Nữ Chủ Nàng Chỉ Nghĩ Kiếm Công Đức

Chương 76

"Chỉ cần không chậm trễ chuyện của đại ca là được." Cố Đan Thu tỏ ra lơ đễnh: “Có thể chậm trễ chuyện gì của hắn chứ.”
Thời Giản nói chuyện này với A Đại và A Hai, bọn hắn cũng không cần đi theo nàng, cứ tiếp tục ở lại đi theo Thời Lập Nhân, không ai dám chắc người của Lương gia sẽ làm ra chuyện gì.
Nàng chỉ mải nói, nhất thời không chú ý tới vẻ mặt có chút kỳ quái của A Đại và A Hai.
Vừa nói xong thì có người hầu đi tới báo: “Phu nhân, tiểu thư, bên ngoài có một vị khách nhân tới, nói là đến để đáp tạ phu nhân và tiểu thư.”
Cố Đan Thu sửng sốt một chút: “Đáp tạ ta và Tiểu Giản?” Ai nha, tại sao lại muốn đáp tạ nàng và Tiểu Giản chứ?
Ngược lại, Thời Giản rất nhanh đã nghĩ đến chuyện mấy ngày trước, liền nhắc nhở: “Mẹ, chắc là vị Đỗ tiểu thư kia.”
Cố Đan Thu lúc này mới sực nhớ ra, vỗ nhẹ lên trán mình: “Nhìn ta này, lại quên mất chuyện này rồi!” Nói xong liền vội vàng phân phó người hầu: “Mau mời Đỗ tiểu thư vào!”
Rất nhanh, người hầu đã dẫn người vào, quả nhiên là Đỗ Khả Hân!
“Cố A Di, Tiểu Giản, ta mạo muội tới cửa quấy rầy. Ngày đó may mắn có Tiểu Giản, ta mới thoát được một kiếp. Mấy ngày trước ta vẫn luôn dưỡng thương, không kịp thời đến nhà nói lời cảm tạ, hy vọng các người bỏ qua cho.” Đỗ Khả Hân vừa vào cửa liền cúi người chào Cố Đan Thu, vừa lễ phép lại chân thành.
“Chuyện đã qua rồi, không cần nhắc lại nữa, cũng chẳng phải chuyện gì tốt đẹp!” Cố Đan Thu xua tay, chuyện ngày đó nàng quả thực không muốn nhắc lại.
Ngày đó trở về, ban đêm nàng còn gặp ác mộng, giật mình tỉnh giấc! Thiếu chút nữa là để lão công biết.
Nàng và Tiểu Giản đều nhất trí cho rằng không cần thiết phải nhắc lại chuyện này, có thể giấu người nhà thì cứ giấu!
“Đúng vậy ạ, ngày đó ta chỉ là thấy việc nghĩa hăng hái làm, là chuyện trong khả năng của ta thôi, ngươi không cần để trong lòng.”
Sau một hồi khách sáo, Đỗ Khả Hân ngồi xuống, cũng dần thả lỏng, không còn câu nệ như vậy nữa.
Cố Đan Thu kéo nàng hỏi han rất nhiều, trong lời nói đều là sự quan tâm dành cho nàng, khiến Đỗ Khả Hân trong lòng rất cảm động.
Sự quan tâm mà ở nhà mình không cảm nhận được, lại nhận được ở nhà của người đã hơn một năm không liên lạc, còn có chuyện gì trớ trêu hơn thế sao?
Thời Giản rất ít xen lời, chỉ lẳng lặng ngồi một bên xem TV của mình, thỉnh thoảng liếc nhìn một cái, bắt gặp được nét ảm đạm và cay đắng thoáng qua trong mắt Đỗ Khả Hân.
“Mẹ, con muốn ăn món bánh sữa bò cam quýt mẹ làm, mẹ làm cho con đi!” Thời Giản đột nhiên làm nũng.
“Sao tự dưng lại muốn ăn món này thế?”
“Con cũng không biết nữa, chỉ là đột nhiên muốn ăn thôi. Mẹ, mẹ làm cho con đi mà~~~~” Thời Giản chớp đôi mắt to tròn long lanh nhìn Cố Đan Thu, hơi bĩu môi, dáng vẻ vừa ngoan ngoãn lại ham ăn khiến trái tim Cố Đan Thu mềm nhũn.
“Được được được, làm cho con, làm cho con!” Nói xong lại nhìn sang Đỗ Khả Hân: “Khả Hân, cháu cứ ngồi thêm lát nữa rồi hẵng đi nhé, dì đi làm món điểm tâm nhỏ cho Tiểu Giản, lát nữa cháu cũng nếm thử tay nghề của dì, nhanh lắm!”
“Cố A Di, như vậy sao được ạ......” Đỗ Khả Hân theo bản năng muốn từ chối.
Cố Đan Thu đã đứng dậy: “Có gì mà không được chứ, cũng không phải chuyện gì khó khăn, cháu cứ trò chuyện với Tiểu Giản đi, dì đi một lát là quay lại ngay!” Cố Đan Thu cưng chiều con gái, liền đi vào phòng bếp.
Bà vừa đi khỏi, vẻ mặt ngây thơ làm nũng trên mặt Thời Giản lập tức biến mất, lật mặt nhanh như chớp, khiến Đỗ Khả Hân ngẩn người.
Tiểu Giản muội muội này sao lại......
“Đỗ tỷ tỷ, ta thấy gần đây vận thế của ngươi không tốt lắm, có nguy hiểm đến tính mạng đó!” Thời Giản nhìn Đỗ Khả Hân, cười một cách đầy cao thâm mạt trắc.
Đỗ Khả Hân sững sờ, tưởng rằng nàng đang nói chuyện mấy ngày trước, cười nói: “Không phải ngày đó ngươi đã cứu ta rồi sao? Ngươi xem ta bây giờ vẫn ổn mà.”
“Không phải chuyện ngày đó đâu. Ngày đó nếu không phải ngươi vận khí tốt, đúng lúc hung thủ kia ép dừng xe của ta, thì ngươi không chỉ bị thương thôi đâu. Tuy nói nhờ có ta mà ngươi tránh được một kiếp, nhưng không có nghĩa là nguy cơ của ngươi đã được giải trừ.”
Tim Đỗ Khả Hân thắt lại: “Tiểu Giản, lời này của ngươi là có ý gì?”
Thời Giản đảo mắt: “Ý gì ư? Chính là có người muốn hại ngươi đó! Thế mà cũng không hiểu à? Trông cũng thông minh mà, không lẽ là đồ ngốc sao? Nàng đã nói thẳng như vậy rồi.”
“Ai muốn hại ta?” Sắc mặt Đỗ Khả Hân biến đổi.
“Ta làm sao biết ai muốn hại ngươi?” Thời Giản bó tay.
Đỗ Khả Hân: “......” Nàng có chút lúng túng, vội vàng giải thích: “Tiểu Giản, xin lỗi, ta không có ý đó, chỉ là... Ngươi nói có người muốn hại ta, ta quá kinh hãi, cho nên...” Nói rồi nàng chau mày thật chặt, hoang mang khó hiểu lẩm bẩm: “Nhưng mà ta đâu có đắc tội với ai...”
Thời Giản cười cười: “Chuyện này phải hỏi chính ngươi. Ta chỉ là nể mặt mẹ ta nên mới nhắc nhở ngươi một chút. Kẻ muốn hại ngươi ra tay một lần không thành sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba, cho đến khi đạt được mục đích của mình mới thôi. Ngươi nếu không muốn chết thì nên sớm tìm ra kẻ đó mà giải quyết, như vậy mới có thể kê cao gối mà ngủ.”
Dừng một chút, đối diện với vẻ mặt kinh ngạc bàng hoàng của Đỗ Khả Hân, nàng nói như thể dụ dỗ: “Nếu cần giúp đỡ thì có thể tìm ta nha! Chỉ là cần phải trả một cái giá nho nhỏ mà thôi!”
Đợi đến khi Cố Đan Thu đi ra thì lại phát hiện Đỗ Khả Hân đã đi mất!
Bà vừa đặt món điểm tâm nhỏ đã làm xong xuống trước mặt con gái, vừa hỏi: “Sao Khả Hân đi rồi? Không phải bảo cháu nó ngồi thêm lát nữa sao, món bánh sữa bò cam quýt này dì làm nhiều lắm đó!”
Thời Giản trực tiếp bưng đĩa nhỏ lên, tay cầm nĩa, vừa đút vào miệng vừa nói hàm hồ: “Chị ấy nói đột nhiên có việc gấp nên đi trước rồi, hôm khác sẽ quay lại thăm mẹ. Mẹ, mẹ yên tâm đi, dù mẹ có làm nhiều bao nhiêu, con cũng có thể ăn sạch sành sanh! Ai bảo tay nghề của mẹ tốt như vậy chứ?”
Một câu nói làm Cố Đan Thu bật cười: “Con đúng là cái đồ mèo con ham ăn! Ăn không hết thì để lại cho Tứ ca con một ít, lần trước làm, hắn có vẻ thích lắm.”
Thời Giản trừng mắt: “Con không chừa cho hắn đâu! Con muốn ăn hết!”
Cố Đan Thu thấy vậy cũng đành bật cười lắc đầu bất đắc dĩ, không nói gì thêm.
Hai đứa nhỏ tuy bình thường nói chuyện chưa được mấy câu là đã chí chóe với nhau, nhưng trong lòng bà biết, bất kể là Tiểu Tứ hay là Tiểu Giản, cũng chỉ là đùa giỡn vậy thôi, không làm tổn hại tình cảm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận