Mạt Thế: Tôi Lừa Nam Chính Nói Tôi Là Bạn Gái Anh Ấy

Chương 48

Ngay cả Thích Kim Nặc cũng kinh ngạc, hắn vậy mà phát hiện ra Tang Thi Nữ Vương tương lai! Bảo sao cứ đuổi mãi không về. Nhưng sao nàng nhớ là trong sách không có tình tiết này? Đây chính là hậu quả của việc nàng không chăm chú đọc sách sao?
Trong đầu vang lên giọng nói ngân ngân: 【 Xem ra hắn cảm nhận được luồng năng lượng quái dị kia, hẳn là Tang Thi Nữ Vương. 】 【 Sào huyệt của Tang Thi Nữ Vương nguy hiểm trùng điệp, có đông đảo cao cấp Zombie trấn giữ. 】 【 Có được tinh hạch của Tang Thi Nữ Vương thì có thể đạt được dị năng của Tang Thi Nữ Vương. 】 【 Cái gì?! 】 Thích Kim Nặc suýt nữa kinh hô, vội vàng hỏi trong đầu: 【 Ngươi nói là thật sao? 】 【 Đúng vậy, nhưng Tang Thi Nữ Vương rất khó đối phó, chưa kể còn có nhiều cao cấp Zombie canh giữ nó như vậy, muốn dựa vào mười dị năng giả mà xông vào thì đúng là người si nói mộng. 】
Thích Kim Nặc nhìn về phía Đằng Nguyên Dã, rốt cuộc hắn muốn làm gì? Hắn có biết tinh hạch của Tang Thi Nữ Vương có tác dụng gì không?
Liễu Tinh Châu chau mày, vẻ mặt nghiêm túc, “Ngươi muốn làm gì?” Đằng Nguyên Dã dựa vào ghế sô pha, tư thái thong dong, gương mặt sắc bén lại giống như một thanh kiếm bén, “Đương nhiên là bóp chết nó từ trong trứng nước.” Liễu Tinh Châu im lặng một lát, “Làm sao ngươi biết chúng ta đối phó được? Tang Thi Nữ Vương tương lai, bên cạnh tất nhiên có rất nhiều cao cấp Zombie bảo vệ.” “Một khi thất bại, chúng ta sẽ trở thành chất dinh dưỡng cho Tang Thi Nữ Vương tiến hóa.” “Nhưng nếu thành công, sẽ nhận được mấy viên nhật nguyệt tinh, còn có tinh hạch của Tang Thi Nữ Vương, thuận tiện tiêu diệt một mối uy hiếp lớn nhất đối với nhân loại.” Liễu Tinh Châu không nói gì, dường như đang tính toán xem đây có phải là một vụ làm ăn có lời hay không.
“Cần phải đối phó với nhiều cao cấp Zombie như vậy, chúng ta có phần thắng không?” Đằng Nguyên Dã thản nhiên nói: “Đương nhiên không phải lỗ mãng xông vào khai chiến cùng cao cấp Zombie, trong đầu ta đã có một kế hoạch, nếu thành công, phần thắng của chúng ta rất lớn.” “Hiện tại, chỉ xem ngươi có dám đánh cược một phen hay không.” Liễu Tinh Châu không khỏi hỏi: “Kế hoạch gì?” “Kế hoạch này chỉ mới có hình thức ban đầu, cụ thể còn phải đợi ta xem xét các dị năng giả ở chỗ ngươi xong rồi mới điều chỉnh tiếp.” Đằng Nguyên Dã hơi ngẩng đầu nhìn hắn, “Ngươi dám cược không?” Liễu Tinh Châu cũng không trả lời chắc chắn, “Vậy thì chờ kế hoạch của ngươi được lập xong, chúng ta bàn lại sau, thế nào?” “Nhưng ta sẽ dốc toàn lực phối hợp với ngươi, triệu tập tất cả dị năng giả tới để ngươi xem xét.” Đằng Nguyên Dã cũng dứt khoát, “Được.”
Đêm đã khuya, Liễu Tinh Châu sắp xếp một căn phòng cùng tầng cho hắn, để Thích Kim Nặc và Đằng Nguyên Dã ở lại.
Trong biệt thự có điện nước, nhưng Thích Kim Nặc không dám dùng nước ở đây, mà lấy nước linh tuyền từ không gian ra, dùng bếp đun lên rồi mới tắm rửa.
Mặc dù trong không gian vẫn còn trữ nước nóng, nhưng chỗ đó vẫn nên giữ lại để dùng sau này khi không có điều kiện đun nước.
Thích Kim Nặc tắm xong đi ra, mặc một chiếc váy ngủ dây lụa màu hồng, làn da trắng hồng, cả người trông trắng trẻo mũm mĩm.
Nàng nhìn thấy Đằng Nguyên Dã đang dựa trên ghế sô pha, hai chân vắt chéo, một tay chống cằm, tay kia vuốt ve một con dao găm.
Gương mặt nhìn nghiêng sắc bén mà sâu sắc, giống như tượng tạc, ánh mắt sâu thẳm nhìn ra ngoài cửa sổ, không biết đang nghĩ gì.
Trên người hắn bao phủ một luồng khí thế xa lạ, Thích Kim Nặc không hiểu sao có chút hoảng hốt.
Nàng bước nhanh tới, vòng tay từ sau lưng ôm lấy cổ hắn, dụi mặt vào bên cổ hắn.
“Ngươi đang nghĩ gì thế?”
Con dao găm đang xoay trong tay dừng lại, Đằng Nguyên Dã hơi cúi xuống nhìn nàng một cái, “Tắm xong rồi?” “Tắm xong rồi, thơm phức luôn!” Thích Kim Nặc nói giọng nũng nịu.
Tay hắn dùng sức kéo một cái, dễ dàng kéo nàng từ phía sau tới, đặt lên đùi mình, đôi mắt sâu thẳm nhìn nàng.
Thích Kim Nặc không hiểu sao trong lòng lại hoảng sợ.
“Ngươi sao thế?” Nàng cố tỏ ra bình tĩnh.
Trạng thái của hắn bây giờ rất không ổn, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Nàng nghĩ ngợi, chẳng lẽ là để ý lời Lương Tuyết nói?
Nàng vội vàng giải thích: “À thì, ta không phải cố ý không nghe lời ngươi! Ta vốn ngoan ngoãn ở trong phòng, nhưng ta thấy rất nhiều Zombie đột nhiên xông tới, gọi ngươi thì ngươi không trả lời, ta mới nghĩ đến việc bỏ chạy.” “Trong lúc chạy trốn ta gặp ba người Liễu Tinh Châu, bọn họ người rất tốt, đưa ta đi cùng để trốn thoát. Về sau ta thực sự chạy không nổi nữa, người đàn ông mặc áo T-shirt trắng tên là Nguyên Hâm, hắn đã thức tỉnh dị năng sức mạnh vô cùng lớn, chính hắn đã cõng ta chạy.” Nàng nghiêm túc giải thích: “Hắn cũng là tốt bụng thôi, nhưng ta và hắn thật sự không có gì cả, Lương Tuyết chỉ đang khích bác ly gián, ngươi đừng tin nàng!” “Ngươi nghĩ mà xem, ngươi vừa cao vừa đẹp trai, vóc dáng lại đẹp, có tám múi cơ bụng, còn rất lợi hại, ngay cả dị năng cũng có hai loại, lại còn lên tới cấp hai nữa. Hôm nay lúc ngươi xuất hiện cứu ta, quả thật đẹp trai chết đi được, những người phụ nữ khác chắc chắn rất ghen tị với ta, ghen tị muốn chết luôn ấy!” “Có bạn trai tốt như ngươi, sao ta lại để ý người khác được chứ? Trừ phi mắt ta bị mù. Ngươi đừng giận nha, tối nay là tình huống đặc thù thôi, sau này sẽ không thế nữa đâu, ta sẽ tự giác giữ khoảng cách với họ, được không? Ngươi là đẹp trai nhất, lợi hại nhất!” Nàng vừa nói vừa có chút tủi thân, “Ngươi nói là khi ta gặp nguy hiểm, ngươi sẽ lập tức quay về cứu ta, kết quả ta gọi ngươi thì ngươi không trả lời, bây giờ lại ngồi đây hờn dỗi, làm gì có đạo lý như vậy chứ?”
Nhìn hốc mắt nàng hoe hồng, những giọt nước mắt như hạt châu sắp rơi xuống, Đằng Nguyên Dã thở dài.
“Ta nói gì chứ? Lời đều để ngươi nói hết rồi, ta không có giận.” Thích Kim Nặc không tin, “Ngươi thật sự không giận sao?” Đằng Nguyên Dã nói: “Không có.” “Vậy vừa rồi ngươi nghĩ gì mà sắc mặt đáng sợ như thế?” Đôi mắt Đằng Nguyên Dã hơi tối lại, không nói gì.
Hắn sở dĩ có thể phát hiện ra sào huyệt đang thai nghén Tang Thi Nữ Vương là vì đã gặp một con Zombie có dị năng hệ tinh thần.
Hắn ra ngoài không bao lâu thì đụng phải nó, nó dùng dị năng tinh thần khống chế hắn, đưa hắn về sào huyệt, muốn hắn trở thành chất dinh dưỡng cho Tang Thi Nữ Vương.
Dị năng giả cấp hai, trong cơ thể cũng có tinh hạch, lúc hắn tỉnh lại đã cảm nhận được điều đó.
Vì vậy, các cao cấp Zombie đi săn giết dị năng giả để lấy tinh hạch của họ, nhằm giúp Nữ Vương của chúng thức tỉnh.
Con Zombie kia sở dĩ không lấy tinh hạch của hắn sau khi khống chế được hắn, là vì hắn vẫn luôn cố gắng thoát khỏi sự khống chế của nó.
Cho nên Thích Kim Nặc gọi hắn không nghe thấy.
Nhưng dưới sự điều khiển tinh thần của con Zombie kia, hắn đã thấy một vài hình ảnh kỳ lạ.
Trong một làn sóng tinh thần, hắn nhìn thấy Thích Kim Nặc dương dương đắc ý nói với một người phụ nữ khác: “Đúng vậy, ta ở bên Đằng Nguyên Dã chính là cố ý đấy, chính là vì muốn hơn ngươi một bậc đấy, thì sao nào?” “Đừng tưởng ta không biết ngươi thích Đằng Nguyên Dã! Hừ, cái loại người có vấn đề tâm lý đó, chỉ có ngươi mới thích nổi! Hắn vừa nghèo vừa nhàm chán, nếu không phải vì chọc tức ngươi, ta mới chẳng thèm để ý đến loại người này!” “Ta chỉ mất có một tháng đã tán đổ hắn rồi, dễ tán thật! Mà cái loại người tâm lý không bình thường này, người khác chỉ cần đối tốt với hắn một chút, ngoắc ngoắc ngón tay là hắn tới ngay, thực sự chẳng có chút độ khó nào!” “Tần Đại giáo hoa, ván này, ngươi thua ta rồi nhé!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận