Nhân Vật Phản Diện Đại Kiêu Hùng

Nhân Vật Phản Diện Đại Kiêu Hùng - Chương 67: Có chút thật trùng hợp (length: 5577)

Kinh đô, Thiên Xu cung.
Thiên Xu cung nằm ở trung tâm kinh đô, cạnh bên hoàng cung, cách đó không xa.
Chiếm địa thế rộng lớn hơn ngàn dặm, cung điện lầu các nhiều vô số kể, vô cùng tráng lệ.
Nơi này cũng là phủ đệ của Đại hoàng tử.
Sau khi Đại hoàng tử mở phủ kiến nha, mặc dù trong hoàng cung vẫn còn tẩm cung của hắn.
Nhưng Đại hoàng tử phần lớn thời gian vẫn ở Thiên Xu cung.
Ngoại trừ những lúc thỉnh an vấn an, cơ bản hắn sẽ không trở về hoàng cung.
Nguyên nhân thật sự thì người kinh đô đều hiểu rõ...
Đại hoàng tử hiện giờ đã có đủ thế lực, lại được Tả tướng ủng hộ, dưới trướng tập hợp không ít thế lực.
Thêm vào đó, Tả tướng một tay gây dựng tứ đại thư viện cũng có phần thân cận với Đại hoàng tử.
Bất quá, thế lực của Đại hoàng tử đều là ở bên ngoài triều.
Vì mẫu phi mất sớm, cộng thêm Hoàng Hậu hiện tại.
Đại hoàng tử ở trong hoàng cung cơ hồ không có bao nhiêu lực lượng.
Cho nên, đối với Đại hoàng tử mà nói, hoàng cung không an toàn...

Thiên Xu cung, bên trong một tòa đại điện cực kỳ hùng vĩ.
Đại hoàng tử vẻ mặt nghiêm túc, mang theo nét u ám.
Thời gian qua, thế lực dưới trướng hắn chịu không ít tổn thất. Đặc biệt là sự việc Thần Ki Các bị hủy diệt, nghĩ tới đây Đại hoàng tử không kìm được có chút đau lòng!
Thần Ki Các là do hắn hao tốn sức lực lớn mới chiêu mộ được.
Không chỉ giúp hắn thu thập tin tức của các đại thế gia, mà còn giúp phân biệt được sự trung thành của những cường giả dưới trướng.
Đối với Đại hoàng tử mà nói có thể nói là cực kỳ trọng yếu!
Giờ đây đã bị hủy diệt, không chỉ làm cho Đại hoàng tử mờ mịt về tình hình Trung Châu.
Thậm chí, ngay cả những cường giả trung thành dưới trướng, Đại hoàng tử cũng không dám quá tin tưởng!
Trong số những cường giả dưới trướng hắn, có không ít kẻ là do thế lực khác cài cắm.
Đối với điều này, Đại hoàng tử biết rõ trong lòng, nhưng giả vờ không biết.
Dù sao nếu loại bỏ hết những kẻ cài cắm này thì rất dễ, nhưng các đại thế lực chắc chắn sẽ tiếp tục thẩm thấu.
Chi bằng giữ lại những kẻ này, bình thường chú ý nhiều hơn là được...
Không chỉ để các thế gia môn phiệt yên tâm.
Mà hắn còn có thể thông qua những kẻ này, cố ý truyền ra chút tình báo sai lệch…
Nhưng toàn bộ chuyện này, sau khi Thần Ki Các bị hủy, cũng không còn lại chút gì!
Những triều thần đầu quân vào Đại hoàng tử cũng ít nhiều bị chèn ép.
Ngay cả người ủng hộ quan trọng nhất của Đại hoàng tử là Thiếu khanh của Thái Phủ Tự cũng ảm đạm xuống đài.
Tuy nói được điều chuyển làm Châu Mục tam phẩm, phẩm cấp không đổi.
Nhưng ai cũng nhìn ra đây là bị giáng chức.
Dù sao Thái Phủ Tự là bộ môn quản lý thuế khóa trọng yếu của Đại Chu thần triều!
Mà Thái Phủ Tự Thiếu khanh, càng là người đứng thứ hai của Thái Phủ Tự!
Từng người quyền cao chức trọng trong Cửu Khanh cứ vậy trở thành vật hi sinh của đấu tranh...
Nơi thảm liệt, chỉ sợ không hề kém gì sự chém giết trên chiến trường.
Trong lòng Đại hoàng tử cũng rõ, đây là do Hoàng Hậu ra tay...
Thậm chí, không ít thế gia môn phiệt cũng giữ mối quan hệ ngầm nhất định với Hoàng Hậu!
Nghĩ tới đây, Đại hoàng tử lộ ra một tia cười lạnh.
Cũng giống như việc thế gia môn phiệt coi Tả tướng là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt.
Những môn phiệt kia cũng không hề mong hắn, Đại hoàng tử này lên ngôi vị!
Đại hoàng tử tuy nói xuất thân từ Đế tộc Cơ thị, thế gia môn phiệt lớn nhất Trung Châu.
Nhưng hắn lại thân thiết với hàn tộc.
Tùy tùng cũng gần như đều xuất thân từ hàn tộc, một nửa đến từ tứ đại thư viện.
Mối quan hệ với thế gia môn phiệt lại có phần căng thẳng.
Đại hoàng tử này xưa nay có hùng tâm tráng chí, muốn xóa bỏ đặc quyền của thế gia môn phiệt.
Để Đại Chu thần triều trở thành Chí Tôn thực sự của Trung Châu!
Và điểm này, đủ để các thế gia môn phiệt cực kỳ căm thù Đại hoàng tử này…
...
Đại hoàng tử suy tư một hồi, bỗng quay sang hỏi một nam tử áo trắng nổi bật bên cạnh: “Ngươi thấy Thính Phong Các thế nào?”
Nam tử áo trắng này khuôn mặt thanh tú, trên môi nở một nụ cười như có như không, trông dễ gần.
Chính là Tống Tử Hoàn, thủ tịch đệ tử của Cự Lộc thư viện!
Cự Lộc thư viện là một trong tứ đại thư viện, môn nhân đệ tử phần lớn thuộc hàn tộc.
Tuy xuất thân là hàn tộc, nhưng người có thể bái vào Cự Lộc thư viện không ai không phải thiên tài.
Ngộ tính và thiên phú không hề thua kém đám con cháu thế gia.
Mà Tống Tử Hoàn có thể trở thành thủ tịch đệ tử Cự Lộc thư viện, đương nhiên có chỗ hơn người.
Thiên phú của hắn vô cùng yêu nghiệt, hiện tại đã là tu vi Huyền Đan tam trọng!
Nhưng điều Đại hoàng tử coi trọng nhất ở Tống Tử Hoàn, là việc người này suy nghĩ chu toàn, mưu lược rất sâu.
Nghe Đại hoàng tử hỏi, Tống Tử Hoàn mỉm cười.
Nhẹ giọng nói: “Thính Phong Các có thể đầu quân đúng lúc điện hạ cần nhất, thoạt nhìn là đáng khen trung thành.
Bất quá… Lại có chút quá mức trùng hợp.”
Mặt Đại hoàng tử cũng lộ ra một tia cười lạnh, thản nhiên nói: “Không tệ, đúng là rất trùng hợp.
Thần Ki Các vừa bị hủy, Thính Phong Các này liền đến đầu quân.
Xem ra có người mưu đồ không nhỏ, trực tiếp đưa vào một thế lực để làm quân cờ, thủ bút thật lớn!”
Tống Tử Hoàn lại hơi nhíu mày, trầm ngâm nói: “Thế nhưng Thính Phong Các tuy ở Trung Châu có chút tên tuổi, nhưng chưa từng nghe nói có liên quan gì đến thế gia môn phiệt nào…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận