Mông Còn Chưa Nóng Lại Phi Thăng, Hệ Thống Cầu Ngươi Thăng Chậm Một Chút

Mông Còn Chưa Nóng Lại Phi Thăng, Hệ Thống Cầu Ngươi Thăng Chậm Một Chút - Chương 353: Thần phục (length: 8272)

Luồng khí nguyên hồng mang kịch độc chết người từ trong cơ thể Lâm Kiêu bùng nổ, bao trùm toàn bộ thung lũng. Cùng lúc đó, Lâm Kiêu cảm nhận được từ bên trong cơ thể hắc giao mơ hồ tỏa ra long uy đáng sợ, thân hình cũng nhanh chóng lướt đi, không dám dừng lại dù chỉ một chút.
Hắc vụ cuồn cuộn bao phủ thiên địa, nơi hắc vụ đi qua, mặt đất bị độc khí ăn mòn nghiêm trọng, e rằng trong 100 năm tới sẽ không còn bất kỳ cây cỏ nào có thể sinh trưởng.
Vân Tiếu trốn ở xa trong tán cây, nhìn ba bóng người vội vã chạy trốn, lông mày không khỏi hơi nhíu lại.
Mình ngàn tính vạn tính, không ngờ hắc giao tiến giai cuối cùng lại dọa cho đối phương chật vật bỏ chạy.
Không những hình ảnh hắc giao bộc phát sức mạnh đánh chết ba người trong dự tưởng không hề xảy ra, mà ngay cả việc cả hai bên bị thương để mình giảm bớt nguy hiểm cũng chỉ là hy vọng xa vời.
"Thật là bực mình nha, đã thành Yêu Vương rồi lẽ nào không biết nhẫn nhịn một chút sao? Rõ ràng là cơ hội tuyệt sát tốt như vậy, cứ thế uổng phí bỏ lỡ!"
Vân Tiếu trong lòng phiền muộn, nhưng khi nghĩ đến tọa kỵ của mình có sức mạnh dọa lui cả cường giả Hóa Thần cảnh, trong lòng cũng cảm thấy đôi chút thỏa mãn.
Lúc này, Vân Tiếu không vội ra ngoài mà nhìn xuống làn hắc vụ dưới chân, từng đợt mùi tanh hôi nồng nặc xộc lên khiến Vân Tiếu cảm thấy choáng váng. Nếu ở trong làn khói độc này, e là mạng nhỏ cũng tiêu tùng.
"Thể chất dị biến, còn là kịch độc nguyên khí? Chẳng lẽ người này chính là sư phụ Chu Thu Hàn? Độc Vương lừng danh?"
Vân Tiếu khẽ lẩm bẩm, sắc mặt không khỏi trở nên khó coi.
Rống.
Tiếng rống long ngâm đầy uy nghi vang lên từ miệng hắc giao, từng luồng nguyên khí kinh người bao phủ xung quanh, xua tan toàn bộ sương độc, đồng thời thân hình thật sự trăm trượng của hắc giao tiếp tục phình to ra, khiến cho lớp vảy màu xám đen lạnh lẽo trên thân đều nứt ra.
"Long thuế?"
Giọng nói êm dịu của Đạm Đài Dao vang vọng yếu ớt trong đầu Vân Tiếu, ngữ khí rõ ràng có chút ngạc nhiên.
"Cái gì long thuế? Giao long tiến giai cũng lột da giống rắn sao?"
Vân Tiếu mặt đầy hiếu kỳ, đôi mắt long lanh không chớp nhìn hắc giao không ngừng xé rách thân mình.
"Ừm, chỉ có giao long có huyết mạch thuần khiết mới có thể lột da khi hóa long. Vốn theo đánh giá của ta về huyết mạch con bò sát này, có thể mọc ra hai cặp sừng trên đầu đã là đánh giá cao nó rồi. Không ngờ, sau khi ăn đan dược ngươi cho, huyết mạch của nó lại thuần khiết đến mức này, hoàn toàn vượt ngoài dự đoán của ta."
Đạm Đài Dao nghiêm túc nói, rõ ràng là thừa nhận thiên phú huyết mạch của hắc giao trước mắt.
"Vậy nó có hy vọng trở thành hoàng kim cự long trong lời ngươi không?"
Vân Tiếu kích động hỏi, vừa nghĩ đến cảnh mình cưỡi hoàng kim cự long, dường như cả người nhẹ đi ba phần.
"Mơ tưởng gì vậy? Giao vẫn là giao, dù tu luyện đến chết cũng đừng hòng tiến giai thành long thật sự."
Đạm Đài Dao chắc chắn nói, nếu như tất cả giao có huyết mạch long tộc mỏng manh đều có thể tiến giai hóa long, thì long tộc đã sớm trở thành bá chủ chí cường trên đại lục, làm gì có cơ hội cho nhân loại sinh tồn.
"Thì ra là thế, xem ra sau khi thu phục làm tọa kỵ rồi, còn cần phải bồi thêm một ít thần thú đan mới được."
Vân Tiếu vẻ mặt thèm thuồng, tọa kỵ đầu tiên của mình không thể quá mất mặt được.
Khi sương độc tan dần, Vân Tiếu thò đầu ra từ trong tán cây, sau khi thấy hắc giao hoàn thành toàn bộ quá trình lột xác, nhìn chằm chằm vào bộ long thuế khổng lồ trăm trượng trên mặt đất, không biết hệ thống có cho thu hồi không.
Rống.
Long uy nhàn nhạt bắn ra từ cơ thể hắc giao, trên đỉnh đầu, hai sừng nhọn mọc cao có vẻ rất hài hòa, khiến hắc giao thêm vài phần bá khí, đồng thời bên trong sừng rồng cũng hàm chứa năng lượng nguyên khí mênh mông.
"Đến lúc đi thu phục vật cưỡi rồi."
Thân hình Vân Tiếu phiêu nhiên rơi xuống từ tán cây.
Cùng lúc Vân Tiếu xuất hiện, Long Viêm từ miệng hắc giao vừa hoàn thành lên cấp phun ra, một đạo liệt diễm nóng bỏng nhắm thẳng vào Vân Tiếu mà tới.
Đối mặt với đòn tấn công bất ngờ mang tính hủy diệt, sau một thoáng kinh hãi, Vân Tiếu bùng nổ nguyên khí hùng hậu trong cơ thể, toàn thân bốc cháy hừng hực, trong nháy mắt đã hóa thành một bộ Dung Viêm áo giáp trên người.
"Bất Tử Phần Thiên trận."
Vân Tiếu lấy ngón tay hóa bút, không ngừng phác họa trước người, từng ký hiệu nguyên khí mang hỏa nguyên tức cuồng bạo đột nhiên xuất hiện, rồi tự mình phác họa thành một tòa đại trận hỏa diễm, ngăn cản toàn bộ ngọn lửa trùng thiên đang gào thét lao tới.
"Trời lật rồi, tiểu gia vừa mới giúp ngươi hoàn thành tiến giai huyết mạch, ngươi trong chớp mắt đã muốn giết chủ hay sao?"
Vân Tiếu quát lớn, thi triển siêu cấp ngự thú quyết, từng đạo xiềng xích vô hình từ trong lòng bàn tay Vân Tiếu bắn mạnh ra, trói buộc lấy thân hình khổng lồ của hắc giao.
Vốn hắc giao hung tợn tàn bạo, dưới xiềng xích thuần thú, sự tàn bạo trong mắt thú nháy mắt thu lại, nhưng với sức mạnh Hoàng Cực sơ kỳ, đối mặt với sự áp chế của xiềng xích của Vân Tiếu, một đạo thần hồn chi lực đáng sợ lại tụ lại lần nữa.
"Ha ha, đúng là phản dạy! Không giết thịt ngươi quả thực không xong!"
Vân Tiếu hơi khép mắt, thần hồn lĩnh vực đột nhiên mở ra, hóa thành một phương lĩnh vực ba trượng, bao phủ lấy Vân Tiếu bên trong.
Đối mặt với thần hồn công kích của Yêu Long Hoàng Cực cảnh, Vân Tiếu nào dám bất cẩn chút nào, trực tiếp dẫn động thần hồn chi lực của Đạm Đài Dao, hóa thành một thanh thần hồn trường thương trên đỉnh đầu, hung hăng đánh xuống hắc giao.
"Hôm nay không cho ngươi chịu khổ một chút thì ngươi tưởng không ai trị được ngươi chắc?"
Vân Tiếu gầm lên, thần hồn trường thương bắn ra, ma diệt thần hồn công kích của hắc giao, đồng thời đánh mạnh vào hai sừng rồng trên đỉnh đầu nó.
Rống.
Tiếng long ngâm thê lương vang vọng khắp nơi, khiến cho cả đám yêu thú trong dãy núi mờ mịt đều liên tục phát ra tiếng kêu gào thảm thiết.
"Nghe cho kỹ, tiểu gia chỉ hỏi ngươi một lần, có muốn làm tọa kỵ của ta không? Nếu không đồng ý, thì không thể làm gì khác hơn là giết thịt. Dù sao sống lớn như vậy rồi, vẫn chưa được nếm thử thịt rồng là mùi vị gì."
Vân Tiếu cười nói, ánh sáng nguyên khí trong tay lập lòe, hai viên thần thú đan đã xuất hiện trong lòng bàn tay.
Con mắt đỏ hồng tràn đầy tàn bạo của hắc giao, khi nhìn thấy hai viên đan dược trong tay Vân Tiếu chứa hơi thở long huyết hoàng kim, một đôi mắt thú đầy vẻ tham lam và khao khát.
Trong miệng liên tục phát ra tiếng rống trầm thấp, một cái đầu to lớn như muốn tiến sát đến trước mặt Vân Tiếu.
"Thần phục, có thể nói chuyện, nhưng mà, ngươi trước phải cho ta."
Hắc giao nói tiếng người, có vẻ như do lần đầu nói chuyện nên âm thanh không trôi chảy, nhưng lại tràn đầy ý lấy lòng.
"Ha ha, ngươi cũng không ngốc. Làm tọa kỵ của tiểu gia là quyết định đúng đắn nhất của ngươi. Một ngày nào đó, ta có thể khiến ngươi thoái hóa thành chân long, còn mạnh hơn cả hoàng kim cự long, càng bá khí hơn."
Vân Tiếu cười lớn, sau đó ném hai viên thần thú đan trong tay ra, nhìn hắc giao bá khí trước mặt, hiển nhiên là rất hài lòng với tọa kỵ đầu tiên của mình, cả về sức mạnh lẫn ngoại hình.
Sau khi hắc giao nuốt hai viên thần thú đan, long uy bùng nổ trong cơ thể trở nên mạnh mẽ hơn, nếu không phải bị áp chế bởi xiềng xích thuần thú của siêu cấp ngự thú quyết, thì có lẽ một ngụm long tức của nó cũng đủ khiến cho Vân Tiếu hiện tại hóa thành tro bụi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận