Nữ Phụ Toàn Năng Gây Sốt Trong Show Tạp Kỹ Nông Thôn
Chương 56
【? Trên lầu hình như có người bệnh nặng thì phải, nếu nàng đưa đồ cho khách quý nam, có phải các ngươi sẽ mắng Lạc Thu muốn ôm đùi đàn ông không? 】 Công điểm chính là tiền trong tiết mục này, công điểm của bọn hắn chỉ đủ để ấm no, còn Lạc Thu Tỷ thì trực tiếp tặng đồ cho các nàng.
Loại bình nước này nàng dường như chỉ thấy qua trong một vài bộ phim điện ảnh, rất to, nặng trịch, không có họa tiết hay hoa văn đáng yêu, nhưng An Na vẫn rất vui mừng.
Cái ly lớn như vậy, nhìn là biết có thể chứa được nhiều nước, lại còn giữ ấm!
Nàng rõ ràng chẳng giúp được gì cho Lạc Thu Tỷ, vậy mà lại tốn công điểm trong tiết mục mua cho mình cái ly này. Đây cũng không giống như lúc mình tới mang bánh trung thu, bánh trung thu thì có thể dùng tiền mua ở bên ngoài, còn cái ly ở đây lại là có tiền cũng không mua được!
Nàng vô cùng vui vẻ mím môi cười, hai bím tóc đuôi ngựa lắc qua lắc lại, An Na cong cong đôi mắt, nụ cười ngọt ngào, mang theo má lúm đồng tiền nhỏ: “Cảm ơn Lạc Thu Tỷ, đợi quay xong tiết mục ta muốn mang cái ly này đi, cái ly lớn này dùng ở đâu cũng được.”
Mộc Uyển dường như vừa đi phòng vệ sinh, đổi sang một chiếc áo khoác có mấy cái túi, nhìn thấy Lạc Thu đưa cho mình bình nước quân dụng cũng rất kinh ngạc, “Vừa đun nước sôi rồi, đợi ấm một chút thì đổ vào.” Nàng cánh môi hơi mất đi huyết sắc, mấp máy môi chân thành nói lời cảm ơn với Lạc Thu.
Đợi đến khi các khách quý rửa xong bát đũa, thay xong quần áo leo núi tiện lợi cho vận động, lại chống bẩn, chống nắng, thì đã gần tám giờ.
Lạc Thu và Diệp Hạo Dương là những người xuất phát sớm nhất. Ánh dương buổi sớm chiếu lên người ấm áp, lại có gió nhẹ ban mai, mát mẻ vừa phải.
Nhiệm vụ hôm nay chia làm 3 tổ. Lạc Thu mặc một bộ đồ lao động kiểu cao bồi phối với ủng ngắn, bình nước ấm đã đổ đầy nước ấm đeo ở bên hông, tóc búi đuôi ngựa, trông vô cùng hiên ngang.
Đường thôn không hẹp, nhưng nếu đứng bên cạnh Lạc Thu, hắn cũng không biết nói gì, luôn cảm thấy hai người đứng chung một khung hình có chút xấu hổ. Huống hồ nhìn khí thế cả người nàng thế này, Diệp Hạo Dương yên lặng đi theo phía sau làm cái đuôi nhỏ, không dám tới gần, phảng phất chỉ cần tới gần một chút là sẽ bị sự sắc bén kia đâm bị thương.
Trong phòng phát sóng trực tiếp, không ít người xem đều cố ý vào phòng livestream quay chụp này, cảm thấy hai người này là có điểm đáng xem nhất. Đầu tuần Diệp Hạo Dương còn bị Lạc Thu mắng, hôm nay hai người phải hợp tác cả ngày, không biết có lại cãi nhau nữa không?
Tào Kim và An Na nhìn thế nào cũng là một tổ hài hòa, một người là đại ca, một người là tiểu muội. Trì Nguyên và Mộc Uyển chính là tổ làm việc, Mộc Uyển luôn không quá thể hiện mình mà chỉ yên lặng làm việc, cũng không giỏi xã giao, cùng với Trì Nguyên thì nhìn thế nào cũng sẽ không xảy ra xung đột, rất không có gì kịch tính.
Mắt thấy hai người này, Lạc Thu sải bước đi ở phía trước, nhanh như bay, Diệp Hạo Dương lẽo đẽo theo sát sau lưng nàng, không dám tiến lên phía trước. Đây là hình ảnh mà người xem phòng phát sóng trực tiếp hoàn toàn không ngờ tới.
【 Chết cười, tại sao ta có cảm giác đây là nữ cường nhân chủ nông trường cùng tiểu tùy tùng của nàng vậy? 】 【 Thật sự là hình ảnh không thể tưởng tượng nổi, ta chưa bao giờ nghĩ tới sẽ thấy được cảnh Diệp Hạo Dương yên lặng cúi đầu đi sau mông người khác vào một ngày nào đó. 】 【 Cách màn hình phát sóng trực tiếp cũng cảm nhận được từng tia xấu hổ. Giờ phút này ta nghiêm trọng nghi ngờ lúc chia tổ, tổ tiết mục đã cố tình gây sự! 】
“Cái kia...... chúng ta hôm nay đi hái Bột La Diệp để làm món gì ăn vậy? Ta hình như chưa từng nghe qua bao giờ.” Trầm mặc đi năm phút, Diệp Hạo Dương có chút không nhịn được nữa, quyết định phá vỡ bầu không khí im lặng.
“Có thể gói bánh chưng, cũng có thể chỉ làm vỏ bánh để lấy hương vị, lúc hấp màn thầu cũng có thể lót ở phía dưới.” Lạc Thu bình thản trả lời.
Tối hôm qua Diệp Hạo Dương có thể chủ động mượn cớ Tào Kim để đến ăn cơm, Lạc Thu có chút bất ngờ. Đầu tuần đã giáo huấn hùng hài tử một trận, vốn tưởng hắn đang trong thời kỳ phản nghịch sĩ diện, không ngờ kỳ này lại im hơi lặng tiếng, cả người đều trầm xuống rất nhiều.
Trải qua 99 thế giới, bây giờ khiến nàng rất khó mà sinh ra lệ khí hay nổi giận gì nữa, chẳng qua chỉ là cười một tiếng cho qua, nàng cũng không đến nỗi nhớ thù dai với một đứa trẻ choai choai bị chiều hư.
Hùng hài tử, đánh một trận không được thì đánh thêm trận nữa, đánh cho ngoan ngoãn là xong rồi.
“Gói bánh chưng? Lá này rất dài sao?” Diệp Hạo Dương sửng sốt một chút, nghĩ đến hình dạng lá dùng để gói bánh chưng.
“Cũng sắp đến Tết Đoan Ngọ rồi, vậy buổi tối chúng ta ăn bánh chưng sao?” hắn hỏi tiếp.
Lạc Thu nhìn hoa nhỏ cỏ non hai bên đường thôn, đường đi ngang qua mấy cây hòe, từng chùm hoa hòe trắng muốt trĩu nặng, hương thơm nồng đậm xộc vào mũi.
“Không ăn bánh chưng, làm bánh.” Lạc Thu trả lời đơn giản.
Hai người câu được câu không, một hỏi một đáp, rất nhanh đã lên núi. Diệp Hạo Dương đang nhìn bốn phía tìm kiếm loại lá dài giống lá dong, thì thấy Lạc Thu đứng bên một gốc cây kỳ lạ.
Trong tay nàng đeo găng tay vải bông, đã bắt đầu vun vút bẻ lá cây.
“Đây chính là Bột La Diệp.” Lạc Thu đưa Bột La Diệp cho Diệp Hạo Dương. Bột La Diệp lúc này đang vào mùa, lá cây xanh tươi, dưới ánh mặt trời nhìn có vẻ xanh nhạt. Lá Bột La Diệp nhỏ cỡ bằng bàn tay người lớn, lá lớn thì bằng cả hai bàn tay, mép lá lượn sóng cong cong queo queo, còn hơi giống cái quạt.
Gân lá trên Bột La Diệp có thể thấy rõ ràng. Diệp Hạo Dương đưa lên mũi ngửi thử, lại cảm thấy dường như không có mùi vị gì.
Hình dạng lá thế này, làm sao để gói bánh chưng và làm bánh?
Trong lòng hắn dù nghi hoặc, nhưng cũng không nói ra. Hiện tại đã tìm được cây Bột La, vậy thì phải bắt đầu làm việc, 100 cái lá cây chính là năm công điểm!
Giờ phút này, Diệp Hạo Dương nhìn cây Bột La có nhiều lá trước mắt, đây chính là tiền nha, là công điểm, là bữa tối của hắn, là cái bình nước ấm tương lai của hắn!
Cũng không biết hái hết lá cây này thì có thể được bao nhiêu công điểm.
Muốn làm giàu, trước phải hái cây!
Nhận rõ Bột La Diệp, Diệp Hạo Dương cũng từ trong chiếc túi vải mình mang theo móc ra găng tay, bắt đầu làm việc.
Tổ của Lạc Thu đã bắt đầu công việc, hai tổ khác cũng lần lượt vào vị trí. Có dân thôn cùng tổ tiết mục dẫn đường tìm đến những cây Bột La ở địa điểm khác để hái Bột La Diệp, nhưng khoảng cách giữa mấy tổ cũng không xa, thậm chí rất gần.
Cả ba phòng phát sóng trực tiếp đều đang bắt đầu hái lá, người xem phòng phát sóng trực tiếp cũng rất ít di chuyển qua lại, có lẽ là mở một phòng xem thôi, dù sao cũng đều đang hái Bột La Diệp, trừ việc người tham gia khác nhau, thì công việc đều giống nhau.
Chỉ là, vẫn có người xem nhìn tình hình phát sóng trực tiếp hơi hiếu kỳ đưa ra nghi vấn.
【 Nhiều lá cây thật nha, trên một thân cây ít nhất cũng hái được mấy chục lá chứ nhỉ? 100 lá là đổi được công điểm rồi, thế chẳng phải rất nhanh là đủ công điểm sao? 】
Loại bình nước này nàng dường như chỉ thấy qua trong một vài bộ phim điện ảnh, rất to, nặng trịch, không có họa tiết hay hoa văn đáng yêu, nhưng An Na vẫn rất vui mừng.
Cái ly lớn như vậy, nhìn là biết có thể chứa được nhiều nước, lại còn giữ ấm!
Nàng rõ ràng chẳng giúp được gì cho Lạc Thu Tỷ, vậy mà lại tốn công điểm trong tiết mục mua cho mình cái ly này. Đây cũng không giống như lúc mình tới mang bánh trung thu, bánh trung thu thì có thể dùng tiền mua ở bên ngoài, còn cái ly ở đây lại là có tiền cũng không mua được!
Nàng vô cùng vui vẻ mím môi cười, hai bím tóc đuôi ngựa lắc qua lắc lại, An Na cong cong đôi mắt, nụ cười ngọt ngào, mang theo má lúm đồng tiền nhỏ: “Cảm ơn Lạc Thu Tỷ, đợi quay xong tiết mục ta muốn mang cái ly này đi, cái ly lớn này dùng ở đâu cũng được.”
Mộc Uyển dường như vừa đi phòng vệ sinh, đổi sang một chiếc áo khoác có mấy cái túi, nhìn thấy Lạc Thu đưa cho mình bình nước quân dụng cũng rất kinh ngạc, “Vừa đun nước sôi rồi, đợi ấm một chút thì đổ vào.” Nàng cánh môi hơi mất đi huyết sắc, mấp máy môi chân thành nói lời cảm ơn với Lạc Thu.
Đợi đến khi các khách quý rửa xong bát đũa, thay xong quần áo leo núi tiện lợi cho vận động, lại chống bẩn, chống nắng, thì đã gần tám giờ.
Lạc Thu và Diệp Hạo Dương là những người xuất phát sớm nhất. Ánh dương buổi sớm chiếu lên người ấm áp, lại có gió nhẹ ban mai, mát mẻ vừa phải.
Nhiệm vụ hôm nay chia làm 3 tổ. Lạc Thu mặc một bộ đồ lao động kiểu cao bồi phối với ủng ngắn, bình nước ấm đã đổ đầy nước ấm đeo ở bên hông, tóc búi đuôi ngựa, trông vô cùng hiên ngang.
Đường thôn không hẹp, nhưng nếu đứng bên cạnh Lạc Thu, hắn cũng không biết nói gì, luôn cảm thấy hai người đứng chung một khung hình có chút xấu hổ. Huống hồ nhìn khí thế cả người nàng thế này, Diệp Hạo Dương yên lặng đi theo phía sau làm cái đuôi nhỏ, không dám tới gần, phảng phất chỉ cần tới gần một chút là sẽ bị sự sắc bén kia đâm bị thương.
Trong phòng phát sóng trực tiếp, không ít người xem đều cố ý vào phòng livestream quay chụp này, cảm thấy hai người này là có điểm đáng xem nhất. Đầu tuần Diệp Hạo Dương còn bị Lạc Thu mắng, hôm nay hai người phải hợp tác cả ngày, không biết có lại cãi nhau nữa không?
Tào Kim và An Na nhìn thế nào cũng là một tổ hài hòa, một người là đại ca, một người là tiểu muội. Trì Nguyên và Mộc Uyển chính là tổ làm việc, Mộc Uyển luôn không quá thể hiện mình mà chỉ yên lặng làm việc, cũng không giỏi xã giao, cùng với Trì Nguyên thì nhìn thế nào cũng sẽ không xảy ra xung đột, rất không có gì kịch tính.
Mắt thấy hai người này, Lạc Thu sải bước đi ở phía trước, nhanh như bay, Diệp Hạo Dương lẽo đẽo theo sát sau lưng nàng, không dám tiến lên phía trước. Đây là hình ảnh mà người xem phòng phát sóng trực tiếp hoàn toàn không ngờ tới.
【 Chết cười, tại sao ta có cảm giác đây là nữ cường nhân chủ nông trường cùng tiểu tùy tùng của nàng vậy? 】 【 Thật sự là hình ảnh không thể tưởng tượng nổi, ta chưa bao giờ nghĩ tới sẽ thấy được cảnh Diệp Hạo Dương yên lặng cúi đầu đi sau mông người khác vào một ngày nào đó. 】 【 Cách màn hình phát sóng trực tiếp cũng cảm nhận được từng tia xấu hổ. Giờ phút này ta nghiêm trọng nghi ngờ lúc chia tổ, tổ tiết mục đã cố tình gây sự! 】
“Cái kia...... chúng ta hôm nay đi hái Bột La Diệp để làm món gì ăn vậy? Ta hình như chưa từng nghe qua bao giờ.” Trầm mặc đi năm phút, Diệp Hạo Dương có chút không nhịn được nữa, quyết định phá vỡ bầu không khí im lặng.
“Có thể gói bánh chưng, cũng có thể chỉ làm vỏ bánh để lấy hương vị, lúc hấp màn thầu cũng có thể lót ở phía dưới.” Lạc Thu bình thản trả lời.
Tối hôm qua Diệp Hạo Dương có thể chủ động mượn cớ Tào Kim để đến ăn cơm, Lạc Thu có chút bất ngờ. Đầu tuần đã giáo huấn hùng hài tử một trận, vốn tưởng hắn đang trong thời kỳ phản nghịch sĩ diện, không ngờ kỳ này lại im hơi lặng tiếng, cả người đều trầm xuống rất nhiều.
Trải qua 99 thế giới, bây giờ khiến nàng rất khó mà sinh ra lệ khí hay nổi giận gì nữa, chẳng qua chỉ là cười một tiếng cho qua, nàng cũng không đến nỗi nhớ thù dai với một đứa trẻ choai choai bị chiều hư.
Hùng hài tử, đánh một trận không được thì đánh thêm trận nữa, đánh cho ngoan ngoãn là xong rồi.
“Gói bánh chưng? Lá này rất dài sao?” Diệp Hạo Dương sửng sốt một chút, nghĩ đến hình dạng lá dùng để gói bánh chưng.
“Cũng sắp đến Tết Đoan Ngọ rồi, vậy buổi tối chúng ta ăn bánh chưng sao?” hắn hỏi tiếp.
Lạc Thu nhìn hoa nhỏ cỏ non hai bên đường thôn, đường đi ngang qua mấy cây hòe, từng chùm hoa hòe trắng muốt trĩu nặng, hương thơm nồng đậm xộc vào mũi.
“Không ăn bánh chưng, làm bánh.” Lạc Thu trả lời đơn giản.
Hai người câu được câu không, một hỏi một đáp, rất nhanh đã lên núi. Diệp Hạo Dương đang nhìn bốn phía tìm kiếm loại lá dài giống lá dong, thì thấy Lạc Thu đứng bên một gốc cây kỳ lạ.
Trong tay nàng đeo găng tay vải bông, đã bắt đầu vun vút bẻ lá cây.
“Đây chính là Bột La Diệp.” Lạc Thu đưa Bột La Diệp cho Diệp Hạo Dương. Bột La Diệp lúc này đang vào mùa, lá cây xanh tươi, dưới ánh mặt trời nhìn có vẻ xanh nhạt. Lá Bột La Diệp nhỏ cỡ bằng bàn tay người lớn, lá lớn thì bằng cả hai bàn tay, mép lá lượn sóng cong cong queo queo, còn hơi giống cái quạt.
Gân lá trên Bột La Diệp có thể thấy rõ ràng. Diệp Hạo Dương đưa lên mũi ngửi thử, lại cảm thấy dường như không có mùi vị gì.
Hình dạng lá thế này, làm sao để gói bánh chưng và làm bánh?
Trong lòng hắn dù nghi hoặc, nhưng cũng không nói ra. Hiện tại đã tìm được cây Bột La, vậy thì phải bắt đầu làm việc, 100 cái lá cây chính là năm công điểm!
Giờ phút này, Diệp Hạo Dương nhìn cây Bột La có nhiều lá trước mắt, đây chính là tiền nha, là công điểm, là bữa tối của hắn, là cái bình nước ấm tương lai của hắn!
Cũng không biết hái hết lá cây này thì có thể được bao nhiêu công điểm.
Muốn làm giàu, trước phải hái cây!
Nhận rõ Bột La Diệp, Diệp Hạo Dương cũng từ trong chiếc túi vải mình mang theo móc ra găng tay, bắt đầu làm việc.
Tổ của Lạc Thu đã bắt đầu công việc, hai tổ khác cũng lần lượt vào vị trí. Có dân thôn cùng tổ tiết mục dẫn đường tìm đến những cây Bột La ở địa điểm khác để hái Bột La Diệp, nhưng khoảng cách giữa mấy tổ cũng không xa, thậm chí rất gần.
Cả ba phòng phát sóng trực tiếp đều đang bắt đầu hái lá, người xem phòng phát sóng trực tiếp cũng rất ít di chuyển qua lại, có lẽ là mở một phòng xem thôi, dù sao cũng đều đang hái Bột La Diệp, trừ việc người tham gia khác nhau, thì công việc đều giống nhau.
Chỉ là, vẫn có người xem nhìn tình hình phát sóng trực tiếp hơi hiếu kỳ đưa ra nghi vấn.
【 Nhiều lá cây thật nha, trên một thân cây ít nhất cũng hái được mấy chục lá chứ nhỉ? 100 lá là đổi được công điểm rồi, thế chẳng phải rất nhanh là đủ công điểm sao? 】
Bạn cần đăng nhập để bình luận