Ly Hôn Luật Sư Kiêm Chức Làm Mai Mối, Toàn Võng Giết Điên Rồi

Chương 10: Đến từ vòng đỏ chỗ phẫn nộ

**Chương 10: Đến Từ Sự Phẫn Nộ Của Vòng Đỏ**
Trần Diệu Kiệt khi đến Giang Hạo Thần luật sở, Trương An Nghệ và Chu Nhược Dao vẫn còn đang tiếp điện thoại của khách, còn Giang Hạo Thần thì đã bắt đầu luống cuống tay chân.
Số lượng khách hàng rõ ràng đã vượt quá phạm vi xử lý của Giang Hạo Thần.
Nhưng không tiếp thì sao được, há có thể nhìn miếng thịt béo sắp đến tay lại để nó bay mất.
Tiểu luật sở hiếm khi có được cơ hội, Giang Hạo Thần không thể nào bỏ qua.
Chỉ là không đủ nhân lực, Giang Hạo Thần rất đau đầu.
Sau khi Trần Diệu Kiệt bước vào, cười chào hỏi: "Giang luật sư, giờ này tôi qua đây không quấy rầy công việc của anh chứ?"
Chứng kiến Trần Diệu Kiệt tới, Giang Hạo Thần liền lộ ra nụ cười: "Trần tiên sinh, đương nhiên là không quấy rầy."
"Hẹn mười giờ, anh bây giờ chín giờ rưỡi đã tới, đến hơi sớm a."
"Đến sớm một chút là phải."
"Trần tiên sinh, mời anh vào phòng họp, tôi còn rất nhiều việc phải xử lý, xin thứ lỗi vì tôi chiêu đãi bất chu."
"Không sao, không sao, anh cứ làm việc của mình, tôi tự mình ở trong này chờ là được."
Nói rồi, Trần Diệu Kiệt đưa một thùng nho trong tay cho Giang Hạo Thần.
"Giang luật sư, đây là bạn tặng tôi nho mẫu đơn, mang đến cho anh nếm thử, anh đừng ghét bỏ."
"Trần tiên sinh, anh quá khách khí rồi."
"Làm phiền anh, tôi mới cảm thấy áy náy, anh ngàn vạn lần **đừng cự tuyệt**."
Trần Diệu Kiệt đặt thùng nho lên bàn, rồi đi vào phòng họp.
Giang Hạo Thần cười cười, bảo Chu Nhược Dao mang một bình cà phê vào, rồi tiếp tục xử lý những vụ án ly hôn vốn có trong tay.
Triệu Vũ Văn không phải là người hay trễ hẹn, chín giờ năm mươi phút, cô đã tới Giang Hạo Thần luật sở.
"Giang luật sư."
Triệu Vũ Văn mỉm cười chào hỏi.
"Triệu nữ sĩ, cô cũng đến thật sớm."
"Trần tiên sinh chín giờ rưỡi đã đến rồi, cô trực tiếp vào phòng họp là được."
"Vâng."
Triệu Vũ Văn cười gật đầu, thật ra thì vẫn có chút không quen.
"Giang luật sư, đây là bạn tôi tặng cho một thùng đào vàng, biếu anh một ít nếm thử."
"Triệu nữ sĩ, cô cũng quá khách khí rồi, chỉ là một cái nhấc tay mà thôi."
"Giang luật sư, đều là bạn bè, anh đừng từ chối tôi."
Triệu Vũ Văn đặt một thùng đào trong tay lên bàn, rồi đi về phía phòng họp.
Rõ ràng là đã ly dị, vậy mà khi gặp lại, Triệu Vũ Văn vẫn cảm thấy rất hồi hộp.
Triệu Vũ Văn gõ cửa một cái, rồi đẩy cửa bước vào phòng họp.
Trần Diệu Kiệt nhìn thấy Triệu Vũ Văn đi vào, lập tức đứng lên, tay phải lau lên quần áo, rồi mới đưa tay ra: "Lần thứ hai gặp mặt, chính thức nhận thức một chút, tôi là Trần Diệu Kiệt."
Triệu Vũ Văn mỉm cười bắt tay Trần Diệu Kiệt: "Tôi là Triệu Vũ Văn, Trần tiên sinh, rất vui khi được chính thức quen biết anh."
Sau khi ngồi xuống, Trần Diệu Kiệt rót cho Triệu Vũ Văn một ly cà phê.
"Cảm ơn."
Triệu Vũ Văn nói tiếng cảm ơn, hai người bắt đầu xem mắt, tìm hiểu một chút tình hình của đối phương và quan điểm về hôn nhân trong tương lai.
Hai người nói chuyện rất ăn ý.
Bất luận là tam quan, hay là sở thích, đều rất hợp nhau, có cảm giác hận gặp nhau quá muộn.
Trần Diệu Kiệt và Triệu Vũ Văn xem mắt ở phòng họp của Giang Hạo Thần, Giang Hạo Thần cảm thấy rất bình thường.
Nếu có thể tác thành cho một đôi chân ái, Giang Hạo Thần cảm thấy đó là một chuyện tốt.
Bất quá, giờ này khắc này, đối với rất nhiều luật sở mà nói, luật sư chính là luật sư, không phải bà mối.
Bắt luật sư làm bà mối, là một loại vũ nhục.
Tại Ma Đô vòng đỏ sở, Đạt Đằng luật sư sự vụ sở.
Ở trong văn phòng của một trong những người hợp tác cao cấp, có một người đàn ông trung niên 45 tuổi, mặc tây trang, đang im lặng nghe điện thoại.
Người đàn ông trung niên này tên là Cao Hải Kiệt, là người ở Đạt Đằng luật sư sự vụ sở chuyên phụ trách xử lý các vụ án ly hôn.
Cao Hải Kiệt là luật sư hàng đầu trong nghề, khách hàng mà anh ta phụ trách không có ai không phải là tỷ phú.
Lúc này người gọi điện thoại cho Cao Hải Kiệt là khách hàng đã đánh vụ kiện ly hôn hai năm trước, tên là Kim Vận Huyên.
Hiện tại 39 tuổi, sau khi ly dị, giá trị con người lên tới một tỷ, đúng chuẩn đại phú hào.
Trong điện thoại, Kim Vận Huyên uyển chuyển nói: "Cao luật sư, gần đây tôi vừa hay muốn tổ chức một bữa tiệc rượu, không biết anh có tiện đến tham gia không."
"Anh có thể đưa những khách hàng có thực lực đến cùng tham gia, quen biết, kết giao bạn bè."
Kim Vận Huyên là người có máu mặt, đương nhiên không thể trực tiếp nói rõ mình muốn nhờ Cao Hải Kiệt sắp xếp xem mắt.
Cao Hải Kiệt chỉ là người trung niên, không có nghĩa là thông tin của Cao Hải Kiệt bế tắc.
Tối hôm qua Cao Hải Kiệt đã xem được hot search.
Cao Hải Kiệt cảm thấy luật sư ly hôn giúp khách hàng giới thiệu đối tượng hẹn hò, quả thực quá đáng.
Vốn tưởng rằng quá đáng vậy là xong, không ngờ còn quá đáng đến trên người mình.
Cao Hải Kiệt nghe hiểu ý của Kim Vận Huyên, đó chính là hy vọng mình đi tham gia tiệc rượu, mang theo một người đàn ông độc thân thích hợp với tuổi của Kim Vận Huyên, giá trị bản thân tương đối cao, đi làm quen một chút, xem xem có thể thúc đẩy một mối nhân duyên tốt đẹp không.
Trong số khách hàng của Cao Hải Kiệt, đúng là có những phú hào đủ điều kiện này.
Nhưng, tỷ phú có giá trị một tỷ, cho dù tìm đối tượng, cũng không thể nào tìm một người phụ nữ 39 tuổi để kết hôn.
Đã giàu có như vậy, ở bên nhau chắc chắn không phải vì tình yêu.
Nếu không có tình yêu, ai có tiền mà không tìm người trẻ trung xinh đẹp.
Cao Hải Kiệt cảm thấy Kim Vận Huyên đơn giản là ý nghĩ kỳ lạ.
Mặc dù trong lòng cười nhạt, nhưng Cao Hải Kiệt vẫn không dám đắc tội khách hàng như vậy.
Đừng thấy mình chỉ phụ trách các vụ án ly hôn, những khách hàng này đều có công ty.
Công ty có nghiệp vụ ủy thác cho Đằng Đạt luật sư sự vụ sở, cho nên không thể mất đi khách hàng lớn.
Cao Hải Kiệt mỉm cười trả lời: "Kim tổng, vô cùng cảm ơn lời mời của cô, nhưng công việc trên tay nhiều quá, thật sự không thể phân thân."
Kim Vận Huyên tiếp tục nói: "Ngược lại tiệc rượu chính là kết giao bạn bè. Cao luật sư, anh cũng có thể bảo bạn bè đến chơi, biết đâu còn có thể có hợp tác."
Cao Hải Kiệt không nghĩ tới Kim Vận Huyên lại ngoan cố như vậy.
Nhưng ngược lại cũng có thể hiểu được.
Đối với những phụ nữ giàu có sau khi ly dị, tìm mình giới thiệu đối tượng, đúng là theo lẽ thường.
Ít nhất sẽ không bị lừa tiền.
Nhưng Cao Hải Kiệt hiểu Kim Vận Huyên, Kim Vận Huyên cũng nên hiểu cho Cao Hải Kiệt chứ.
Ai có tiền sau khi ly dị lại tìm cô gái trung niên lớn tuổi.
Đây không phải phim truyền hình, người ta phải tự biết mình, đừng làm khó người khác chứ.
Cao Hải Kiệt vì không đắc tội Kim Vận Huyên, chỉ có thể nói: "Kim tổng, tôi quay đầu lại hỏi bạn bè tôi, xem bọn họ có rảnh không."
"Được. Cao luật sư, vậy tôi không làm phiền anh nữa. Thường xuyên liên lạc."
"Được rồi, thường xuyên liên lạc."
Sau đó, Cao Hải Kiệt liền cúp điện thoại.
Sau khi cúp điện thoại, Cao Hải Kiệt tức giận đập điện thoại xuống bàn: "Vô liêm sỉ tiểu tử, làm luật sư đàng hoàng không muốn, lại đi làm bà mối, làm hư không khí của giới luật sư."
Bạn cần đăng nhập để bình luận