Ly Hôn Luật Sư Kiêm Chức Làm Mai Mối, Toàn Võng Giết Điên Rồi

Chương 332: Hạ Yên Nhu khẩu vị quá lớn.

**Chương 332: Khẩu vị của Hạ Yên Nhu quá lớn.**
"Yên Nhu hoàn toàn chính xác nói như vậy, hắn nói nếu như ngươi không đồng ý, vậy cũng không cần bàn lại nữa."
"Vậy ngươi không nói với nàng ta chuyện nàng ta và Giang Hạo Thần lúc chia tay, có người đàn ông khác đang theo đuổi nàng ta, cho nên nàng ta mới chia tay sao? Nàng ta mến mộ hư vinh, không có tư cách đưa ra nhiều điều kiện như vậy."
Tôn Mỹ Nguyệt lập tức phản bác: "Trương Thụy Bác, ngươi cảm thấy lời này ta có thể nói sao?"
"Nếu như ta nói lời này, đồng thời nói cho Yên Nhu ngươi năm đó đang điều tra nàng ta, Yên Nhu thẹn quá hóa giận, lại nâng giá thì làm sao bây giờ? Ngươi thực sự còn chịu được sao?"
Những lời này của Tôn Mỹ Nguyệt trực tiếp chặn họng Trương Thụy Bác.
Bởi vì thật đúng là không phải là không có khả năng đó.
Dù sao chuyện này, Tôn Mỹ Nguyệt - người khuê mật tốt này, còn không có được nghe từ trong miệng Hạ Yên Nhu, sở dĩ đối với Hạ Yên Nhu mà nói, chính là bí mật không thể nói. Hiện tại Trương Thụy Bác đem bí mật giấu trong lòng này của Hạ Yên Nhu công bố ra, tuyệt đối sẽ làm Hạ Yên Nhu tức giận.
Sở dĩ Hạ Yên Nhu thật có khả năng biết, lại giở công phu "sư tử ngoạm", lần nữa nâng giá.
Lúc này, Trương Thụy Bác chỉ có thể đổi một cách thuyết phục khác: "Mỹ Nguyệt, ngươi chuyển lời cho Hạ Yên Nhu, 2000 vạn là không thể nào."
"Tối đa thế này, nàng ta chỉ cần đồng ý theo ta cùng đi gặp Giang Hạo Thần, liền cho nàng ta 3 triệu, nếu như thành công, lại cho nàng ta thêm 200 vạn, tổng cộng là 500 vạn."
"Trương Thụy Bác, ngươi như vậy là làm khó ta, Yên Nhu muốn 2000 vạn, ngươi lại chỉ cho 500 vạn, một phần tư mà thôi, ngươi cảm thấy nàng ta có thể đồng ý sao?"
"Nàng ta không đồng ý, ngươi liền nghĩ biện pháp thuyết phục nàng ta, không phải vậy ngươi cho rằng hai triệu dễ kiếm như vậy sao?"
"Ngươi đừng quên, nếu như ta và Hạ Yên Nhu đàm phán không thành, công ty của chồng ngươi cũng xong đời. Sở dĩ tăng thêm nỗ lực, ta tin tưởng ngươi nhất định có thể thành công thuyết phục Hạ Yên Nhu."
Sau khi nói xong, Trương Thụy Bác liền cúp điện thoại.
Điều này làm Tôn Mỹ Nguyệt vô cùng căm tức: "Đáng ghét, cư nhiên dùng đầu tư tới uy h·iếp chúng ta."
"Lão công, anh thấy không, Trương Thụy Bác loại người này hèn hạ vô sỉ như vậy."
Trần Lập Thông lập tức gật đầu: "Đích xác là có chút vô sỉ, bất quá Hạ Yên Nhu tham lam như thế thật là ta không nghĩ tới. Tham lam như vậy, đổi thành bất luận người nào cũng không thể đồng ý."
"Haiz, chỉ có thể gọi điện thoại lại cho Yên Nhu thử một lần."
Tôn Mỹ Nguyệt chỉ có thể lần nữa gọi điện thoại cho Hạ Yên Nhu.
Hạ Yên Nhu sau khi nghe máy, liền hỏi Tôn Mỹ Nguyệt: "Mỹ Nguyệt, Trương Thụy Bác nói thế nào?"
"Yên Nhu, Trương Thụy Bác nói yêu cầu này của ngươi thật là quá đáng, hắn không đáp ứng được."
"Bất quá hắn cũng có chút thỏa hiệp, nếu như ngươi đồng ý đi theo hắn cùng nhau gặp Giang Hạo Thần cầu xin tha thứ, hắn nguyện ý cho ngươi 3 triệu, nếu như thành công, hắn nguyện ý sẽ cho ngươi 200 vạn nữa, cũng chính là tổng cộng 500 vạn thù lao."
"Điều đó không có khả năng. Ngươi chuyển lời lại cho Trương Thụy Bác, không có 2000 vạn ta sẽ không thỏa hiệp."
"Hơn nữa ngươi nghĩ xem, Hạo Thần bây giờ đối với Đằng Đạt luật sư sự vụ sở, nhất định là tạo thành đả kích vô cùng nặng nề, Trương Thụy Bác mới có thể gọi điện thoại tới, tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, để cho ta đi theo hắn cùng đi xin lỗi Giang Hạo Thần."
"Nếu như Hạo Thần thật có thể xem trên mặt tình cảm trước đây, cho ta chút thể diện, tha thứ cho hắn mà nói, như vậy Đằng Đạt luật sư sự vụ sở có thể vãn hồi tổn thất đâu chỉ 2000 vạn, 2 tỷ còn chưa chắc đã hết."
Đứng ở góc độ của Hạ Yên Nhu suy nghĩ, Tôn Mỹ Nguyệt cảm thấy 2000 vạn kỳ thực không quá phận, Trương Thụy Bác lấy được hồi báo, phân tích ra, tuyệt đối vượt qua gấp mười lần.
"Sở dĩ 2000 vạn ta không cảm thấy có gì quá đáng, ngươi thấy đúng không?"
Hạ Yên Nhu, 500 vạn cộng thêm 200 vạn của Tôn Mỹ Nguyệt, tổng cộng 700 vạn, đã nghĩ thu được hồi báo vượt quá tưởng tượng, là thật là có chút không hợp lý.
Chỉ bất quá Tôn Mỹ Nguyệt lúc này thật là bị Trương Thụy Bác nắm thóp.
Tôn Mỹ Nguyệt cười khổ một tiếng: "Yên Nhu, lời là nói như vậy, nhưng Trương Thụy Bác bắt chẹt công ty của lão công ta để uy h·iếp chúng ta, nói nếu như không thể thuyết phục ngươi, hắn liền không cho lão công ta đầu tư, đồng thời còn muốn quấy nhiễu việc hợp tác giữa lão công và khách hàng."
"Mỹ Nguyệt, ngươi không cần để ý đến hắn, ngược lại hắn bất luận tìm ai tới nói giúp, cuối cùng cũng phải ta theo hắn cùng đi biện hộ cho Giang Hạo Thần."
"Chỉ cần ta không nhả ra, hắn uy h·iếp các ngươi cũng vô ích, bởi vì đối lập với luật sở của nhạc phụ hắn 537, công ty của các ngươi trong mắt hắn bé nhỏ không đáng kể, hắn không có khả năng vì nhỏ mà mất lớn."
"Năm đó hắn dựa vào việc mình và cha vợ có nhân mạch, chia rẽ ta và Hạo Thần, lần này nhất định phải làm cho hắn trả giá bằng m·á·u."
"Sở dĩ ngươi lần nữa trả lời điện thoại cho hắn, ngươi liền nói đây là lần cuối cùng trao đổi giữa chúng ta, nếu như hắn không đồng ý, liền vĩnh viễn không cần bàn tiếp chuyện này nữa."
"Ngược lại ta là một nhân vật nhỏ bé, ta phi thường không ngại chứng kiến dáng vẻ thê thảm của Trương Thụy Bác."
"Được, ta sẽ chuyển đạt lại cho Trương Thụy Bác."
Tôn Mỹ Nguyệt liền không cùng Hạ Yên Nhu nói nhiều nữa.
Bởi vì Trương Thụy Bác muốn Tôn Mỹ Nguyệt thông qua phương thức bán thảm để Hạ Yên Nhu thỏa hiệp, chứng minh đã thất bại.
Đồng thời trong lòng Hạ Yên Nhu còn có một cái cân, cân nhắc một chút Trương Thụy Bác có thể lấy được hồi báo như nào, sở dĩ Hạ Yên Nhu tuyệt đối không có khả năng thỏa hiệp.
Trương Thụy Bác không nghĩ tới lần này Tôn Mỹ Nguyệt gọi điện thoại tới nhanh như vậy.
Sau khi nhấc máy, Trương Thụy Bác liền mở miệng hỏi: "Hạ Yên Nhu đồng ý chưa?"
"Yên Nhu nói điều kiện vừa rồi, nếu như ngươi không đồng ý, thì không cần nói với nàng ta chuyện này nữa. Sau đó ngươi bất luận tìm ai tới nói giúp đều như nhau."
"Năm đó ngươi ỷ vào cha vợ chia rẽ nàng ta và Giang Hạo Thần, lần này ngươi phải trả một cái giá thật lớn, bằng không nàng ta phi thường không ngại nhìn thấy dáng vẻ thê thảm của ngươi sau này."
Nghe nói như thế, trong lòng Trương Thụy Bác liền giận dữ.
Nhưng điều này cũng làm cho Trương Thụy Bác biết, Hạ Yên Nhu hoàn toàn chính là nắm thóp hắn.
Dù sao hiện tại duy nhất có thể cởi bỏ khúc mắc với Giang Hạo Thần, chỉ có Hạ Yên Nhu - người bạn gái cũ này.
Nếu như Hạ Yên Nhu và Giang Hạo Thần thật lòng xin lỗi, khiến cho Giang Hạo Thần bỏ qua khúc mắc trước kia, mới có thể bỏ qua cho Trương Thụy Bác, buông tha Đằng Đạt luật sư sự vụ sở. Sở dĩ Hạ Yên Nhu biết mình có vốn liếng này, sẽ không dễ dàng chịu sự áp chế của Trương Thụy Bác.
"Chuyện này ta phải suy tính một chút."
"Được."
Tôn Mỹ Nguyệt cúp điện thoại, chờ đợi Trương Thụy Bác thỏa hiệp.
Sau khi cúp điện thoại, Tôn Mỹ Nguyệt nhịn không được nói một câu với Trần Lập Thông, giọng nói hả giận: "Cái tên đê tiện này cuối cùng là có ngày này."
"Bất quá bởi vậy, Hạ Yên Nhu thật là kiếm phát."
Trần Lập Thông không ngừng hâm mộ.
Bọn họ chỉ có thể thu được 200 vạn thù lao, mà Hạ Yên Nhu có thể thu được 2000 vạn thù lao, thoáng cái vượt qua bọn họ.
Mặc dù là trước đây làm ăn khá giả, Trần Lập Thông có kiếm được tiền, cho đến bây giờ đều không có kiếm được 2000 vạn.
Hạ Yên Nhiên ung dung liền kiếm được.
"Không có biện pháp, ai bảo Yên Nhu có một người bạn trai cũ như vậy."
Trong giọng nói Tôn Mỹ Nguyệt mang theo một chút hâm mộ.
Như vậy cũng tốt, vừa sợ khuê mật chịu khổ, lại sợ khuê mật sống tốt.
Hiện tại Hạ Yên Nhu là thoáng cái liền sống tốt hơn chính mình, Tôn Mỹ Nguyệt không ước ao là không có khả năng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận