Mông Còn Chưa Nóng Lại Phi Thăng, Hệ Thống Cầu Ngươi Thăng Chậm Một Chút

Mông Còn Chưa Nóng Lại Phi Thăng, Hệ Thống Cầu Ngươi Thăng Chậm Một Chút - Chương 436: Linh hồn cự nhân (length: 8094)

"Ngươi hiện tại nghe ta, đi theo ta làm!" Vân Tiếu vừa nói, bắt đầu từ từ niệm những chú ngữ cổ xưa không trôi chảy, một bên làm những động tác nhìn có vẻ kỳ quái.
Ninh Yên Nhi mặc dù không biết những động tác này cùng chú ngữ có ích lợi gì, nhưng mà nếu là Vân Tiếu nói với nàng, thì nhất định là có thể tạo được tác dụng mấu chốt.
Động tác của Ninh Yên Nhi lúc đầu có vẻ vụng về không lưu loát, từng bước liền quen thuộc, đồng thời một cổ khí tức man hoang trong Linh Hải nổi lên một trận bão táp, khiến toàn bộ Linh Hải gợn sóng một mảnh.
Lão giả vốn là rất khinh thị, giờ đã thu hồi ánh mắt khinh thường, mặt đầy ngưng trọng nhìn trước mắt tất cả.
"Không thể chậm trễ." Lão giả chau mày, một đạo dải lụa linh hồn cực kỳ cường hãn hướng về phía linh hồn thể của Ninh Yên Nhi ngang nhiên rút tới.
Đạo dải lụa linh hồn này ẩn chứa tám thành công lực của lão giả ở bên trong, không phải lão giả không muốn phát huy công kích mạnh nhất của mình, chỉ là bây giờ cho dù mình đã hấp thu nhiều linh hồn lực như thế nhưng vẫn chưa đạt đến trạng thái đỉnh phong.
Nhưng cho dù như vậy, một đạo công kích dải lụa linh hồn này cũng có thể khiến cho cường giả Hóa Thần cảnh bình thường mất mạng thần hồn.
Hắn thấy đạo công kích này đối phó với Nữ Oa trước mắt đã là dư dả có thừa.
Lời nói tuy dài, nhưng dải lụa linh hồn đã chớp mắt tới đỉnh đầu Ninh Yên Nhi, hung hăng quất về phía thiên đỉnh của Ninh Yên Nhi.
Uy thế của dải lụa linh hồn này, Ninh Yên Nhi coi như không bị đánh trúng trực tiếp cũng có thể cảm nhận được một chút, nàng có thể cảm giác được ở mỗi một tấc không gian trong Linh Hải khi dải lụa linh hồn này đi qua, không gian Linh Hải đều từng trận nổ tung.
"Lần này ta có thể chết hay không."
Trong lòng Ninh Yên Nhi có ý nghĩ như vậy cũng là bình thường.
Giữa lúc nàng nhắm mắt lại chờ tử vong đến, cuối cùng mới là nghe thấy một tiếng vang khác lạ.
Sự thống khổ chờ đợi kia không xuất hiện.
Nàng chậm rãi mở mắt ra, nhìn thấy một cảnh tượng mà cả đời khó mà quên được.
Một đạo hư ảnh khổng lồ bao phủ nàng, đạo thân ảnh này cao lớn vô cùng, ước chừng có thể chống lại toàn bộ Linh Hải, giống như một người khổng lồ trên biển.
"Vân Tiếu?" Thân ảnh này không ai khác, chính là dáng vẻ của Vân Tiếu.
Dường như nghe được lời của Ninh Yên Nhi, thân ảnh kia cúi đầu nhìn nàng một chút, khẽ cười một tiếng.
Sau đó "Vân Tiếu" hướng về phía lão giả kia vung ra một quyền, một quyền khổng lồ trông khá chậm chạp.
Chính là thực sự đến trước mặt cũng không tốn bao nhiêu thời gian, lão giả trong lúc khiếp sợ, còn chưa kịp xoay người lại thì một quyền kia đã đến trước mặt.
Trong lúc vội vàng, song quyền của lão giao nhau ở trên mặt tạo thành tư thế đỡ đòn.
Ầm ầm!
Tiếng nổ khổng lồ vang vọng Linh Hải, trên mặt biển tung lên những đợt sóng cao vài trượng.
Thân thể linh hồn của lão giả trực tiếp bay ngược ra xa trăm trượng, mới giảm hết lực đạo mà dừng lại.
Một đòn này trực tiếp đánh cho linh hồn lão giả hư ảo mấy phần, khí tức cả người cũng dần dần rối loạn.
Thấy nhất kích có hiệu quả, "Vân Tiếu" căn bản không cho lão giả cơ hội thở dốc, lại tiếp tục vung quyền đá chân, những công kích cực kỳ đơn giản trông có vẻ bạo lực như vậy.
Trực tiếp phát huy đến cực hạn cái đẹp bạo lực.
Giữa những lớp sóng lớn quay cuồng nhấc lên, những đòn đánh mạnh liên tiếp dội vào thân thể to lớn của lão giả.
Năng lượng màu trắng sữa bọc quanh mỗi tấc trên thân thể của "Vân Tiếu".
Công kích linh hồn của lão giả trên thân thể "Vân Tiếu" hoàn toàn không có chút tác dụng, ngược lại còn bị đối phương hấp thu hết, thân thể "Vân Tiếu" trở nên càng thêm khổng lồ.
"Đáng ghét tiểu tử."
Lão giả bị chiêu này của Vân Tiếu làm nổi giận, công kích của mình cứ như đánh vào bông gòn, hoàn toàn có lực không dùng được!
"Rốt cuộc cái thứ chết tiệt này là cái gì?"
Lão giả đang gào thét trong lòng, cái đồ vật trắng sữa này không chỉ có thể dễ dàng ngăn cản công kích linh hồn của hắn, thậm chí có thể hấp thu năng lượng bên trong đó.
"Đừng tưởng rằng chỉ có ngươi mới có!"
Lão giả quát một tiếng, sau đó thân thể cũng bắt đầu từng bước lớn lên, cuối cùng to lớn bằng với "Vân Tiếu", liền thành hai cự nhân ở trên Linh Hải.
Bắt đầu một cuộc cận chiến tối cổ xưa!
Những cú đấm thấu thịt khiến Ninh Yên Nhi sợ hết hồn hết vía, nàng không nghĩ tới cường giả Hoàng Cực cảnh lại biết những đấu pháp nguyên thủy thô bạo như vậy.
"Ninh Yên Nhi, hiện tại là lúc ngươi nên phát huy!"
Âm thanh của Vân Tiếu lại vang lên trong đáy lòng.
"Là ta phát huy sao?" Ninh Yên Nhi có chút mộng, hoàn toàn không hiểu ý của Vân Tiếu.
. . . . . Vân Tiếu lúc này cuối cùng xé quang trụ ra một khe hở, và chính là một khe hở này, dành cho Vân Tiếu một biện pháp, hắn lập tức đem một tia ngân mang đưa vào trong đó.
Ngân mang tiến vào trong cơ thể Ninh Yên Nhi, một loại cảm giác chưa từng có truyền khắp toàn thân, cả người nàng tê rần thật không thoải mái.
"Tìm cơ hội đem vật này đánh vào trong linh hồn của lão nhân kia!"
Vân Tiếu thúc giục.
Đạo ngân mang này không chỉ mang theo lực lượng pháp tắc, mà còn chứa đầy Kim Lôi lực lượng mà linh tuyền đáy đã thu thập được, và cổ lực lượng này sau khi được Vân Tiếu luyện hóa tinh luyện và thay đổi, đã trở thành một pháp bảo có thể tạo ra trọng kích lên linh hồn.
Lúc này Ninh Yên Nhi mới chú ý đến ngân mang này, bên trên chứa một loại năng lượng đáng sợ khiến cho linh hồn nàng run sợ, dường như chỉ cần chạm nhẹ một chút cũng sẽ tan biến thần hồn.
"Vậy ta phải làm sao?"
Ninh Yên Nhi lúc này mới khó khăn, vật này đối với linh hồn có uy hiếp không nhỏ, tuyệt đối không thể dùng linh hồn mình tiếp cận.
Nhưng nếu không làm như vậy, vậy làm thế nào để công kích lão giả bằng vật này.
"Cái này cầm lấy." Vân Tiếu đã làm chuẩn bị chu toàn.
Một tia sáng loé qua, một đạo lưu quang màu sắc lốm đốm tràn vào cơ thể Ninh Yên Nhi, sau đó tại Linh Hải hóa thành một bộ y phục màu ngọc lưu ly xanh biếc mặc lên trên linh hồn thể của Ninh Yên Nhi.
"Có nó, ngươi có thể yên tâm cầm lấy vật kia."
Nghe Vân Tiếu nói, Ninh Yên Nhi vẫn có chút bất an, nửa tin nửa ngờ gật đầu một cái.
Nhưng tay của nàng vẫn thực sự không dám chạm vào vũ khí ngân mang đang lơ lửng trước mặt.
"Yên tâm, tin ta đi." Vân Tiếu nhìn ra sự do dự của Ninh Yên Nhi, lập tức an ủi.
Hít sâu một hơi, Ninh Yên Nhi dừng lại hai tay run rẩy, lựa chọn tin tưởng lời Vân Tiếu không chút do dự, lập tức nhắm mắt, hai tay nhanh chóng cầm lấy vũ khí ngân mang.
Vừa cầm lấy vũ khí này, một cảm giác run sợ từ linh hồn đánh thẳng vào trái tim, Ninh Yên Nhi nhất thời sửng sốt.
"Nhắm đúng thời cơ, cắm nó vào trong tim của lão tiểu tử kia."
Âm thanh của Vân Tiếu lại truyền đến, Ninh Yên Nhi gật đầu một cái, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hai cự nhân chiến đấu phía trước, lẳng lặng chờ thời cơ đến.
"Vân Tiếu" cùng pháp thân linh hồn của lão giả đánh khó phân khó chịu, đã chiến hơn trăm chiêu căn bản không thể phân định cao thấp.
"Thật là đáng chết khó chơi." Lão giả một quyền đánh vào trên người "Vân Tiếu", tương tự đối phương cũng đánh vào ngực của hắn một quyền.
Hai thân ảnh to lớn mỗi người lùi lại hai bước, kéo dài khoảng cách.
"Không thể tiếp tục tiêu hao với ngươi nữa, cho dù không thể thừa kế hoàn mỹ thân thể này, ta cũng nhất thiết phải sử dụng chiêu đó."
Trong mắt lão giả thoáng qua một tia không cam lòng, cuối cùng vẫn quyết định.
Chỉ thấy thân ảnh to lớn há rộng miệng, một quả cầu ánh sáng lấp lánh từ trong miệng lơ lửng ra, cuối cùng lơ lửng ở giữa lòng bàn tay của lão giả.
Nhìn kỹ quả cầu ánh sáng kia có thể phát hiện, những gương mặt gào khóc không ngừng nổi lên rồi chìm xuống, vô cùng kinh khủng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận