Nữ Chủ Nàng Chỉ Nghĩ Kiếm Công Đức

Chương 59

Nếu như nàng còn tại, chắc hẳn cũng sẽ rất hạnh phúc, rất vui vẻ nhỉ? Có điều nàng lại có chút đắc ý, he he, bởi vì hiện tại bọn họ là cha mẹ của nàng mà!
Người nhà họ Thời rất nhanh liền liên hệ Thứ năm lão phu nhân, ngày đó lúc bọn họ nói chuyện tự nhiên là đã có một cuộc tranh cãi không vui. Thứ năm lão phu nhân cũng biết yêu cầu mình đưa ra như vậy là rất quá đáng, phàm là cha mẹ yêu thương con cái thì đều sẽ không đồng ý, đừng nói chi đến chuyện vui mừng. Lúc đó nàng cũng không tức giận, ngược lại bảo bọn họ suy nghĩ kỹ, tùy thời liên hệ nàng.
Hiện tại nhận được điện thoại, nói Thời Giản muốn đích thân cùng nàng đàm luận, lão thái thái còn hơi kinh ngạc, nhưng rất nhanh lại chuyển thành sự tán thưởng. Vị tiểu thư nhà họ Thời này nghe nói là mới từ bên ngoài tìm về chưa bao lâu, nghe nói còn lớn lên ở một đạo quán trong **thâm sơn**, nghe qua chính là một **tiểu nha đầu** chưa từng trải sự đời, chẳng có gì đáng kể. Nhưng bây giờ xem ra dường như cũng không phải vậy. Biết chuyện này xong nàng không khóc lóc om sòm, không hề bối rối, ngược lại muốn đích thân đàm luận, có thể thấy là một người có chủ kiến, tâm tính kiên định lại có khí phách. Người như vậy mới thích hợp trở thành cháu dâu của nàng chứ!
Thứ năm lão phu nhân hứng thú dạt dào lại tự mình đến Hải Thị.
“Nha đầu, ngươi có trách ta không? Rõ ràng ngày đó là ngươi đã cứu ta trên lưng chừng núi, hiện tại ta lại làm ra chuyện **lấy oán trả ơn**.” Ngồi đối mặt với Thời Giản, Thứ năm lão phu nhân vẫn giữ dáng vẻ như lúc ban đầu gặp mặt, vẻ mặt hiền hòa, ánh mắt ôn hòa.
Thời Giản lắc đầu, “Ngươi vì cháu của ngươi, không có gì đáng trách cả.” Lão thái thái và nàng không thân chẳng quen, giữa nàng và cháu trai mình làm lựa chọn, đương nhiên là sẽ chọn cháu của mình. Đây là **nhân chi thường tình**. Nàng không có ngay từ đầu liền trực tiếp dùng quyền thế ép buộc nhà bọn họ cũng rất không tệ.
Đứng trên lập trường của chính nàng, cách làm này của lão thái thái đúng là **lấy oán trả ơn**, quá mức ích kỷ. Cháu của mình sắp chết đến nơi, còn muốn kéo một người làm **đệm lưng**.
“Lão phu nhân, chúng ta cứ nói thẳng vào vấn đề đi. Ta muốn biết chuyện gọi là **bát tự** rốt cuộc là thế nào, các người không lo lắng đây là có kẻ cố ý bày ra hay sao?” Đây là điều Thời Giản muốn biết nhất hiện tại.
Lão thái thái quả quyết nói: “Không thể! Ngày đó ta lên núi chính là để tìm Tịnh Hàng đại sư, cầu khẩn ngài ấy hồi lâu ngài ấy mới nói ra phương pháp này. **Bát tự** cũng là được tính ra ngay dưới mí mắt ta. Hơn nữa, Tịnh Hàng đại sư không thể nào bị người ta mua chuộc được.” Cũng chính vì vậy, nàng mới tin tưởng không chút nghi ngờ lời của Tịnh Hàng đại sư.
Tịnh Hàng đại sư nói Tôn nhi của nàng **mệnh trung** chú định có kiếp nạn này, có thể sống qua được kiếp nạn này hay không đều phụ thuộc vào người có **bát tự** này. Nói cách khác, người có **bát tự** này có thể quyết định sinh tử của Tôn nhi nàng! Nếu có thể ở cùng nhau, đó chính là **quý nhân** trong mệnh của Tôn nhi, nếu không thể ở cùng nhau, vậy thì...
“Tiểu Giản, ta biết nhà Thứ Năm đưa ra yêu cầu như vậy là vô cùng quá phận, các ngươi không đồng ý ta cũng hiểu. Nhưng vì tôn nhi của ta, ta không thể không làm kẻ xấu xa này, ngươi muốn trách, muốn hận, muốn oán đều có thể trút lên ta!” Lão thái thái thái độ thành khẩn mang theo ý cầu xin nhìn Thời Giản, “Ta đã nghĩ kỹ, chỉ cần ngươi đồng ý gả vào nhà Thứ Năm, chờ sau khi các ngươi làm giấy đăng ký kết hôn, ta có thể làm chủ chuyển một nửa gia sản nhà Thứ Năm sang tên ngươi. Mặt khác, nếu như sau khi các ngươi kết hôn, trong vòng năm năm! Nếu như...” Nàng dừng một chút, nhắm mắt lại rồi mở ra, nói thẳng ra: “Nếu như trong vòng năm năm hắn không thể tỉnh lại, vậy chứng tỏ lời Tịnh Hàng đại sư nói không có tác dụng, đến lúc đó ngươi có thể rời khỏi nhà Thứ Năm bất cứ lúc nào! Ta và nhà Thứ Năm tuyệt đối sẽ không ép buộc ngươi ở lại nữa!” Nếu thật sự không được, ép nàng ở lại nhà Thứ Năm cả đời cũng vô dụng!
Nàng là muốn cho cháu của nàng tỉnh lại, không phải là muốn cho nhà Thứ Năm tìm một cái **thiếu phu nhân**! Cháu trai vẫn chưa tỉnh, tìm một **thiếu phu nhân** thì có ích lợi gì, chẳng lẽ còn có thể cùng đứa cháu đang hôn mê bất tỉnh sinh tằng tôn hay sao?
“Nếu như ngươi không yên tâm, trước đó hai nhà chúng ta có thể ký một hiệp ước bí mật, dùng thân phận Thời gia và nhà Thứ Năm để ký!” Thời Giản nghe vậy rất kinh ngạc, nhưng đồng thời cũng hiểu rõ nhà Thứ Năm đã là thế phải làm (**tình thế bắt buộc**). Nếu không bọn họ cũng sẽ không đưa ra điều kiện như vậy.
Điều kiện như vậy nếu xem xét kỹ thì thực ra là nàng kiếm lời – hoặc phải nói là Thời gia kiếm lời. Nếu như phương pháp vị đại sư kia nói thật sự có hiệu quả, tương lai cháu trai nhà Thứ Năm tỉnh lại, người này không nghi ngờ gì chính là **rồng phượng giữa loài người**, bất kể là tiểu thư nhà nào gả cho hắn đều là trèo cao (**cao gả**). Nếu như không có tác dụng, nàng nhiều nhất chỉ tổn thất thanh danh của một người đã qua một lần đò (**đầu cưới**) – à, đương nhiên, đối với nàng mà nói thì đây chẳng là gì cả, một lần đò hay hai lần đò (**đầu cưới nhị hôn**), chỉ là một con số mà thôi, không có ý nghĩa thực chất gì. Hơn nữa, nàng có cách để thoát thân.
Có điều... “Nhỡ đâu tôn tử của ngài tỉnh lại, hắn không thích ta...” chuyện này lại tính thế nào?
Lão thái thái khoát tay, “Không tới lượt hắn nói không thích! Ngươi thích hắn là được rồi! Ngươi không thích, đến lúc đó cũng có thể rời đi!” Lời tuy nói như vậy, nhưng trong mắt lão thái thái lại lóe lên ánh sáng tự tin đắc ý. Nếu như đứa cháu nội ngoan của nàng tỉnh lại, Tiểu Giản khẳng định sẽ thích hắn! Về phần hắn có thích Tiểu Giản hay không, thì như nàng vừa nói, không tới lượt hắn nói không thích! Chỉ cần Tiểu Giản thích hắn, coi trọng hắn, vậy bọn họ sẽ phải làm phu thê cả đời! Mà Tiểu Giản là đứa trẻ tốt như vậy, chỉ cần mắt hắn không mù thì đều sẽ để ý!
Lão thái thái nhìn Thời Giản, trong mắt tinh quang lấp lóe.
Thời Giản: “...”
“Cho nên Tiểu Giản ngươi xem, coi như ngươi đồng ý thì đối với ngươi mà nói thực ra cũng chỉ là thêm một cơ hội mà thôi! Về phần tương lai ly hôn, có tiếng là đã qua một lần đò (**nhị hôn**)... bây giờ là thời đại nào rồi, ai còn quan tâm chuyện này chứ! Coi như là lần đò thứ hai (**nhị hôn**), đến lúc đó ngươi có cả đống tiền, có nhà cửa, có nhà Thứ Năm che chở, cũng không ai dám khinh dễ ngươi, ngươi tìm mấy cậu **thịt tươi nhỏ** chẳng phải cũng rất tốt sao?”
Thời Giản: “...” Đám cưới này còn chưa thành, lão thái thái đã vội vẽ đường cho nàng nuôi **thịt tươi nhỏ**, đội **nón xanh** cho cháu trai nàng rồi?
“Cháu trai kia của ta không phải ta khoe khoang đâu, đây tuyệt đối là **ngàn dặm mới tìm được một**! Dáng vẻ tuấn tú, thân hình cao lớn, mấu chốt là năng lực của chính hắn cũng tốt, nếu không phải mấy năm trước xảy ra chuyện, hiện tại hắn đã là ngôi sao chói mắt nhất của đế quốc rồi!” Lão thái thái nói, ánh mắt chợt ảm đạm xuống, mặt lộ vẻ thống khổ, nhưng rất nhanh lại thu lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận