Ly Hôn Luật Sư Kiêm Chức Làm Mai Mối, Toàn Võng Giết Điên Rồi

Chương 334: Thu tiền, còn không nguyện ý cõng nồi ? .

**Chương 334: Nhận tiền rồi, lại không muốn chịu trách nhiệm?**
Vốn dĩ Giang Hạo Thần đã cảm thấy buổi tụ họp bạn học này không mang nhiều ý nghĩa.
Cuối cùng vẫn là nể mặt các bạn học cũ, cảm thấy mọi người gặp lại nhau một chút cũng không sao, chỉ là ăn cơm bình thường, tán gẫu đôi câu, ôn lại chút kỷ niệm đẹp thời đại học.
Bản thân hắn đã bằng lòng nể mặt, vậy mà không ngờ bọn họ vẫn còn giở trò, điều này khiến Giang Hạo Thần mất hứng. Bất quá lúc này, Giang Hạo Thần thật sự muốn bật cười.
Trương Thụy Bác gây cho mình phiền phức lớn như vậy, kết quả lại muốn kêu Hạ Yên Nhiên cùng mình nhận lỗi là có thể cho qua mọi chuyện.
Giấc mộng này có phải hơi đẹp quá rồi không?
Tất cả khổ sở trong cuộc sống, đều do một mình Giang Hạo Thần gánh chịu, có liên quan gì đến Hạ Yên Nhiên?
Lúc Hạ Yên Nhiên chia tay với Giang Hạo Thần, ở phía Giang Hạo Thần đã chẳng còn mặt mũi nào.
Bất quá Trương Thụy Bác và Hạ Yên Nhiên đã bỏ ra nhiều tâm sức như vậy, tổ chức buổi gặp mặt này, Giang Hạo Thần khẳng định vẫn phải nể mặt mà tham gia một chút.
Bất quá muốn Giang Hạo Thần tha thứ cho bọn họ, thì mặt mũi này nhất định không thể cho được.
Sau khi hiểu rõ đầu đuôi sự việc, Giang Hạo Thần liền đi tới nhà ăn.
Hôm nay Giang Hạo Thần đến phòng ăn muộn hơn bình thường vài phút, Thẩm Phàm Mộng liền mở miệng hỏi: "Công việc hôm nay có phải tương đối nhiều không?"
"Công việc hôm nay không khác gì bình thường, đến muộn một chút, chủ yếu là vừa tan làm, thấy tin nhắn trong group bạn học, nói rõ là ngày mai họp lớp."
"Đều là bạn học, hay là ngày mai anh đưa em đi cùng có được không?"
Thẩm Phàm Mộng chủ động tự tiến cử.
Bình thường cuối tuần Giang Hạo Thần tụ tập cùng mấy người bạn học nghiên cứu thân thiết, Thẩm Phàm Mộng cũng từng đi cùng.
Nhưng buổi tụ họp bạn học như vậy, Thẩm Phàm Mộng vẫn muốn cùng Giang Hạo Thần đi chung, gặp gỡ bạn bè của Giang Hạo Thần.
"Vậy không được, ngày mai không thể đưa em đi cùng."
"Tại sao vậy? Chẳng lẽ ngày mai họp lớp có bạn gái cũ của anh sao? Không tiện đưa em đi à?"
Lời này của Thẩm Phàm Mộng chỉ là đùa giỡn, lại không ngờ Giang Hạo Thần gật đầu.
"Em thật sự đoán đúng rồi, ngày mai họp lớp thật sự có bạn gái cũ của anh."
"Hả? Thật sự có bạn gái cũ của anh à? Đây không phải là buổi họp lớp của anh sao? Anh và bạn gái cũ không phải bạn học cùng lớp à?"
"Anh và bạn gái cũ hoàn toàn không phải bạn học cùng lớp, bất quá buổi họp mặt ngày mai trên thực tế chính là một màn 'Hồng Môn Yến' theo một ý nghĩa khác."
"Hồng Môn Yến (610)? Bên trong có gì mờ ám sao?"
Thẩm Phàm Mộng lập tức cảm thấy tò mò, biết Giang Hạo Thần không phải là vì gặp bạn gái cũ, mà mới không muốn đưa nàng đi.
Giang Hạo Thần cười giải thích: "Trận 'Hồng Môn Yến' ngày mai là do Trương Thụy Bác tổ chức, mục đích chủ yếu của hắn là muốn lôi kéo bạn gái cũ của anh, cùng anh nhận lỗi, để anh bỏ qua cho bọn họ."
"Điều này hiển nhiên là không thể, con người anh không có rộng lượng đến vậy. Cho nên văn phòng luật sư Đằng Đạt, anh nhất định muốn phân cao thấp với hắn."
"Không thể để cho hắn nhẹ nhàng thoát được một kiếp."
"Cho nên buổi họp mặt ngày mai, anh cần em vào thời điểm mấu chốt gọi điện thoại cho anh, em cứ nói em đau bụng, hoặc là thân thể khó chịu, sau đó muốn anh nhanh chóng trở về, tiện cho anh rút lui."
Bạn gái không khỏe trong người, Giang Hạo Thần rời đi trước thời hạn, quang minh chính đại.
Trương Thụy Bác vốn là tới xin lỗi, chẳng lẽ còn dám không cho Giang Hạo Thần đi?
"A, thì ra là như vậy, vậy được, ngày mai em khẳng định sẽ phối hợp với anh."
Thẩm Phàm Mộng lập tức không còn thắc mắc.
Mặc dù Thẩm Phàm Mộng rất muốn xem bạn gái cũ của Giang Hạo Thần rốt cuộc trông như thế nào, nhưng Thẩm Phàm Mộng biết Giang Hạo Thần ngày mai đi họp mặt, nhất định là muốn đùa giỡn Trương Thụy Bác một phen, cho nên bản thân cần phải phối hợp.
Đối với người bạn gái cũ không có mắt nhìn này, Thẩm Phàm Mộng kỳ thực có thấy hay không cũng chẳng sao.
Dù sao lúc Giang Hạo Thần vừa mới bắt đầu có chút danh tiếng, thu nhập của Giang Hạo Thần còn chưa cao.
Thẩm Phàm Mộng khi đó vẫn chỉ là hóng hớt dưa trên mạng, đi tìm hiểu nội tình vụ kiện của Giang Hạo Thần.
Biết Giang Hạo Thần rất lợi hại, liền đối với Giang Hạo Thần rất thưởng thức.
Hạ Yên Nhu ở bên Giang Hạo Thần nhiều năm như vậy, cư nhiên lại vì chút chuyện nhỏ nhặt, liền chia tay với Giang Hạo Thần, hoàn toàn không nhìn ra Giang Hạo Thần ưu tú đến mức nào, cho nên Hạ Yên Nhu thực sự khiến Thẩm Phàm Mộng cảm thấy buồn cười.
Trong lúc Giang Hạo Thần và Thẩm Phàm Mộng đang ăn cơm, ở một phòng bao trong tiệm lẩu, Trương Thụy Bác đã tìm Tôn Mỹ Nguyệt và Hạ Yên Nhu tới.
Buổi chiều, Tôn Mỹ Nguyệt và Hạ Yên Nhu đã nhận được khoản tiền Trương Thụy Bác chuyển khoản, lần lượt là 2 triệu và 5 triệu, cho nên mới sảng khoái đi ra.
Nồi lẩu ở giữa bàn đã sôi sùng sục.
Bất quá ba người cũng không có ý định nhúng đồ ăn vào, bởi vì ba người cần phải nói rõ mọi chuyện trước.
Trương Thụy Bác là người mở lời đầu tiên: "Hạ Yên Nhu, 5 triệu tin chắc cô đã nhận được, hy vọng ngày mai cô có thể điều chỉnh thái độ của mình, thành khẩn xin lỗi Giang Hạo Thần."
"Đặc biệt là tôi hy vọng cô có thể nói ra chuyện cô sau khi chia tay với Giang Hạo Thần, liền chấp nhận sự theo đuổi của người khác."
"Bởi vì chỉ có như vậy, Giang Hạo Thần mới biết cô chia tay với anh ta, không liên quan nhiều đến quan hệ của tôi."
Hiện tại ân oán chủ yếu giữa Trương Thụy Bác và Giang Hạo Thần là ở việc phong sát Giang Hạo Thần, còn có việc khiến Hạ Yên Nhu chia tay với Giang Hạo Thần.
Trương Thụy Bác cảm thấy mình không thể chịu trách nhiệm cho việc Hạ Yên Nhiên chia tay Giang Hạo Thần.
Chỉ có như vậy, ân oán giữa Trương Thụy Bác và Giang Hạo Thần mới có thể nhẹ bớt.
Đồng thời làm cho Giang Hạo Thần biết mình lúc đó bị che mắt, không chừng Giang Hạo Thần sẽ cảm kích Trương Thụy Bác, Trương Thụy Bác mới có thể khiến Giang Hạo Thần tha thứ cho mình.
Vừa dứt lời, Hạ Yên Nhu liền lập tức phản bác: "Trương Thụy Bác, anh không thể nói bậy, ai nói tôi sau khi chia tay với Hạo Thần, liền chấp nhận sự theo đuổi của người khác?"
"Chẳng lẽ không phải sao? Chuyện này cô cảm thấy có thể giấu giếm được tôi sao? Có một số việc tôi vẫn chưa nói ra mà thôi."
Trương Thụy Bác cười lạnh một tiếng, lấy điện thoại di động ra mở album ảnh, cho Hạ Yên Nhu xem vài tấm hình.
Tôn Mỹ Nguyệt lập tức nhô đầu ra xem những bức ảnh trên điện thoại di động.
Chỉ thấy trong hình là một người đàn ông lạ mặt lái chiếc Porsche Cayenne, tiễn Hạ Yên Nhu đến dưới lầu công ty.
Đồng thời lúc Hạ Yên Nhu xuống xe, trên tay còn cầm một bó hoa hồng.
"Trời ạ, Trương Thụy Bác còn chụp được những bức ảnh này."
Tôn Mỹ Nguyệt thầm tặc lưỡi.
Lúc này, Hạ Yên Nhu liền thẹn quá hóa giận: "Trương Thụy Bác, anh cư nhiên theo dõi tôi."
"Cô bớt vu oan cho người khác, tôi không rảnh rỗi đến mức theo dõi cô, chẳng qua là lúc đó trùng hợp nhìn thấy cô lên xe của một người đàn ông mà thôi."
"Nếu như tôi không đoán sai, khoảng thời gian đó, cô và Giang Hạo Thần mới chia tay không quá hai ngày a."
"Mới chia tay với Giang Hạo Thần hai ngày, Giang Hạo Thần khi đó vẫn còn đang khắp nơi tìm cô, kết quả cô liền nhận lời đi xe của một người đàn ông xa lạ, còn có bó hoa hồng lớn như vậy, chắc là 99 đóa a."
Bạn cần đăng nhập để bình luận