Ly Hôn Luật Sư Kiêm Chức Làm Mai Mối, Toàn Võng Giết Điên Rồi

Chương 324: tuyển trạch cùng Giang Hạo Thần nhận lầm.

**Chương 324: Lựa chọn và việc Giang Hạo Thần nhận lầm.**
Trương Thụy Bác gật đầu, sau đó hơi thả lỏng một chút, nhận điện thoại của Trịnh Hoành Vĩ.
"Ba, trễ như thế mà ba còn chưa nghỉ ngơi sao?"
"Vẫn còn ở luật sư vội vàng xử lý công việc, hiện tại chuẩn bị tan ca ngay đây, bây giờ con có bận không?"
Trương Thụy Bác nào dám nói bận, lập tức trả lời: "Con không bận, ba, ba có chuyện gì không?"
"Vừa hay lúc này bụng đói, nên muốn đi ăn bữa khuya, con đến quán đồ nướng ngoài cửa tiểu khu chờ ba, đợi một chút ba lái xe đến tìm con, hai cha con ta uống một chén."
"Đương nhiên không thành vấn đề, con sẽ đi ra ngay quán đồ nướng cửa tiểu khu."
Trương Thụy Bác lập tức đáp ứng.
Trương Thụy Bác biết Trịnh Hoành Vĩ đã trễ thế này, đột nhiên hẹn mình ăn đồ nướng, nhất định là có chuyện rất trọng yếu cần nói. Lúc Trương Thụy Bác cùng Trịnh Hoành Vĩ gọi điện thoại đã mở loa ngoài, cho nên Trịnh Lệ Tình nghe được rõ ràng lời nói của Trịnh Hoành Vĩ.
"Thụy Bác, có phải dạo gần đây trong công việc con làm không được tốt? Nếu không ba làm sao lại vào lúc này gọi con đi ăn đồ nướng chứ?"
Phản ứng đầu tiên của Trịnh Lệ Tình chính là Trịnh Hoành Vĩ nhất định muốn phê bình Trương Thụy Bác, bằng không sẽ không đơn độc gọi Trương Thụy Bác đi.
"Không có nha, gần đây con giám sát những đơn vị thi công xây dựng công viên, con làm việc rất nghiêm túc cẩn thận."
Cho nên Trương Thụy Bác cảm thấy hiện tại mình có thể làm, chính là tạo ra một ít khó khăn cho Giang Hạo Thần.
Trương Thụy Bác không phải không biết công viên là biện pháp duy nhất, cũng là cuối cùng có thể khiến Giang Hạo Thần không muốn sống được tiêu dao như vậy.
Hiện nay muốn làm cho Giang Hạo Thần sa sút giống như trước, khẳng định là điều không thể.
Hiện nay cái công viên này là biện pháp duy nhất có thể mang đến trắc trở cho Giang Hạo Thần, cho nên Trương Thụy Bác làm sao lại không nghiêm túc chứ?
"Hay là con cùng đi với anh nhé."
Trịnh Lệ Tình vẫn vô cùng hiểu rõ tình cảnh hiện nay của Trương Thụy Bác ở trong cái nhà này.
Với tư cách là người vợ, Trịnh Lệ Tình cảm thấy nếu như mình không đứng về phía Trương Thụy Bác, Trương Thụy Bác ở trong cái nhà này sẽ không sống n·ổi nữa.
Huống chi, khi Trịnh Lệ Tình đã lựa chọn giúp Trương Thụy Bác trả thù Giang Hạo Thần, như vậy Trịnh Lệ Tình cảm thấy mình cũng nên gánh chịu một phần trách nhiệm, không thể để cho Trương Thụy Bác một mình đối mặt với áp lực từ ba mẹ mình.
Nghe được Trịnh Lệ Tình nói như vậy, trong lòng Trương Thụy Bác vẫn vô cùng cảm động, biết mình không có số khổ như vậy, nhân sinh đôi khi vẫn đủ may mắn, khi có một người vợ vô cùng yêu thương mình.
Lúc này, Trương Thụy Bác hối hận vô cùng.
Nếu không phải bởi vì thời đại học tranh giành tình nhân, trong lòng ghi hận Giang Hạo Thần, sự tình sẽ không phát triển đến mức này.
Nếu như Giang Hạo Thần không có bởi vì mình mà bị phong sát, Giang Hạo Thần có lẽ sẽ tiếp tục làm việc trong một văn phòng luật có quy mô, mà không phải tự mình mở văn phòng luật sư.
Như vậy Giang Hạo Thần nhiều nhất cũng chỉ là một luật sư cấp cao cộng tác trong một văn phòng luật có quy mô mà thôi.
Trái lại bản thân mình sau này, nhất định là sẽ kế thừa Hồng Quyển sở, không có gì bất ngờ xảy ra thì chắc chắn có thể sống tốt hơn so với Giang Hạo Thần.
Cho nên Trương Thụy Bác hối hận.
Đáng tiếc trên đời không có thuốc hối hận.
"Thôi, ba gọi mình anh đi tới quầy đồ nướng, nếu anh đưa em theo, có thể ba sẽ không vui."
"Không sao, em vẫn nên cùng đi với anh, anh là c·ô·ng, em với anh cùng đi ra ngoài ăn bữa khuya thì có làm sao?"
Trịnh Lệ Tình vẫn tương đối lo lắng Trịnh Hoành Vĩ sẽ làm khó Trương Thụy Bác, không thể yên lòng.
"Vậy được rồi."
Trương Thụy Bác liền đồng ý, kỳ thực trong lòng cũng lo lắng Trịnh Hoành Vĩ đối với mình quá hà khắc.
Cho nên khi có Trịnh Lệ Tình ở đó, ít nhiều gì cũng sẽ tốt hơn một chút.
Ngay sau đó, Trương Thụy Bác cùng Trịnh Lệ Tình thu dọn một chút, rồi rời khỏi nhà, đi tới quán đồ nướng bên ngoài tiểu khu.
Vì là một tiểu khu hạng sang, quán đồ nướng phía ngoài tự nhiên cũng phù hợp với tiêu chuẩn của người có tiền.
Sau khi đi tới quán đồ nướng, Trương Thụy Bác cùng Trịnh Lệ Tình liền chọn một phòng riêng.
Trịnh Lệ Tình là con gái của Trịnh Hoành Vĩ, ít nhiều vẫn biết Trịnh Hoành Vĩ thích ăn cái gì, cho nên liền gọi trước một ít cánh gà nướng, gà nướng...
Khoảng 20 phút sau, Trịnh Hoành Vĩ lái xe đến quán đồ nướng.
Bất quá lúc này Trịnh Hoành Vĩ không thể nào bảo Trịnh Lệ Tình rời đi.
Chứng kiến Trương Thụy Bác đưa cả Trịnh Lệ Tình tới, trong lòng Trịnh Hoành Vĩ có chút mất hứng.
Nếu như lúc này bảo Trịnh Lệ Tình rời đi, như vậy Trịnh Lệ Tình nhất định sẽ nghĩ rằng mình muốn làm khó Trương Thụy Bác, cho nên Trịnh Lệ Tình đã đến thì cứ đến. Sau khi ngồi xuống, Trịnh Hoành Vĩ mỉm cười: "Lệ Tình, con còn chưa ngủ sao?"
"Con còn chưa ngủ, nghe ba nói muốn gọi Thụy Bác cùng đi ra ngoài ăn đồ nướng, con liền theo ra ngoài tham gia náo nhiệt. Ba, không ảnh hưởng hai người nói chuyện chứ ạ."
Đối với vấn đề mang tính dò xét này của Trịnh Lệ Tình, Trịnh Hoành Vĩ cười cười: "Kỳ thực không có đại sự gì, chỉ là đã lâu không ăn đồ nướng."
Nhất định là phải nói chuyện.
Hiện tại Trịnh Hoành Vĩ muốn nói với Trương Thụy Bác chuyện này, nói trong văn phòng luật sư nhất định không thích hợp, cho nên vẫn là ở trong trường hợp không nghi thức như thế này nói chuyện sẽ thích hợp hơn, cho dù Trịnh Lệ Tình có ở đây, Trịnh Hoành Vĩ vẫn phải nói, đồng thời Trịnh Hoành Vĩ tin tưởng Trịnh Lệ Tình là người có thể hiểu được.
Trương Thụy Bác nghe được ý tứ của Trịnh Hoành Vĩ, không có đại sự gì muốn nói, vậy nói rõ vẫn có một ít chuyện nhỏ cần nói. Đơn giản hàn huyên hai phút, nhân viên phục vụ liền mang đồ nướng mà Trịnh Lệ Tình đã gọi đến.
Nếu như là chuyện nhỏ, Trương Thụy Bác đã yên tâm.
Trương Thụy Bác không có chủ động mở miệng hỏi, mà là cầm lấy nước dừa trên bàn rót cho Trịnh Hoành Vĩ một chén.
"Ba, Lệ Tình gọi một ít món ba thích ăn, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện phiếm."
"Được."
Trịnh Hoành Vĩ gật đầu, sau đó liền cầm lên một xiên cánh gà nướng.
Trong lúc đang ăn, Trịnh Hoành Vĩ liền chủ động nói lên đề tài: "Thụy Bác, hiện nay tiến độ công viên của chúng ta tiến triển như thế nào? Có thể dựa theo tốc độ thi công mà chúng ta đã dự tính trước kia không?"
"Không có vấn đề, bọn họ theo chúng ta đều vô cùng phối hợp, cho nên dựa theo tiến độ thi công hoàn thành kỳ hạn công trình của chúng ta là không có vấn đề gì."
"Hơn nữa để đảm bảo đến khi thời tiết oi bức hơn hoặc là thời tiết lạnh, không ảnh hưởng đến tiến độ thi công, những đơn vị thi công này đang khẩn cấp tạm thời tuyển công nhân thi công công viên."
"Như vậy thì tốt, con phải tiếp tục giám sát. Chuyện công viên này liên quan đến trọng yếu, con biết không?"
"Bọn họ cho lời hứa của con chính là đảm bảo chất lượng, trong tình huống đó, thời hạn công trình chỉ có thể nhanh hơn so với dự trù ban đầu, mà sẽ không chậm hơn so với dự trù ban đầu."
"Con biết."
Chuyện này...
Trương Thụy Bác gật đầu, chứng kiến Trịnh Hoành Vĩ hài lòng, trong lòng liền yên tâm, đoán chừng Trịnh Hoành Vĩ hôm nay tìm mình tới đây, chắc là muốn hỏi thăm một chút về công viên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận