Nhân Vật Phản Diện Đại Kiêu Hùng

Nhân Vật Phản Diện Đại Kiêu Hùng - Chương 544: Ngu muội nhân loại (length: 6859)

Vùng 10 vạn giới, vực Thái Cổ.
Sự kiện gây chấn động toàn bộ 10 vạn giới vực, việc Phong Ấn Cổ Thần Đại Thế Giới, hiện tại chính là nằm tại trong vực Thái Cổ này.
Vực Thái Cổ, tên tuy có chút hùng dũng, nhưng lai lịch cũng cực kỳ phi phàm.
Nơi này, vào thời kỳ Man Hoang là một đại vực vô cùng phồn vinh.
Cũng là nơi Nhân Tộc cùng Cổ Thần nhất tộc quyết chiến!
Cũng chính là trận chiến đó, đã định nên đại cục của 10 vạn giới vực, Cổ Thần nhất tộc bị phong ấn bên trong Cổ Thần Đại thế giới.
Nhưng sự phồn vinh của vực Thái Cổ, cũng vì đại chiến mà trở nên hoang vu tiêu điều.
Sau đó, sự tồn tại của phong ấn, càng khiến nơi đây trở thành cấm địa của 10 vạn giới vực, không một thế lực nào muốn tới vực Thái Cổ.
Dù có người hung ác đến mấy, cũng không để ý đến vực Thái Cổ.
Bởi vì Cổ Thần nhất tộc, là kẻ thù chung của toàn bộ sinh linh…
Ầm!!!
Từng tòa Thần lâu phi hành vô cùng hùng vĩ lướt qua hư không, nhao nhao hướng về vực Thái Cổ mà đi.
Chính là các đại đạo thống phái cường giả!
Thái Nhất Tiên cung, Vô Thượng Đại giáo, Quan Thiên Đạo viện, Hiên Viên Cổ tộc, cùng nhiều Siêu Cấp Thế Lực khác, các lão tổ nhao nhao thức tỉnh, đến đây một lần nữa gia cố phong ấn.
Những siêu cấp đạo thống này, đều là những thế lực năm xưa từng tham gia vào cuộc đại chiến với Cổ Thần.
từ việc Phong Ấn Cổ Thần đại thế giới.
Mà bây giờ phong ấn nới lỏng, bọn hắn đến đây, không chỉ là một loại trách nhiệm, mà còn là một vinh quang!
Bởi vì điều này đại biểu cho đạo thống cực kỳ lâu đời của bọn hắn...
Bọn hắn là những đạo thống tồn tại từ thời Man Hoang!
Nhưng điều khiến người ta cảm thấy buồn cười là... Ngay cả Huyền Đô cũng phái cường giả đến đây.
Huyền Đô tuy đứng hàng siêu cấp đạo thống, nhưng lịch sử chỉ có mấy ngàn vạn năm, cũng không trải qua thời kỳ Man Hoang...
Chẳng qua hiện nay các đại đạo thống nhao nhao đến vực Thái Cổ, nếu Huyền Đô không làm gì, há chẳng lúng túng?
Chớ đừng nói chi là, những năm gần đây Huyền Đô phát triển rất nhanh.
Vẫn luôn mưu cầu địa vị ngang hàng với các đại đạo thống cổ xưa.
Bây giờ một lần nữa gia cố phong ấn, bọn hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này!
Lần này bọn hắn tham gia gia cố phong ấn, như vậy lần tiếp theo nếu phong ấn lại nới lỏng, bọn hắn sẽ càng có lý do đi tới vực Thái Cổ.
Cũng có thể nhờ vậy trở thành đạo thống có công lớn với Nhân Tộc sinh linh!

Đông Thủy vực, Lâm Thành.
Đông Thủy vực nằm gần vực Thái Cổ, cũng coi như là một trong những vực có dân cư đông đúc tương đối so với các vực xung quanh vực Thái Cổ.
Nhưng đây cũng là so với vực Thái Cổ.
Trong mắt thế nhân, Đông Thủy vực chỉ là một vùng đất cằn cỗi, hoang vu...
Mà Lâm Thành, lại là một đại thành ở Đông Thủy vực, nơi sinh sống của mấy ngàn tộc nhân Lâm thị.
Đông Thủy vực được coi là vùng biên giới Man Hoang, tài nguyên linh khí đều có phần thiếu thốn.
Không có thế lực lớn nào hứng thú với nơi này. Còn những thế lực gia tộc bản địa, thì cũng sớm dời đi...
Lâm thị nhất tộc tuy bại, bị đuổi khỏi sơn môn của Nhìn Trời đạo viện, có thể nói là kẻ thất bại.
Nhưng dù sao tổ tiên cũng là đại tộc, vẫn còn một hai Khuy Đạo cảnh cường giả trấn giữ.
Khuy Đạo cảnh cường giả ở Nhìn Trời đạo viện có thể không đáng kể.
Nhưng ở Đông Thủy vực, lại là bá chủ cường giả đỉnh cấp.
Cho nên Lâm thị nhất tộc tại Đông Thủy vực cũng coi như đã đứng vững gót chân.
Mấy trăm năm qua, xây dựng nên Lâm Thành, còn những tán tu sinh linh xung quanh cũng nhao nhao hội tụ về Lâm Thành. Thời gian dần trôi, Lâm Thành cũng trở thành một đại thành của Đông Thủy vực!

Lâm Thành, bên trong một tòa phủ đệ.
Mấy hài đồng đang vui đùa, một vị mỹ phụ trung niên đang bất đắc dĩ nhìn cảnh này.
Khí tức của nàng khá thâm hậu, chính là một Khuy Đạo cảnh cường giả.
Cũng là cô cô của Lâm Dật, và là người mạnh nhất Lâm Thành hiện tại, Lâm Tích Sương!
Mà mấy đứa trẻ kia, lại là các em họ của Lâm Dật.
Bọn chúng sinh ra khi Lâm thị đã rút về Lâm Thành. Đối với sự sa sút của Lâm thị cảm nhận không sâu, lại thêm tuổi còn nhỏ, ngược lại cũng có thể coi là vô tư vô lo...
Mà bên cạnh Lâm Tích Sương, có một thiếu nữ tướng mạo xinh đẹp, nhưng mang theo vẻ u sầu.
Nàng cau mày, hơi lo lắng nói nhỏ: "Cô cô, Thái Cổ đại thế giới gần chúng ta như vậy, hay là chúng ta nên lánh mặt trước?" Cô gái này, chính là em gái ruột của Lâm Dật, Lâm Tuyền!
Lâm Tích Sương trấn an nói: “Ca ca đã viết thư, bảo chúng ta không cần lo lắng, cứ yên tâm ở lại Lâm Thành.” Nghe Lâm Dật nói vậy, trong lòng Lâm Tuyền cũng yên ổn hơn vài phần.
Đối với người ca ca này, trong lòng nàng vẫn luôn cực kỳ tín nhiệm và ỷ lại.
Đặc biệt là từ sau khi Lâm Dật trở về, lại càng tỏ ra thành thục, cơ trí.
Rất nhiều mưu đồ, kín đáo vô cùng, cũng nhờ đó mà Lâm Thị nhất tộc nhận được không ít lợi ích, dần có dấu hiệu phục hưng!
Trong lòng nàng âm thầm thề, nhất định phải cố gắng tu hành, mới có thể giúp đỡ được nhiều hơn cho ca ca mình....
Mà Lâm Tích Sương cũng khẽ nói: “Bây giờ các đại thế lực phái cường giả tới, phong ấn Cổ Thần đại thế giới, không cần lo lắng.
Nhưng hôn ước của ca ca con, thật sự khiến cô có chút bất ngờ…
Bây giờ Lâm Dật là dòng dõi nam duy nhất của Lâm thị, cũng là trụ cột của Lâm thị nhất tộc, có thể nói là hi vọng cuối cùng.
Đại sự cả đời của hắn, tự nhiên khiến cho Lâm Tích Sương bận tâm... ....... Ko 0.......
Không ai phát hiện, sau khi nghe câu này, thần sắc của Lâm Tuyền hơi ảm đạm đi một chút…
Đúng lúc này, bỗng nhiên một cỗ khí tức kinh khủng ập xuống.
Đám người nhao nhao ngẩng đầu nhìn lên, kinh ngạc phát hiện.
Một tòa Thần lâu phi hành hùng vĩ tới cực điểm, Tạo Hóa Tiên thuyền, xuyên qua tầng tầng hư không, đi qua Đông Thủy vực, hướng về vực Thái Cổ mà đi.
Một lá cờ chữ “Sở” phấp phới, tiên quang lấp lánh.
Là Sở thị thần tộc!!
Lần này, không chỉ Lâm Tích Sương trong lòng phấn chấn, mà ngay cả Lâm Tuyền cũng quên đi sự xoắn xuýt cùng có thù...
Nguồn gốc của Sở thị thần tộc, thế nhân đã sớm quên, chỉ biết đây là một quái vật khổng lồ hùng cứ ở Cực Tây chi địa.
Đó mới thực sự là bá chủ, đã hủy diệt vô số thế lực.
Khiến tất cả mọi người phải kính sợ, thần phục. Nhưng cũng chính vì thế, Sở thị thần tộc lại càng khiến người ta cảm thấy an tâm!
Có Sở thị thần tộc ra tay, thì tất cả sẽ không có sai sót gì a...
Vì vậy, thậm chí vô số sinh linh ở Đông Thủy vực, đã bắt đầu hướng về Thần lâu của Sở Thị reo hò bái lạy.

Trên Thần lâu Tiên thuyền của Sở thị thần tộc, Sở Diệu Âm một bộ cung trang, đôi mắt trầm xuống, thấy được cảnh tượng sinh linh Đông Thủy vực hướng về nàng bái lạy, hoan hô.
Trên khuôn mặt tiên tuyệt mỹ không có chút biểu cảm, thậm chí trong mắt cũng không hề dao động.
Trong lòng nàng đã không còn không nỡ, cũng chẳng thương hại.
Chỉ có một chút mỉa mai.
Thật là lũ người ngu muội...
Bạn cần đăng nhập để bình luận