Nhân Vật Phản Diện Đại Kiêu Hùng

Nhân Vật Phản Diện Đại Kiêu Hùng - Chương 15: Càng ngày càng sâu hiểu lầm (length: 5484)

Tô Vi Nhiễm cùng Sở Hư nói chuyện với nhau một lát thì cáo từ rời đi.
Mặc dù lần này đến thăm, khiến nàng có cái nhìn khác về Sở Hư, nhưng cũng chỉ là vậy mà thôi.
Trong lòng Tô Vi Nhiễm, Sở Thiên vẫn quan trọng hơn một chút.
Sở Thiên và nàng quen biết đã lâu, nàng cũng rất ngưỡng mộ tính cách kiên nghị bất khuất của Sở Thiên, coi Sở Thiên là bạn thân, là một người anh trai.
Sở Hư này dù rất xuất sắc, có vài điểm khác biệt so với Sở Thiên.
Nhưng trong lòng Tô Vi Nhiễm vẫn ưu ái Sở Thiên hơn.
Mà Sở Thiên lại cực kỳ oán hận Sở Hư, nàng sẽ giữ khoảng cách với Sở Hư.
Sở Hư nhìn bóng lưng Tô Vi Nhiễm rời đi, đứng chắp tay sau lưng, trên mặt lộ ra nụ cười cao thâm khó dò.
Hắn nghe được tiếng nhắc nhở của hệ thống:
"Khí vận chi tử Sở Thiên và Tô Vi Nhiễm nảy sinh khoảng cách, ảnh hưởng đến vận mệnh khí vận chi tử, cướp đoạt khí vận giá trị 20 điểm, thu được nhân vật phản diện giá trị 4000 điểm."
Mà bảng hệ thống cũng hiện lên trước mặt Sở Hư.
"Túc chủ: Sở Hư Thân phận: Thế tử Tố Thần Hầu phủ Tu vi: Huyền Đan cảnh ngũ trọng.
Thể chất: Thái Huyền Thần Thể Công pháp tu hành: Thái Cổ Thần Huyền Kinh (kinh điển đương thời, tiến độ: Ba tầng) Pháp bảo: Huyền Pháp Đạo Kiếm (Thiên giai), Trấn Châu Thần Đỉnh (Chuẩn Thánh khí), Thiên La Tán (Thiên giai), Lượng Kiếp Trận Đồ (bảo vật sát phạt) Khí vận đẳng cấp: 1 Ngoài định mức khí vận giá trị: 30 Kim thủ chỉ: Không Nhân vật phản diện giá trị: 6000"
Nhìn nhân vật phản diện giá trị và khí vận giá trị tăng lên, Sở Hư hài lòng cười, cuối cùng không uổng phí công hắn diễn một màn kịch hay này cho Sở Thiên xem!
...
Tô Vi Nhiễm trở lại đại điện thì thấy Sở Thiên cũng đã đến, trên mặt không khỏi nở nụ cười: "Sở huynh, huynh đã đến rồi."
Nhưng Sở Thiên chỉ mặt mày u ám, lạnh lùng nhìn nàng, cười khẩy nói: "Đúng vậy, ta đến rồi."
Tô Vi Nhiễm hơi nhíu mày, không hiểu sao Sở Thiên lại có thái độ như vậy.
Nàng nhỏ giọng: "Sở huynh, huynh sao vậy, có chuyện gì sao?"
Có chuyện gì sao?
"Ha!" Sở Thiên giận quá mà cười, Tô Vi Nhiễm thật xem hắn là kẻ ngốc à!
Còn hỏi có chuyện gì sao?
Nếu không phải nàng không thu xếp chu đáo, mình làm sao bị người làm nhục như vậy?!
Mà Sở Thiên đột nhiên lại nghĩ đến một khả năng.
Đó là Tô Vi Nhiễm tạm thời muốn gặp riêng Sở Hư, không muốn để hắn trông thấy.
Cho nên mới cố tình không sắp xếp ở Vạn Tượng Lâu!
Sở Thiên càng nghĩ càng thấy khả thi, nộ khí trên mặt rốt cuộc không thể kìm nén được nữa.
Mà Tô Vi Nhiễm lại căn bản không thể hiểu được vì sao Sở Thiên đột nhiên nổi giận vô cớ, lo lắng hỏi: "Sở huynh, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?"
Sở Thiên nhìn Tô Vi Nhiễm "giả vờ vô tội", giận dữ nói: "Ta sao? Nàng cùng Sở Hư nói chuyện vui vẻ, còn hỏi ta sao?
Tô Vi Nhiễm, ta thật sự nhìn lầm nàng rồi!
Thì ra nàng cũng là người thấy sang bắt quàng!"
Nghe giọng điệu mỉa mai chất vấn của Sở Thiên, gương mặt xinh đẹp của Tô Vi Nhiễm cũng trở nên u ám.
Nàng coi trọng Sở Thiên là thật, xem Sở Thiên là bạn tốt, thậm chí có một chút hảo cảm cũng là thật.
Nhưng điều đó không có nghĩa là nàng phải bao dung mọi điều trước mặt Sở Thiên!
Tô Vi Nhiễm là quý nữ của Tô gia môn phiệt hàng đầu đế đô, đương kim Đế Sư là ông nội của nàng.
Cho dù nội tình của Tố Thần Hầu phủ thâm hậu hơn Tô gia, nhưng nàng cũng không đến mức phải đi nịnh nọt Sở Hư!
Tô Vi Nhiễm cũng là một nữ tử có tính cách cao ngạo và thanh lãnh, từ nhỏ được mọi người vây quanh, khi nào từng chịu ấm ức?
Bây giờ bị Sở Thiên vô cớ mỉa mai, trong lòng cũng không khỏi tức giận.
Nàng tuy muốn giải thích, chuyện này chỉ là phép tắc lễ nghi giữa các thế gia, nhưng giờ phút này nàng cũng lười giải thích.
Tô Vi Nhiễm cong môi cười nhạt, rồi đi về phía Cung Nguyệt Sương, không thèm liếc nhìn Sở Thiên một cái.
Mà Sở Thiên sau khi thốt ra lời vô lý kia, trong lòng đã hối hận. Hắn đã nói quá nặng rồi!
Dù cực kỳ bất mãn về việc Tô Vi Nhiễm chủ động đến thăm Sở Hư, nhưng hắn thật lòng yêu quý Tô Vi Nhiễm, muốn cùng nàng đi hết cuộc đời.
Thấy Tô Vi Nhiễm lạnh lùng như vậy, cơn giận trong lòng Sở Thiên bỗng nhiên biến mất, lập tức luống cuống.
Hắn lắp bắp nói: "Vi Nhiễm, là ta nói quá lời, nàng đừng để bụng, nàng biết đó, ta và Sở Hư có thù không đội trời chung mà..."
Tô Vi Nhiễm thấy Sở Thiên xin lỗi, không khỏi thở dài nhẹ một tiếng, nhỏ giọng: "Sở huynh, ta biết rõ huynh rất không ưa Sở Hư đó.
Chỉ là huynh không thể..."
Thực ra Tô Vi Nhiễm muốn nói là không thể quá thành kiến.
Nhưng nhìn sắc mặt kích động của Sở Thiên, nàng biết nếu nói thêm sẽ càng kích động Sở Thiên hơn.
Nên chỉ đành ngừng lại không nói nữa, trong lòng thầm lắc đầu.
Sở huynh à, huynh hơi nóng nảy quá rồi đó.
Trong đại điện, không khí trở nên ngột ngạt, Tô Vi Nhiễm và Sở Thiên đều im lặng, khác hẳn với những lần hai người gặp mặt nói cười vui vẻ trước đây.
Sở Thiên mấy lần muốn nói gì đó, nhưng vẫn không nói ra được.
Hắn nhìn bóng dáng tuyệt đẹp của thiếu nữ kia, trong lòng rất đau khổ.
Vì hắn cảm nhận được, dù mình đang ở ngay bên cạnh Tô Vi Nhiễm.
Nhưng dường như khoảng cách giữa hắn và Tô Vi Nhiễm đang ngày càng xa hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận