Nhân Vật Phản Diện Đại Kiêu Hùng

Nhân Vật Phản Diện Đại Kiêu Hùng - Chương 47: Chư tử đoạt đích (length: 5784)

Lâm Lang đi đến bên cạnh Hạ Hầu Vân, thấp giọng hỏi: "Lão tổ ông ấy..."
Hạ Hầu Vân chậm rãi lắc đầu: "Thất bại rồi..."
Mặc dù Hạ Hầu lão tổ dặn dò muốn phong tỏa tin tức, nhưng dù là nàng hay lão tổ trong lòng thật ra đều biết rõ.
Giấy không gói được lửa!
Tin tức Hạ Hầu lão tổ đột phá cảnh giới thất bại, sớm muộn gì cũng sẽ lộ ra.
Mà Lâm Lang chính là đệ tử khác họ có thiên phú mạnh nhất của Hạ Hầu nhất tộc, lại cùng Hạ Hầu Vân quen biết nhau, đương nhiên cũng không cần giấu diếm hắn.
Mà Lâm Lang nghe tin Hạ Hầu lão tổ đột phá cảnh giới thất bại, vẻ mặt cũng lộ ra vẻ ngưng trọng.
Nhưng trong lòng hắn, lại âm thầm thở dài một hơi.
Dù nói Hạ Hầu lão tổ thất bại sẽ khiến Hạ Hầu nhất tộc rơi vào vực sâu.
Thậm chí Lâm Lang đều sẽ bị ảnh hưởng.
Nhưng lại có thể khiến khoảng cách giữa Lâm Lang và Hạ Hầu Vân thu hẹp lại!
Cho dù... việc này khiến Hạ Hầu Vân chịu thiệt thòi.
Hạ Hầu Vân lại thấp giọng nói: "Gần đây gia tộc sẽ bán hết sản nghiệp, chuẩn bị rời khỏi Đế đô, trở về Việt Châu.
Lâm sư huynh, huynh cũng chuẩn bị đi."
Lâm Lang nghe vậy, trong lòng vui mừng.
Tuy hắn không muốn từ bỏ môi trường ưu việt ở Đế đô, nhưng ở Đế đô những nhân vật lớn thực sự quá nhiều.
Rất nhiều thế lực hạng nhất đều truyền thừa vô số năm ở Đế đô.
So ra, Hạ Hầu nhất tộc không tính là gì.
Dù Lâm Lang rất tự tin về thiên phú của mình, nhưng hắn xuất thân bần hàn, chỉ là một đệ tử khác họ.
Dù trong lòng cực kỳ ngưỡng mộ Hạ Hầu Vân, nhưng không dám tùy tiện nói ra.
Trong mắt tình nhân hóa Tây Thi.
Trong mắt Lâm Lang, Hạ Hầu Vân chính là người con gái đẹp nhất thiên hạ!
Nên Lâm Lang luôn lo lắng sẽ có quyền quý nào để mắt đến Hạ Hầu Vân chăng?
Đặc biệt ngày đó tại Vạn Tượng lâu, ánh mắt vị Thần Hầu Thế tử nhìn Hạ Hầu Vân.
Khiến Lâm Lang rất khó chịu...
Nhưng nếu Hạ Hầu nhất tộc rời khỏi Đế đô, về lại Việt Châu cằn cỗi.
Lâm Lang cũng không cần lo lắng sẽ có quyền quý nào có ý đồ với Hạ Hầu Vân nữa.
Nhìn cô gái bên cạnh, trong lòng Lâm Lang sinh ra lòng ham muốn chiếm hữu.
Đợi đến khi thiên phú của hắn bộc phát, tu thành Thần Phủ cảnh, sẽ có thể trở thành trụ cột của Hạ Hầu nhất tộc.
Đến lúc đó, tự nhiên có thể quang minh chính đại ở bên Hạ Hầu Vân...
Lâm Lang thốt ra: "Vân nhi, nàng yên tâm, ta sẽ luôn bên nàng!"
Lời Lâm Lang nói gần như đã là tỏ tình.
Nhưng cô gái đầy tâm sự sao có thể nghe lọt tai?
Nàng còn tưởng Lâm Lang chỉ là đang bày tỏ lòng trung thành với gia tộc, khẽ gật đầu.
Điều này lại khiến Lâm Lang mừng như điên!
Cho rằng Hạ Hầu Vân đã hiểu ý mình...
. . . .
Trong lúc người Hạ Hầu nhất tộc lòng người hoảng sợ.
Sở Hư lúc này lại xuất hiện trước đế cung.
Hắn thân là Thần Hầu Thế tử, trên người cũng có huyết mạch Đế tộc.
Thêm việc Trưởng công chúa vẫn duy trì sức ảnh hưởng lớn trong đế cung.
Sở Hư từ nhỏ đã lui tới giữa phủ Thần Hầu và đế cung, có thể nói việc trở về đế cung cũng tựa như về nhà!
Lần này Sở Hư đến đế cung, là vì Hoàng hậu nương nương triệu kiến.
Khi Trưởng công chúa còn ở trong cung, có quan hệ vô cùng tốt với Hoàng hậu.
Mà Hoàng hậu đương nhiên cũng rất yêu mến Sở Hư, thường triệu Sở Hư đến trò chuyện.
Nhưng thật ra Hoàng hậu vẫn có một mục đích khác.
Đó là muốn lôi kéo phủ Tố Thần Hầu!
Đương kim Chu Hoàng có tất cả bảy con trai, ba con gái, trong đó người có hy vọng tranh đoạt vị trí Thái tử nhất đương nhiên là Nhị hoàng tử con trai của Hoàng hậu.
Nhưng Đại hoàng tử và Lục hoàng tử cũng không thể xem thường, hai vị hoàng tử này đều rất xuất sắc.
Dưới trướng tập hợp một lượng lớn thế lực trung thành.
Đối với vị trí Thái tử, trong triều cũng có tiếng nói không nhỏ.
Đặc biệt là Đại hoàng tử, hắn bái sư Tả tướng.
Có Tả tướng - người đứng đầu trăm quan - ủng hộ, địa vị trong triều không hề thấp.
Chỉ là Chu Hoàng đối việc này cũng mập mờ, không rõ ràng...
Nên vị trí Thái tử đến giờ vẫn không ai định đoạt được.
Nếu Hoàng hậu có thể lôi kéo được sự ủng hộ của phủ Tố Thần Hầu.
Vậy phần thắng của Nhị hoàng tử coi như tăng lên không ít...
. . .
Đế cung ở ngay trung tâm của Đế đô, phương viên mấy chục vạn dặm, hùng vĩ vô cùng!
Cung điện chồng chất, lầu các cung vũ, nhiều vô kể, mênh mông trải dài, nối thành một dải!
Một luồng thần quang đáng sợ lấp lánh, khí vận như rồng, linh khí vờn quanh, hội tụ thành biển.
Khắp nơi đều tràn ngập mơ hồ đế uy, thần quang tỏa ra, thần âm rung chuyển, khiến người ta cảm thấy rung động vô cùng.
Nơi này chính là đế cung, chỗ ở của Chí tôn Chu Hoàng Đại Chu thần triều!
Cũng là trung tâm của Trung Châu, trung tâm của Đại Chu thần triều...
Người ngoài khi nhìn thấy đế cung, sẽ chỉ sinh lòng e ngại, sinh lòng thần phục.
Nhưng Sở Hư khi đứng trước đế cung, hai mắt nhắm nghiền, đánh giá đế cung hùng kỳ hùng vĩ trước mặt.
Nhưng trong lòng không có bao nhiêu e ngại hay thần phục.
Ngược lại có một ngọn lửa dã tâm đang nảy sinh...
Một thái giám có khí tức thâm hậu dẫn theo rất nhiều cung nữ người hầu, đã chờ sẵn từ lâu.
Nhìn thấy Sở Hư, khuôn mặt lão thái giám lập tức nở nụ cười như hoa cúc: "Lão nô tham kiến Thế tử gia!"
Sở Hư dù là Thế tử của phủ Tố Thần Hầu, nhưng Trưởng công chúa vẫn có thế lực rất lớn trong đế cung.
Nên người hầu trong đế cung này, đối với Sở Hư cũng vô cùng kính trọng.
Thái độ đối với Sở Hư, phảng phất như đối đãi những hoàng tử kia...
Bạn cần đăng nhập để bình luận