Ly Hôn Luật Sư Kiêm Chức Làm Mai Mối, Toàn Võng Giết Điên Rồi

Chương 157: Phú quý không có, lại bị Giang Hạo Thần phiên bàn

**Chương 157: Phú quý không có, lại bị Giang Hạo Thần lật ngược thế cờ**
Chu Tư Nhu lúc này cũng có chút mất bình tĩnh.
Lời nói của Giang Hạo Thần làm cho Chu Tư Nhu trong lòng hoảng hốt.
Nhưng lúc này, Chu Tư Nhu tự nhiên chỉ có thể phủ nhận.
Nếu không, bao nhiêu lời Mạnh Trí Khang vừa giúp nàng nói, liền uổng phí hết.
Chu Tư Nhu kiên trì làm bộ không biết: "Luật sư Giang, ta không biết vì sao anh nói như vậy."
Giang Hạo Thần cười nhạt: "Cô Chu, phủ nhận không có ích lợi gì."
"Vừa rồi cô đã nói, cô vay tiền bạn trai cũ của mình là Chương tiên sinh, là vì khiến hắn nghe lời cô, ở một mức độ nhất định có ý tứ trả thù."
"Cho nên, cô không phải là một người phụ nữ dễ dàng chịu thiệt. Tâm lý trả thù của cô vẫn là vô cùng mạnh."
"Khi cô biết được Vinh tiên sinh cùng bạn gái cũ của mình là Đinh nữ sĩ có lén lút qua lại, đồng thời còn có một đứa con riêng, phản ứng đầu tiên của cô chính là trả thù."
Lúc nói chuyện, Giang Hạo Thần nhìn về phía Lâm Mạn Hi bên cạnh.
Lâm Mạn Hi lập tức từ trong túi xách lấy ra một ít đồ vật hình tròn màu đen.
"Cô Chu, những thứ đồ này cô hẳn là nhận ra chứ?"
"Cái này..."
Biểu tình của Chu Tư Nhu trở nên vô cùng khó coi.
"Đó là cái gì?"
Mạnh Trí Khang nhìn chằm chằm Giang Hạo Thần trong tay một ít đồ vật hình tròn màu đen đựng trong túi trong suốt, trong khoảng thời gian ngắn không nhận ra được.
Chánh án cùng thẩm phán kiến thức rộng rãi, ngược lại nhận ra, bởi vì... hình như đây là máy nghe lén.
Cái này đích xác chính là máy nghe lén.
Giang Hạo Thần thấy Chu Tư Nhu không nói lời nào, liền mở miệng nói ra: "Cô Chu, đây chính là thứ cô lén cài đặt trong thư phòng, phòng làm việc ở công ty, còn có phòng họp của Vinh tiên sinh, đúng không?"
"Cái gì? Đây là máy nghe lén."
Mạnh Trí Khang trong nháy mắt liền bối rối.
Nếu như đây thật sự là máy nghe lén Chu Tư Nhu cài đặt cho Vinh Quần Thiên, thì đã là phạm pháp, kẻ khả nghi xâm phạm riêng tư.
Chuyện phạm pháp nếu như đều làm được, vậy nhất định là thuộc về sai lầm nghiêm trọng.
"Tiểu tử này bắt đầu phản kích rồi sao?"
Mạnh Trí Khang không khỏi thầm nghĩ, biết Giang Hạo Thần sẽ không giống như vừa rồi ngồi im không nói.
Chu Tư Nhu há miệng, đột nhiên không biết nên phủ nhận chuyện này như thế nào.
Bởi vì khi lắp máy nghe lén, Chu Tư Nhu đều mượn cớ thay bàn mới cho thư phòng của Vinh Quần Thiên, hoặc là thay bàn làm việc lớn hơn, khí thế hơn cho phòng họp, phòng làm việc.
Máy nghe lén được khảm ở bên trong.
Theo lý mà nói, không có khả năng bị tìm được.
Khi Chu Tư Nhu có biểu tình khó coi, Giang Hạo Thần tiếp tục nói: "Cô Chu, đối với chuyện máy nghe lén, cô có giải thích gì không?"
"Nếu cô không có lời giải thích, ta phải nói tiếp một cái ta điều tra tình huống."
"Giải thích một chút đi, nhanh chóng giải thích một chút."
Mạnh Trí Khang trong lòng kêu là sốt ruột, hy vọng Chu Tư Nhu cho một cái giải thích tốt một chút.
Dù cho không hợp lý lắm, cũng ngàn vạn lần không nên cứ như vậy thừa nhận.
Chính mình vất vả lắm mới có được tám ngày phú quý, sao có thể ở thời khắc mấu chốt như xe bị tuột xích chứ?
Mạnh Trí Khang nhớ đến mà nóng ruột như kiến bò trên chảo nóng.
Đáng tiếc, ông trời không chiều lòng người, nguyện vọng của Mạnh Trí Khang tan thành mây khói, Chu Tư Nhu trầm mặc không nói.
Bởi vì cái bàn phát hiện máy nghe lén là do Chu Tư Nhu mua.
Chu Tư Nhu cũng không thể đổ cho người bán chứ?
Người bán nhất định sẽ không thừa nhận.
Hơn nữa, người bán không duyên không cớ, nghe lén Vinh Quần Thiên làm cái gì?
Thấy Chu Tư Nhu không nói lời nào, Giang Hạo Thần tiếp tục nói: "Chánh án, thẩm phán, cô Chu sau khi nhận được email Đinh nữ sĩ gửi, căn bản không có như luật sư Mạnh nói, vì yêu đương sự bên ta, mà lựa chọn nhẫn nhịn."
"Cô Chu lựa chọn trả thù, muốn thông qua nghe lén để thu hoạch tin tức bất lợi cho đương sự bên ta."
"Nghe lén đương sự bên ta, xâm phạm quyền riêng tư của hắn, thời gian dài làm hoạt động trái pháp luật, tự nhiên sẽ cảm thấy có áp lực."
Lúc này, Mạnh Trí Khang kiên trì phản bác: "Chánh án, thẩm phán, ta phản đối loại thuyết pháp này của luật sư Giang."
"Bệnh trầm cảm sinh ra nguyên nhân là đa dạng, luật sư Giang phủ nhận Vinh tiên sinh mang tới tổn thương tâm lý cho đương sự của ta, ta cảm thấy đây là không hợp lý."
"Phản đối hữu hiệu. Luật sư bị cáo, mời anh đưa ra chứng cứ có sức thuyết phục hơn, rồi hãy bàn luận chứng minh quan điểm của anh."
"Đương nhiên có thể."
Nghe được Giang Hạo Thần nói đương nhiên có thể, Mạnh Trí Khang cảm giác trời sắp sụp.
Nếu lá bài cuối cùng không có hiệu lực, Mạnh Trí Khang cũng không có biện pháp.
Có lẽ còn có hành vi di dời tài sản của Vinh Quần Thiên, là một sai lầm rất lớn.
Thế nhưng hành vi nghe trộm lại vô cùng nghiêm trọng.
Cho nên, rất có thể cuối cùng còn không được chia tài sản theo tỷ lệ năm mươi - năm mươi.
Có khả năng Vinh Quần Thiên bên này biết phân đến sáu phần tài sản, Chu Tư Nhu bên này phân đến bốn phần tài sản.
Nếu quả như thật cuối cùng phân chia tài sản như vậy, vậy thì trận này xem như Mạnh Trí Khang thua.
Dù sao, Giang Hạo Thần bên này là bên sai lầm.
Để cho bên sai lầm chia được nhiều tài sản hơn, chính mình lại xong đời.
Chỉ có điều, sự tình không có đơn giản như Mạnh Trí Khang tưởng tượng.
Nếu như cuối cùng Giang Hạo Thần ra tòa, chỉ là giúp Vinh Quần Thiên thu được một chút lợi ích nhỏ như vậy, Giang Hạo Thần - luật sư ly hôn đệ nhất toàn quốc này - sẽ phải hổ thẹn.
Giang Hạo Thần lần nữa nhìn về phía Chu Tư Nhu: "Cô Chu, cô cài đặt máy nghe lén ở thư phòng, phòng họp, còn có phòng làm việc ở công ty của đương sự bên ta, có thể nói một chút về mục đích cô lắp máy nghe lén không?"
Chu Tư Nhu hơi do dự một chút, mới mở miệng trả lời: "Ta chỉ là vì sau khi nhìn thấy Đinh Vân Đồng gửi email cho ta, biết Vinh Quần Thiên phản bội ta, nghĩ đến việc lắp máy nghe lén, nghe ngóng một ít sai lầm của hắn trong hôn nhân mà thôi."
"Vì sau này khi ly dị, ta có thêm chứng cứ."
"Nói như vậy là được rồi."
Mạnh Trí Khang ở trong lòng cho Chu Tư Nhu một like.
Nếu như nói quá nghiêm trọng, như vậy đối với phán quyết hôm nay, ảnh hưởng thật sự rất lớn.
Nghe được Chu Tư Nhu nói như vậy sau đó, Giang Hạo Thần tiếp tục hỏi "Cô Chu, thời gian cô nghe trộm là bốn năm."
"Nếu như chỉ là vì thông qua phương thức nghe trộm, tìm được một ít vấn đề của đương sự bên ta, có cần nghe trộm lâu như vậy không?"
"Hay là nói, cô gần đây mấy tháng này mới quyết định ly hôn, là bởi vì gần đây mấy tháng này nghe trộm được đương sự bên ta có sai lầm gì lớn không?"
"Nếu quả như thật có nghe trộm được đương sự bên ta có sai lầm lớn, vì sao luật sư Mạnh vừa rồi không có chỉ ra?"
Khi Giang Hạo Thần nói như vậy, Mạnh Trí Khang biết Giang Hạo Thần quả nhiên rất sắc bén.
Khi Mạnh Trí Khang làm người đại diện cho Chu Tư Nhu trong vụ kiện này, Chu Tư Nhu chưa từng nói qua mình có chuyện nghe trộm.
Đừng nhắc tới Chu Tư Nhu cùng Mạnh Trí Khang nói Vinh Quần Thiên có sai lầm gì lớn, giảm bớt độ khó xử lý vụ án của Mạnh Trí Khang.
Vừa rồi Mạnh Trí Khang giúp Chu Tư Nhu biện hộ, chủ yếu chính là Vinh Quần Thiên có quan hệ mờ ám trong hôn nhân, cùng với việc di dời tài sản.
Quan hệ mờ ám trong hôn nhân bởi vì có những email này, cho nên đã là ván đã đóng thuyền, căn bản không cần nghe trộm.
Mà di dời tài sản, là Mạnh Trí Khang tự mình tốn công điều tra ra.
Chu Tư Nhu không có cung cấp tin tức hữu dụng gì.
Cho nên, nghe trộm thời gian hơn bốn năm, chẳng lẽ một chút tin tức hữu dụng cũng không có sao?
"Gay rồi, sự tình quả nhiên không có đơn giản như vậy, việc nghe trộm này e là có mục đích khác."
Mạnh Trí Khang không khỏi thở dài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận