Đường Nhân Đích Xan Trác

Chương 1696: Không thể chiều cái thói xấu đó

Mệnh lệnh của Vân Sơ truyền ra, không chỉ Trường An, mà cả Quan Trung đều náo loạn. Từ Chung Nam Sơn, tới Tần Lĩnh, Phù Phong, Cao Lăng, huyện Thái Bạch, màu áo đen của người bất lương xuất hiện khắp nơi, vó ngựa rầm rập, tráng đinh tập trung, bọn họ đi tới đâu không ai dám kháng cự. Thậm chí cách Cung Cửu Thành có mấy chục dặm cũng thấy những bóng dáng bóng áo đen này xông vào trang viên phú hào như chỗ không người ...
Tức thì thủ binh cung Cửu Thành cảnh giác cao độ, tuyến cảnh giới được thiết lập, mở rộng ra xung quanh ba mươi dặm, kẻ không liên quan bước chân qua, giết không cần hỏi.
Cung Cửu Thành vào năm Vĩnh Huy thứ năm được hoàng đế Lý Trị đổi tên thành cung Vạn Niên. Tới năm Càn Phong thứ hai, Lý Trị phong thiện Thái Sơn trở về bị bệnh nặng, sức khỏe thua sút trước kia rất nhiều, giấc mộng thành tiên cũng sụp đổ. Hắn thấy trên đời này chẳng một ai thực sự có thể sống vạn năm, cho nên lại sửa cung Vạn Niên trở lại thành cung Cửu Thành như vốn có.
Điều này cho thấy, đối diện với sinh tử thì có mạnh miệng cũng chẳng ích gì.
Cửu Thành còn có ý nghĩa là cửu trùng hoặc cửu tầng, tượng trưng cho cao lớn hùng vĩ.
Cung Cửu Thành được đặt trên núi cao, lại có suối nước nóng, chẳng những mùa hè mát mẻ, mùa đông cũng là nơi tránh rét không tệ.
Bốn bề nói non trập trùng liên tiếp, sông chảy uốn lượn, thác nước ào ào, tuy thiên hạ đang khô hạn, nơi này vẫn là một cảnh xanh tươi dễ chịu.
Mái cong nước chảy, tựa như rèm châu, Lý Trị ngồi sau bàn cầm kính phóng đại xem tấu sớ, nói với Thụy Xuân ở bên:" Tần Lĩnh năm nay khô hạn vô cùng, có tướng lĩnh tấu lên cần đề phòng hỏa công, ngươi thấy thế nào?"
Thụy Xuân cười:" Bệ hạ, Tiết đại tướng quân mới là thống lĩnh Long Hổ vệ của bệ hạ, bệ hạ nên hỏi hắn, hỏi thần là không đúng người rồi."
" Nhìn ngươi bình tĩnh như thế, hẳn là các ngươi đã có kế hoạch chống lại hỏa công rồi phải không?"
" Vâng ạ, đại tướng quân nói, mặc sức phóng hỏa."
Tiết Nhân Quý là người nghiêm túc cẩn trọng, hắn đã nói như thế thì Lý Trị có thể kê cao gối ngủ kỹ:" Xem ra hỏa công không đáng lo, không biết vì sao tướng lĩnh phía dưới lại trịnh trọng nhắc nhở trẫm việc này, có dụng ý gì sao?"
Thụy Xuân tức thì đổi sang gương mặt nghiêm trọng:" Nô tài đoán, hẳn là vì gần đây Vân hầu xét nhà tới tận cả Phù Phong, Thái Bạch, hai nơi đó đều cách cung Cửu Thành không xa, mà nơi đó thì đã nằm ngoài quyền quản lý của Trường An rồi, nên khiến nhiều người bất an, cho nên mượn chuyện này nhắc nhở bệ hạ."
" Tới tận Phù Phong, Thái Bạch cơ à, đúng là vươn tay xa thật đấy, đủ cho y bận rộn rồi, chẳng lẽ y thấy bản thân đã quá lợi hại, muốn bảo vệ một số người sao?" Lý Trị nói câu này với giọng hơi lạnh:
Tuy bên ngoài nước chảy ào ào, cách mười bước khó nghe được câu chuyện giữa họ, Thụy Xuân nói chuyện vẫn rất cẩn trọng:" Nhân vật lớn đều có thói xấu này ạ."
Lý Trị đặt tấu chương xuống, ngồi bần thần một lúc mới lẩm bẩm:" Đúng thế, tên Nhị Bách Ngũ trước kia giờ đã là nhân vật lớn rồi, cũng suy tính nhiều chuyện hơn."
" Bệ hạ, có cẩn khiển trách không ạ?"
" Không nên nói gì cả, y đang đợi trẫm khiển trách y đấy, nếu trẫm đã khiển trách thì chẳng phải đại biểu chuyện đã qua rồi hay sao? Nếu như y thấy mình đã thành nhân vật lớn, dám bảo vệ cả con mồi của trẫm, vậy thì phải coi y như nhân vật lớn rồi."
Thụy Xuân khẽ rùng mình một cái, chuyện này nếu phán đoán sai lầm một chút sẽ là cảnh máu chảy thành sông:" Bệ hạ, Vân hầu xưa nay coi Trường An quan trọng hơn cả tính mạng, chuyến này Chu Hưng tới Trường An, có thể ngài ấy không muốn chuyện vượt khỏi tầm kiểm soát ảnh hưởng tới Trường An, cho nên mới chủ động ra tay trước."
" Ngươi nói không phải không có lý ...." Lý Trị uể oải, đã tới đây rồi còn chưa thực sự nghỉ ngơi:" Có điều trẫm rất tò mò, Vân Sơ mạo hiểm như thế, đám đệ đệ của trẫm hẳn là hữu dụng với y .... Y làm việc luôn không đơn thuần, xử lý xong chuyện này, Trường An hẳn là sẽ có biến hóa mới."
Thụy Xuân lẩm bẩm:" Trường An, Trường An liệu có thể biến thành thế nào?"
Tinh thần Lý Trị vừa đi xuống một chút, thoáng cái gương mặt đã đanh lại, sự lãnh khốc vô tình của một đế vương khôi phục:" Nói với Vân Sơ, y mà dám tiến vào Trường An thập lục vệ, trẫm sẽ không tha cho y."
Thụy Xuân liên tục xua tay:" Vân hầu sẽ không dám đâu ạ, không một binh một tốt nào của Thập lục vệ tham dự chuyện này, toàn bộ là người của nha môn, trong tay chỉ có gậy gộc, không dùng tới binh khí."
Lý Trị mặt âm trầm:" Như ngươi nói đấy, y là nhân vật lớn rồi, e là chuyện gì cũng dám xen vào."
Hiện Đại Đường có ba nhân vật lớn, Lý Trị thấy đã quá nhiều, sao có thể để tăng thêm một người nữa.
Khi tất cả đang nín thở theo dõi hành động bất ngờ của Vân Sơ thì y đem toàn bộ những thứ tịch thu được từ các trang viên ở Phù Phong, Thái Bạch gửi tới cung Cửu Thành, đồng thời dâng tấu biểu thị quan tâm tới an nguy của hoàng đế, bầu không khí căng như dây đàn mới dịu xuống. Có điều như vậy đã là quá nguy hiểm rồi.
Lý Trị không nghĩ thế, hắn cực kỳ hoài nghi Vân Sơ đang thăm dò giới hạn của mình, đồng thời đưa ra tuyên bố, chuyện ở Trường An do y tự quyết.
Nếu lần này Vân Sơ đã dám làm một chuyện khiến hắn bất mãn, nếu hắn không có phản ứng tương xứng, nói không chừng y sẽ tiếp tục làm những chuyện nghiêm trọng hơn để thăm dò, tới khi hoàng đế không cách nào nhẫn nhịn được mới dừng.
Chuyện cuối cùng y làm thành công, e sẽ là tiêu chuẩn cho hành vi của y sau này.
Cho nên Lý Trị quyết định không thể để Vân Sơ dễ dàng thoát việc này, phải nghiêm khắc ngăn cản y ngay từ lần thăm dò đầu tiên, tranh sau y lại tiếp tục thăm dò.
Bởi thế Thụy Xuân đã thăng lên thành đại tổng quản Bách kỵ ti dẫn một đội nhân mã rầm rộ kéo tới Trường An.
Hoàng đế không hoài nghi năng lực của Chu Hưng, nhưng rõ ràng so với Vân Sơ đã ảnh hưởng quá sâu ở Trường An, thực lực của hắn là không đủ, phái Thụy Xuân tới là đề phòng hắn bị Vân Sơ kiềm chế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận