Nữ Phụ Toàn Năng Gây Sốt Trong Show Tạp Kỹ Nông Thôn

Chương 208

#Lạc Thu Tào Kim hẹn hò# hot search vẫn còn treo cao, cùng lúc này, hot search mới #Lạc Thu phòng làm việc thành lập##Gia Diệp Thiên Quang hợp tác# cũng đang từ từ leo lên.
So với việc công chúng chú ý đến những tin đồn bên lề, người trong ngành lại càng nhìn chằm chằm vào tài khoản Weibo @Gia Diệp giải trí. Chuyện này chẳng rõ đầu đuôi, một bên là công ty hàng đầu trong ngành, một bên là công ty nhỏ hạng ba, tại sao lại đột nhiên hợp tác với nhau?
Cùng lúc đó, trên đường cao tốc sân bay Ninh Thành, Thẩm Vấn Thiên vừa làm xong thủ tục xuất viện tại bệnh viện Lãng Thành vào buổi chiều. Lúc rời đi, bệnh viện còn không muốn cho anh về.
Dù sao hôm trước bị thương nghiêm trọng như vậy, mới hai ngày mà đã khỏi hẳn, còn nhanh hơn cả việc hồi phục từ một vết bỏng nhẹ.
Trong đầu Thẩm Vấn Thiên, giọng nói của hệ thống 001 vô cùng vội vàng:
“Kí chủ kí chủ, lần này để ngươi hồi phục cơ thể nhanh nhất, tinh quang · khí vận của chúng ta sắp tiêu hao gần hết rồi, còn bao lâu nữa mới đến đợt ghi hình «Hải Biên Tiểu Ốc» tiếp theo? Ngươi phải mau tìm cơ hội ra ánh sáng đi!”
“Ta biết, 001, không cần ngươi nói.” Giọng Thẩm Vấn Thiên có chút mất kiên nhẫn, hắn còn gấp gáp hơn cả 001.
“Bây giờ chưa thể mở phát sóng trực tiếp, chúng ta nghĩ cách khác để thu hoạch ra ánh sáng vậy.”
Bị bệnh viện biết vết thương hồi phục nhanh thì cũng đành, nhưng nếu vì thu hoạch lượng lớn ra ánh sáng và giá trị tinh quang · khí vận mà mở phát sóng trực tiếp, khiến vết thương bất thường của Thẩm Vấn Thiên lộ ra trước mặt cả nước, thậm chí cả thế giới, với năng lực hiện tại của 001, e là thật sự không thể ém nhẹm được.
“Ta nói này kí chủ, ngươi đừng do dự nữa, bây giờ độ thiện cảm từ chủ tơ hồng đã không đủ cung cấp rồi, 'rộng tung lưới nhiều mò cá' không phải ngươi dạy ta sao? Mau kéo thêm mấy sợi tơ hồng đi, giờ đừng kén chọn nữa, nào là duy phấn của ngươi, còn có tiểu sư muội ở công ty trước kia nữa, chất lượng không được thì lấy số lượng bù vào, kéo nhiều sợi tơ hồng thì chẳng phải là nguồn cung liên tục không ngừng sao.” Hệ thống 001 líu lo không ngừng trong đầu Thẩm Vấn Thiên, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Không đợi Thẩm Vấn Thiên đáp lại 001, chỉ nghe thấy 001 đột nhiên hốt hoảng hét lớn trong đầu:
“Không xong rồi! Kí chủ!”
Giây tiếp theo, Thẩm Vấn Thiên chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, ánh sáng chói lòa chiếu vào mắt, bên tai là tiếng còi xe inh ỏi và tiếng va chạm dữ dội. Trước mắt hắn tối sầm, cơ thể dường như bị vật nặng đè lên, chỉ cảm thấy một trận mất trọng lượng, như thể đang trôi nổi giữa không trung.
Trước khi ý thức hôn mê, hắn chỉ nghe được nửa câu của 001:
“Xong rồi, kí chủ, sợi tơ hồng của Lạc Thu kia, lại song nhược song phản phệ!”
Chương 80
Thời gian quay lại mấy tiếng trước, tại lão trạch Diệp gia.
Diệp Hạo Dương cùng bố mẹ Diệp gia ngồi trên ghế sa lon, mỗi người cầm một chiếc điện thoại di động. Lão gia tử Diệp gia thì đang đeo kính lão nhìn hot search trên màn hình lớn, xem tin tức say sưa. Diệp Tri Dật ngồi một mình trên ghế ở lan can, mặt không cảm xúc.
Đêm khuya luôn là thời gian của cú đêm.
Nhất là hôm nay, trên mạng lại là tin bát quái về người bên cạnh mình. Trong giới một khi có bát quái, không chỉ công chúng mà đám nghệ sĩ về cơ bản cũng xôn xao ăn dưa.
Huống chi... Sắc mặt Diệp Hạo Dương nhăn nhó, bát quái tối nay lại là Lạc Thu Tả và Kim tử Ca của hắn!
Mẹ ơi! Trời ạ!
Đám cẩu tử này, bọn họ đang nói cái gì vậy chứ! Dân mạng cũng quá giỏi não bổ rồi!
Diệp Hạo Dương nhìn những lời thật thật giả giả trên mạng mà không khỏi nhíu chặt mày, tin nhắn trên điện thoại cũng kêu không ngừng.
Bây giờ trong nhóm Wechat đám hồ bằng cẩu hữu của hắn cũng đều mò tới hỏi thăm tin tức bát quái!
“Dương tử! [Bí mật quan sát.jpg], ngươi lén nói cho ta biết đi, Lạc Thu với Tào Kim rốt cuộc có ở bên nhau không, ta sốt ruột quá! Ngươi chỉ nói cho mình ta thôi, ta tuyệt đối không nói cho người khác!”
“@Tiểu Diệp, bát quái lớn như vậy mà ngươi cũng giấu được hả? Mau ló mặt ra, đừng giả chết nữa, ta chờ hết nổi rồi!”
“Diệp Hạo Dương chắc chắn biết, @Tiểu Diệp @Tiểu Diệp không ra nữa là ta vác dao tới nhà ngươi bây giờ, tối nay không cho ta câu trả lời thì ta không ngủ.”
Khóe miệng Diệp Hạo Dương co giật, hắn biết... hắn biết cái quái gì!
Nếu hắn biết thì còn cần giống mọi người ngồi đây điên cuồng lướt Weibo làm gì!
Thật không dám giấu, chính Diệp Hạo Dương cũng vào vòng bạn bè của Kim tử Ca và Lạc Thu Tả lướt mấy lần, trong khung chat thì gõ chữ rồi lại xóa, xóa rồi lại gõ.
Khung chat của hắn với An Na thì toàn gửi biểu tình bao cho nhau, Na Na còn trông mong moi được chút tin tức từ chỗ hắn.
Mặc dù mọi người trong tổ chương trình "Tháng Ngày Cũ" đều xem thường cái hot search này, nhưng mà, nhưng mà lỡ như thì sao?
Nhất là tấm hình trên hot search mọi người đều thấy rồi, Kim tử Ca và Lạc Thu Tả rõ ràng đã đổi bộ đồ khác, mà mọi người thì đều vừa từ sân bay về nhà chưa được bao lâu, hai người họ đã lại ra ngoài.
Đang trả lời tin nhắn của Na Na trên điện thoại thì Mộc Uyển Tả và Lão Trương cũng nhắn tin riêng tới.
Biểu cảm Diệp Hạo Dương trông thật quái dị.
Thiệt tình! Sao ai cũng nhắn tin cho ta hết vậy!
Các người nghĩ là ta sẽ biết cái gì chắc?!
Đã thế, Lão Trương còn nhắn tin xúi hắn nhắn cho Lạc Thu Tả, hắn mới không làm đâu!
Có điều, Diệp Hạo Dương đoán chừng, chắc mọi người đều đang nhắn tin cho Kim tử Ca và Lạc Thu Tả hỏi xem có cần giúp gì không.
Cảm nhận được cánh tay bị huých huých, Diệp Hạo Dương quay đầu lại, liền thấy mẹ mình mặt mày hóng hớt:
“Con trai, con biết tình hình thế nào không?”
Cùng lúc đó, lão cha cũng lặng lẽ nhích mông lại gần, như thể muốn nghe chuyện thầm kín.
Ông nội Diệp gia cũng khẽ cử động người, vô ý làm rơi cây gậy chống bên cạnh.
Khóe miệng Diệp Hạo Dương cứng đờ, “Con không biết, ba mẹ quản chuyện này làm gì?”
Mẹ Diệp nhìn chằm chằm vẻ mặt hắn, "Con chắc chắn biết, đừng có giả bộ tỏi, ta là mẹ con mà không nhìn ra được sao?"
"Đúng vậy, tụi con ngày nào cũng ở cùng nhau, con không có đầu óc thì thôi đi, bình thường cũng không phát hiện ra gì sao?" lão cha ở bên cạnh phụ họa theo lời lão mẹ.
Diệp Hạo Dương khóc không ra nước mắt, "Con biết cái gì mà biết chứ?"
Từ hồi đi thôn Nam Sơn, lại bị Lão Trương dẫn dắt, khẩu âm của hắn đã rõ ràng phát triển theo hướng giọng Đông Bắc.
"Còn nữa, cái gì gọi là con không có đầu óc! Ba có phải cha ruột con không vậy!" hắn bực bội nói.
"Cậu Kim này, tướng mạo cũng thật xứng với Tiểu Thu đấy." lão gia tử Diệp gia ở một bên trịnh trọng đánh giá.
"Ai đặt cái tên 'thiên tiên phối' này vậy? Cũng hợp lắm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận