Mông Còn Chưa Nóng Lại Phi Thăng, Hệ Thống Cầu Ngươi Thăng Chậm Một Chút

Mông Còn Chưa Nóng Lại Phi Thăng, Hệ Thống Cầu Ngươi Thăng Chậm Một Chút - Chương 130: Tiến cử (length: 5185)

Gã đàn ông bị bao vây đảo mắt, ánh mắt chạm đến Vân Tiếu, lập tức nhìn xoáy vào.
"Chính là nhóc con ngươi, cướp mất đêm đầu của Liễu Thư Nhi, còn đắc tội Tiểu Tạ đúng không?"
"Ta là người rất tốt bụng, cũng không làm khó ngươi." Cẩu đời nhìn từ trên cao xuống nói với Vân Tiếu.
"Chỉ cần ngươi quỳ xuống, dập đầu nhận sai, thì hôm nay ta tạm tha cho ngươi một mạng."
Tạ Cừu ở phía sau Cẩu đời, vẻ mặt đầy hưng phấn hăm he.
Kích động chờ Vân Tiếu quỳ xuống nhận tội.
Hắn thậm chí còn muốn nghĩ xem lát nữa khi Vân Tiếu dập đầu rồi thì nên dùng giọng điệu nào để nhục mạ hắn.
Vân Tiếu liếc nhìn hai người rồi chuẩn bị rời đi, không thèm nhìn thêm cái nào.
Cẩu đời mặt sầm lại!
"Bắt lấy hắn, đánh chết hắn!"
Lại dám ngó lơ mình, hắn nhất định là không muốn sống!
Cẩu đời rất tức giận.
Lời hắn vừa dứt, đám thủ hạ bên cạnh lập tức xông về phía Vân Tiếu.
Những người này, đều là do công hội luyện đan sư cẩn thận chọn cho hắn.
Tạ Sở núp sau lưng Cẩu đời, vẻ mặt hớn hở.
Hắn đang mong đợi nhìn thấy Vân Tiếu bị đánh thành bộ dạng ngớ ngẩn.
"Vân ca, anh cứ chờ xem."
"Bọn em dẫn theo những cao thủ này, rất nhanh thôi sẽ khiến thằng nhãi đó khóc lóc xin anh tha thứ."
Tạ Cừu chống nạnh nói.
Bảy tám tên cận vệ từ nhiều hướng khác nhau, đột ngột tấn công Vân Tiếu.
Gió rít như sấm sét, mang theo ý chí tàn độc.
Chỉ là...
Ầm ầm ầm!
Mấy người kia nắm đấm giáng lên người Vân Tiếu, như thể đánh vào tấm thép, lực phản chấn cứng rắn như sắt khiến cánh tay của bọn chúng đau nhức dữ dội.
Đồng thời liên tục lùi lại mấy bước.
Còn Vân Tiếu, người bị bọn chúng vây đánh, lại đứng yên tại chỗ không hề nhúc nhích!
Mấy người ôm cánh tay đau nhức, vừa e dè vừa sợ hãi nhìn Vân Tiếu.
Tình huống gì vậy?
Vân Tiếu đứng yên tại chỗ, nhìn đám người này, mặt đen như mực.
Một khắc sau, tiếng mắng giận dữ của Cẩu đời vang lên.
"Mấy người các ngươi không ăn cơm à? !"
"Đồ vô dụng, hôm nay không giết chết hắn thì ta về sẽ giết hết các ngươi! !"
Cẩu đời nổi giận quát lớn khiến mấy người kia kinh hãi trong lòng.
Phải biết, Vân đại nhân của bọn chúng, chính là nhân vật mà cả Đan Thành đều hết sức nể trọng.
Nếu muốn lấy mạng của bọn chúng thì bọn chúng thập tử vô sinh!
Dù vẫn còn nghi ngờ, nhưng lúc này, bọn chúng không còn lựa chọn nào khác!
Mấy người liếc nhau một cái, sau đó dùng hết sức tìm đường sống trong chỗ chết, dồn toàn bộ lực vào song chưởng, đánh về phía Vân Tiếu!
Nhưng ngay sau đó, những chưởng phong mang sát chiêu bị một luồng lôi đình chi lực bật ngược trở lại.
Sau đó giáng lên ngực từng người bọn chúng!
Sức mạnh kinh hoàng tột độ truyền đến lồng ngực của bọn chúng, trong nháy mắt đau đớn khiến ngũ tạng rã rời!
Đồng thời, thân thể bọn chúng cũng bị lực lượng cường đại khó cưỡng này hất văng ra.
Sau khi nặng nề ngã lăn xuống đất, thương thế đau đớn đến nỗi bọn chúng không còn sức để đứng dậy.
"Chỉ có vậy?"
Vân Tiếu nghiêng đầu, liếc nhìn Cẩu đời và Tạ Cừu, ánh mắt nặng trĩu.
"Tạ Cừu ngươi còn ngẩn người ra đó làm gì? Lên cho ta!"
Cẩu đời thấy nhiều cao thủ vậy mà cũng không phải là đối thủ của một mình Vân Tiếu thì mặt mày biến sắc, đột ngột nổi giận.
"Vân đại nhân, ta ta ta ta ta..."
Những cao thủ này trong nháy mắt đã bị đánh chỉ còn nửa cái mạng, hắn một kẻ tu luyện gà mờ thì làm sao có thể là đối thủ chứ!
Cẩu đời trừng mắt nhìn Tạ Cừu, "Có phải ngươi không muốn hết lòng vì ta nữa rồi đúng không? !"
Dứt lời, Tạ Cừu "bịch" quỳ xuống, "Trời đất chứng giám, ta tuyệt đối không có lòng đó! !"
"Là do ta thực sự đánh không lại hắn mà Vân đại nhân! !"
Cẩu đời cạn lời, hắn trợn mắt nhìn Tạ Cừu, mắng một câu "Đồ phế vật".
Rồi sau đó xoay người, đi về phía Vân Tiếu, hất cằm lên, ngạo nghễ nói: "Ngươi biết ta là ai không?"
"Không hứng thú."
Vân Tiếu thờ ơ nói.
Bốp một tiếng!
Vân Tiếu vung tay cho Cẩu đời một cái tát.
Trực tiếp đánh Cẩu đời ngã vật xuống đất.
Gò má nhất thời sưng đỏ như đầu heo.
Cẩu đời không thể tin được nhìn Vân Tiếu, dường như kinh ngạc khi lại có người dám động đến hắn.
Vân Tiếu thấy ánh mắt kinh ngạc của hắn, lại một lần nữa giơ tay lên.
Cẩu đời luống cuống, co rụt người lại, trực tiếp dùng hai tay che mặt, rất sợ Vân Tiếu lại cho hắn thêm một tát nữa.
"Nhóc con!"
"Ngươi lại dám đánh Vân đại nhân!"
"Ngươi sợ không phải chán sống rồi sao?"
Tạ Cừu đứng dậy, quát lớn.
Vừa dứt lời, Vân Tiếu nâng tay một cái rồi uốn cong, trực tiếp tát vào mặt Tạ Cừu.
Một cái tát này là dồn hết sức lực.
Trực tiếp tát bay Tạ Cừu ra xa mấy mét ngã xuống đất.
Tạ Cừu sợ ngây người, hắn vừa kinh hãi vừa sợ sệt nhìn Vân Tiếu.
Tay run rẩy sờ lên gò má.
Khóe miệng rỉ máu.
Hắn vừa nhìn thấy, sắc mặt kinh hoàng.
"Cha, mau tới cứu con với! Cứu mạng a! ! !"
Tạ Cừu bóp nát ngọc giản, thảm thiết gào lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận