Mở Cửa Hàng Tạp Hóa Giá Rẻ Tôi Phát Tài
Chương 16
Lượng tương tác mới cũng đồng thời thu hút không ít fan hâm mộ mới, Thời Nghi xem những bình luận mới xuất hiện bên dưới:
[Đi học học: Trời ạ, đây không chỉ là mộng tưởng tối thượng của những người chuyên nhổ lông dê, mà còn là mộng tưởng tối thượng của sinh viên, không cần phải chịu đựng những công việc phá sản, tự mình làm ông chủ!]
[Thời đại mới ta đẹp trai nhất: Yêu yêu, mau chóng bổ sung hết những video trước đó của chủ blog, hy vọng có thể tung ra nhiều video về hàng tồn kho trên kệ!]
[Lúc rạng sáng: Không dám tưởng tượng đám người ở khu nhà giá rẻ của chủ blog hạnh phúc đến mức nào (điên cuồng ám chỉ)]
Thời Nghi xem xong nhịn không được cười, gần đây mấy lão thái kia cũng thường xuyên nói, cô nương à, cô đến khu nhà của chúng ta mở tiệm là mang phúc khí đến.
Vừa lướt Tiểu Lục sách, vừa chú ý tình hình trên Weibo, đồng thời tiễn hai nhóm khách hàng muốn mua đồ nhưng bất đắc dĩ không có hàng, Thời Nghi nhìn chằm chằm năm túi bột giặt trên kệ, nghĩ đến trong kho hàng còn có năm túi, hiếm khi có chút đau đầu.
Hơn nữa không biết vì sao, mấy ngày gần đây khu vực miểu sát (flash sale) của hệ thống thương thành, không phải là nàng không cướp được đồ, mà là căn bản không có hàng mới.
Thời Nghi còn hỏi: "Tiểu Lục, trước kia ngươi không phải nói mỗi ngày đều sẽ có hàng mới sao?"
006 có chút chột dạ, ho nhẹ một tiếng: [Túc chủ không cần phải gấp, đôi khi hệ thống chủ bên kia không thu được vật phẩm bị đào thải, bên này tự nhiên là không có sản phẩm miểu sát mới, mỗi ngày cố định đổi mới, an tâm chờ đợi là được.]
Lúc đó Thời Nghi không nói thêm gì, trong lòng lại nghĩ không biết có liên quan đến việc mình không bán được những túi bột giặt kia hay không, bao gồm cả mỏng muối sinh quất và bao hạt vừng dưỡng tóc cũng còn tồn kho ở đó.
Giống như rất nhiều phần mềm có cơ chế đẩy thông tin riêng, nếu phía trước không thể thành công hoàn thành nhiệm vụ, về sau sẽ giảm bớt phúc lợi đẩy đưa.
Đúng lúc này, lại có một a di đi đến: "Lão bản, chỗ các ngươi có nước giặt không?"
Thời Nghi cười nói: "Tạm thời còn không có, bất quá chúng ta có bột giặt, hiệu Chanh."
Mấy ngày nay cũng có bốn năm người đến hỏi nước giặt, nàng đều nói như vậy, không có một ai động lòng, quay đầu rời đi.
Không ngờ a di này lại nghe xong rất vui mừng, liên tục gật đầu: "Muốn, muốn, ta mua một bao."
Bột giặt cuối cùng cũng bán được một đơn, Thời Nghi vui mừng đứng dậy, tự mình đi đến kệ hàng kia cầm một bao trở lại tính tiền: "Một cân ạ, hai khối tiền."
Mua nước giặt online hai khối tiền một cân đều tính là giá khá hời, bột giặt này bán không tính là tiện nghi, nhưng chỉ nhìn hai khối tiền trả này, cũng sẽ có loại ảo giác, hình như rất tiện nghi.
Hoàng di chính là nghĩ như vậy: "Tốt, cảm ơn." Thanh toán xong liền trực tiếp rời đi.
Bà thầm may mắn mình đến cửa hàng giá rẻ này xem thử, nếu đi siêu thị một bình ít nhất phải có năm cân.
Trở lại nhà chủ, Hoàng di đem bộ đồ bốn món nhận được toàn bộ ném vào máy giặt, xé mở miệng túi bột giặt, đổ vào trong máy giặt, sau đó khởi động máy giặt bắt đầu giặt.
Bà bắt đầu quét rác, lau nhà, dọn dẹp vệ sinh.
Trong lúc đó, máy giặt giặt sạch, còn tự động sấy khô, Hoàng di đi lấy ra, lúc trải lại trên giường, nhịn không được lắm mồm nhắc một câu: "Nếu ngày nào cũng có thể nhận được việc như này thì tốt, đỡ tốn thời gian của ta."
Bà là người giúp việc, làm vệ sinh cho chủ nhà, đem tất cả những nơi cần quét dọn đều quét sạch sẽ, còn phải đợi bộ đồ bốn món phơi khô, nhận lấy rồi trải ra mới có thể đi.
Máy giặt có chức năng giặt sấy khô một thể như này, tiện lợi nhất.
Chụp ảnh gửi cho chủ nhiệm, Hoàng di đơn giản thu dọn một chút rồi đi. Bà vừa đi vừa hát, bởi vì có thể về sớm, nên ngay cả việc chủ nhà không có nước giặt, khiến bà phải tự bỏ tiền túi xuống lầu mua bột giặt hai khối tiền cũng có thể bỏ qua.
Giản Khiêm tan làm về đến nhà đã khuya, tắm rửa xong liền nằm trên giường chuẩn bị ngủ. Trước khi ngủ, hắn đóng kín cửa phòng và cửa sổ, cửa sổ sát đất của gian phòng đều được lắp đặt kính cách âm.
Hắn đi làm áp lực lớn, tinh thần căng thẳng, dẫn đến suy nhược tinh thần, đã vậy lại còn dễ mất ngủ, khó mà chìm vào giấc ngủ, mỗi tối nằm trên giường rất lâu mới có thể ngủ được, một chút âm thanh cũng có thể đánh thức hắn.
Giản Khiêm vừa nằm xuống, liền cảm giác mùi hương của chăn ga gối đệm không giống trước kia, thanh tân, nhàn nhạt, giống như hương hoa nhài.
Nghĩ đến hôm nay thuê người giúp việc, hắn liền nhớ lại hôm qua người của công ty giúp việc nói nước giặt hình như không có, bận quá nên quên mua, hẳn là a di dọn dẹp hôm nay mua.
Cũng không nghĩ nhiều, Giản Khiêm nhắm mắt lại, cố gắng thả lỏng để chìm vào giấc ngủ.
Ý thức không biết từ lúc nào bắt đầu buông lỏng, rõ ràng trong đầu vẫn còn vô thức nghĩ đến công việc, cảm thấy bực bội vì âm thanh xe nước Mã Long mơ hồ truyền đến từ ngoài cửa sổ, tỉnh lại lần nữa đã là sáng ngày thứ hai.
Là bị đồng hồ báo thức đánh thức.
Giản Khiêm mở mắt ra còn có chút mơ màng, chờ sau khi tỉnh táo lại thì kinh ngạc.
Phải biết đồng hồ báo thức buổi sáng từ trước đến nay chỉ là vật bài trí, hắn ban đêm khó mà chìm vào giấc ngủ, nửa đêm tỉnh lại vô số lần, buổi sáng càng là sớm mở to mắt, căn bản chịu không được đến lúc đồng hồ báo thức reo.
Thế nhưng, hôm nay hắn thế mà ngủ đến bảy giờ rưỡi!
Giản Khiêm cẩn thận nhớ lại, tối hôm qua hình như nằm trên giường không bao lâu liền ngủ mất.
Muốn nói có gì khác biệt, ánh mắt hắn rơi vào chăn đang đắp trên người, Giản Khiêm đột nhiên vén chăn lên, đứng dậy đi ra ban công nhỏ, bên cạnh máy giặt đặt một túi nước giặt.
Hắn độc thân, thu nhập cũng khá, mỗi ngày đều thuê người giúp việc dọn dẹp vệ sinh, quần áo sau khi tắm thay ra cũng quen ném vào máy giặt, chờ người giúp việc đến làm, cho nên tối hôm qua không phát hiện ra túi nước giặt này.
Giản Khiêm lấy ra xem xét, mới phát hiện không phải nước giặt, mà là bột giặt. Hơn nữa không phải là nhãn hiệu lớn nổi tiếng, tên là Chanh, cái tên này khoa trương hơn, bột giặt an thần.
Nhưng trải nghiệm qua một giấc ngủ say đến rạng sáng, Giản Khiêm cũng không thể phủ nhận gì, thậm chí cảm thấy tên này đặt rất chính xác.
Hắn có chút dở khóc dở cười.
Bệnh mất ngủ, khó ngủ của mình, không biết đã khám bao nhiêu bác sĩ, cũng đã uống thuốc Đông y điều trị, kết quả một túi bột giặt liền giải quyết?
Có lẽ là do cảm giác của một đêm ngủ ngon, Giản Khiêm tâm tình rất tốt, trước khi ra khỏi nhà còn đóng gói một ít bột giặt, lái xe đến công ty.
Sau khi ăn buffet sáng ở nhà ăn, trở lại văn phòng, Giản Khiêm ngồi xuống, lấy điện thoại di động ra tìm kiếm nhãn hiệu này, biết là một nhãn hiệu mới nổi, thích nghiên cứu phát minh một số sản phẩm có công hiệu, liên quan đến dây chuyền sản xuất rộng, nhưng tất cả giấy tờ đều hợp quy hợp pháp.
Lại tìm kiếm trên các trang mua sắm, toàn mạng đều không có bán.
[Đi học học: Trời ạ, đây không chỉ là mộng tưởng tối thượng của những người chuyên nhổ lông dê, mà còn là mộng tưởng tối thượng của sinh viên, không cần phải chịu đựng những công việc phá sản, tự mình làm ông chủ!]
[Thời đại mới ta đẹp trai nhất: Yêu yêu, mau chóng bổ sung hết những video trước đó của chủ blog, hy vọng có thể tung ra nhiều video về hàng tồn kho trên kệ!]
[Lúc rạng sáng: Không dám tưởng tượng đám người ở khu nhà giá rẻ của chủ blog hạnh phúc đến mức nào (điên cuồng ám chỉ)]
Thời Nghi xem xong nhịn không được cười, gần đây mấy lão thái kia cũng thường xuyên nói, cô nương à, cô đến khu nhà của chúng ta mở tiệm là mang phúc khí đến.
Vừa lướt Tiểu Lục sách, vừa chú ý tình hình trên Weibo, đồng thời tiễn hai nhóm khách hàng muốn mua đồ nhưng bất đắc dĩ không có hàng, Thời Nghi nhìn chằm chằm năm túi bột giặt trên kệ, nghĩ đến trong kho hàng còn có năm túi, hiếm khi có chút đau đầu.
Hơn nữa không biết vì sao, mấy ngày gần đây khu vực miểu sát (flash sale) của hệ thống thương thành, không phải là nàng không cướp được đồ, mà là căn bản không có hàng mới.
Thời Nghi còn hỏi: "Tiểu Lục, trước kia ngươi không phải nói mỗi ngày đều sẽ có hàng mới sao?"
006 có chút chột dạ, ho nhẹ một tiếng: [Túc chủ không cần phải gấp, đôi khi hệ thống chủ bên kia không thu được vật phẩm bị đào thải, bên này tự nhiên là không có sản phẩm miểu sát mới, mỗi ngày cố định đổi mới, an tâm chờ đợi là được.]
Lúc đó Thời Nghi không nói thêm gì, trong lòng lại nghĩ không biết có liên quan đến việc mình không bán được những túi bột giặt kia hay không, bao gồm cả mỏng muối sinh quất và bao hạt vừng dưỡng tóc cũng còn tồn kho ở đó.
Giống như rất nhiều phần mềm có cơ chế đẩy thông tin riêng, nếu phía trước không thể thành công hoàn thành nhiệm vụ, về sau sẽ giảm bớt phúc lợi đẩy đưa.
Đúng lúc này, lại có một a di đi đến: "Lão bản, chỗ các ngươi có nước giặt không?"
Thời Nghi cười nói: "Tạm thời còn không có, bất quá chúng ta có bột giặt, hiệu Chanh."
Mấy ngày nay cũng có bốn năm người đến hỏi nước giặt, nàng đều nói như vậy, không có một ai động lòng, quay đầu rời đi.
Không ngờ a di này lại nghe xong rất vui mừng, liên tục gật đầu: "Muốn, muốn, ta mua một bao."
Bột giặt cuối cùng cũng bán được một đơn, Thời Nghi vui mừng đứng dậy, tự mình đi đến kệ hàng kia cầm một bao trở lại tính tiền: "Một cân ạ, hai khối tiền."
Mua nước giặt online hai khối tiền một cân đều tính là giá khá hời, bột giặt này bán không tính là tiện nghi, nhưng chỉ nhìn hai khối tiền trả này, cũng sẽ có loại ảo giác, hình như rất tiện nghi.
Hoàng di chính là nghĩ như vậy: "Tốt, cảm ơn." Thanh toán xong liền trực tiếp rời đi.
Bà thầm may mắn mình đến cửa hàng giá rẻ này xem thử, nếu đi siêu thị một bình ít nhất phải có năm cân.
Trở lại nhà chủ, Hoàng di đem bộ đồ bốn món nhận được toàn bộ ném vào máy giặt, xé mở miệng túi bột giặt, đổ vào trong máy giặt, sau đó khởi động máy giặt bắt đầu giặt.
Bà bắt đầu quét rác, lau nhà, dọn dẹp vệ sinh.
Trong lúc đó, máy giặt giặt sạch, còn tự động sấy khô, Hoàng di đi lấy ra, lúc trải lại trên giường, nhịn không được lắm mồm nhắc một câu: "Nếu ngày nào cũng có thể nhận được việc như này thì tốt, đỡ tốn thời gian của ta."
Bà là người giúp việc, làm vệ sinh cho chủ nhà, đem tất cả những nơi cần quét dọn đều quét sạch sẽ, còn phải đợi bộ đồ bốn món phơi khô, nhận lấy rồi trải ra mới có thể đi.
Máy giặt có chức năng giặt sấy khô một thể như này, tiện lợi nhất.
Chụp ảnh gửi cho chủ nhiệm, Hoàng di đơn giản thu dọn một chút rồi đi. Bà vừa đi vừa hát, bởi vì có thể về sớm, nên ngay cả việc chủ nhà không có nước giặt, khiến bà phải tự bỏ tiền túi xuống lầu mua bột giặt hai khối tiền cũng có thể bỏ qua.
Giản Khiêm tan làm về đến nhà đã khuya, tắm rửa xong liền nằm trên giường chuẩn bị ngủ. Trước khi ngủ, hắn đóng kín cửa phòng và cửa sổ, cửa sổ sát đất của gian phòng đều được lắp đặt kính cách âm.
Hắn đi làm áp lực lớn, tinh thần căng thẳng, dẫn đến suy nhược tinh thần, đã vậy lại còn dễ mất ngủ, khó mà chìm vào giấc ngủ, mỗi tối nằm trên giường rất lâu mới có thể ngủ được, một chút âm thanh cũng có thể đánh thức hắn.
Giản Khiêm vừa nằm xuống, liền cảm giác mùi hương của chăn ga gối đệm không giống trước kia, thanh tân, nhàn nhạt, giống như hương hoa nhài.
Nghĩ đến hôm nay thuê người giúp việc, hắn liền nhớ lại hôm qua người của công ty giúp việc nói nước giặt hình như không có, bận quá nên quên mua, hẳn là a di dọn dẹp hôm nay mua.
Cũng không nghĩ nhiều, Giản Khiêm nhắm mắt lại, cố gắng thả lỏng để chìm vào giấc ngủ.
Ý thức không biết từ lúc nào bắt đầu buông lỏng, rõ ràng trong đầu vẫn còn vô thức nghĩ đến công việc, cảm thấy bực bội vì âm thanh xe nước Mã Long mơ hồ truyền đến từ ngoài cửa sổ, tỉnh lại lần nữa đã là sáng ngày thứ hai.
Là bị đồng hồ báo thức đánh thức.
Giản Khiêm mở mắt ra còn có chút mơ màng, chờ sau khi tỉnh táo lại thì kinh ngạc.
Phải biết đồng hồ báo thức buổi sáng từ trước đến nay chỉ là vật bài trí, hắn ban đêm khó mà chìm vào giấc ngủ, nửa đêm tỉnh lại vô số lần, buổi sáng càng là sớm mở to mắt, căn bản chịu không được đến lúc đồng hồ báo thức reo.
Thế nhưng, hôm nay hắn thế mà ngủ đến bảy giờ rưỡi!
Giản Khiêm cẩn thận nhớ lại, tối hôm qua hình như nằm trên giường không bao lâu liền ngủ mất.
Muốn nói có gì khác biệt, ánh mắt hắn rơi vào chăn đang đắp trên người, Giản Khiêm đột nhiên vén chăn lên, đứng dậy đi ra ban công nhỏ, bên cạnh máy giặt đặt một túi nước giặt.
Hắn độc thân, thu nhập cũng khá, mỗi ngày đều thuê người giúp việc dọn dẹp vệ sinh, quần áo sau khi tắm thay ra cũng quen ném vào máy giặt, chờ người giúp việc đến làm, cho nên tối hôm qua không phát hiện ra túi nước giặt này.
Giản Khiêm lấy ra xem xét, mới phát hiện không phải nước giặt, mà là bột giặt. Hơn nữa không phải là nhãn hiệu lớn nổi tiếng, tên là Chanh, cái tên này khoa trương hơn, bột giặt an thần.
Nhưng trải nghiệm qua một giấc ngủ say đến rạng sáng, Giản Khiêm cũng không thể phủ nhận gì, thậm chí cảm thấy tên này đặt rất chính xác.
Hắn có chút dở khóc dở cười.
Bệnh mất ngủ, khó ngủ của mình, không biết đã khám bao nhiêu bác sĩ, cũng đã uống thuốc Đông y điều trị, kết quả một túi bột giặt liền giải quyết?
Có lẽ là do cảm giác của một đêm ngủ ngon, Giản Khiêm tâm tình rất tốt, trước khi ra khỏi nhà còn đóng gói một ít bột giặt, lái xe đến công ty.
Sau khi ăn buffet sáng ở nhà ăn, trở lại văn phòng, Giản Khiêm ngồi xuống, lấy điện thoại di động ra tìm kiếm nhãn hiệu này, biết là một nhãn hiệu mới nổi, thích nghiên cứu phát minh một số sản phẩm có công hiệu, liên quan đến dây chuyền sản xuất rộng, nhưng tất cả giấy tờ đều hợp quy hợp pháp.
Lại tìm kiếm trên các trang mua sắm, toàn mạng đều không có bán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận