Mở Cửa Hàng Tạp Hóa Giá Rẻ Tôi Phát Tài
Chương 102
[Đây cũng là một điểm ý nghĩa cho sự tồn tại của chúng ta.]
**Chương 33: Bà chủ trạm dịch mang theo con gái đến cảm tạ**
Vài ngày sau, Thời Nghi nhận được chia sẻ từ hệ thống như dự liệu.
006: [Túc chủ, chủ nhiệm khoa bỏng của bệnh viện nhân dân Giang Thành đã liên hệ với công ty Chanh, muốn đặt một lô cao trị bỏng ẩm ướt, nhưng ta đã từ chối.]
Thời Nghi nghe xong, mặc dù đã sớm quen, nhưng nhớ lại nụ cười cảm tạ chân thành của con gái bà chủ trạm dịch sau khi được chữa khỏi vết bỏng do nhiệt độ thấp, không nhịn được khẽ thở dài.
Từ lúc ban đầu nuôi "phát hạt vừng bao", đến "xách chói sáng dược thủy", rồi lại "trí năng não khống xe lăn"...... Rất nhiều sản phẩm Chanh bài với công hiệu thần kỳ luôn có thể hấp dẫn các loại xưởng, thuốc, thậm chí là bệnh viện muốn hợp tác hoặc nhập hàng.
Nhưng đều bị Tiểu Lục từ chối.
Thời Nghi có thể hiểu được.
Dù sao bản thân những sản phẩm Chanh bài này chính là công nghệ cao của tương lai, thông qua hình thức tranh mua "miểu sát" tại cửa hàng giá rẻ thần kỳ mà hệ thống khóa lại để bán.
Hợp tác với từng xí nghiệp, hoặc là phải cung cấp một lượng sản phẩm nhất định, hoặc là phải chia sẻ nguyên lý kỹ thuật hạch tâm của sản phẩm.
Thời Nghi cảm thấy bất kể là phương án nào, đều rất khó thực hiện.
Hơn nữa, trước lợi ích to lớn, mình trông coi cửa hàng tiêu thụ offline duy nhất này của công ty Chanh, tính nguy hiểm tiếp tục tăng lớn (Mặc dù Tiểu Lục nói sẽ bảo vệ mình). Lâu như vậy, nàng quen thuộc việc Tiểu Lục đi từ chối những công ty này, thậm chí là bệnh viện hợp tác. Bản thân kinh doanh cửa hàng giá rẻ thần kỳ cũng đã là dùng hết khả năng cung cấp những khả năng khác biệt cho khách hàng chú ý, như vậy đã rất tốt rồi.
Cũng không phải ai cũng có thể làm Siêu Nhân Điện Quang cứu vớt toàn thế giới.
Nhưng lúc này, Thời Nghi có chút mềm lòng, nhớ tới ngày đó mình chuyển lời cảm ơn của bé gái kia tới công ty Chanh, Tiểu Lục đã đáp lại bằng biểu cảm mỉm cười ngượng ngùng.
Thời Nghi hỏi: [Tiểu Lục, sau này có cơ hội nào... hợp tác với những xí nghiệp này không?]
Dòng điện xì xì vang lên ba giây, đây là sự trầm mặc hiếm có của hệ thống, hoặc là nói là đang suy nghĩ, hoặc là đang xin ý kiến cấp trên cao hơn.
006 cuối cùng lên tiếng: [Túc chủ, trải qua quá trình không ngừng hoàn thiện và thăng cấp của hệ thống, tương lai khi giá trị nhân khí của cửa hàng giá rẻ thần kỳ đạt tới một cấp độ nào đó, sẽ căn cứ vào đặc điểm sản phẩm mà mở ra hình thức hợp tác với xí nghiệp ở thời đại hiện tại.]
Thời Nghi nghe xong vui mừng, không ngờ rằng thật sự có chuyển biến.
Nhưng ngẫm lại, giá trị nhân khí mà cửa hàng giá rẻ thần kỳ thu hoạch được vốn dĩ sẽ có một phần chuyển hóa thành năng lượng vận hành của hệ thống, nếu không thì cũng sẽ không có chuyện giá trị nhân khí đạt tới một cấp bậc liền mở khóa cấp bậc sản phẩm mới.
Giá trị nhân khí càng nhiều, quyền hạn càng lớn, hệ thống cửa hàng giá rẻ thần kỳ có thể cung cấp càng nhiều thứ.
Hai lần phản ứng này của Tiểu Lục khiến Thời Nghi cảm thấy, kỳ thật hệ thống vẫn rất có tình người.
Dù sao lúc này đang rảnh rỗi, nàng dứt khoát rèn sắt khi còn nóng.
[Tiểu Lục, ta xem qua rất nhiều truyện, hệ thống nếu như hợp tác với xí nghiệp ngoài túc chủ, phần lớn sẽ giao dịch với quốc gia trước, dựa vào quốc gia thì mọi chuyện đều dễ dàng hơn......]
Loại này tục xưng là "nộp lên" văn, Thời Nghi vẫn cảm thấy hệ thống là có cân nhắc phương diện này, bằng không lúc trước cũng sẽ không chủ động tìm kiếm hợp tác với quốc gia về việc vật liệu ổn định nhiệt độ.
Vẫn là lấy hình thức công ty Chanh chủ động cung cấp kỹ thuật ổn định nhiệt độ.
Đây cũng là lần hợp tác duy nhất của hệ thống với bên ngoài cho đến tận bây giờ.
Cuộc giao lưu này, Thời Nghi đơn phương truyền đạt, Tiểu Lục thỉnh thoảng gật đầu đáp lại, kéo dài suốt một buổi chiều, cho đến khi ánh nắng tràn vào qua cửa kính thủy tinh của cửa hàng giá rẻ, đều trở nên dịu nhẹ và thoải mái.
-
Đảo mắt đã đến kỳ nghỉ hè.
Đây là kỳ nghỉ hè đầu tiên của Thời Nghi sau khi tốt nghiệp. Trước kia luôn cảm thấy sau khi tốt nghiệp đi làm, kỳ nghỉ đông và nghỉ hè liền không liên quan đến mình, hiện tại nàng phát hiện mình vẫn sẽ có chút ảnh hưởng.
Rõ ràng nhất đại khái chính là, đám nhóc tiểu học không còn tập trung vào giữa trưa và buổi chiều tan học để đến mua đồ ăn vặt năm xu.
Trường tiểu học Hạnh Phúc nghỉ hè, ban ngày không còn nghe thấy tiếng chuông vào học cố định, tiếng tập thể dục theo đài đầy sức sống thanh xuân trong giờ ra chơi, và cả không khí náo nhiệt của học sinh.
Thay vào đó, trong khu dân cư, bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu, đều có thể có tiếng trẻ con đùa giỡn chạy nhảy.
Dù sao, xuống dưới lầu chơi đến mệt mỏi, trực tiếp chạy tới cửa hàng giá rẻ mua Coca-Cola, Sprite, nước chanh uống, tích lũy tiền lẻ liền có thể mua đồ ăn vặt bánh quy ngon lành.
Thời gian này thật vui vẻ.
Thời Nghi giữa bất tri bất giác biến thành "bạn tốt" của đám trẻ này, từng đứa một miệng rất ngọt.
Một nhóc nào đó uống Coca-Cola mát lạnh, vẻ mặt hạnh phúc: "Chị chủ, Coca-Cola nhà chị thật rẻ, bánh quy này cũng ngon, còn không đắt!"
"Đúng vậy, đúng vậy chị chủ, đồ uống nhà chị cái gì cũng rẻ hơn siêu thị bên ngoài, em bây giờ đến đây chơi đều thích qua chỗ chị mua." Một nhóc nào đó tính toán tiền trong túi mình còn có thể mua thêm mấy bình nước có ga, cũng rất đắc ý.
"Em thấy món nướng ở chỗ chị chủ là ngon nhất, còn có sủi cảo, bánh bao các loại, bố mẹ em đều bảo em đói bụng thì trực tiếp đến chỗ chị mua ăn!" Một nhóc nào đó lần đầu trải qua kỳ nghỉ hè mà phụ huynh ủng hộ việc ăn đồ ăn vặt tùy ý.
Đương nhiên là giới hạn ở những thứ mua tại cửa hàng giá rẻ thần kỳ.
Thế là trong doanh thu của cửa hàng giá rẻ thần kỳ, tỷ lệ đóng góp của học sinh tăng lên đáng kể.
Lại có rất nhiều lữ khách từ các nơi nghe danh mà đến, thông qua người quen giới thiệu, mang theo qua cổng gác khu dân cư Hạnh Phúc, tiến đến cửa hàng giá rẻ thần kỳ mua sắm.
Đương nhiên, nghỉ hè học sinh tiểu học đều ở trong khu dân cư khóc lóc om sòm chơi đùa, người ngoài càng nhiều thì tính nguy hiểm liền gia tăng, các chủ hộ lo lắng cũng là điều dễ hiểu, yêu cầu quản lý phương diện này nghĩ biện pháp giải quyết.
Thời Nghi cũng là chủ hộ, cũng ở trong nhóm chat của chủ hộ, trông thấy thái độ của mọi người, cũng nghe mấy bà lão thái thái quen mặt nói qua suy nghĩ của người nhà.
"Cửa hàng giá rẻ thần kỳ bán những sản phẩm Chanh bài này, hiệu quả 'ngưu bức' như vậy ai mà không muốn mua, có đôi khi thật sự là cứu mạng. Suy bụng ta ra bụng người, đổi lại là tôi, tôi cũng sẽ chạy đến khu dân cư của người ta để mua!"
"Kỳ thật cửa hàng giá rẻ thần kỳ mở tại tiểu khu của chúng ta, đã là tiểu khu chúng ta chủ hộ chiếm tiện nghi, khu dân cư nào có thể có phúc lợi chủ hộ như của ta! Không thấy giá nhà khu dân cư của ta thường thường tăng lên sao! Đương nhiên, bộ phận vật nghiệp đáng mắng vẫn là phải mắng, chuyện này hoàn toàn có thể tìm được một phương pháp giải quyết tốt."
"Đúng vậy! Nghe nói bởi vì cửa hàng giá rẻ thần kỳ mà giá nhà khu dân cư này của ta tăng nhanh, trên mạng rất nhiều người biết, ngay tiếp theo nhà đầu tư mới khai phá một tòa nhà khác đều bán được tốt hơn so với trước đó! Ban quản lý này của ta cũng là dưới cờ của địa sản Hạnh Phúc, nói không chừng làm chuyện này cũng sẽ tích cực hơn? Dù sao liên quan đến lợi ích của tập đoàn bọn họ......"
**Chương 33: Bà chủ trạm dịch mang theo con gái đến cảm tạ**
Vài ngày sau, Thời Nghi nhận được chia sẻ từ hệ thống như dự liệu.
006: [Túc chủ, chủ nhiệm khoa bỏng của bệnh viện nhân dân Giang Thành đã liên hệ với công ty Chanh, muốn đặt một lô cao trị bỏng ẩm ướt, nhưng ta đã từ chối.]
Thời Nghi nghe xong, mặc dù đã sớm quen, nhưng nhớ lại nụ cười cảm tạ chân thành của con gái bà chủ trạm dịch sau khi được chữa khỏi vết bỏng do nhiệt độ thấp, không nhịn được khẽ thở dài.
Từ lúc ban đầu nuôi "phát hạt vừng bao", đến "xách chói sáng dược thủy", rồi lại "trí năng não khống xe lăn"...... Rất nhiều sản phẩm Chanh bài với công hiệu thần kỳ luôn có thể hấp dẫn các loại xưởng, thuốc, thậm chí là bệnh viện muốn hợp tác hoặc nhập hàng.
Nhưng đều bị Tiểu Lục từ chối.
Thời Nghi có thể hiểu được.
Dù sao bản thân những sản phẩm Chanh bài này chính là công nghệ cao của tương lai, thông qua hình thức tranh mua "miểu sát" tại cửa hàng giá rẻ thần kỳ mà hệ thống khóa lại để bán.
Hợp tác với từng xí nghiệp, hoặc là phải cung cấp một lượng sản phẩm nhất định, hoặc là phải chia sẻ nguyên lý kỹ thuật hạch tâm của sản phẩm.
Thời Nghi cảm thấy bất kể là phương án nào, đều rất khó thực hiện.
Hơn nữa, trước lợi ích to lớn, mình trông coi cửa hàng tiêu thụ offline duy nhất này của công ty Chanh, tính nguy hiểm tiếp tục tăng lớn (Mặc dù Tiểu Lục nói sẽ bảo vệ mình). Lâu như vậy, nàng quen thuộc việc Tiểu Lục đi từ chối những công ty này, thậm chí là bệnh viện hợp tác. Bản thân kinh doanh cửa hàng giá rẻ thần kỳ cũng đã là dùng hết khả năng cung cấp những khả năng khác biệt cho khách hàng chú ý, như vậy đã rất tốt rồi.
Cũng không phải ai cũng có thể làm Siêu Nhân Điện Quang cứu vớt toàn thế giới.
Nhưng lúc này, Thời Nghi có chút mềm lòng, nhớ tới ngày đó mình chuyển lời cảm ơn của bé gái kia tới công ty Chanh, Tiểu Lục đã đáp lại bằng biểu cảm mỉm cười ngượng ngùng.
Thời Nghi hỏi: [Tiểu Lục, sau này có cơ hội nào... hợp tác với những xí nghiệp này không?]
Dòng điện xì xì vang lên ba giây, đây là sự trầm mặc hiếm có của hệ thống, hoặc là nói là đang suy nghĩ, hoặc là đang xin ý kiến cấp trên cao hơn.
006 cuối cùng lên tiếng: [Túc chủ, trải qua quá trình không ngừng hoàn thiện và thăng cấp của hệ thống, tương lai khi giá trị nhân khí của cửa hàng giá rẻ thần kỳ đạt tới một cấp độ nào đó, sẽ căn cứ vào đặc điểm sản phẩm mà mở ra hình thức hợp tác với xí nghiệp ở thời đại hiện tại.]
Thời Nghi nghe xong vui mừng, không ngờ rằng thật sự có chuyển biến.
Nhưng ngẫm lại, giá trị nhân khí mà cửa hàng giá rẻ thần kỳ thu hoạch được vốn dĩ sẽ có một phần chuyển hóa thành năng lượng vận hành của hệ thống, nếu không thì cũng sẽ không có chuyện giá trị nhân khí đạt tới một cấp bậc liền mở khóa cấp bậc sản phẩm mới.
Giá trị nhân khí càng nhiều, quyền hạn càng lớn, hệ thống cửa hàng giá rẻ thần kỳ có thể cung cấp càng nhiều thứ.
Hai lần phản ứng này của Tiểu Lục khiến Thời Nghi cảm thấy, kỳ thật hệ thống vẫn rất có tình người.
Dù sao lúc này đang rảnh rỗi, nàng dứt khoát rèn sắt khi còn nóng.
[Tiểu Lục, ta xem qua rất nhiều truyện, hệ thống nếu như hợp tác với xí nghiệp ngoài túc chủ, phần lớn sẽ giao dịch với quốc gia trước, dựa vào quốc gia thì mọi chuyện đều dễ dàng hơn......]
Loại này tục xưng là "nộp lên" văn, Thời Nghi vẫn cảm thấy hệ thống là có cân nhắc phương diện này, bằng không lúc trước cũng sẽ không chủ động tìm kiếm hợp tác với quốc gia về việc vật liệu ổn định nhiệt độ.
Vẫn là lấy hình thức công ty Chanh chủ động cung cấp kỹ thuật ổn định nhiệt độ.
Đây cũng là lần hợp tác duy nhất của hệ thống với bên ngoài cho đến tận bây giờ.
Cuộc giao lưu này, Thời Nghi đơn phương truyền đạt, Tiểu Lục thỉnh thoảng gật đầu đáp lại, kéo dài suốt một buổi chiều, cho đến khi ánh nắng tràn vào qua cửa kính thủy tinh của cửa hàng giá rẻ, đều trở nên dịu nhẹ và thoải mái.
-
Đảo mắt đã đến kỳ nghỉ hè.
Đây là kỳ nghỉ hè đầu tiên của Thời Nghi sau khi tốt nghiệp. Trước kia luôn cảm thấy sau khi tốt nghiệp đi làm, kỳ nghỉ đông và nghỉ hè liền không liên quan đến mình, hiện tại nàng phát hiện mình vẫn sẽ có chút ảnh hưởng.
Rõ ràng nhất đại khái chính là, đám nhóc tiểu học không còn tập trung vào giữa trưa và buổi chiều tan học để đến mua đồ ăn vặt năm xu.
Trường tiểu học Hạnh Phúc nghỉ hè, ban ngày không còn nghe thấy tiếng chuông vào học cố định, tiếng tập thể dục theo đài đầy sức sống thanh xuân trong giờ ra chơi, và cả không khí náo nhiệt của học sinh.
Thay vào đó, trong khu dân cư, bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu, đều có thể có tiếng trẻ con đùa giỡn chạy nhảy.
Dù sao, xuống dưới lầu chơi đến mệt mỏi, trực tiếp chạy tới cửa hàng giá rẻ mua Coca-Cola, Sprite, nước chanh uống, tích lũy tiền lẻ liền có thể mua đồ ăn vặt bánh quy ngon lành.
Thời gian này thật vui vẻ.
Thời Nghi giữa bất tri bất giác biến thành "bạn tốt" của đám trẻ này, từng đứa một miệng rất ngọt.
Một nhóc nào đó uống Coca-Cola mát lạnh, vẻ mặt hạnh phúc: "Chị chủ, Coca-Cola nhà chị thật rẻ, bánh quy này cũng ngon, còn không đắt!"
"Đúng vậy, đúng vậy chị chủ, đồ uống nhà chị cái gì cũng rẻ hơn siêu thị bên ngoài, em bây giờ đến đây chơi đều thích qua chỗ chị mua." Một nhóc nào đó tính toán tiền trong túi mình còn có thể mua thêm mấy bình nước có ga, cũng rất đắc ý.
"Em thấy món nướng ở chỗ chị chủ là ngon nhất, còn có sủi cảo, bánh bao các loại, bố mẹ em đều bảo em đói bụng thì trực tiếp đến chỗ chị mua ăn!" Một nhóc nào đó lần đầu trải qua kỳ nghỉ hè mà phụ huynh ủng hộ việc ăn đồ ăn vặt tùy ý.
Đương nhiên là giới hạn ở những thứ mua tại cửa hàng giá rẻ thần kỳ.
Thế là trong doanh thu của cửa hàng giá rẻ thần kỳ, tỷ lệ đóng góp của học sinh tăng lên đáng kể.
Lại có rất nhiều lữ khách từ các nơi nghe danh mà đến, thông qua người quen giới thiệu, mang theo qua cổng gác khu dân cư Hạnh Phúc, tiến đến cửa hàng giá rẻ thần kỳ mua sắm.
Đương nhiên, nghỉ hè học sinh tiểu học đều ở trong khu dân cư khóc lóc om sòm chơi đùa, người ngoài càng nhiều thì tính nguy hiểm liền gia tăng, các chủ hộ lo lắng cũng là điều dễ hiểu, yêu cầu quản lý phương diện này nghĩ biện pháp giải quyết.
Thời Nghi cũng là chủ hộ, cũng ở trong nhóm chat của chủ hộ, trông thấy thái độ của mọi người, cũng nghe mấy bà lão thái thái quen mặt nói qua suy nghĩ của người nhà.
"Cửa hàng giá rẻ thần kỳ bán những sản phẩm Chanh bài này, hiệu quả 'ngưu bức' như vậy ai mà không muốn mua, có đôi khi thật sự là cứu mạng. Suy bụng ta ra bụng người, đổi lại là tôi, tôi cũng sẽ chạy đến khu dân cư của người ta để mua!"
"Kỳ thật cửa hàng giá rẻ thần kỳ mở tại tiểu khu của chúng ta, đã là tiểu khu chúng ta chủ hộ chiếm tiện nghi, khu dân cư nào có thể có phúc lợi chủ hộ như của ta! Không thấy giá nhà khu dân cư của ta thường thường tăng lên sao! Đương nhiên, bộ phận vật nghiệp đáng mắng vẫn là phải mắng, chuyện này hoàn toàn có thể tìm được một phương pháp giải quyết tốt."
"Đúng vậy! Nghe nói bởi vì cửa hàng giá rẻ thần kỳ mà giá nhà khu dân cư này của ta tăng nhanh, trên mạng rất nhiều người biết, ngay tiếp theo nhà đầu tư mới khai phá một tòa nhà khác đều bán được tốt hơn so với trước đó! Ban quản lý này của ta cũng là dưới cờ của địa sản Hạnh Phúc, nói không chừng làm chuyện này cũng sẽ tích cực hơn? Dù sao liên quan đến lợi ích của tập đoàn bọn họ......"
Bạn cần đăng nhập để bình luận