiên bản giới hạn của Phong Đô, chỉ có bát này thôi, ta sắp tan làm rồi.”
Nhạc Nguy khóe miệng giật giật, nhưng trong lòng đang suy tính.
Mạnh Bà cười tủm tỉm nhìn nàng, “Ký ức về thân phận” đều sẽ quên hết, vậy chẳng phải là nói, thân phận “Quỷ” này của nàng có thể thay đổi sao?
Nhạc Nguy trực tiếp mở miệng hỏi: “Vậy uống xong Mạnh Bà Thang, quên hết chuyện cũ trước kia rồi thì ta nên làm gì?” “Tự nhiên là đi đầu thai, tiến vào Lục Đạo Luân Hồi, lựa chọn con đường thiện ác.” “Chỉ có điều, trước khi đầu thai, ngươi vẫn là một con quỷ.”
Mạnh Bà lúc này đã múc ra một chén canh, Nhạc Nguy nhìn thứ chất lỏng không biết được pha trộn từ cái gì kia, trong lòng hơi động.
Nàng dám chắc, đây tuyệt đối là Mạnh Bà Thang được tổ chương trình đặc chế thêm nguyên liệu, đoán chừng là hỗn hợp của một đống gia vị nhà bếp.
Bát Mạnh Bà Thang này, nàng phải uống.
Chỉ có điều, sau khi uống xong nàng còn phải tìm tới Lục Đạo Luân Hồi để đi đầu thai mới được, mà trên con đường đi đầu thai này phải cẩn thận những người chơi khác.
“Ta uống.” Nhạc Nguy không chút do dự, hiện tại làm quỷ là yếu nhất, muốn chơi đến cuối cùng, tối thiểu phải là Tà Tu hoặc Thiên Sư mới được.
Nàng nhận lấy chén canh từ tay Mạnh Bà, nhắm mắt bịt mũi uống một hơi cạn sạch.
Sau đó, nhận lấy bản đồ Lục Đạo Luân Hồi từ tay Mạnh Bà, chạy đi như bay.
Tại một góc khác ở Khu Nam Phong Đô, người dẫn chương trình kim bài đeo kính gọng đen Hoàng Nhất Tắc cũng đang nhìn điện thoại trầm ngâm.
Mặc dù không biết những người khác có ý tưởng gì, nhưng Hoàng Nhất Tắc suy tính 3 giây rồi quyết định bắt đầu hành động.
Hắn muốn đến Hoa phủ, đi tìm Quỷ Vương.
Nguyên nhân tự nhiên là vì —— thân phận người chơi của Hoàng Nhất Tắc chính là một “Tà Tu”.
Mà trong tình báo đầu tiên hắn tìm được, ẩn giấu thông tin mà những người khác không biết.
Giữa Tà Tu và Quỷ Vương có mối quan hệ hợp tác, hắn cần phải đi giúp đỡ Quỷ Vương.
Hoàng Nhất Tắc cũng hành động.
Một bên khác, Lục Tây Tây nhìn tin nhắn coi như không thấy, tiếp tục chuyên tâm tìm kiếm manh mối không ngừng trong bản đồ.
Bên trong giếng cổ tại Hoa phủ Khu Đông Phong Đô, Lạc Thu nhìn điện thoại di động, chờ đợi hai phút mà chỉ nhận được một tin nhắn của Cao Minh Dục, không khỏi cảm thán một câu: “Xem ra ý thức chống lừa đảo của mọi người đều rất mạnh nha.” “Cao lão sư đúng là một người tốt.”
Vốn định lợi dụng cơ hội lấy chút tình báo miễn phí, ai dè các người chơi người nào người nấy đều rất tinh ranh, chỉ có mỗi Cao lão sư này gửi tình báo đến.
Nhìn tình báo trên tấm ảnh trong tin nhắn này, Lạc Thu trầm ngâm.
Bên cạnh, Diệp Hạo Dương sắc mặt kỳ quái, “Tỷ, ta ra ngoài được chưa?” Mặc dù thời gian nằm trong quan tài này chưa tới hai phút, nhưng Diệp Hạo Dương chỉ cảm thấy một ngày dài tựa một năm, toàn thân run rẩy, các loại... ghi hình xong kỳ này nhất định phải tố cáo tổ chương trình thật mạnh, có vài đạo cụ, thật sự không cần phải chân thật đến thế đâu bạn ơi!
Lạc Thu lộ vẻ mặt có chút thương hại và áy náy, “Ngươi có lẽ không ra được rồi.” Mặc dù lúc này Diệp Hạo Dương vẫn đang nắm cánh tay Lạc Thu, nhưng nhìn tình báo Cao sư huynh vừa gửi tới, Lạc Thu thầm đoán diễn biến tiếp theo, xác suất Diệp Hạo Dương có thể ra khỏi quan tài thật sự là khá thấp.
“Cái gì?” Diệp Hạo Dương mặt đầy dấu chấm hỏi, nằm trong quan tài lập tức nhận ra có động tĩnh.
“Ngọa Tào, trong quan tài này sao lại có cơ quan!” Lúc này, hắn cảm giác hai chân bị còng chân trói chặt, xung quanh quan tài lập tức vây quanh một vòng quỷ hình thù kỳ quái, trực tiếp gỡ tay Diệp Hạo Dương khỏi cánh tay Lạc Thu rồi nhét vào trong quan tài.
“Thể xác Quỷ Vương đã vào vị trí, nghi thức thức tỉnh hồi phục chuẩn bị bắt đầu, những quỷ không liên quan mau chóng lui ra.” Đám quỷ lúc trước hành lễ lại bắt đầu cùng nhau lạy, câu này rõ ràng là nói với Lạc Thu.
Diệp Hạo Dương phát ra tiếng “Hu hu hu” từ trong quan tài:
“Tỷ, ngươi đừng bỏ ta lại a!” “Ta thật sự không muốn làm Quỷ Vương đâu!”
Lạc Thu gượng gạo an ủi: “Ngươi yên tâm, Quỷ Vương chắc chắn lợi hại hơn Tà Tu và Thiên Sư, nằm trong đó đến Âm Sai cũng không bắt được ngươi đâu, ngươi chính là nhân vật phản diện sống sót đến cuối cùng, chờ ta tìm thêm ít đồ rồi quay lại cứu ngươi.”
“Thật sao?” Diệp Hạo Dương vừa rồi còn đang gào khóc thảm thiết lập tức ngừng lại.
Chỉ là hắn không đợi được câu trả lời của Lạc Thu, bởi vì lúc này, Lạc Thu đã bị thuộc hạ của Quỷ Vương dưới giếng cưỡng ép đuổi ra ngoài, đi dọc theo thông đạo dưới giếng.
Vừa leo ra từ một cửa miệng giếng khác, Lạc Thu nhìn hoàn cảnh xung quanh, đây không phải là sân trong của Hoa phủ, xem ra đã quay lại đường phố rồi.
Trong lòng thầm mặc niệm cho Diệp Hạo Dương, Lạc Thu đang muốn xác định vị trí để bắt đầu tìm kiếm ngay tại chỗ, thì nghe thấy tiếng loa phát thanh lại vang lên khắp thành.
“Trong thành Phong Đô đột phát dị biến! Đại Đế hạ lệnh phong tỏa Khu Tây, Âm Sai tuần tra toàn thành! Đếm ngược ba mươi giây!”
Lại tuần tra thành? Còn chưa tới mười phút mà? Là vì Quỷ Vương hồi phục sao?
Ba mươi giây đếm ngược đã bắt đầu, nhưng xung quanh Lạc Thu không có kiến trúc nào cao, nàng không tìm thấy chỗ nào để quan sát động tĩnh của Âm Sai.
Còn có Bạch Vô Thường trước đó vẫn luôn chơi trò đuổi bắt với Lạc Thu, cũng không biết có còn canh giữ ở chỗ Hoa phủ không.
Còn việc phong tỏa Khu Tây, nói cách khác những người chơi đang trốn ở Khu Tây hiện tại bắt buộc phải ra ngoài đổi vị trí, trốn ở khu vực bị phong tỏa thì chuẩn bị tự động thua cuộc.
Lạc Thu men theo đường nhỏ chạy đi như bay, cuối cùng tìm được một nơi có lệnh bài ở cửa vào, ghi định vị Thiên Địa Tiền Trang, Phong Đô Thiên Địa Ngân Hành, trên bản đồ ở cổng thành, hình như là ở Khu Nam thì phải?
Nàng chạy thẳng tới đẩy cửa vào, những nơi đặc biệt có liên quan đến thành Phong Đô và Âm Gian thế này, chắc chắn sẽ có đạo cụ hoặc tình báo!
Bạn cần đăng nhập để bình luận