Mạt Thế: Tôi Lừa Nam Chính Nói Tôi Là Bạn Gái Anh Ấy
Chương 226
Thích Kim Nặc quả thực kinh ngạc, tại sao lại nhét nàng vào gầm bàn?! Rốt cuộc đang nghĩ gì! Nàng muốn bò ra, ngẩng đầu liền nhìn thấy đôi giày cao gót màu trắng của Tần Hựu Hạ, đành phải vội vàng chui trở về.
Bàn có khăn trải bàn che chắn, chỉ cần không cố tình nhìn xuống gầm bàn, sẽ không dễ dàng bị phát hiện. Nhìn đôi chân dài của Đằng Nguyên Dã kia, nàng tức giận cực, trực tiếp nhéo mạnh một cái trên đùi hắn.
“Nguyên Dã, đang ăn bữa sáng à?” Giọng nói dịu dàng của Tần Hựu Hạ vang lên.
Đằng Nguyên Dã bắt lấy bàn tay đang làm loạn của nàng, giọng nhàn nhạt vang lên: “Đến sớm vậy, có việc gì sao?”
Tần Hựu Hạ lướt nhìn đồ ăn trên bàn ăn, nở nụ cười, “Không có việc gì, chỉ là hôm nay tâm huyết dâng trào tự mình xuống bếp, không cẩn thận làm hơi nhiều bữa sáng, nên muốn mang đến cho ngươi nếm thử.”
Thích Kim Nặc hừ lạnh một tiếng. Nhìn cách nói này xem, rõ ràng là cố ý làm, còn cứ phải nói là làm nhiều rồi.
“Mấy món này ta mới học làm, ngươi nếm thử, giúp ta xem mùi vị thế nào, cho chút ý kiến, được không?” Tần Hựu Hạ nói.
Thích Kim Nặc trong lòng chua lét, tay kia lại đi nhéo đùi hắn. Hắn toàn thân cơ bắp, trên đùi cũng là cơ bắp, cứng rắn, không nhéo đau hắn, ngược lại làm đau tay nàng trước. Rất nhanh hắn lại bắt lấy tay kia đang làm loạn của nàng, Thích Kim Nặc tức đến đá hắn một cước. Hắn dứt khoát bắt chéo hai chân, kẹp hai tay nàng vào giữa hai chân hắn.
Không đợi Đằng Nguyên Dã nói, Tần Hựu Hạ đã lấy bữa sáng ra, đồng thời còn thân mật gắp vào chén hắn. Nhìn thấy một cái sandwich bị cắn một miếng đặt trên bàn ăn bên cạnh, nàng vô thức hỏi: “Cái sandwich này không hợp khẩu vị sao?”
Đằng Nguyên Dã nói: “Không phải.”
Tần Hựu Hạ nhìn vết cắn kia, nho nhỏ, không giống vết cắn của đàn ông lắm, giống như là của phụ nữ. Nhưng nàng lại cảm thấy mình nghĩ nhiều rồi. Tính cách Đằng Nguyên Dã xưa nay lãnh đạm, hồi đại học, phụ nữ đối tốt với hắn nhiều vô số kể, nhưng hắn chưa từng để ý tới. Lần này sau khi trở về Đằng gia cũng vậy, có kẻ hữu tâm, muốn cho con gái của mình đi quyến rũ hắn, nhưng mặc cho các nàng sử dụng thủ đoạn gì, hắn cũng chưa bao giờ để ý tới. Mặc dù hắn đối với nàng cũng lãnh đạm xa cách, nhưng hắn đối với những nữ nhân khác cũng giống vậy, điểm này làm nàng rất yên tâm.
“Ngươi nếm thử xem?” nàng cười nhìn hắn.
Đằng Nguyên Dã nhìn sủi cảo chưng trong chén, “Muộn một chút lại ăn, ta vừa ăn điểm tâm xong, hiện tại vẫn chưa đói.”
“Vậy là ta đến chậm rồi.” Tần Hựu Hạ có chút thất lạc. Coi như không đói bụng, cũng có thể nếm một miếng, nhưng hắn lại không làm vậy, điều này khiến nàng có chút thất vọng.
Nàng lại ngửi thấy một mùi hương thanh khiết, mùi vị này, trước đây nàng từng ngửi thấy trên người Đằng Nguyên Dã, có chút giống như đã từng quen biết.
“Chỗ ngươi, có nữ hầu nào dùng nước hoa không?” Tần Hựu Hạ đột nhiên hỏi.
Thân thể Thích Kim Nặc đều căng cứng, mũi Tần Hựu Hạ này sao thính vậy, không lẽ nàng phát giác được cái gì rồi? Nhưng của nàng đây cũng không phải nước hoa, là mùi thơm cơ thể tự nhiên của nàng, trước kia là không có, sau khi không gian xuất hiện mới bắt đầu có.
“Có thể là mùi hương của loại hoa nào đó.” Đằng Nguyên Dã bình tĩnh nói.
Tần Hựu Hạ tưởng tượng, cảm thấy cũng có khả năng, ngay sau đó không còn băn khoăn nữa, ngược lại nói đến một chuyện khác: “Ta quên nói cho ngươi, trước đó ta có chạm mặt Thích Kim Nặc.”
Đằng Nguyên Dã bất động thanh sắc, “Vậy sao?”
Tần Hựu Hạ thấy trên mặt hắn không có biểu cảm gì, vẫn rất lạnh lùng, liền yên tâm. “Nàng ta ỷ vào ngươi mất trí nhớ, lợi dụng ngươi, dựa vào ngươi lấy được hai viên Zombie Nữ Vương tinh hạch, đạt được hai loại Zombie Nữ Vương dị năng, ta vậy mà không làm gì được nàng ta.”
“Ta còn bị nàng ta dùng tên bắn bị thương.” Nói lên chuyện này, Tần Hựu Hạ liền cảm thấy tủi thân, nàng thế mà bị nữ nhân Thích Kim Nặc kia làm bị thương. “Trước kia nàng ta đã tâm thuật bất chính, qua lại giữa nhiều người đàn ông, vì không ưa ta, nên khắp nơi muốn tranh giành với ta, biết ta đối với ngươi có hảo cảm, cho nên mới theo đuổi ngươi, đùa bỡn tình cảm của ngươi......”
“Chuyện đã qua, cũng đừng có lại nói.” Sắc mặt Đằng Nguyên Dã âm trầm xuống, “Ta không muốn nghe lại những chuyện này.”
Nhìn thấy sắc mặt hắn rõ ràng biến khó coi, Tần Hựu Hạ cho là hắn đối với Thích Kim Nặc chán ghét lại nâng cao một bước, liền nói ngay: “Tốt, không đề cập nữa, là ta không tốt.”
“Ta chỉ là sợ ngươi lần nữa bị nàng ta lợi dụng...... Bất quá ta tin tưởng ngươi hẳn là sẽ không. Ngày mai công khai tử hình, ta cũng sẽ tự mình có mặt tại hiện trường, chờ Thích Kim Nặc đến.” Nàng dừng một chút, “Ta hiểu rõ nàng ta, đến lúc đó, nàng ta có khả năng sẽ giả bộ đáng thương hướng ngươi xin giúp đỡ, Nguyên Dã, ngươi nhớ kỹ muốn hạ quyết tâm, đừng lại bị nàng ta lừa gạt.”
“Những chuyện này, trong lòng ta tự biết. Bên ta còn có việc, không có chuyện gì, ngươi liền đi về trước đi.” Đằng Nguyên Dã thản nhiên nói.
Tần Hựu Hạ không muốn rời đi nhanh như vậy, nàng muốn ở cùng hắn nhiều hơn. Trong khoảng thời gian này, chỉ cần nàng muốn ở riêng cùng hắn, hắn liền muốn kiếm cớ rời đi, hoặc là chính là kiếm cớ để nàng rời đi trước. Trong lòng nàng cảm thấy ấm ức.
“Nguyên Dã, chúng ta sắp đính hôn rồi, ta......”
Thích Kim Nặc càng nghe càng tức, hai tay bị kẹp lấy, nàng trực tiếp cắn một cái lên đùi hắn.
“Ưm!” Đằng Nguyên Dã đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn.
Tần Hựu Hạ nghi ngờ nói: “Ngươi sao vậy?”
Đằng Nguyên Dã cau mày, thanh âm có chút khàn khàn: “Không có việc gì, chỉ là đột nhiên cảm thấy thân thể có chút không thoải mái.”
“Hơi thở của ngươi hình như nặng hơn, khó thở sao? Ta trị liệu cho ngươi một chút.” nàng liền muốn phát động Trì Dũ thuật.
“Không cần.” Đằng Nguyên Dã lập tức từ chối, sắc mặt nghiêm túc nói: “Ta muốn nghỉ ngơi một chút, ngươi về trước đi.”
Đây là lần thứ hai hắn bảo nàng trở về. Tần Hựu Hạ cho dù lại ưa thích hắn, cũng là có lòng tự trọng của mình, không cách nào mặt dày ở lại khi một người đàn ông đã hai lần mở miệng bảo nàng về.
“Vậy ta về trước, ngươi nghỉ ngơi cho tốt.” nàng có chút rầu rĩ không vui, nhưng vẫn là quay người rời đi.
Sau khi thân ảnh của nàng biến mất, Đằng Nguyên Dã liền đem Thích Kim Nặc từ đáy bàn lôi ra.
“Ngươi tuổi chó à?” hắn buồn cười nói.
“Ta tuổi hổ, hận không thể ăn tươi nuốt sống ngươi!” Thích Kim Nặc tức giận nói. Người đâu mà, nói chuyện với vị hôn thê, thế mà lại giấu nàng dưới gầm bàn! Nàng tức giận phẫn nộ đá hắn một cước.
Một cước này đối với Đằng Nguyên Dã mà nói không đau không ngứa, càng giống là đang liếc mắt đưa tình. Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì tức giận của nàng, trông thật linh động đáng yêu, Đằng Nguyên Dã đột nhiên cảm giác được, cuộc sống như một vũng nước tù đọng đột nhiên trở nên sinh động hẳn lên. Trong thế giới âm u, dường như được một tia nắng chiếu rọi.
“Tần Hựu Hạ tự tay làm đấy, ngươi nếm thử không?” hắn cố ý trêu nàng. Hắn phát hiện, nàng dường như rất để ý Tần Hựu Hạ.
“Chính ngươi ăn hết đi!” Thích Kim Nặc trừng mắt lườm hắn một cái, quay người muốn lên lầu, lại bị Đằng Nguyên Dã giữ chặt. Hắn dùng sức một cái, nàng liền ngã vào trong lồng ngực hắn.
“Vội cái gì? Bữa sáng còn chưa ăn xong đâu.” hắn hững hờ cầm lấy cái sandwich kia, lại đưa tới bên miệng nàng, “Ăn thêm chút nữa?”
Thích Kim Nặc phẫn hận nhìn hắn, không chịu há miệng.
“Không ăn?” Đằng Nguyên Dã nhíu mày, trực tiếp cắn một miếng sandwich.
Thích Kim Nặc nhìn thấy hành động này của hắn liền sợ hãi, vội vàng tự mình cắn một miếng lớn, làm Đằng Nguyên Dã bật cười.
Yêu thích Tận thế, ta lừa gạt nam chính nói ta là hắn bạn gái mời mọi người lưu lại: (m.shuhaige.net) Tận thế, ta lừa gạt nam chính nói ta là hắn bạn gái Thư Hải Các tiểu thuyết Internet cập nhật tốc độ nhanh nhất toàn mạng.
Bàn có khăn trải bàn che chắn, chỉ cần không cố tình nhìn xuống gầm bàn, sẽ không dễ dàng bị phát hiện. Nhìn đôi chân dài của Đằng Nguyên Dã kia, nàng tức giận cực, trực tiếp nhéo mạnh một cái trên đùi hắn.
“Nguyên Dã, đang ăn bữa sáng à?” Giọng nói dịu dàng của Tần Hựu Hạ vang lên.
Đằng Nguyên Dã bắt lấy bàn tay đang làm loạn của nàng, giọng nhàn nhạt vang lên: “Đến sớm vậy, có việc gì sao?”
Tần Hựu Hạ lướt nhìn đồ ăn trên bàn ăn, nở nụ cười, “Không có việc gì, chỉ là hôm nay tâm huyết dâng trào tự mình xuống bếp, không cẩn thận làm hơi nhiều bữa sáng, nên muốn mang đến cho ngươi nếm thử.”
Thích Kim Nặc hừ lạnh một tiếng. Nhìn cách nói này xem, rõ ràng là cố ý làm, còn cứ phải nói là làm nhiều rồi.
“Mấy món này ta mới học làm, ngươi nếm thử, giúp ta xem mùi vị thế nào, cho chút ý kiến, được không?” Tần Hựu Hạ nói.
Thích Kim Nặc trong lòng chua lét, tay kia lại đi nhéo đùi hắn. Hắn toàn thân cơ bắp, trên đùi cũng là cơ bắp, cứng rắn, không nhéo đau hắn, ngược lại làm đau tay nàng trước. Rất nhanh hắn lại bắt lấy tay kia đang làm loạn của nàng, Thích Kim Nặc tức đến đá hắn một cước. Hắn dứt khoát bắt chéo hai chân, kẹp hai tay nàng vào giữa hai chân hắn.
Không đợi Đằng Nguyên Dã nói, Tần Hựu Hạ đã lấy bữa sáng ra, đồng thời còn thân mật gắp vào chén hắn. Nhìn thấy một cái sandwich bị cắn một miếng đặt trên bàn ăn bên cạnh, nàng vô thức hỏi: “Cái sandwich này không hợp khẩu vị sao?”
Đằng Nguyên Dã nói: “Không phải.”
Tần Hựu Hạ nhìn vết cắn kia, nho nhỏ, không giống vết cắn của đàn ông lắm, giống như là của phụ nữ. Nhưng nàng lại cảm thấy mình nghĩ nhiều rồi. Tính cách Đằng Nguyên Dã xưa nay lãnh đạm, hồi đại học, phụ nữ đối tốt với hắn nhiều vô số kể, nhưng hắn chưa từng để ý tới. Lần này sau khi trở về Đằng gia cũng vậy, có kẻ hữu tâm, muốn cho con gái của mình đi quyến rũ hắn, nhưng mặc cho các nàng sử dụng thủ đoạn gì, hắn cũng chưa bao giờ để ý tới. Mặc dù hắn đối với nàng cũng lãnh đạm xa cách, nhưng hắn đối với những nữ nhân khác cũng giống vậy, điểm này làm nàng rất yên tâm.
“Ngươi nếm thử xem?” nàng cười nhìn hắn.
Đằng Nguyên Dã nhìn sủi cảo chưng trong chén, “Muộn một chút lại ăn, ta vừa ăn điểm tâm xong, hiện tại vẫn chưa đói.”
“Vậy là ta đến chậm rồi.” Tần Hựu Hạ có chút thất lạc. Coi như không đói bụng, cũng có thể nếm một miếng, nhưng hắn lại không làm vậy, điều này khiến nàng có chút thất vọng.
Nàng lại ngửi thấy một mùi hương thanh khiết, mùi vị này, trước đây nàng từng ngửi thấy trên người Đằng Nguyên Dã, có chút giống như đã từng quen biết.
“Chỗ ngươi, có nữ hầu nào dùng nước hoa không?” Tần Hựu Hạ đột nhiên hỏi.
Thân thể Thích Kim Nặc đều căng cứng, mũi Tần Hựu Hạ này sao thính vậy, không lẽ nàng phát giác được cái gì rồi? Nhưng của nàng đây cũng không phải nước hoa, là mùi thơm cơ thể tự nhiên của nàng, trước kia là không có, sau khi không gian xuất hiện mới bắt đầu có.
“Có thể là mùi hương của loại hoa nào đó.” Đằng Nguyên Dã bình tĩnh nói.
Tần Hựu Hạ tưởng tượng, cảm thấy cũng có khả năng, ngay sau đó không còn băn khoăn nữa, ngược lại nói đến một chuyện khác: “Ta quên nói cho ngươi, trước đó ta có chạm mặt Thích Kim Nặc.”
Đằng Nguyên Dã bất động thanh sắc, “Vậy sao?”
Tần Hựu Hạ thấy trên mặt hắn không có biểu cảm gì, vẫn rất lạnh lùng, liền yên tâm. “Nàng ta ỷ vào ngươi mất trí nhớ, lợi dụng ngươi, dựa vào ngươi lấy được hai viên Zombie Nữ Vương tinh hạch, đạt được hai loại Zombie Nữ Vương dị năng, ta vậy mà không làm gì được nàng ta.”
“Ta còn bị nàng ta dùng tên bắn bị thương.” Nói lên chuyện này, Tần Hựu Hạ liền cảm thấy tủi thân, nàng thế mà bị nữ nhân Thích Kim Nặc kia làm bị thương. “Trước kia nàng ta đã tâm thuật bất chính, qua lại giữa nhiều người đàn ông, vì không ưa ta, nên khắp nơi muốn tranh giành với ta, biết ta đối với ngươi có hảo cảm, cho nên mới theo đuổi ngươi, đùa bỡn tình cảm của ngươi......”
“Chuyện đã qua, cũng đừng có lại nói.” Sắc mặt Đằng Nguyên Dã âm trầm xuống, “Ta không muốn nghe lại những chuyện này.”
Nhìn thấy sắc mặt hắn rõ ràng biến khó coi, Tần Hựu Hạ cho là hắn đối với Thích Kim Nặc chán ghét lại nâng cao một bước, liền nói ngay: “Tốt, không đề cập nữa, là ta không tốt.”
“Ta chỉ là sợ ngươi lần nữa bị nàng ta lợi dụng...... Bất quá ta tin tưởng ngươi hẳn là sẽ không. Ngày mai công khai tử hình, ta cũng sẽ tự mình có mặt tại hiện trường, chờ Thích Kim Nặc đến.” Nàng dừng một chút, “Ta hiểu rõ nàng ta, đến lúc đó, nàng ta có khả năng sẽ giả bộ đáng thương hướng ngươi xin giúp đỡ, Nguyên Dã, ngươi nhớ kỹ muốn hạ quyết tâm, đừng lại bị nàng ta lừa gạt.”
“Những chuyện này, trong lòng ta tự biết. Bên ta còn có việc, không có chuyện gì, ngươi liền đi về trước đi.” Đằng Nguyên Dã thản nhiên nói.
Tần Hựu Hạ không muốn rời đi nhanh như vậy, nàng muốn ở cùng hắn nhiều hơn. Trong khoảng thời gian này, chỉ cần nàng muốn ở riêng cùng hắn, hắn liền muốn kiếm cớ rời đi, hoặc là chính là kiếm cớ để nàng rời đi trước. Trong lòng nàng cảm thấy ấm ức.
“Nguyên Dã, chúng ta sắp đính hôn rồi, ta......”
Thích Kim Nặc càng nghe càng tức, hai tay bị kẹp lấy, nàng trực tiếp cắn một cái lên đùi hắn.
“Ưm!” Đằng Nguyên Dã đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn.
Tần Hựu Hạ nghi ngờ nói: “Ngươi sao vậy?”
Đằng Nguyên Dã cau mày, thanh âm có chút khàn khàn: “Không có việc gì, chỉ là đột nhiên cảm thấy thân thể có chút không thoải mái.”
“Hơi thở của ngươi hình như nặng hơn, khó thở sao? Ta trị liệu cho ngươi một chút.” nàng liền muốn phát động Trì Dũ thuật.
“Không cần.” Đằng Nguyên Dã lập tức từ chối, sắc mặt nghiêm túc nói: “Ta muốn nghỉ ngơi một chút, ngươi về trước đi.”
Đây là lần thứ hai hắn bảo nàng trở về. Tần Hựu Hạ cho dù lại ưa thích hắn, cũng là có lòng tự trọng của mình, không cách nào mặt dày ở lại khi một người đàn ông đã hai lần mở miệng bảo nàng về.
“Vậy ta về trước, ngươi nghỉ ngơi cho tốt.” nàng có chút rầu rĩ không vui, nhưng vẫn là quay người rời đi.
Sau khi thân ảnh của nàng biến mất, Đằng Nguyên Dã liền đem Thích Kim Nặc từ đáy bàn lôi ra.
“Ngươi tuổi chó à?” hắn buồn cười nói.
“Ta tuổi hổ, hận không thể ăn tươi nuốt sống ngươi!” Thích Kim Nặc tức giận nói. Người đâu mà, nói chuyện với vị hôn thê, thế mà lại giấu nàng dưới gầm bàn! Nàng tức giận phẫn nộ đá hắn một cước.
Một cước này đối với Đằng Nguyên Dã mà nói không đau không ngứa, càng giống là đang liếc mắt đưa tình. Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì tức giận của nàng, trông thật linh động đáng yêu, Đằng Nguyên Dã đột nhiên cảm giác được, cuộc sống như một vũng nước tù đọng đột nhiên trở nên sinh động hẳn lên. Trong thế giới âm u, dường như được một tia nắng chiếu rọi.
“Tần Hựu Hạ tự tay làm đấy, ngươi nếm thử không?” hắn cố ý trêu nàng. Hắn phát hiện, nàng dường như rất để ý Tần Hựu Hạ.
“Chính ngươi ăn hết đi!” Thích Kim Nặc trừng mắt lườm hắn một cái, quay người muốn lên lầu, lại bị Đằng Nguyên Dã giữ chặt. Hắn dùng sức một cái, nàng liền ngã vào trong lồng ngực hắn.
“Vội cái gì? Bữa sáng còn chưa ăn xong đâu.” hắn hững hờ cầm lấy cái sandwich kia, lại đưa tới bên miệng nàng, “Ăn thêm chút nữa?”
Thích Kim Nặc phẫn hận nhìn hắn, không chịu há miệng.
“Không ăn?” Đằng Nguyên Dã nhíu mày, trực tiếp cắn một miếng sandwich.
Thích Kim Nặc nhìn thấy hành động này của hắn liền sợ hãi, vội vàng tự mình cắn một miếng lớn, làm Đằng Nguyên Dã bật cười.
Yêu thích Tận thế, ta lừa gạt nam chính nói ta là hắn bạn gái mời mọi người lưu lại: (m.shuhaige.net) Tận thế, ta lừa gạt nam chính nói ta là hắn bạn gái Thư Hải Các tiểu thuyết Internet cập nhật tốc độ nhanh nhất toàn mạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận