Mở Cửa Hàng Tạp Hóa Giá Rẻ Tôi Phát Tài
Chương 88
Viên Mầm Mầm trông thấy đối phương, kinh ngạc hô: "Tần sư tỷ?"
"Mầm Mầm?" Tần Văn cũng kinh ngạc, nàng áy náy nói: "Xin lỗi nhé, ta vừa rồi đi hơi vội, không chú ý tới bên này chỗ ngoặt, ngươi không sao chứ?"
Viên Mầm Mầm mặc một thân quần đùi móc treo, vừa rồi va phải chiếc ghế đôn đặt ngay tại chỗ, ngược lại không có bị đập trúng. Nàng đứng dậy phủi bụi trên quần, cười lắc đầu: "Sư tỷ, ta không sao, cũng là ta vừa rẽ không chú ý nhìn, đi hơi mạnh."
Hai người đều là thành viên cùng một câu lạc bộ kịch, bình thường quan hệ cũng không tệ. Viên Mầm Mầm hỏi: "Sư tỷ, tỷ sớm như vậy đến đây, là có chuyện gì gấp sao?"
Tần Văn cười khổ: "Mầm Mầm, ta là đến chợ hoa bên kia tìm lão bản tiệm hoa hỏi thăm chậu hoa bị vỡ, làm thế nào cho cây hoa giấy dời chậu. Ta đang làm số liệu thí nghiệm cho luận văn tốt nghiệp năm sau, vất vả lắm mới nuôi được một chậu hoa giấy, đặt ở hành lang lầu thí nghiệm, kết quả bị mèo làm vỡ. Cái chậu gốm kia vỡ không nói, còn làm đứt rễ cây hoa giấy của ta, nếu như sau khi cấy ghép vào chậu hoa mà không sống nổi, thì cũng chỉ có thể trồng lại một chậu khác."
Hôm qua đơn giản cho cây hoa giấy kia đổi cái chậu gốm, một đêm trôi qua thực sự không an tâm, sáng sớm liền chạy đến chợ hoa hỏi thăm người chuyên nghiệp một chút cho yên tâm. Cũng may dù còn sớm, chợ hoa cũng có cửa hàng hoa mở cửa.
Nàng hỏi phương pháp cấy ghép xong, xác định thao tác tối qua của mình không có vấn đề lớn, thở phào nhẹ nhõm, lại cảm thấy chậu hoa giấy kia đại khái không cứu nổi.
Viên Mầm Mầm nghe xong cũng cảm thấy khó chịu.
Sư tỷ là chuyên ngành lâm viên, đối tượng thí nghiệm trong đề cương luận văn là hoa cỏ, xem như bảo bối, nếu không cẩn thận làm hỏng, tương đương với việc số liệu thí nghiệm mất hết. Cũng giống như học sinh chuyên ngành thú y có đối tượng thí nghiệm là gà, kết quả bị cắt tiết vậy.
Nghĩ đến đồ vật mình muốn đi mua lần này, Viên Mầm Mầm hai mắt tỏa sáng.
"Sư tỷ, ta đang định đến cửa hàng tiện lợi ở cư xá Hạnh Phúc xem còn bán dung dịch dinh dưỡng hoa cỏ hiệu Chanh hay không. Ta hôm qua mua một bình biếu ông nội, ông tưới cho một chậu hoa lan sắp tàn một nắp bình, sáng nay gửi tin nhắn cho ta nói hoa lan đã sống lại."
Nói xong, nàng lấy điện thoại di động ra mở lịch sử trò chuyện với ông nội, mở bức ảnh kia cho sư tỷ xem.
"Dù sao cư xá Hạnh Phúc ngay phía trước, cách có mấy bước chân, sư tỷ có muốn cùng ta đi xem thử không? Nếu có thể mua được dung dịch dinh dưỡng hoa cỏ này, nói không chừng có thể cứu được cây hoa giấy của tỷ."
Tần Văn xem bức ảnh kia, hoa trong chậu lá xanh tươi tốt, nụ hoa trên cành xanh biếc mọc xum xuê, nàng khó tránh khỏi cũng sinh ra chút kỳ vọng.
Cửa hàng tiện lợi thần kỳ và danh tiếng của hiệu Chanh, nàng đã từng nghe nói, trong diễn đàn của trường thường xuyên có thảo luận. Bởi vì cách cư xá Hạnh Phúc gần đó, các bạn học cũng đi xếp hàng mua qua vài thứ, có công hiệu thần kỳ gì đều thích lên diễn đàn kêu một tiếng, thậm chí còn có cả một topic mua dùm.
Có lời đồn nói, nhân viên cửa hàng tiện lợi kia nhìn quen mắt, hình như cũng là sinh viên tốt nghiệp của trường.
Tần Văn liền nghe bạn cùng phòng lải nhải, nói đậu xanh của tiệm kia có tác dụng tỉnh thần, trước khi thức đêm viết luận văn chương trình học uống một bát, bụng no căng đầu óc hoàn toàn tỉnh táo, viết luận văn hiệu suất cực kỳ cao.
Nàng cười gật đầu: "Được, ta đi cùng với ngươi. Cảm ơn Mầm Mầm nha, nếu không phải đụng phải ngươi, ta cũng không biết cửa hàng tiện lợi còn ra sản phẩm mới là dung dịch dinh dưỡng hoa cỏ."
"Sư tỷ không cần khách khí, hy vọng có thể giúp được tỷ." Viên Mầm Mầm đáp.
Hai người đi bộ về phía trước ba phút, liền đến Tây Môn của cư xá Hạnh Phúc. Mặc dù có hệ thống nhận diện khuôn mặt, nhưng các nàng vận khí tốt, vừa đứng một lúc liền có người về cư xá, cửa vừa mở ra, các nàng liền theo vào chung.
Bảo vệ ở phòng bảo vệ bên cạnh nhìn thấy, cũng yên lặng không lên tiếng.
Một đường đi vào cửa hàng tiện lợi, Viên Mầm Mầm nhớ kỹ vị trí hôm qua mua dung dịch dinh dưỡng, nhìn thấy cái rương kia vẫn còn, cả người đều theo đó mà nhẹ nhõm.
Nàng cười nói: "Sư tỷ, vẫn còn hàng!"
Tần Văn cũng theo đó mà kích động lên, nàng đi qua cầm một hơi hai bình, nhìn chữ ở trên, nói là có thể xúc tiến thực vật sinh trưởng, chữa trị, hẳn là hữu dụng a?
"Giờ này có thể là thời điểm cửa hàng tiện lợi ít người nhất. Sớm muộn gì cũng có người phát hiện ra loại dịch dinh dưỡng này tốt, nếu như qua mười giờ rưỡi, lượt khách hàng mới của tuần này tới mua đồ, dịch dinh dưỡng này nói không chừng liền bán hết."
Viên Mầm Mầm thành thạo cầm một bình, thấy sư tỷ cầm hai bình, vội nhắc nhở: "Sư tỷ, sản phẩm của hãng Chanh trong tiệm, mỗi người chỉ được mua một món, không mua được hai bình."
Tần Văn ảo não: "Ta chưa từng tới cửa hàng tiện lợi mua đồ, thật đúng là không biết. Một bình dịch dinh dưỡng này không biết có đủ cho chậu hoa giấy của ta dùng hay không."
"Đủ, đủ, sư tỷ, chậu hoa giấy của tỷ tính là loại chậu nhỏ, một ngày đổ vào một nắp bình là vừa đủ." Tần Mầm Mầm nói đến cái này đặc biệt tự tin, "Tỷ cứ đợi chậu hoa giấy kia sống lại đi."
Hai người đi quầy thu ngân thanh toán, ra khỏi cửa hàng tiện lợi cùng nhau rời khỏi cư xá, chào hỏi xong liền tách ra mỗi người một hướng.
Viên Mầm Mầm đi đến trạm xe buýt, vừa gọi điện thoại cho ông nội, báo cáo mình thuận lợi mua được một bình dịch dinh dưỡng, chờ chạng vạng tối liền đưa qua cho ông, lại hỏi han ông giữa trưa ăn cái gì, nhắc nhở phải chú ý nghỉ ngơi.
Sau khi cúp điện thoại, nàng lại gọi cho mụ mụ: "Alo mẹ, con hiện tại đang bắt xe đến đây. Mẹ đang ở chợ bán thức ăn mua đồ ăn ạ, con muốn ăn...... Thôi, con trực tiếp đến chợ bán thức ăn tìm mẹ, hắc hắc giúp mẹ xách đồ ăn..."
Tần Văn thì nhanh chân chạy về trường học, trực tiếp đi về phía lầu thí nghiệm của học viện. Nàng muốn tranh thủ thời gian cho cây hoa giấy đáng thương của nàng tưới dung dịch dinh dưỡng, gia tăng xác suất cấy ghép thành công, song bảo đảm.
Cửa hàng tiện lợi ở cư xá Hạnh Phúc, trước khi có hàng mới, hiếm khi có thời gian nhàn nhã.
Khương nãi nãi ở trên lầu tìm Thời Nghi trong tiệm nói chuyện phiếm: "Tiểu Nghi, ta mới vừa ở bên chợ nhìn thấy có gà đi bộ mới, liền mua một con về chuẩn bị nấu canh. Lần trước không phải cháu nói muốn uống canh gà hầm kiểu thanh bổ đó sao, muốn mua loại gà này, ta nhắn tin cho lão bản nói rồi, để hắn giữ lại một con, chạng vạng tối cháu rảnh thì qua đó lấy."
Gà ở chợ phần lớn đều là gà nuôi công nghiệp, gà ta mới mẻ còn chưa kịp về hàng đã bị đặt trước hết.
Thời Nghi lần trước muốn uống canh gà dừa, chạy tới chợ đi dạo một chuyến liền bỏ qua ý định này. Lúc này lại nghe nói có gà đi bộ, nàng gật đầu: "Được, vậy phiền Khương nãi nãi hỗ trợ nói với lão bản một tiếng, cháu muốn một con, chạng vạng tối cháu qua lấy."
"Mầm Mầm?" Tần Văn cũng kinh ngạc, nàng áy náy nói: "Xin lỗi nhé, ta vừa rồi đi hơi vội, không chú ý tới bên này chỗ ngoặt, ngươi không sao chứ?"
Viên Mầm Mầm mặc một thân quần đùi móc treo, vừa rồi va phải chiếc ghế đôn đặt ngay tại chỗ, ngược lại không có bị đập trúng. Nàng đứng dậy phủi bụi trên quần, cười lắc đầu: "Sư tỷ, ta không sao, cũng là ta vừa rẽ không chú ý nhìn, đi hơi mạnh."
Hai người đều là thành viên cùng một câu lạc bộ kịch, bình thường quan hệ cũng không tệ. Viên Mầm Mầm hỏi: "Sư tỷ, tỷ sớm như vậy đến đây, là có chuyện gì gấp sao?"
Tần Văn cười khổ: "Mầm Mầm, ta là đến chợ hoa bên kia tìm lão bản tiệm hoa hỏi thăm chậu hoa bị vỡ, làm thế nào cho cây hoa giấy dời chậu. Ta đang làm số liệu thí nghiệm cho luận văn tốt nghiệp năm sau, vất vả lắm mới nuôi được một chậu hoa giấy, đặt ở hành lang lầu thí nghiệm, kết quả bị mèo làm vỡ. Cái chậu gốm kia vỡ không nói, còn làm đứt rễ cây hoa giấy của ta, nếu như sau khi cấy ghép vào chậu hoa mà không sống nổi, thì cũng chỉ có thể trồng lại một chậu khác."
Hôm qua đơn giản cho cây hoa giấy kia đổi cái chậu gốm, một đêm trôi qua thực sự không an tâm, sáng sớm liền chạy đến chợ hoa hỏi thăm người chuyên nghiệp một chút cho yên tâm. Cũng may dù còn sớm, chợ hoa cũng có cửa hàng hoa mở cửa.
Nàng hỏi phương pháp cấy ghép xong, xác định thao tác tối qua của mình không có vấn đề lớn, thở phào nhẹ nhõm, lại cảm thấy chậu hoa giấy kia đại khái không cứu nổi.
Viên Mầm Mầm nghe xong cũng cảm thấy khó chịu.
Sư tỷ là chuyên ngành lâm viên, đối tượng thí nghiệm trong đề cương luận văn là hoa cỏ, xem như bảo bối, nếu không cẩn thận làm hỏng, tương đương với việc số liệu thí nghiệm mất hết. Cũng giống như học sinh chuyên ngành thú y có đối tượng thí nghiệm là gà, kết quả bị cắt tiết vậy.
Nghĩ đến đồ vật mình muốn đi mua lần này, Viên Mầm Mầm hai mắt tỏa sáng.
"Sư tỷ, ta đang định đến cửa hàng tiện lợi ở cư xá Hạnh Phúc xem còn bán dung dịch dinh dưỡng hoa cỏ hiệu Chanh hay không. Ta hôm qua mua một bình biếu ông nội, ông tưới cho một chậu hoa lan sắp tàn một nắp bình, sáng nay gửi tin nhắn cho ta nói hoa lan đã sống lại."
Nói xong, nàng lấy điện thoại di động ra mở lịch sử trò chuyện với ông nội, mở bức ảnh kia cho sư tỷ xem.
"Dù sao cư xá Hạnh Phúc ngay phía trước, cách có mấy bước chân, sư tỷ có muốn cùng ta đi xem thử không? Nếu có thể mua được dung dịch dinh dưỡng hoa cỏ này, nói không chừng có thể cứu được cây hoa giấy của tỷ."
Tần Văn xem bức ảnh kia, hoa trong chậu lá xanh tươi tốt, nụ hoa trên cành xanh biếc mọc xum xuê, nàng khó tránh khỏi cũng sinh ra chút kỳ vọng.
Cửa hàng tiện lợi thần kỳ và danh tiếng của hiệu Chanh, nàng đã từng nghe nói, trong diễn đàn của trường thường xuyên có thảo luận. Bởi vì cách cư xá Hạnh Phúc gần đó, các bạn học cũng đi xếp hàng mua qua vài thứ, có công hiệu thần kỳ gì đều thích lên diễn đàn kêu một tiếng, thậm chí còn có cả một topic mua dùm.
Có lời đồn nói, nhân viên cửa hàng tiện lợi kia nhìn quen mắt, hình như cũng là sinh viên tốt nghiệp của trường.
Tần Văn liền nghe bạn cùng phòng lải nhải, nói đậu xanh của tiệm kia có tác dụng tỉnh thần, trước khi thức đêm viết luận văn chương trình học uống một bát, bụng no căng đầu óc hoàn toàn tỉnh táo, viết luận văn hiệu suất cực kỳ cao.
Nàng cười gật đầu: "Được, ta đi cùng với ngươi. Cảm ơn Mầm Mầm nha, nếu không phải đụng phải ngươi, ta cũng không biết cửa hàng tiện lợi còn ra sản phẩm mới là dung dịch dinh dưỡng hoa cỏ."
"Sư tỷ không cần khách khí, hy vọng có thể giúp được tỷ." Viên Mầm Mầm đáp.
Hai người đi bộ về phía trước ba phút, liền đến Tây Môn của cư xá Hạnh Phúc. Mặc dù có hệ thống nhận diện khuôn mặt, nhưng các nàng vận khí tốt, vừa đứng một lúc liền có người về cư xá, cửa vừa mở ra, các nàng liền theo vào chung.
Bảo vệ ở phòng bảo vệ bên cạnh nhìn thấy, cũng yên lặng không lên tiếng.
Một đường đi vào cửa hàng tiện lợi, Viên Mầm Mầm nhớ kỹ vị trí hôm qua mua dung dịch dinh dưỡng, nhìn thấy cái rương kia vẫn còn, cả người đều theo đó mà nhẹ nhõm.
Nàng cười nói: "Sư tỷ, vẫn còn hàng!"
Tần Văn cũng theo đó mà kích động lên, nàng đi qua cầm một hơi hai bình, nhìn chữ ở trên, nói là có thể xúc tiến thực vật sinh trưởng, chữa trị, hẳn là hữu dụng a?
"Giờ này có thể là thời điểm cửa hàng tiện lợi ít người nhất. Sớm muộn gì cũng có người phát hiện ra loại dịch dinh dưỡng này tốt, nếu như qua mười giờ rưỡi, lượt khách hàng mới của tuần này tới mua đồ, dịch dinh dưỡng này nói không chừng liền bán hết."
Viên Mầm Mầm thành thạo cầm một bình, thấy sư tỷ cầm hai bình, vội nhắc nhở: "Sư tỷ, sản phẩm của hãng Chanh trong tiệm, mỗi người chỉ được mua một món, không mua được hai bình."
Tần Văn ảo não: "Ta chưa từng tới cửa hàng tiện lợi mua đồ, thật đúng là không biết. Một bình dịch dinh dưỡng này không biết có đủ cho chậu hoa giấy của ta dùng hay không."
"Đủ, đủ, sư tỷ, chậu hoa giấy của tỷ tính là loại chậu nhỏ, một ngày đổ vào một nắp bình là vừa đủ." Tần Mầm Mầm nói đến cái này đặc biệt tự tin, "Tỷ cứ đợi chậu hoa giấy kia sống lại đi."
Hai người đi quầy thu ngân thanh toán, ra khỏi cửa hàng tiện lợi cùng nhau rời khỏi cư xá, chào hỏi xong liền tách ra mỗi người một hướng.
Viên Mầm Mầm đi đến trạm xe buýt, vừa gọi điện thoại cho ông nội, báo cáo mình thuận lợi mua được một bình dịch dinh dưỡng, chờ chạng vạng tối liền đưa qua cho ông, lại hỏi han ông giữa trưa ăn cái gì, nhắc nhở phải chú ý nghỉ ngơi.
Sau khi cúp điện thoại, nàng lại gọi cho mụ mụ: "Alo mẹ, con hiện tại đang bắt xe đến đây. Mẹ đang ở chợ bán thức ăn mua đồ ăn ạ, con muốn ăn...... Thôi, con trực tiếp đến chợ bán thức ăn tìm mẹ, hắc hắc giúp mẹ xách đồ ăn..."
Tần Văn thì nhanh chân chạy về trường học, trực tiếp đi về phía lầu thí nghiệm của học viện. Nàng muốn tranh thủ thời gian cho cây hoa giấy đáng thương của nàng tưới dung dịch dinh dưỡng, gia tăng xác suất cấy ghép thành công, song bảo đảm.
Cửa hàng tiện lợi ở cư xá Hạnh Phúc, trước khi có hàng mới, hiếm khi có thời gian nhàn nhã.
Khương nãi nãi ở trên lầu tìm Thời Nghi trong tiệm nói chuyện phiếm: "Tiểu Nghi, ta mới vừa ở bên chợ nhìn thấy có gà đi bộ mới, liền mua một con về chuẩn bị nấu canh. Lần trước không phải cháu nói muốn uống canh gà hầm kiểu thanh bổ đó sao, muốn mua loại gà này, ta nhắn tin cho lão bản nói rồi, để hắn giữ lại một con, chạng vạng tối cháu rảnh thì qua đó lấy."
Gà ở chợ phần lớn đều là gà nuôi công nghiệp, gà ta mới mẻ còn chưa kịp về hàng đã bị đặt trước hết.
Thời Nghi lần trước muốn uống canh gà dừa, chạy tới chợ đi dạo một chuyến liền bỏ qua ý định này. Lúc này lại nghe nói có gà đi bộ, nàng gật đầu: "Được, vậy phiền Khương nãi nãi hỗ trợ nói với lão bản một tiếng, cháu muốn một con, chạng vạng tối cháu qua lấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận