Mở Cửa Hàng Tạp Hóa Giá Rẻ Tôi Phát Tài

Chương 11

Bạn bè cùng phòng tuy hiếu kỳ nhưng không hỏi nhiều, dù sao lúc này lựa chọn nghề nghiệp thế nào, các nàng đều tôn trọng.
Như thường lệ cùng lão mụ gọi điện thoại, Thời Nghi nghe bên đầu điện thoại kia cao hứng, nàng cũng đi theo cười đến mặt mày cong cong.
"Con không biết đám hài tử kia cao hứng đến mức nào đâu. Buổi chiều khi đi học, con thưởng cho ba bạn đứng đầu mỗi người một quyển sổ, một cây thước cùng năm cây bút, thưởng cho mười bạn tiến bộ mỗi người một cây thước cùng hai cây bút. Còn có gạo cuộn và kẹo que con mua lần trước, con phát cho cả lớp mỗi người một phần, bọn nhỏ này cười tươi như hoa."
"Cao hứng là tốt, như vậy bọn hắn học tập cũng có động lực."
"Đúng vậy, từng đứa đều hô hào nói rằng cuối kỳ thi phải tiến bộ, để con tiếp tục phát thưởng. Mẹ còn chụp ảnh nhóm, gửi qua Wechat cho con, con xem đi."
Thời Nghi đáp ứng, ký túc xá không có ai, nàng trực tiếp ấn ghi âm, mở Wechat ấn mở ảnh chụp, mụ mụ đứng trên bục giảng cũng là ở phía trước ống kính, nói bọn nhỏ cười tươi như hoa, nàng càng như vậy.
Hai mẹ con hàn huyên một lát, Thời mẫu hỏi: "Sao hôm nay con tan làm sớm vậy?" Các nàng thường xuyên gọi điện, thường là vào buổi tối bảy, tám giờ trên đường tan làm.
Thời Nghi chỉ nói mình từ chức công việc kia, tìm một công việc nhẹ nhàng, tự do, có thể làm bán thời gian về truyền thông, cũng không nói quá cẩn thận, đối với phụ mẫu càng không tiện giải thích lý do mở cửa hàng giá rẻ.
Thời mẫu ngược lại không nghĩ nhiều, nàng nói: "Con nghĩ kỹ là tốt, công việc trước đó quả thật mệt mỏi, dù sao bất kể thế nào, ta và cha con đều ủng hộ con. Nếu không đủ tiền thì nói với chúng ta."
Thời Nghi cười đáp ứng.
Ăn tối xong, nàng bắt đầu cắt ghép video đã quay hôm nay.
Từ khi quyết định mở cửa hàng giá rẻ, nàng liền định chuyển đổi loại hình kênh trên mạng xã hội, từ chuyên săn hàng giảm giá sang hướng tự mình mở cửa hàng giá rẻ. Chân dung người hâm mộ biến động không lớn, mở cửa hàng giá rẻ bán những món đồ mình săn được là điều mà đại bộ phận người hâm mộ nguyện ý xem.
Biên tập xong xuôi, chuẩn bị đăng tải, Thời Nghi nghĩ ngợi rồi đặt tiêu đề: [ Mộng tưởng đã thành hiện thực, ngày đầu tiên mở cửa hàng giá rẻ!] – Khu dân cư Hạnh Phúc.
Cả nhà ăn cơm xong, Lý nãi nãi lải nhải chuyện nhặt được món hời buổi sáng: "Tuệ Phân, con biết không, sáng nay mẹ cùng Vương di đi mua thức ăn về, tiện đường ghé qua cửa hàng giá rẻ mới mở ở khu nhà ta, ở đó bánh bao sữa hoàng kim một gói chỉ có 9.9 tệ, cùng là của nhà hàng Sông Thị, rẻ hơn siêu thị một nửa. Còn có sủi cảo nhân bắp ngô thịt heo cũng chỉ 9.9 tệ một gói, đặc biệt hời, thế là mẹ mua mỗi thứ một gói."
Bà may mắn nói, "May mà tay mẹ nhanh, suýt chút nữa không tranh được."
Ngô Tuệ Phân có chút không dám tin: "Rẻ vậy sao, có khi nào là sản phẩm sắp hết hạn không?"
Lý nãi nãi cười nói: "Mẹ còn có thể phạm sai lầm này sao? Ngày sản xuất mẹ đều xem qua, mới tinh. Vừa hay trong nhà không có bánh bao sữa hoàng kim, ngày mai có thể hấp cho Điềm Điềm ăn."
"Kỳ quái, sao lại rẻ như vậy, trước kia Vĩnh Vượng có chương trình khuyến mãi cũng phải hai mươi tệ một gói." Ngô Tuệ Phân không biết lão bản như vậy thì kiếm được gì.
Lý nãi nãi lại có cách lý giải riêng: "Cửa hàng giá rẻ ít hàng, lão bản nói là có chương trình mới nhập hàng, tiện cho cư dân trong khu chúng ta. Mẹ thấy ánh mắt cô nương kia trong trẻo, không giả vờ được, mà lại mẹ chỉ mua hàng hiệu, đóng gói cẩn thận thì còn có thể bị lừa sao."
Bà nhớ ra điều gì, nói: "À đúng rồi, yến mạch con hay ăn, ở quầy đồ ăn vặt cũng có, hay là ngày mai mẹ mua về cho con nhé. Cũng không biết có bị người ta mua hết không."
Càng nói càng hối hận, Lý nãi nãi cảm thấy mình nên tiên hạ thủ vi cường, mua về nhà.
Ngô Tuệ Phân nửa tin nửa ngờ: "Không sao đâu mẹ, chiều mai con đi họp phụ huynh cho Điềm Điềm, về sẽ tiện đường ghé qua cửa hàng giá rẻ xem thử."
Lý nãi nãi: "Cửa hàng giá rẻ năm giờ chiều là đóng cửa rồi, liệu con có kịp không?"
"Sớm vậy sao? Giáo viên chủ nhiệm có thể nói bao nhiêu đâu, yên tâm đi, nhất định sẽ kịp." Ngô Tuệ Phân ngoài miệng nói vậy, hiếm khi nào tư duy phát tán, nghĩ, cửa hàng giá rẻ năm giờ đóng cửa, thật không giống người đến làm ăn.
Chẳng lẽ là phú nhị đại đến trải nghiệm cuộc sống?
Cùng lúc đó, ban ngày những lão thái thái mua bánh bao, sủi cảo ở cửa hàng giá rẻ về nhà đều hưng phấn kể với người nhà chuyện mua được đồ giá hời.
Người nhà bán tín bán nghi, nhưng đồ của nhà hàng Sông Thị không thể giả được, trong lòng cũng có chút ấn tượng với việc cửa hàng giá rẻ bán hàng tiện nghi, giá rẻ.
Sáng sớm, giờ cao điểm không cần chen chúc xe buýt hay tàu điện ngầm, nhàn nhã ở căng tin trường ăn sáng xong rồi đi bộ tới khu dân cư Hạnh Phúc, Thời Nghi nghĩ ngợi rồi ghé qua chợ mua tám tệ bọt thịt, một tệ ớt xanh, hai tệ mì tươi.
Nàng trở lại cửa hàng giá rẻ mở cửa, chính thức kinh doanh.
Như thường lệ cho tủ đồ ăn sáng lên bánh bao, sủi cảo, lác đác vài lão thái quen mặt vào cửa hàng đi dạo.
"Cô nương, bên cô bánh bao, sủi cảo vẫn chưa nhập hàng à?"
"Chúng ta còn tính quay lại mua thêm một ít."
"Cái bánh trứng này cũng quá rẻ đi?"
Lúc nói những lời này, hai lão thái đã dẫn theo một thùng hộp quà bánh trứng vị gà, dù sao hàng ít, ai lấy trước thì là của người đó.
Mấy lão thái khác chậm tay, nửa đùa nửa thật mang theo chút không vui: "Tay bà sao nhanh vậy?"
"Đúng thế, chúng ta còn có thể tranh với bà sao?"
Lý nãi nãi ôm thùng bánh trứng như ôm bảo bối: "Điềm Điềm nhà ta thích ăn cái này, ta đương nhiên phải lập tức mua cho nó."
Vương nãi nãi cùng khuê mật già liếc nhau: "Nhảy Nhảy nhà ta cũng thích ăn bánh trứng, các ngươi chậm tay thì không trách được chúng ta."
Hai bà buổi sáng đi mua đồ ăn, đang nói chuyện quầy đồ ăn vặt bán đồ rẻ, nói xong đến khi đi dạo, thấy món nào ưng ý thì lấy trước.
Hai mươi tệ một thùng hộp quà bánh trứng, tìm đâu ra chứ.
Thời Nghi đợi đám lão thái nói xong mới cười nói: "Bánh bao, sủi cảo tạm thời chưa có hàng, có giá khuyến mãi con mới nhập hàng, mong mọi người thông cảm."
Các lão thái thái nhao nhao tỏ ra hiểu rõ, giá rẻ như vậy, sao có thể ngày nào cũng có.
Lý nãi nãi cùng Vương nãi nãi thanh toán xong, bưng thùng hộp quà bánh trứng, mang theo đám lão thái thái vô cùng cao hứng rời đi.
Lác đác có mấy lão đầu, lão thái tới, đều là vì bánh bao, sủi cảo của nhà hàng Sông Thị, đầu tiên đi một vòng trong cửa hàng giá rẻ, nhận được câu trả lời của Thời Nghi rồi thất vọng rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận