Đường Nhân Đích Xan Trác

Chương 205: Cho phép bản thân đắc ý một chút.

Đợi khi người của vũ hầu đưa thủy xa tới Vân gia trang thì lửa nơi này đã thành thế lửa cháy thảo nguyên, không cách nào cứu vãn được nữa rồi. Ngay cả hương dân tới cứu hỏa cùng dừng lại, cùng Vân Sơ đừng bên kênh nước, nhìn mấy chục gian phòng của Vân gia trang tử bị thiêu rụi.

Khuôn mặt trắng trẻo của Vân Na đầy tro, đám phụ nhân Thôi nương tử bị khói lửa đốt cho nhếch nhác thảm vô cùng.

Toàn bộ Vân gia trang tử trừ vật sống được chuyển ra ngoài, còn lại đều bị thiêu trong lửa lớn, ngay cả thược dược tươi tốt bên cạnh trang tử cũng bị lửa cháy sém.

Lần này Vân gia trang bị tổn thất thảm trọng.

Đợi bất lương soái Trương Giáp nhìn thấy Vân Sơ đứng đó thì hồn siêu phách lác đứng bên kênh nước, đầu óc hắn ù hết.

Miễn cưỡng trấn định tinh thần, tới bên Vân Sơ thi lễ:" Trương Giáp bái kiến lang quân."

Vân Sơ chỉ trang tử đang cháy:" Ngươi thấy rồi đấy, nhà ta bị đốt rồi, ác nhân phóng hỏa bị ta bắt được, tuy đánh cho một trận, nhưng không lo tới tính mạng."

"Kẻ này chẳng ngờ là lý trưởng Khúc Giang lý, hắn đòi của ta 5 quan tiền nước không thành, không ngờ lại điên cuồng đốt nhà ta."

"Thứ ác tặc này không nghiêm trừng khó làm yên lòng dân, bất lương soái có thể hỏi hương dân ở đây, lý trưởng nơi này là một con sói đói, những năm qua không biết hại bao nhiêu hương dân. Hi vọng bất lương soái phân xử cho bọn ta."

Trương Giáp còn tưởng rằng chuyện xảy ra ở đây là do Vân Sơ làm ác, đợi sau khi hắn hỏi chuyện hương dân một lượt mới phát hiện ra, lần này Vân Sơ cực kỳ vô tội.

Lý trưởng nơi này là Khương Hổ, bình thường thích tác oai tác quái, lập ra danh mục thu tiền bắt chẹt hương dân.

Nói tới tiền nước, không phải chỉ nhà Vân Sơ bị đòi hỏi, chuyện này diễn ra từ hai năm trước.

Những chuyện này không làm giả được, hỏi ra là biết.

Lại hỏi đám lưu manh bị bắt giữ, không ngờ bọn chúng đổng thanh đổ tội cho lý trưởng Khương Hổ, nói Khương Hổ uy hiếp chúng tới tống tiền Vân gia, thấy Vân gia không chịu nộp tiền liền phóng hỏa đốt.

Mấy trăm hương dân xung quanh không có lấy một người nói đỡ cho Khương Hổ, đủ thấy tên này mất lòng người cỡ nào.

Mà Khương Hổ vì mặt bị thương không nói được, chỉ có thể mang cái cằm rớt ra, dùng cổ họng gầm rú.

Trương Giáp yêu cầu Khương Hổ viết ra quá trình gây án, mới biết từ chỗ đám lưu manh biết được, kẻ này không biết chữ.

"Đợi mỗ bẩm báo pháp tào xong sẽ lập tức xử lý chuyện này, tổn thất của Vân gia trang tử, bất kể thế nào cũng phải từ trên người Khương Hổ bù lại, bây giờ lập tức xét nhà Khương Hổ."

Vân Sơ thở dài chỉ hương dân xung quanh:" Chuyện phải có trước sau, họ bị ác tặc Khương Hổ hại trước ta, tất nhiên phải bồi thường cho họ, nếu còn thừa thì bồi thường cho ta, nếu không có thì thôi."

"Nơi này có trăm tiền, làm các vị phải vất vả rồi."

Trương Giáp khách khí nhận lấy túi tiền:" Tất nhiên như thế, theo mỗ biết, ác tặc Khương Hổ có 160 mẫu ruộng vĩnh nghiệp ở Khúc giang."

"Vậy mỗ chịu thiệt một chút, chỉ cần ruộng thôi. Công sức các vị, Vân Sơ không dám thiếu."

Mặc dù không hiểu Vân Sơ trước giờ hung ác, lần này dễ nói chuyện như thế, nhưng sự thật đã rõ, chứng cứ xác đáng rồi, lại có lời hứa của Vân Sơ, tất nhiên sẽ dốc lòng làm việc.

Khương Hổ bị bắt đi, đám lưu manh bị đè xuống đất, tụt quần đánh cho một trận khóc kêu cha gọi mẹ, được người nhà dìu nhà nhà.

Vân Sơ cám ơn láng giềng tới cứu hỏa, nói ngày khác sẽ có báo đáp, thấy Vân gia trang tử đã bị cháy thành tro liền dẫn người nhà về thành.

Trong xe ngựa, Thôi nương tử sau khi chỉnh trang lại trang phục, cái bộ dạng thảm hại biến mất, mặt háo hức khẽ hỏi Vân Sơ:" Lang quân thấy Tu Dung tiểu nương tử thế nào?"

Chuyện đó còn phải nói nữa sao?

Trong cuộc đời khó gặp người càng tìm hiểu, càng phát hiện thêm nhiều điều thú vị.

Thông thường là càng hiểu nhiều càng buồn tẻ.

Sự quyết đoán của Ngu Tu Dung hôm nay cực kỳ hợp tâm ý của Vân Sơ, nàng xuất thân hàn môn, lúc ra quyết định đốt cháy cả trang tử không chút do dự, đúng là một nữ nhân dứt khoát quyết liệt.

Mà hôm nay Vân Sơ cũng biểu hiện cho Ngu Tu Dung thấy mưu lược thủ đoạn cùng chí tiến thủ cần phải có của một nam nhân.

Bất kỳ nơi nào muốn mở ra cục diện mới thì đều phải cần thủ đoạn sấm sét, tiếp sau đó mới là mưa thuận gió hòa tưới tắm vạn vật.

Phường Tấn Xương hiện đã vào giai đoạn mưa thuận gió hòa rồi.

Ngày đầu tiên cung cấp lương thực với giá bình ổn, mọi người ùn ùn kéo tới, giờ mọi người chỉ khi nào trong nhà thiếu lương thực mới tới kho mua lương thực. Sự ung dung đó cho thấy mọi người thêm một phần tin tưởng vào phường thị.

Theo tính toán của Vân Sơ, hiện giờ những người dựa vào phường Tấn Xương đã trên 500.

Trong đó có hơn 100 người phụ trách vệ sinh, đây là những người nghèo khó nhất trong phường.

Thu nhập nhiều nhất tất nhiên là các đội thi công trong phường, có con phượng hoàng hoa lệ bày ra đó, các đội thi công do ba đại tượng đứng đầu đang không ngừng mở rộng.

Đó mới là thành quả bước đầu, đường còn xa, Vân Sơ cho phép mình được đắc ý một chút, tạm nghỉ ngơi một chút.

Mùa xuân với thành Trường An mà nói là thời điểm đẹp nhất, câu thơ "mưa phùn trơn ướt khắp nẻo đi" đã miêu tả trọn vẹn khung cảnh hiện giờ.

Mưa xuân ở Trường An li ti thấm ướt viên gạch đen, khiến tòa thanh cổ xưa này bừng lên chút sắc xuân.

Vân Sơ tay cầm ô từ huyện nha huyện Vạn Niên đi ra, hôm nay y chạy qua bốn cơ cấu, chuyển hết điền sản của Khương Hổ vào dưới tên mình.

Khác với lời Trương Giáp nói, Khương Hổ giỏi vơ vét tiền hơn nhiều, mặc dù ruộng vĩnh nghiệp đứng tên hắn chỉ có 162 mẫu, nhưng ruộng khẩu phân của tên khốn kiếp đó tới hơn 670 mẫu.

Không chỉ có rất nhiều ruộng đất, hắn còn có viện tử không tệ, với sáu gian nhà gạch lớn.

Khi Trương Giáp tới xét nhà Khương Hổ thì cái viện tử đó đã trống không chẳng có lấy một cai, hỏi mới biết, Khương Hổ không có lão bà, nhưng có ba thị thiếp, nghe nói hắn có chuyện đã mang đồ tế nhuyễn bỏ chạy rồi.

Bồi thường cho Vân Sơ là 162 mẫu ruộng Vĩnh Nghiệp, còn lại không thêm xu nào.

Tôn hộ tào khi làm thủ tục điền sản cho Vân Sơ thì mặt mày hồng hào, liên tục chúc mừng Vân Sơ có tiền xây nhà mới, hắn kiếm trác được không ít trong vụ này mà.

Còn về phần chuyện Vân Sơ đề xuất muốn kiêm nhiệm lý trưởng Khúc Giang lý, Tôn hộ tào nói phải suy nghĩ, lề mề mãi không có câu trả lời.

Xem ra người bên trên còn chưa thỏa thuận xong phân chia sản nghiệp của Khương Hổ thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận