Mạt Thế: Tôi Lừa Nam Chính Nói Tôi Là Bạn Gái Anh Ấy
Chương 260
Thích Kim Nặc bị dọa đến suýt chút nữa ngã khỏi lưng Ngân Ngân.
Rất nhanh, cái đầu lâu kia rơi trên mặt đất, lăn lông lốc vài vòng.
Phía sau đầu lâu, là một người cải tạo nửa người nửa ngựa.
Nửa người trên trần trụi, có được thể trạng cường tráng như tượng điêu khắc Cổ Hy Lạp, cơ bắp rõ ràng, gương mặt kia trông cũng không tệ.
Nhưng nửa thân dưới là ngựa này thực sự quá rung động, trong thoáng chốc, Thích Kim Nặc tưởng mình đã xuyên không đến thần thoại Hy Lạp.
Người cải tạo dùng đôi mắt thâm trầm nhìn chằm chằm nàng, không nói một lời liền vung đao bổ xuống.
Ngân Ngân mang theo Thích Kim Nặc lùi lại nhanh như tia chớp, thân rắn của Mỹ Đỗ Toa nặng nề quệt trên mặt đất, há miệng bắn ra một mũi tên.
Người cải tạo dùng một đao bổ đôi mũi tên này, nâng đao xông lại, tiếng móng ngựa lóc cóc vang lên, lưỡi đao chém vào lớp vảy cứng rắn của Mỹ Đỗ Toa, và gãy thành hai đoạn ngay tức khắc.
Người cải tạo kinh hãi, nhìn Mỹ Đỗ Toa một cách quái dị, dường như không hiểu tại sao lại có sinh vật như vậy.
“Ngươi là thứ gì? Cũng là người cải tạo à?” hắn hỏi.
Mỹ Đỗ Toa trực tiếp vung đuôi quét qua, đánh bay hắn.
Nhưng tiếng vó ngựa hỗn loạn và dồn dập không ngừng truyền đến, rất nhanh một đám đông người ngựa đã chạy tới.
Thích Kim Nặc lần đầu tiên gặp nhiều nhân mã như vậy, trong tay họ đều cầm vũ khí, thân ngựa có màu trắng, màu đen, và cả ngựa vằn.
Không chỉ có nam, mà còn có nữ.
Khi những nhân mã kia xông lên, liền bị Mỹ Đỗ Toa dùng đuôi quét ngang, nhao nhao ngã chó đớp cứt.
Ngân Ngân chở Thích Kim Nặc nên không thể tham chiến, đứng một bên xem mà thấy cực kỳ thoải mái.
Nhưng động tĩnh ồn ào lớn như vậy, tất yếu sẽ thu hút sự chú ý, trước khi chưa tìm hiểu rõ ràng về khu thứ bảy, Thích Kim Nặc không muốn gây ra động tĩnh quá lớn.
Nàng ra hiệu cho Mỹ Đỗ Toa, để Mỹ Đỗ Toa chặn đám nhân mã kia lại, còn mình cùng Ngân Ngân nhanh chóng chạy trốn.
Đám nhân mã muốn vượt qua nó để đuổi theo, nhưng Mỹ Đỗ Toa lại vung đuôi tới, bọn hắn nhao nhao tránh không kịp.
Mắt thấy Thích Kim Nặc đã đào thoát, Mỹ Đỗ Toa sau đó cũng bỏ trốn theo, tốc độ cực nhanh, những nhân mã kia thúc ngựa cũng đuổi không kịp.
“Báo cáo! Vừa mới phát hiện tung tích của nữ nhân kia, nhưng mà, nhưng mà...” Người đàn ông mặc đồng phục màu tím nhìn Chúc Năm một cái, trách mắng: “Nhưng mà cái gì? Còn không mau nói!” “Nhưng mà... để nàng chạy trốn mất rồi...” “Phế vật! Các ngươi đông người như vậy, thế mà lại không bắt được một nữ nhân!” “Bắt không được là bình thường.” Chúc Năm lạnh lùng nói, “Nàng tuy bị phong bế dị năng, nhưng bên người có hai con tiểu súc sinh lợi hại.” Hắn vẫn nghĩ không thông, hai con tiểu súc sinh kia rốt cuộc là từ đâu tới.
Cho dù là Mạt Nhật Lạc Viên có được đội ngũ nghiên cứu khoa học đỉnh cấp, cũng chỉ nghiên cứu ra được loại nửa người nửa thú, hơn nữa còn là đã bắt đầu nghiên cứu từ rất sớm trước đó.
Hai con tiểu súc sinh kia còn nghe hiểu được tiếng người, có trí thông minh của nhân loại.
Đơn giản giống như Thần thú trong truyện thần thoại xưa.
Nếu căn cứ bồi dưỡng có thể nghiên cứu ra loại Thần thú này, thì đối với Mạt Nhật Lạc Viên mà nói, đơn giản là như có thần trợ.
Chúc Năm nhìn về phía Tần Hựu Hạ, “Đến lượt ngươi ra sân.” Tần Hựu Hạ lưng đeo cung tiễn, cao giọng nói: “Mang ta đến hiện trường nơi nàng chạy trốn!” Quản chủ mặc đồng phục màu tím vội vàng để người khác đưa nàng đi.
Tần Hựu Hạ ngồi trên lưng điểu nhân (người chim), được đưa lên giữa không trung.
Gió đêm thổi phất qua mặt nàng, sắc mặt nàng lạnh nhạt trầm xuống cực độ, đôi mắt từ đầu đến cuối nhìn chăm chú vào khu phố dưới chân.
【 Mọi chuyện không diễn ra theo kịch bản ngươi thiết lập, ngươi lừa ta! 】 Quang ảnh sứa nhỏ xuất hiện trước mắt nàng.
【 Kịch bản hiện tại không bị khống chế, mỗi lần Thích Kim Nặc sắp đại nạn lâm đầu, nàng đều khéo léo tránh được, ta nghi ngờ, nàng có năng lực biết trước. 】 【 Ngươi nói với ta là nàng có năng lực biết trước?! 】 Tần Hựu Hạ hừ lạnh, 【 Rốt cuộc ai mới là nữ chính! Hào quang của ta, tất cả đều bị nàng cướp mất! 】 【 Những thứ này vốn dĩ đều nên thuộc về ta! Ta mới là người nên ở bên cạnh Đằng Nguyên Dã, người Đằng Nguyên Dã yêu nên là ta, ngươi chẳng thay đổi được gì cả! 】 【 Yên tâm đừng vội, ta đã đang nghĩ cách. Nàng hiện tại lẻn vào Mạt Nhật Lạc Viên, chắc là muốn cứu đi nghiên cứu viên phản bội bỏ trốn, giải được virus Zombie, đánh tan ý chí thế giới. 】 Tần Hựu Hạ vô cùng chấn kinh, 【 Ngươi nói cái gì? Ý chí thế giới có thể bị đánh tan?! 】 【 Thế giới này lấy bối cảnh tận thế, nếu tận thế không còn tồn tại, ý chí thế giới tự nhiên sẽ biến mất và sụp đổ. 】 Tần Hựu Hạ tức giận đến mức không biết phải nói gì.
Nói cái gì mà nàng mới là nữ chính, nàng lại chẳng được hưởng chút đãi ngộ nào của nữ chính cả!
【 Ngươi rời xa nam chính, tác dụng dẫn dắt kịch bản của nam chính ngày càng ít đi, hắn sẽ dần dần nhớ lại ký ức trước kia. 】 Tần Hựu Hạ tức đến bật cười, 【 Hay lắm! 】 【 Ở Mạt Nhật Lạc Viên chính là thời cơ tốt nhất để giết Thích Kim Nặc, dị năng của nàng bị nam chính phong ấn, mà nam chính không cách nào chạy đến kịp thời, ngươi phải nắm lấy cơ hội này. 】 【 Tiết lộ vị trí của nàng cho ta. 】 【 Không làm được. 】 Thái dương Tần Hựu Hạ nổi gân xanh.
Cái này không làm được, cái kia cũng không làm được, thật đúng là chẳng có tác dụng gì cả!
Điểu nhân bỗng nhiên hạ xuống, Tần Hựu Hạ nhảy khỏi lưng hắn.
Người thủ thành mặc đồng phục màu đen lập tức cung kính tiến tới.
“Tần tiểu thư...” “Tìm thấy tung tích của nàng chưa? Chó săn lông đen đâu?” Tần Hựu Hạ lạnh lùng nhìn hắn.
Người thủ thành nói: “Chó săn lông đen đã được mang đến.” Tần Hựu Hạ nhìn theo ánh mắt của hắn, thấy một con chó săn toàn thân lông đen nhánh, bóng mượt, trông uy phong lẫm liệt.
Nàng trực tiếp đi tới đá con chó săn một cái, “Dẫn đường!” Con chó săn nhìn nàng một cái, yên lặng dẫn đường phía trước.
Trên mặt đất có một sợi lông màu trắng, nó hít hà trên sợi lông đó, rồi đột nhiên phóng nhanh về một hướng.
Tần Hựu Hạ dẫn một đám người lập tức đuổi theo.
Mỹ Đỗ Toa đã thu nhỏ đang quấn trên cành cây, thấy đám người đi về hướng khác, liền linh hoạt trườn xuống khỏi cây theo cành.
“Chủ nhân, bọn họ đi về hướng khác rồi.” “May mà ta lanh trí!” Thích Kim Nặc hừ lạnh một tiếng, từ trong bụi cỏ đứng dậy, “Cứ để Ngân Ngân dẫn dụ bọn họ đi chỗ khác đi, chúng ta tranh thủ tìm chỗ an toàn trốn trước đã.” Nàng phải nghĩ cách tìm hiểu rõ ràng, rốt cuộc làm sao để đi đến thánh khu.
Tần Hựu Hạ đi theo chó săn truy đuổi đến một vùng đất hoang vu.
Con chó săn dừng lại tại chỗ, hừ hừ hai tiếng, không tiếp tục tiến về phía trước.
“Người ở chỗ này?” Tần Hựu Hạ nhìn về phía con chó săn, rồi nói với những người khác: “Tìm kiếm!” Người thủ thành lập tức tìm kiếm xung quanh, kết quả cũng không tìm thấy gì.
Tần Hựu Hạ tức đến nỗi trực tiếp đá con chó săn một cước, đá khiến nó kêu ư ử.
Đột nhiên, quang ảnh sứa nhỏ xuất hiện.
“Bắt được khí tức của nàng rồi.” “Ở đâu?” “Hướng Đông Nam.” “Hướng Đông Nam!” Tần Hựu Hạ cười lạnh, “Không phải ngươi nói không cách nào tìm thấy tung tích của nàng sao?” “Không cách nào tìm thấy, nhưng nếu nàng vừa rời đi không lâu, ta có thể bắt được vết tích năng lượng của nàng.” Tần Hựu Hạ lập tức đuổi theo về hướng mà sứa nhỏ chỉ dẫn.
Bất kể thế nào, nàng đều muốn giải quyết Thích Kim Nặc tại Mạt Nhật Lạc Viên trước khi Đằng Nguyên Dã tới, trừ sạch hậu họa vĩnh viễn!
Màn đêm thăm thẳm, Thích Kim Nặc vừa đến đầu một con hẻm nhỏ, trên đỉnh đầu liền bỗng nhiên vang lên một tiếng chim kêu vang dội.
Rất nhanh, cái đầu lâu kia rơi trên mặt đất, lăn lông lốc vài vòng.
Phía sau đầu lâu, là một người cải tạo nửa người nửa ngựa.
Nửa người trên trần trụi, có được thể trạng cường tráng như tượng điêu khắc Cổ Hy Lạp, cơ bắp rõ ràng, gương mặt kia trông cũng không tệ.
Nhưng nửa thân dưới là ngựa này thực sự quá rung động, trong thoáng chốc, Thích Kim Nặc tưởng mình đã xuyên không đến thần thoại Hy Lạp.
Người cải tạo dùng đôi mắt thâm trầm nhìn chằm chằm nàng, không nói một lời liền vung đao bổ xuống.
Ngân Ngân mang theo Thích Kim Nặc lùi lại nhanh như tia chớp, thân rắn của Mỹ Đỗ Toa nặng nề quệt trên mặt đất, há miệng bắn ra một mũi tên.
Người cải tạo dùng một đao bổ đôi mũi tên này, nâng đao xông lại, tiếng móng ngựa lóc cóc vang lên, lưỡi đao chém vào lớp vảy cứng rắn của Mỹ Đỗ Toa, và gãy thành hai đoạn ngay tức khắc.
Người cải tạo kinh hãi, nhìn Mỹ Đỗ Toa một cách quái dị, dường như không hiểu tại sao lại có sinh vật như vậy.
“Ngươi là thứ gì? Cũng là người cải tạo à?” hắn hỏi.
Mỹ Đỗ Toa trực tiếp vung đuôi quét qua, đánh bay hắn.
Nhưng tiếng vó ngựa hỗn loạn và dồn dập không ngừng truyền đến, rất nhanh một đám đông người ngựa đã chạy tới.
Thích Kim Nặc lần đầu tiên gặp nhiều nhân mã như vậy, trong tay họ đều cầm vũ khí, thân ngựa có màu trắng, màu đen, và cả ngựa vằn.
Không chỉ có nam, mà còn có nữ.
Khi những nhân mã kia xông lên, liền bị Mỹ Đỗ Toa dùng đuôi quét ngang, nhao nhao ngã chó đớp cứt.
Ngân Ngân chở Thích Kim Nặc nên không thể tham chiến, đứng một bên xem mà thấy cực kỳ thoải mái.
Nhưng động tĩnh ồn ào lớn như vậy, tất yếu sẽ thu hút sự chú ý, trước khi chưa tìm hiểu rõ ràng về khu thứ bảy, Thích Kim Nặc không muốn gây ra động tĩnh quá lớn.
Nàng ra hiệu cho Mỹ Đỗ Toa, để Mỹ Đỗ Toa chặn đám nhân mã kia lại, còn mình cùng Ngân Ngân nhanh chóng chạy trốn.
Đám nhân mã muốn vượt qua nó để đuổi theo, nhưng Mỹ Đỗ Toa lại vung đuôi tới, bọn hắn nhao nhao tránh không kịp.
Mắt thấy Thích Kim Nặc đã đào thoát, Mỹ Đỗ Toa sau đó cũng bỏ trốn theo, tốc độ cực nhanh, những nhân mã kia thúc ngựa cũng đuổi không kịp.
“Báo cáo! Vừa mới phát hiện tung tích của nữ nhân kia, nhưng mà, nhưng mà...” Người đàn ông mặc đồng phục màu tím nhìn Chúc Năm một cái, trách mắng: “Nhưng mà cái gì? Còn không mau nói!” “Nhưng mà... để nàng chạy trốn mất rồi...” “Phế vật! Các ngươi đông người như vậy, thế mà lại không bắt được một nữ nhân!” “Bắt không được là bình thường.” Chúc Năm lạnh lùng nói, “Nàng tuy bị phong bế dị năng, nhưng bên người có hai con tiểu súc sinh lợi hại.” Hắn vẫn nghĩ không thông, hai con tiểu súc sinh kia rốt cuộc là từ đâu tới.
Cho dù là Mạt Nhật Lạc Viên có được đội ngũ nghiên cứu khoa học đỉnh cấp, cũng chỉ nghiên cứu ra được loại nửa người nửa thú, hơn nữa còn là đã bắt đầu nghiên cứu từ rất sớm trước đó.
Hai con tiểu súc sinh kia còn nghe hiểu được tiếng người, có trí thông minh của nhân loại.
Đơn giản giống như Thần thú trong truyện thần thoại xưa.
Nếu căn cứ bồi dưỡng có thể nghiên cứu ra loại Thần thú này, thì đối với Mạt Nhật Lạc Viên mà nói, đơn giản là như có thần trợ.
Chúc Năm nhìn về phía Tần Hựu Hạ, “Đến lượt ngươi ra sân.” Tần Hựu Hạ lưng đeo cung tiễn, cao giọng nói: “Mang ta đến hiện trường nơi nàng chạy trốn!” Quản chủ mặc đồng phục màu tím vội vàng để người khác đưa nàng đi.
Tần Hựu Hạ ngồi trên lưng điểu nhân (người chim), được đưa lên giữa không trung.
Gió đêm thổi phất qua mặt nàng, sắc mặt nàng lạnh nhạt trầm xuống cực độ, đôi mắt từ đầu đến cuối nhìn chăm chú vào khu phố dưới chân.
【 Mọi chuyện không diễn ra theo kịch bản ngươi thiết lập, ngươi lừa ta! 】 Quang ảnh sứa nhỏ xuất hiện trước mắt nàng.
【 Kịch bản hiện tại không bị khống chế, mỗi lần Thích Kim Nặc sắp đại nạn lâm đầu, nàng đều khéo léo tránh được, ta nghi ngờ, nàng có năng lực biết trước. 】 【 Ngươi nói với ta là nàng có năng lực biết trước?! 】 Tần Hựu Hạ hừ lạnh, 【 Rốt cuộc ai mới là nữ chính! Hào quang của ta, tất cả đều bị nàng cướp mất! 】 【 Những thứ này vốn dĩ đều nên thuộc về ta! Ta mới là người nên ở bên cạnh Đằng Nguyên Dã, người Đằng Nguyên Dã yêu nên là ta, ngươi chẳng thay đổi được gì cả! 】 【 Yên tâm đừng vội, ta đã đang nghĩ cách. Nàng hiện tại lẻn vào Mạt Nhật Lạc Viên, chắc là muốn cứu đi nghiên cứu viên phản bội bỏ trốn, giải được virus Zombie, đánh tan ý chí thế giới. 】 Tần Hựu Hạ vô cùng chấn kinh, 【 Ngươi nói cái gì? Ý chí thế giới có thể bị đánh tan?! 】 【 Thế giới này lấy bối cảnh tận thế, nếu tận thế không còn tồn tại, ý chí thế giới tự nhiên sẽ biến mất và sụp đổ. 】 Tần Hựu Hạ tức giận đến mức không biết phải nói gì.
Nói cái gì mà nàng mới là nữ chính, nàng lại chẳng được hưởng chút đãi ngộ nào của nữ chính cả!
【 Ngươi rời xa nam chính, tác dụng dẫn dắt kịch bản của nam chính ngày càng ít đi, hắn sẽ dần dần nhớ lại ký ức trước kia. 】 Tần Hựu Hạ tức đến bật cười, 【 Hay lắm! 】 【 Ở Mạt Nhật Lạc Viên chính là thời cơ tốt nhất để giết Thích Kim Nặc, dị năng của nàng bị nam chính phong ấn, mà nam chính không cách nào chạy đến kịp thời, ngươi phải nắm lấy cơ hội này. 】 【 Tiết lộ vị trí của nàng cho ta. 】 【 Không làm được. 】 Thái dương Tần Hựu Hạ nổi gân xanh.
Cái này không làm được, cái kia cũng không làm được, thật đúng là chẳng có tác dụng gì cả!
Điểu nhân bỗng nhiên hạ xuống, Tần Hựu Hạ nhảy khỏi lưng hắn.
Người thủ thành mặc đồng phục màu đen lập tức cung kính tiến tới.
“Tần tiểu thư...” “Tìm thấy tung tích của nàng chưa? Chó săn lông đen đâu?” Tần Hựu Hạ lạnh lùng nhìn hắn.
Người thủ thành nói: “Chó săn lông đen đã được mang đến.” Tần Hựu Hạ nhìn theo ánh mắt của hắn, thấy một con chó săn toàn thân lông đen nhánh, bóng mượt, trông uy phong lẫm liệt.
Nàng trực tiếp đi tới đá con chó săn một cái, “Dẫn đường!” Con chó săn nhìn nàng một cái, yên lặng dẫn đường phía trước.
Trên mặt đất có một sợi lông màu trắng, nó hít hà trên sợi lông đó, rồi đột nhiên phóng nhanh về một hướng.
Tần Hựu Hạ dẫn một đám người lập tức đuổi theo.
Mỹ Đỗ Toa đã thu nhỏ đang quấn trên cành cây, thấy đám người đi về hướng khác, liền linh hoạt trườn xuống khỏi cây theo cành.
“Chủ nhân, bọn họ đi về hướng khác rồi.” “May mà ta lanh trí!” Thích Kim Nặc hừ lạnh một tiếng, từ trong bụi cỏ đứng dậy, “Cứ để Ngân Ngân dẫn dụ bọn họ đi chỗ khác đi, chúng ta tranh thủ tìm chỗ an toàn trốn trước đã.” Nàng phải nghĩ cách tìm hiểu rõ ràng, rốt cuộc làm sao để đi đến thánh khu.
Tần Hựu Hạ đi theo chó săn truy đuổi đến một vùng đất hoang vu.
Con chó săn dừng lại tại chỗ, hừ hừ hai tiếng, không tiếp tục tiến về phía trước.
“Người ở chỗ này?” Tần Hựu Hạ nhìn về phía con chó săn, rồi nói với những người khác: “Tìm kiếm!” Người thủ thành lập tức tìm kiếm xung quanh, kết quả cũng không tìm thấy gì.
Tần Hựu Hạ tức đến nỗi trực tiếp đá con chó săn một cước, đá khiến nó kêu ư ử.
Đột nhiên, quang ảnh sứa nhỏ xuất hiện.
“Bắt được khí tức của nàng rồi.” “Ở đâu?” “Hướng Đông Nam.” “Hướng Đông Nam!” Tần Hựu Hạ cười lạnh, “Không phải ngươi nói không cách nào tìm thấy tung tích của nàng sao?” “Không cách nào tìm thấy, nhưng nếu nàng vừa rời đi không lâu, ta có thể bắt được vết tích năng lượng của nàng.” Tần Hựu Hạ lập tức đuổi theo về hướng mà sứa nhỏ chỉ dẫn.
Bất kể thế nào, nàng đều muốn giải quyết Thích Kim Nặc tại Mạt Nhật Lạc Viên trước khi Đằng Nguyên Dã tới, trừ sạch hậu họa vĩnh viễn!
Màn đêm thăm thẳm, Thích Kim Nặc vừa đến đầu một con hẻm nhỏ, trên đỉnh đầu liền bỗng nhiên vang lên một tiếng chim kêu vang dội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận