Cao Võ: Từ Lá Gan Nhị Lang Thần Thiên Phú Bắt Đầu Mạnh Lên

Chương 08: Xích Khung võ đạo quán (cầu truy đọc)

"Tích!" Lâm Kỳ cầm món đồ trong tay quẹt qua máy thanh toán.
"Tổng cộng hết 2525 tệ Hạ quốc!" Lâm Kỳ cất đồ vào ba lô, đau xót bước ra khỏi siêu thị võ đạo Xích Khung.
Ba ngàn tệ còn lại, một lần đã tiêu hết còn không đến 500 tệ, đây đều là tiền ăn của hắn.
"Mấy viên nang khí huyết này, dược tề khí huyết, đủ để ta liều một phen."
"Còn có Giang Đào, hy vọng hắn có thể tìm được việc làm thêm đáng tin cậy." Lâm Kỳ thầm nghĩ.

Buổi tối, phòng học võ đạo.
Buổi tự học tối kết thúc, không ít học sinh tiếp tục luyện võ, bắt đầu ngày thứ ba luyện tập.
Sáng, trưa, tối, một ngày ba buổi luyện.
Lâm Kỳ mặc võ đạo phục, lấy từ trong hành lý ra mấy viên nang khí huyết đã mua vào chiều, bóc một viên nuốt, rồi kết hợp với dược tề khí huyết.
Vị cũng bình thường.
"Hô~" Một lát sau, viên nang khí huyết và dược tề khí huyết cùng nhau phát huy tác dụng, Lâm Kỳ cảm giác thân thể bắt đầu nóng lên, dạ dày giống như cái lò bắt đầu thiêu đốt.
"Bắt đầu huấn luyện!"
Sau một giờ
"Bành bành!!"
Cọc gỗ quyền cao hai mét không ngừng rung chuyển, hai móng hổ liên tục vung ra, lực mạnh mẽ khiến nó không ngừng phát ra âm vang.
Lâm Kỳ vung vuốt lợi trảo, hai chân cắm chặt xuống đất, vững như bàn thạch, hai vuốt câu lại thành trảo, toàn thân đỏ bừng, mồ hôi đầm đìa.
Khí huyết lan tỏa đến từng vị trí trong cơ thể, quyền pháp vung vào cọc gỗ, thần sắc nghiêm túc.
Cọc gỗ được phủ một lớp vật liệu đặc biệt, có thể hấp thụ lực, giảm bớt tổn thương.
Cảm nhận được lực truyền đến, Lâm Kỳ điên cuồng thi triển quyền pháp, đồng thời tỉ mỉ quan sát sự biến hóa của cọc gỗ, hướng chuyển dời lực.
Lấy eo làm lực, cơ bắp dưới sự kích thích của khí huyết bộc phát, lực dồn đầu ngón tay.
"Bành bành!"
Móng hổ và cọc gỗ va chạm, lực từ cánh tay truyền đến cơ thể, không ngừng chấn động.
Khí huyết du tẩu trong cơ thể, dưới sự chấn động nhanh chóng rèn luyện cơ bắp.
Đại não của Lâm Kỳ điên cuồng vận chuyển, các yếu điểm của Hổ Hình Quyền nhanh chóng hiện lên.
【Ngươi trong vận động kịch liệt, HP tăng khá lớn, HP+0.02!】 【Ngươi có ngộ mới về Hổ Hình Quyền, quyền pháp + 0.1%】 ". . ."
Bảng thông báo không ngừng hiện lên, HP và quyền pháp của hắn đều tăng lên ở những mức độ khác nhau.
【 Tên: Lâm Kỳ (17) 】 【 Mô bản: Nhị Lang Thần - Dương Tiễn (Độ dung hợp 1%) 】 【HP: 5.63→5.69】 【 Quyền pháp: Nhất giai 85%→85.3% 】 【 ... 】
"Hô~" Lâm Kỳ thu quyền, thở ra một hơi, cảm thụ những dòng khí nóng trong cơ thể, biến thành sức mạnh vô tận.
"Không hổ là dược tề khí huyết, hiệu quả quá tốt, sau khi dùng luyện tập, hiệu suất tăng vọt, HP của ta tăng lên rất nhanh."
"Thêm vào đủ số viên nang khí huyết, trước khi kiểm tra, HP nhất định có thể đột phá 6.0!"
Lâm Kỳ cảm thấy tương lai rất đáng mong chờ.

Đêm mùng 3 tháng 9, thời tiết không còn nóng bức như ban ngày, nhưng vẫn oi ả.
Lâm Kỳ và Giang Đào đứng song song trước cổng một tòa kiến trúc lớn, dưới màn đêm, ánh đèn trắng chiếu rọi lung linh.
"Kỳ ca, vận may của chúng ta không tệ, hôm qua ta tìm được một công việc làm thêm có thù lao hậu hĩnh."
"Làm người luyện tập, một giờ 1000 tệ Hạ quốc." Giang Đào ở bên cạnh giải thích, Lâm Kỳ nghe xong trong lòng giật mình, mức giá này không hề rẻ.
"Có thể hẹn địa điểm ở chỗ này, xem ra không phải lừa đảo." Lâm Kỳ gật đầu.
Thời tiết tháng tám nóng bức, chiếc áo ngắn tay bị mồ hôi làm ướt dính sát vào da, bốc lên mùi mồ hôi khó chịu.
Cánh cửa lớn bằng kính trong suốt mở ra, một cơn gió lạnh thổi tới làm dịu đi sự khô nóng của cơ thể.
Cả người lập tức tỉnh táo lại.
Trên bức tường của tòa kiến trúc lớn có dán một logo hình ngọn lửa màu đỏ rực, phía dưới khảm năm chữ lớn:
"Xích Khung Võ Đạo Quán!"
"Xích Khung võ đạo quán, thuộc tập đoàn Xích Khung, được người được mệnh danh là đệ nhất cường giả thế giới, cũng là vị thứ nhất võ giả cảnh giới thứ chín – Xích Đế, sáng lập cách đây 30 năm."
"Xích Khung võ đạo quán đồng thời cũng là một trong những võ đạo quán mạnh nhất Hạ quốc."
"Ở mỗi thành phố đều xây dựng các chi nhánh, người có thể vào đây tiêu phí, không giàu cũng sang."
Nghe Giang Đào nói, Lâm Kỳ ngước đầu nhìn tòa võ đạo quán to lớn trong suốt, tràn ngập công nghệ kỹ thuật, bản thân hắn trở nên vô cùng nhỏ bé.
Trước mặt là Xích Khung võ đạo quán, võ đạo quán hàng đầu cả nước, cổng không có quảng cáo, chỉ có những dòng giới thiệu đơn giản, căn bản không thiếu khách.
Bởi vì tên của nó đã là một thương hiệu.
Hắn thở ra một hơi, cố trấn định bản thân.
"Đi vào thôi!" Lâm Kỳ lên tiếng.
Ở đại sảnh phía trước quầy có hai nữ nhân mặc đồ công sở màu đen ôm dáng, khuôn mặt xinh đẹp, khí chất thanh khiết.
Một người trong đó nhanh chóng nhìn thấy hai bóng người đi vào.
Đây là hai nam sinh, thân hình cường tráng, hai mắt sáng ngời hữu thần.
Trên người tản ra hơi thở thanh xuân đặc trưng của học sinh.
Vẻ ngoài đẹp trai của cả hai khiến mắt cô sáng lên.
Đặc biệt là một người trong đó, mặc áo cộc màu đen, ngũ quan rõ ràng, dù để kiểu đầu đinh đơn giản cũng không giấu được vẻ điển trai.
Tư thái sau khi đi vào thì hào phóng tự nhiên, thần sắc lạnh nhạt.
Điều này khiến cô thích thú, không nhịn được mà liếc nhìn thêm vài lần.
Người bình thường lần đầu tới Xích Khung võ đạo quán, đều sẽ xuất hiện tình trạng cơ thể căng thẳng, sắc mặt mất tự nhiên.
Trước kia cô cũng như thế.
Nhưng người này thì khác.
Hoàn toàn không phù hợp với dáng vẻ bình thường của hắn.
Thấy hai người đến, cô nở nụ cười chuyên nghiệp nói: "Chào hai bạn học, có gì cần tôi giúp không?"
Giang Đào lúc bước vào, cảm nhận sự xa hoa xung quanh, nhìn lại y phục của mình, trong lòng nhất thời cảm thấy tự ti.
Nhưng nhìn sang Lâm Kỳ vẻ mặt tự nhiên bên cạnh, trong lòng bội phục: Không hổ là Kỳ ca, từ nhỏ đến lớn, dù phải đối mặt với cảnh tượng lớn thế nào, cũng không hề nao núng.
Bị Lâm Kỳ ảnh hưởng, hắn cũng ưỡn ngực lên, phảng phất như được tiếp thêm sức mạnh, nói: "Chào cô, chúng tôi là người hẹn đến phòng A-128 bồi luyện cho Quách Hoành, xin hỏi phòng A-128 đi đường nào?"
"Phòng A-128 ở tầng một ..."
Cô nhân viên sảnh đưa tay nhẹ lên trước mặt, một tấm bản đồ 3D được chiếu lên không trung, toàn bộ võ đạo quán Xích Khung hiện lên rõ ràng trước mắt hai người.
"Được rồi, cảm ơn!" Giang Đào xác định vị trí xong thì lên tiếng cảm tạ, mắt ra hiệu cho Lâm Kỳ.
Hai người quay người đi trong đại sảnh, hướng phía bên trong đi vào.
Giống như Lưu mỗ mỗ tiến vào đại trạch viện, tò mò quan sát mọi thứ xung quanh.
Những người đàn ông, phụ nữ lui tới, quần áo sang trọng, khí chất mạnh mẽ, cả người tản ra khí thế đáng sợ, tựa như những con thú khổng lồ đáng sợ.
"Không hổ là Xích Khung võ đạo quán, đúng là xa hoa, đến bao giờ ta mới có thể tập luyện ở đây?" Giang Đào lộ vẻ ngưỡng mộ cảm thán.
Lâm Kỳ cũng như vậy.
Nhưng hắn nghe nói ở đây phòng luyện võ bình thường cũng có giá 1000 tệ một giờ, trong nháy mắt đã khiến hắn chùn bước.
"Đáng tiếc 1000 tệ mắc quá, số này có thể mua được bao nhiêu viên nang khí huyết rồi." Giang Đào lắc đầu thở dài.
Một lát sau, hai người đến nơi – A-128.
Đây là cánh cổng kim loại màu trắng bạc, trên cửa có khóa mật mã.
"Oanh ~" Cánh cổng kim loại mở ra, từ bên trong đi ra một nam sinh mặc đồ xanh lam ôm cánh tay, kèm theo mùi mồ hôi nồng nặc cùng từng chút mùi máu tươi.
Hắn liếc mắt nhìn Lâm Kỳ hai người một cái.
Rồi khập khiễng bước ra cổng.
Lâm Kỳ và Giang Đào nhìn nhau, cảm nhận được áp lực vô hình.
Lập tức cùng nhau bước vào phòng luyện võ.
"Bành~ bành~"
Đập vào mắt đầu tiên là không gian trong suốt rộng lớn, gần 300 mét vuông phòng luyện võ.
Ở giữa phòng tập, hai bóng người đang giao chiến.
Hai người mặc đồ phòng hộ màu đen che kín toàn thân, xoay vòng qua lại trên sàn tập, thực hiện những chiêu thức giao đấu.
Một người trong số đó có thân hình to lớn hơn, ra tay hung mãnh, người còn lại bị công kích dữ dội, liên tục lui về sau.
Lâm Kỳ nhìn hai người động tác, trong mắt dường như có ánh sáng khác thường lấp lánh.
"Các cậu là người đến làm bồi luyện sao?" Lâm Kỳ hai người vừa đi vào liền nghe một giọng nữ.
Quay đầu lại thì thấy một cô gái mặc áo lam dáng người cao gầy, độ hai mươi tuổi, xinh đẹp, bộ ngực căng đầy.
Tay cầm một tấm bảng, nhìn thấy hai người xong thì mặt không biểu cảm hỏi.
"Đúng vậy, cô là Liên tỷ đúng không, chúng ta đã nói chuyện trên wechat rồi, chúng ta là đến làm bồi luyện." Giang Đào xích tới trước trả lời.
Cô gái áo lam nhìn từ trên xuống, đảo mắt một lượt Lâm Kỳ hai người từ đầu đến chân.
Đặc biệt là khi nhìn thấy quần áo cũ sờn, giày thể thao đã mòn thì nhíu mày nói: "Nói trước, làm bồi luyện, mỗi người 1000 tệ, làm tốt thì giữ lại dài hạn mỗi lần 1500 tệ Hạ quốc."
"Tiền thuốc men cũng bao gồm, có vấn đề gì không?"
"Không có vấn đề!" Lâm Kỳ và Giang Đào liếc nhìn nhau, gật đầu đáp.
...
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận