Mở Cửa Hàng Tạp Hóa Giá Rẻ Tôi Phát Tài
Chương 6
Muốn hỏi gì cũng đã hỏi xong, Thời Nghi điểm vào "nuôi phát hạt vừng bao" (túi bánh bao nhân hạt vừng giúp mọc tóc) kết nối, lướt đến phần giới thiệu chi tiết sản phẩm, bị quảng cáo này làm cho thu hút.
"Một ngày dưỡng tóc, ba ngày nuôi tóc, một tuần nảy mầm, cải thiện môi trường sinh thái da đầu, điều trị khí huyết, chanh nuôi phát hạt vừng bao đáng tin cậy."
Thời Nghi không nhịn được mà cong khóe miệng, không biết còn tưởng rằng đây là quảng cáo bán dầu gội đầu hỗ trợ mọc tóc.
Nàng không khỏi nghĩ đến kiến thức từng học trên lớp quảng cáo, quảng cáo này rõ ràng vi phạm luật quảng cáo, tuyên truyền sai sự thật.
Lại nghĩ tới việc vừa rồi thanh toán thành công, tiền tự động trừ từ thẻ ngân hàng, năm bao nuôi phát hạt vừng bao trọn vẹn tiêu tốn của nàng ba mươi đồng, tức là một bao sáu đồng, dù một bao có mười tám cái hạt vừng bao, nhưng giá đó vẫn là không đáng.
006 Thấy túc chủ nhìn xem phần giới thiệu chi tiết sản phẩm mà biểu lộ quái dị, vội vàng giải thích: [ Túc chủ, công hiệu của nuôi phát hạt vừng bao tuy kém một chút, nhưng so với hạt vừng bao của thế giới này vẫn rất có sức cạnh tranh, nhất định có thể bán đi kiếm tiền!]
Thời Nghi: "Thời đại của các ngươi hạt vừng bao lợi hại như vậy, đều có công hiệu nảy mầm tóc sao?"
006: [ Có, bất quá các nhà khoa học đã nghiên cứu ra một loại dịch dinh dưỡng có thể giúp tóc nảy mầm chỉ trong một ngày, nuôi phát hạt vừng bao liền bị đào thải, cho nên mới có thể tiến vào hệ thống thương thành để thanh lý kho.]
Hiểu rồi, nuôi phát hạt vừng bao thực sự có cái công hiệu khuếch đại này, các sản phẩm được bán trong hệ thống thương thành đều là những sản phẩm đã lỗi thời của tương lai.
Thời Nghi không nhịn được đưa tay lên vuốt ve mái tóc đen nhánh, nồng đậm của mình, thật sự không muốn tự mình thử cái nuôi phát hạt vừng bao này, bởi vì không cần thiết.
Nàng thoát khỏi thần kỳ cửa hàng giá rẻ APP, mở trình duyệt tìm kiếm về Chanh, xác định đây là một nhãn hiệu mới phát triển trong nước, các loại giấy chứng nhận tư cách đầy đủ, thậm chí cả dây chuyền sản xuất đều có thể tra cứu, cuối cùng cũng yên lòng.
-
Thứ hai, ngày đen tối của dân làm công bắt đầu.
Thời Nghi đúng giờ làm việc đến công ty, các phòng ban họp buổi sáng xong, nàng trực tiếp tìm lãnh đạo xin nghỉ việc.
Lãnh đạo giữ lại vài câu, thấy nàng kiên quyết với mục đích của mình, cũng liền đồng ý.
Thực tập sinh vốn chỉ làm việc vặt, công việc bàn giao đơn giản, Thời Nghi thu thập xong đồ đạc trên bàn làm việc, chào hỏi đồng nghiệp xong liền rời đi.
Chị Lý có thâm niên, vừa cười vừa lắc đầu: "Người trẻ bây giờ a, toàn mơ tưởng xa vời, trước kia nhìn Giờ làm việc rất yên tâm, ai biết xin thôi việc lại nhanh như thế."
Ngô Uyển, người vừa mới làm việc được một năm, cười nói: "Cũng chính là vì chưa tốt nghiệp mới có dũng khí muốn đi là đi, tôi nào dám xin nghỉ việc a, chỉ vài phút nữa là không có cơm ăn."
Anh Phương rất tán thành: "Nuôi sống gia đình nào có dễ dàng như vậy, Giờ đi rồi, phải cùng phòng nhân sự chào hỏi để chiêu mộ lại thực tập sinh mới."
Chị Lý: "Anh Phương mau phát thông tin tuyển dụng đi, hi vọng mau tìm được người, nếu không chúng ta sẽ bận chết mất."
Mọi người ngoại trừ việc cảm thán Thời Nghi xin nghỉ, điều đáng tiếc nhất chính là thiếu đi người hỗ trợ. Thực tập sinh có giỏi việc đến đâu thì cũng chỉ là làm thêm, thượng vàng hạ cám gì cũng phải làm. Người vừa đi, những việc này lại chẳng phải sẽ đổ hết lên người của các nàng sao?
-
Thời Nghi đâu có thèm để ý đồng nghiệp trong văn phòng trò chuyện cái gì, nàng rời khỏi công ty, vác cái túi sách nặng nề đi thẳng đến bến xe buýt đến khu dân cư Hạnh Phúc.
Giờ này, khu dân cư Hạnh Phúc tương đối yên tĩnh, thỉnh thoảng từ trong trường học lại vọng ra tiếng đọc sách trong trẻo, những người đi làm vội vã bước đi tạo nên thanh âm hỗn tạp, còn có âm thanh ồn ào của người già dắt theo trẻ con xuống lầu chơi đùa.
Nàng đi thẳng đến cổng cửa hàng giá rẻ của mình, mở cửa đi vào, đặt túi sách xuống ghế, rảnh rỗi không có việc gì làm liền lướt điện thoại.
Hiện tại lướt điện thoại cũng coi như là một phần của công việc, luôn phải chú ý đến tin tức trên Weibo. Loại công việc không cần động não, không có áp lực này lại rất thoải mái, Thời Nghi rất thích.
Trong lúc đó, nàng đặt đơn hàng "săn sale", nhận ưu đãi giảm 99-30 và 79-30 của Từ Ký Mã, kết hợp với đợt giảm giá đầy 200-20 của một trang thương mại điện tử nọ, cùng với ưu đãi 3 món giảm 70% của sản phẩm, các loại tích hợp mua chung, thực tế chỉ cần thanh toán 2.6 tệ cho hai túi cát kỳ mã vị trứng gà 780g, hai rương cát kỳ mã vị trứng gà hộp quà 1.65kg, một túi bột yến mạch vị bùn, một túi bột hắc mạch năm loại lúa, một túi bạch mạch lát, một túi hồng mạch lát.
Thời Nghi dứt khoát mở máy tính ở quầy thu ngân lên, liệt kê một bảng excel để ghi lại giá thực tế của các sản phẩm, giá thị trường, tiếp theo đó định ra giá bán.
Sản phẩm ở trang thương mại điện tử nọ thường có giá cao hơn, chỉ cần giảm một chút tầm 5%-10% là đã tương đương với giá bán của siêu thị và cửa hàng giá rẻ. Bởi vì giá nhập hàng của nhà mình cực kỳ thấp, giá bán so với nhà khác thậm chí là với các trang web bán đồ ăn trực tuyến, app giao hàng cũng có sức cạnh tranh hơn, nên khi Thời Nghi định giá cũng tương đối là tùy ý.
Nàng kiếm được nhiều, người mua tiết kiệm được không ít, cả hai bên cùng có lợi thì việc kinh doanh mới có thể lâu dài hơn.
Đại khái khoảng mười một giờ, cổng có động tĩnh.
Thời Nghi ra ngoài nhìn, là shipper mặc đồng phục chuyển phát nhanh của một hãng vận chuyển nọ, đang lái chiếc xe chuyển phát nhanh đến giao hàng.
Shipper xuống xe: "Là sinh viên Giờ đúng không?"
Thời Nghi gật đầu: "Đúng vậy."
Shipper từ trong xe lấy ra một túi giữ lạnh, mở ra, dựa theo hóa đơn lấy ra sủi cảo, bánh bao.
Thời Nghi nhận hàng: "Cảm ơn anh, tôi còn một đơn hàng nữa chắc khoảng chạng vạng tối sẽ đến, khi đó tôi không có ở đây, có thể làm phiền anh ngày mai giao lại được không?"
Yêu cầu này cũng thường gặp, cũng không phải là việc gì khó, shipper sảng khoái đáp ứng: "Được, tôi nhớ rồi."
"Cảm ơn anh."
Shipper lại từ trong xe lấy ra một gói hàng chuyển phát nhanh đưa cho nàng, lái xe đến trạm dịch vụ B4. Hiện tại ngoại trừ các kiện hàng chuyển phát nhanh cỡ lớn, các kiện hàng chuyển phát nhanh khác đều được đặt ở trạm dịch vụ, giống như loại hàng này ở tầng một tòa nhà B10 mới có thể tiện đường giao nhận.
Nghĩ đến tấm biển đèn neon "Thần kỳ cửa hàng giá rẻ" ở phía trên, shipper thầm nghĩ cái tên này thần kỳ, cửa hàng cũng rất thần kỳ, bên trong các kệ hàng, tủ trưng bày đều đã lắp đặt đầy đủ, nhưng lại không hề có hàng hóa.
Có chăng, cũng chính là những chiếc bánh bao, sủi cảo mà mình vừa mới giao.
Đến trạm dịch vụ, hắn vội vàng cho hàng vào kho, cũng không có tiếp tục suy nghĩ nhiều.
-
Trong cửa hàng giá rẻ, Thời Nghi đem các loại sủi cảo, bánh bao, tổng cộng chín túi của tiệm rượu Sông Thị cho vào tủ đông, tiếp đó lấy ra dao rọc hàng, bắt đầu mở các kiện hàng.
Kiện hàng này là sản phẩm được săn với giá hời tại thần kỳ cửa hàng giá rẻ, được đóng gói cẩn thận trong một túi chuyển phát nhanh màu đỏ, bên trên có in tên thương hiệu "Chanh".
Thời Nghi có hơi hiếu kỳ là vì sao hàng tươi sống mà không cần dùng phương thức vận chuyển lạnh, nhưng khi mở hộp hàng ra liền hiểu, bên trong được bọc một lớp màng giữ nhiệt, phía trong được bổ sung thêm túi chườm đá, xếp cùng với những chiếc túi "nuôi phát hạt vừng bao" được đóng gói cẩn thận, vẫn còn hơi lạnh mờ mịt bốc lên.
Nhớ tới tốc độ trang trí của hệ thống, không chừng kiện hàng này cũng chỉ vừa mới được gửi đi vào buổi sáng.
"Một ngày dưỡng tóc, ba ngày nuôi tóc, một tuần nảy mầm, cải thiện môi trường sinh thái da đầu, điều trị khí huyết, chanh nuôi phát hạt vừng bao đáng tin cậy."
Thời Nghi không nhịn được mà cong khóe miệng, không biết còn tưởng rằng đây là quảng cáo bán dầu gội đầu hỗ trợ mọc tóc.
Nàng không khỏi nghĩ đến kiến thức từng học trên lớp quảng cáo, quảng cáo này rõ ràng vi phạm luật quảng cáo, tuyên truyền sai sự thật.
Lại nghĩ tới việc vừa rồi thanh toán thành công, tiền tự động trừ từ thẻ ngân hàng, năm bao nuôi phát hạt vừng bao trọn vẹn tiêu tốn của nàng ba mươi đồng, tức là một bao sáu đồng, dù một bao có mười tám cái hạt vừng bao, nhưng giá đó vẫn là không đáng.
006 Thấy túc chủ nhìn xem phần giới thiệu chi tiết sản phẩm mà biểu lộ quái dị, vội vàng giải thích: [ Túc chủ, công hiệu của nuôi phát hạt vừng bao tuy kém một chút, nhưng so với hạt vừng bao của thế giới này vẫn rất có sức cạnh tranh, nhất định có thể bán đi kiếm tiền!]
Thời Nghi: "Thời đại của các ngươi hạt vừng bao lợi hại như vậy, đều có công hiệu nảy mầm tóc sao?"
006: [ Có, bất quá các nhà khoa học đã nghiên cứu ra một loại dịch dinh dưỡng có thể giúp tóc nảy mầm chỉ trong một ngày, nuôi phát hạt vừng bao liền bị đào thải, cho nên mới có thể tiến vào hệ thống thương thành để thanh lý kho.]
Hiểu rồi, nuôi phát hạt vừng bao thực sự có cái công hiệu khuếch đại này, các sản phẩm được bán trong hệ thống thương thành đều là những sản phẩm đã lỗi thời của tương lai.
Thời Nghi không nhịn được đưa tay lên vuốt ve mái tóc đen nhánh, nồng đậm của mình, thật sự không muốn tự mình thử cái nuôi phát hạt vừng bao này, bởi vì không cần thiết.
Nàng thoát khỏi thần kỳ cửa hàng giá rẻ APP, mở trình duyệt tìm kiếm về Chanh, xác định đây là một nhãn hiệu mới phát triển trong nước, các loại giấy chứng nhận tư cách đầy đủ, thậm chí cả dây chuyền sản xuất đều có thể tra cứu, cuối cùng cũng yên lòng.
-
Thứ hai, ngày đen tối của dân làm công bắt đầu.
Thời Nghi đúng giờ làm việc đến công ty, các phòng ban họp buổi sáng xong, nàng trực tiếp tìm lãnh đạo xin nghỉ việc.
Lãnh đạo giữ lại vài câu, thấy nàng kiên quyết với mục đích của mình, cũng liền đồng ý.
Thực tập sinh vốn chỉ làm việc vặt, công việc bàn giao đơn giản, Thời Nghi thu thập xong đồ đạc trên bàn làm việc, chào hỏi đồng nghiệp xong liền rời đi.
Chị Lý có thâm niên, vừa cười vừa lắc đầu: "Người trẻ bây giờ a, toàn mơ tưởng xa vời, trước kia nhìn Giờ làm việc rất yên tâm, ai biết xin thôi việc lại nhanh như thế."
Ngô Uyển, người vừa mới làm việc được một năm, cười nói: "Cũng chính là vì chưa tốt nghiệp mới có dũng khí muốn đi là đi, tôi nào dám xin nghỉ việc a, chỉ vài phút nữa là không có cơm ăn."
Anh Phương rất tán thành: "Nuôi sống gia đình nào có dễ dàng như vậy, Giờ đi rồi, phải cùng phòng nhân sự chào hỏi để chiêu mộ lại thực tập sinh mới."
Chị Lý: "Anh Phương mau phát thông tin tuyển dụng đi, hi vọng mau tìm được người, nếu không chúng ta sẽ bận chết mất."
Mọi người ngoại trừ việc cảm thán Thời Nghi xin nghỉ, điều đáng tiếc nhất chính là thiếu đi người hỗ trợ. Thực tập sinh có giỏi việc đến đâu thì cũng chỉ là làm thêm, thượng vàng hạ cám gì cũng phải làm. Người vừa đi, những việc này lại chẳng phải sẽ đổ hết lên người của các nàng sao?
-
Thời Nghi đâu có thèm để ý đồng nghiệp trong văn phòng trò chuyện cái gì, nàng rời khỏi công ty, vác cái túi sách nặng nề đi thẳng đến bến xe buýt đến khu dân cư Hạnh Phúc.
Giờ này, khu dân cư Hạnh Phúc tương đối yên tĩnh, thỉnh thoảng từ trong trường học lại vọng ra tiếng đọc sách trong trẻo, những người đi làm vội vã bước đi tạo nên thanh âm hỗn tạp, còn có âm thanh ồn ào của người già dắt theo trẻ con xuống lầu chơi đùa.
Nàng đi thẳng đến cổng cửa hàng giá rẻ của mình, mở cửa đi vào, đặt túi sách xuống ghế, rảnh rỗi không có việc gì làm liền lướt điện thoại.
Hiện tại lướt điện thoại cũng coi như là một phần của công việc, luôn phải chú ý đến tin tức trên Weibo. Loại công việc không cần động não, không có áp lực này lại rất thoải mái, Thời Nghi rất thích.
Trong lúc đó, nàng đặt đơn hàng "săn sale", nhận ưu đãi giảm 99-30 và 79-30 của Từ Ký Mã, kết hợp với đợt giảm giá đầy 200-20 của một trang thương mại điện tử nọ, cùng với ưu đãi 3 món giảm 70% của sản phẩm, các loại tích hợp mua chung, thực tế chỉ cần thanh toán 2.6 tệ cho hai túi cát kỳ mã vị trứng gà 780g, hai rương cát kỳ mã vị trứng gà hộp quà 1.65kg, một túi bột yến mạch vị bùn, một túi bột hắc mạch năm loại lúa, một túi bạch mạch lát, một túi hồng mạch lát.
Thời Nghi dứt khoát mở máy tính ở quầy thu ngân lên, liệt kê một bảng excel để ghi lại giá thực tế của các sản phẩm, giá thị trường, tiếp theo đó định ra giá bán.
Sản phẩm ở trang thương mại điện tử nọ thường có giá cao hơn, chỉ cần giảm một chút tầm 5%-10% là đã tương đương với giá bán của siêu thị và cửa hàng giá rẻ. Bởi vì giá nhập hàng của nhà mình cực kỳ thấp, giá bán so với nhà khác thậm chí là với các trang web bán đồ ăn trực tuyến, app giao hàng cũng có sức cạnh tranh hơn, nên khi Thời Nghi định giá cũng tương đối là tùy ý.
Nàng kiếm được nhiều, người mua tiết kiệm được không ít, cả hai bên cùng có lợi thì việc kinh doanh mới có thể lâu dài hơn.
Đại khái khoảng mười một giờ, cổng có động tĩnh.
Thời Nghi ra ngoài nhìn, là shipper mặc đồng phục chuyển phát nhanh của một hãng vận chuyển nọ, đang lái chiếc xe chuyển phát nhanh đến giao hàng.
Shipper xuống xe: "Là sinh viên Giờ đúng không?"
Thời Nghi gật đầu: "Đúng vậy."
Shipper từ trong xe lấy ra một túi giữ lạnh, mở ra, dựa theo hóa đơn lấy ra sủi cảo, bánh bao.
Thời Nghi nhận hàng: "Cảm ơn anh, tôi còn một đơn hàng nữa chắc khoảng chạng vạng tối sẽ đến, khi đó tôi không có ở đây, có thể làm phiền anh ngày mai giao lại được không?"
Yêu cầu này cũng thường gặp, cũng không phải là việc gì khó, shipper sảng khoái đáp ứng: "Được, tôi nhớ rồi."
"Cảm ơn anh."
Shipper lại từ trong xe lấy ra một gói hàng chuyển phát nhanh đưa cho nàng, lái xe đến trạm dịch vụ B4. Hiện tại ngoại trừ các kiện hàng chuyển phát nhanh cỡ lớn, các kiện hàng chuyển phát nhanh khác đều được đặt ở trạm dịch vụ, giống như loại hàng này ở tầng một tòa nhà B10 mới có thể tiện đường giao nhận.
Nghĩ đến tấm biển đèn neon "Thần kỳ cửa hàng giá rẻ" ở phía trên, shipper thầm nghĩ cái tên này thần kỳ, cửa hàng cũng rất thần kỳ, bên trong các kệ hàng, tủ trưng bày đều đã lắp đặt đầy đủ, nhưng lại không hề có hàng hóa.
Có chăng, cũng chính là những chiếc bánh bao, sủi cảo mà mình vừa mới giao.
Đến trạm dịch vụ, hắn vội vàng cho hàng vào kho, cũng không có tiếp tục suy nghĩ nhiều.
-
Trong cửa hàng giá rẻ, Thời Nghi đem các loại sủi cảo, bánh bao, tổng cộng chín túi của tiệm rượu Sông Thị cho vào tủ đông, tiếp đó lấy ra dao rọc hàng, bắt đầu mở các kiện hàng.
Kiện hàng này là sản phẩm được săn với giá hời tại thần kỳ cửa hàng giá rẻ, được đóng gói cẩn thận trong một túi chuyển phát nhanh màu đỏ, bên trên có in tên thương hiệu "Chanh".
Thời Nghi có hơi hiếu kỳ là vì sao hàng tươi sống mà không cần dùng phương thức vận chuyển lạnh, nhưng khi mở hộp hàng ra liền hiểu, bên trong được bọc một lớp màng giữ nhiệt, phía trong được bổ sung thêm túi chườm đá, xếp cùng với những chiếc túi "nuôi phát hạt vừng bao" được đóng gói cẩn thận, vẫn còn hơi lạnh mờ mịt bốc lên.
Nhớ tới tốc độ trang trí của hệ thống, không chừng kiện hàng này cũng chỉ vừa mới được gửi đi vào buổi sáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận