Ly Hôn Luật Sư Kiêm Chức Làm Mai Mối, Toàn Võng Giết Điên Rồi

Chương 338: Sớm biết liền không đến xem trò vui.

**Chương 338: Sớm biết thế đã không đến xem trò vui**
Tôn Mỹ Nguyệt đưa ra chủ ý này, Trương Thụy Bác cảm thấy rất tốt.
Đáng tiếc Hạ Yên Nhu không hề cảm thấy như vậy.
"Biện pháp này tốt ở chỗ nào chứ, Trương Thụy Bác, ngươi phải biết nguy hiểm nằm ở đâu."
"Giả sử ta qua đó diễn kịch, nếu diễn không tốt, Hạo Thần tức giận không nói làm gì."
"Đồng thời từ thời khắc đó trở đi, ta sẽ bị đóng đinh trong lòng Hạo Thần một ấn tượng là kẻ tâm cơ thâm trầm."
"Hiện tại hắn vốn đã không ưa gì ta. Ngươi nghĩ xem nếu lại tăng thêm một ấn tượng x·ấ·u như vậy, thì chuyện gì sẽ p·h·át sinh?"
"Hậu quả là gì ta không đoán được, nhưng ta có thể chắc chắn một điều, đó chính là ngươi vĩnh viễn đừng hy vọng ta có thể giúp ngươi cầu tình."
Lần này, không phải Hạ Yên Nhu không đồng ý giúp đỡ, mà là Hạ Yên Nhu không có lòng tin vào kỹ năng diễn xuất của mình.
Hạ Yên Nhu giả vờ say rượu đi qua, chỉ cần diễn tốt, không có gì bất ngờ xảy ra thì chắc chắn có thể khiến Giang Hạo Thần tiễn mình đến phòng bao bên này. Nhưng Hạ Yên Nhu không phải là dân chuyên nghiệp học biểu diễn.
Cho dù là rất nhiều diễn viên trẻ tuổi học biểu diễn, kỹ năng của bọn họ cũng không hẳn là quá tốt.
Hơn nữa Giang Hạo Thần có thể từ một gã luật sư nhỏ bị phong sát từng bước đi tới ngày hôm nay.
Có cơ hội là một chuyện, nhưng cũng không thể tách rời khỏi năng lực của Giang Hạo Thần.
Những đối thủ của Giang Hạo Thần trên tòa, cho dù thân chủ của bọn họ có che giấu rất nhiều hành vi phạm tội rất sâu, đều bị Giang Hạo Thần moi ra.
Cho nên, chút trò vặt vãnh này của Hạ Yên Nhu mà có thể giấu giếm được Giang Hạo Thần sao?
Nếu như quan hệ tốt, Giang Hạo Thần có thể làm bộ không p·h·át hiện, phối hợp với Hạ Yên Nhu diễn kịch.
Nhưng bây giờ quan hệ của cả hai không tốt.
Giang Hạo Thần chứng kiến Hạ Yên Nhu diễn kịch, khẳng định lập tức rời đi.
Còn có thể qua đây mới là lạ.
Hạ Yên Nhu vừa nói như vậy, Trương Thụy Bác và Tôn Mỹ Nguyệt đều cảm thấy có lý.
"Nói như vậy cũng đúng, xem ra chủ ý này của ta không tốt lắm."
Tôn Mỹ Nguyệt lập tức thừa nhận chủ ý của mình không ổn.
Không nghĩ ra biện pháp, Trương Thụy Bác liền vô cùng tức giận và buồn bực: "Chẳng lẽ không còn biện pháp nào khác sao?"
Lúc Trương Thụy Bác cảm thấy bó tay hết cách, buồn bực, thì Hạ Yên Nhu đột nhiên lên tiếng: "Thật ra cũng không phải là không có biện pháp khác."
"Biện pháp gì?"
Trương Thụy Bác và Tôn Mỹ Nguyệt đều nhìn về phía Hạ Yên Nhu.
"Biện pháp rất đơn giản, chính là màn kịch mà Trương Thụy Bác vừa nói, bất quá người diễn vai kia không thể là ta, mà phải là Mỹ Nguyệt."
"Ta?"
Tôn Mỹ Nguyệt th·e·o bản năng chỉ tay vào mình, vô cùng kinh ngạc với lời nói của Hạ Yên Nhu.
"Không sai, chính là ngươi."
"Bởi vì nói thật, năm đó ta và Hạo Thần chia tay, ồn ào khó coi như vậy, ngươi còn từng khuyên Hạo Thần, bảo Hạo Thần đừng tìm ta nữa."
"Cho nên cá nhân ta cảm thấy quan hệ giữa ngươi và Hạo Thần, cũng có thể làm bạn bè bình thường."
"Ngươi nếu như giả vờ đi qua gặp người quen, sau đó nói ngươi và bạn bè cùng nhau ăn cơm, bạn bè là fan của hắn, không chừng có thể khiến hắn qua đây một chuyến."
Nghe được Hạ Yên Nhu nói như vậy, Trương Thụy Bác lập tức tán thành.
"Tôn Mỹ Nguyệt, ta cảm thấy lời của Hạ Yên Nhu có lý, ngươi có thể thử xem."
"Ta đi thử xem, e là không ổn đâu?"
Tôn Mỹ Nguyệt theo bản năng cự tuyệt.
Dù sao đây cũng là đi l·ừ·a gạt Giang Hạo Thần.
Hiện tại Giang Hạo Thần đã thành đạt như vậy, nếu như Giang Hạo Thần biết mình l·ừ·a hắn, nói không chừng sẽ rất không vui.
Đương nhiên, Tôn Mỹ Nguyệt cho rằng, với cách cục của Giang Hạo Thần, chắc chắn sẽ không giống như Trương Thụy Bác, trả đũa lên c·ô·ng ty của chồng mình.
Thế nhưng kể từ đó, giao tình giữa Tôn Mỹ Nguyệt và Giang Hạo Thần sẽ tan vỡ hoàn toàn.
Nếu bây giờ quan hệ với Giang Hạo Thần đừng làm ầm ĩ đến mức độ tan vỡ, Tôn Mỹ Nguyệt còn nghĩ giao tình với Giang Hạo Thần, không chừng về sau vào thời khắc mấu chốt, có thể dùng đến để cứu m·ạ·n·g, bây giờ đem nhân tình này dùng vào, không đáng.
Càng chưa nói đến việc ban đầu Tôn Mỹ Nguyệt nhận thù lao của Trương Thụy Bác, chuyện cần hoàn thành chính là giúp Trương Thụy Bác và Hạ Yên Nhu liên lạc.
Hiện tại chuyện này Tôn Mỹ Nguyệt đã làm xong.
Những chuyện làm thêm sau này, đều không liên quan đến Tôn Mỹ Nguyệt.
Tôn Mỹ Nguyệt hôm nay tới đây chỉ là muốn ké bữa cơm, t·i·ệ·n thể tận mắt chứng kiến tình hình.
Bây giờ sao còn có thể kéo bản thân mình vào?
Trương Thụy Bác biết Tôn Mỹ Nguyệt khẳng định là sẽ không dễ dàng đáp ứng, bởi vì Trương Thụy Bác biết Tôn Mỹ Nguyệt hôm nay chỉ qua đây hóng hớt.
Hiện tại tạm thời đẩy Tôn Mỹ Nguyệt lên, Trương Thụy Bác biết Tôn Mỹ Nguyệt nhất định là muốn tiền trà nước. Đáng tiếc Trương Thụy Bác đã thanh toán nhiều tiền như vậy, không thể lại cho Tôn Mỹ Nguyệt tiền trà nước nữa.
Hơn nữa, việc này có liên quan đến việc Hạ Yên Nhu, bạn tốt của Tôn Mỹ Nguyệt có thể lấy được 15 triệu còn lại hay không. Với tư cách là bạn tốt, Tôn Mỹ Nguyệt giúp đỡ miễn phí không phải là chuyện đương nhiên sao?
Trương Thụy Bác lập tức nói: "Tôn Mỹ Nguyệt, ta cảm thấy ngươi đi vẫn là rất t·h·í·c·h hợp."
"Giống như Hạ Yên Nhu vừa nói, ta và nàng bất luận là ai đi, đều có thể bị Giang Hạo Thần cự tuyệt."
"Ngươi lúc trước đã nể mặt Giang Hạo Thần, hắn khẳng định không nỡ làm mất mặt ngươi."
Tôn Mỹ Nguyệt lần nữa phản bác: "Trương Thụy Bác, không phải nói như vậy."
"Ta và Hạo Thần quen biết, cũng là bởi vì Yên Nhu, hiện tại Yên Nhu và Hạo Thần quan hệ đã như vậy, ta khẳng định rất m·ấ·t mặt."
Đáng tiếc lúc này Hạ Yên Nhu là phi thường muốn lấy được 15 triệu còn lại, cho nên Hạ Yên Nhu cảm thấy Tôn Mỹ Nguyệt giúp mình một chút thì có làm sao?
Hiện tại Tôn Mỹ Nguyệt là đã có chồng con, gia đình hạnh phúc mỹ mãn.
Còn Hạ Yên Nhu thì sao?
Bao nhiêu năm như vậy, vẫn còn là c·ẩ·u đ·ộ·c thân, ở Ma Đô cũng là thuê phòng ở, thậm chí ngay cả xe cũng không có.
Hiện tại có cơ hội mua nhà, Tôn Mỹ Nguyệt không biết x·ấ·u hổ mà không giúp mình sao?
Cho nên Hạ Yên Nhu cũng mở miệng khuyên nhủ Tôn Mỹ Nguyệt: "Mỹ Nguyệt, hiện tại tình huống này, cũng chỉ có ngươi có thể giúp chúng ta."
"Vốn dĩ nếu như không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, Hạo Thần trực tiếp tới phòng riêng của chúng ta, chúng ta chắc chắn sẽ không làm phiền ngươi."
"Nhưng bây giờ đã p·h·át sinh chuyện ngoài ý muốn, mà ngươi lại vừa vặn có ở đây, đối với ngươi mà nói đây cũng là một chuyện nhấc tay là xong, cho nên ngươi chịu khó tốn chút công sức đi."
"Hơn nữa, Hạo Thần và ngươi không có thâm cừu đại hận gì, ngươi qua, mặc dù là giả vờ vô tình gặp được, hắn khẳng định cũng sẽ không làm bẽ mặt ngươi trước những người khác."
"Không thành c·ô·ng cũng sẽ không quá m·ấ·t mặt."
Trương Thụy Bác thấy Hạ Yên Nhu lên tiếng, cũng biết Hạ Yên Nhu luyến tiếc 15 triệu còn lại, như vậy thì không cần Trương Thụy Bác phải cho Tôn Mỹ Nguyệt thêm tiền, để Tôn Mỹ Nguyệt giúp đỡ.
Trương Thụy Bác lập tức hùa theo lời nói của Hạ Yên Nhu.
"Tôn Mỹ Nguyệt, Hạ Yên Nhu nói không sai, hiện tại chỉ có ngươi có thể hỗ trợ."
"Ta biết ngươi là người tốt, ngươi cho dù là không muốn giúp ta, chẳng lẽ ngươi còn không nguyện ý giúp Hạ Yên Nhu sao?"
Lời này của Trương Thụy Bác có chút s·át n·hân tru tâm.
Nếu như Tôn Mỹ Nguyệt chính là không muốn giúp Hạ Yên Nhu, như vậy cái gọi là giao tình tốt, tình bạn bè sắt son của hai người đều chỉ là chị em bằng nhựa mà thôi.
Nếu như là như vậy, vậy thì sau bữa cơm ngày hôm nay, quan hệ của Hạ Yên Nhu và Tôn Mỹ Nguyệt sau này khẳng định sẽ trở nên xã giao.
Giả sử về sau Hạ Yên Nhu và Giang Hạo Thần nối lại quan hệ, nếu như Hạ Yên Nhu và Tôn Mỹ Nguyệt quan hệ không tốt, như vậy Tôn Mỹ Nguyệt sẽ không thể dựa vào chút giao tình với Giang Hạo Thần lúc đó, sau này muốn nhờ Giang Hạo Thần giúp đỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận