Cao Võ: Từ Lá Gan Nhị Lang Thần Thiên Phú Bắt Đầu Mạnh Lên

Chương 133: Vòng thứ sáu, đỉnh cấp cao thủ (cầu nguyệt phiếu)

Chương 133: Vòng thứ sáu, cao thủ đỉnh cấp (cầu nguyệt phiếu)
Lúc này ở trên lầu một trong một gian phòng họp nhỏ.
Chỉ thấy Ôn Duệ, người đeo kính mắt gọng đen, vẻ ngoài nhã nhặn, đang ngồi ở vị trí trung tâm. Bên cạnh tay phải là ba thành viên tổ của hắn. Bên trái là Nhạc Phong mặc vest đen, đang tựa người vào chiếc ghế làm việc màu bạc.
Nhạc Phong mở miệng cười nói: "Các vị khảo sát tổ, hôm nay cũng vừa lúc là vòng thứ sáu của cuộc thi đấu thiên tài tranh bá."
"Đối tượng khảo sát của mọi người là Lâm Kỳ, cũng đang tham gia vòng sáu, đây cũng là một vòng trong quá trình khảo sát."
Nói xong, hắn gật đầu với vị tôn chủ quản bên cạnh, mở máy tính bảng rồi tiến vào kênh phát trực tiếp để theo dõi.
"Thiên tài tranh bá, Lâm Kỳ thế mà vẫn chưa bị loại."
"Đây là top 64 rồi, thực lực của Lâm Kỳ mạnh hơn trong tưởng tượng nhiều đấy!" Thành viên trong tổ nhỏ giọng thảo luận.
Ôn Duệ có chút bất ngờ, đẩy kính mắt và đánh giá một câu: "Vận may không tệ."
Tiếp theo, ánh mắt của hắn nhìn vào màn hình trực tiếp.
Chỉ thấy trên sân đấu rộng lớn yên tĩnh, trên mặt đất cứng rắn đột ngột xuất hiện hai cột sáng màu đỏ rực chói mắt. Hai bóng người chậm rãi bước ra từ bên trong. Biệt danh và thông tin của họ cũng đồng thời xuất hiện trước mắt mọi người.
Lâm Kỳ mặc bộ đồ tác chiến màu đen, đeo mặt nạ đen, tay cầm cây thương lớn màu đen, bước ra với dáng vẻ mạnh mẽ. Đối diện hắn, là một cô gái có vóc dáng cao gầy, mặc đồ tác chiến màu xanh, mái tóc dài, khí chất sắc sảo bước ra.
Nhìn thấy đối thủ, Ôn Duệ kinh ngạc: "Lại là Phùng Thanh Nguyệt của Ma Đô, đúng là trùng hợp."
"Nàng cũng đang trong quá trình được khảo sát, hiện tại đang đứng thứ 39 trên Xích Bảng."
"Có ý đấy, lần này Lâm Kỳ gặp khó rồi, Phùng Thanh Nguyệt rất mạnh, là một thiên tài điển hình có thực lực mạnh hơn so với xếp hạng!" Ôn Duệ lắc đầu.
Nhạc Phong ở bên cạnh vô thức nắm chặt nắm đấm, trong lòng thầm nghĩ: "Lâm Kỳ, ngươi nhất định phải thắng nhé!"
"Điều này liên quan đến việc ngươi có giành được hợp đồng cấp S hay không đấy!"
...
Trong sân đấu Xích Giới 【Dương Tiễn, chào mừng ngài trở lại!】 【Ngài có/không tham gia vòng thứ sáu của thiên tài tranh bá, nếu thành công, ngài sẽ nhận được 1.500.000 nguyên tiền Hạ Quốc làm phần thưởng.】 【Có!】 Lâm Kỳ không chút do dự lựa chọn tham gia.
Vòng thứ sáu vẫn sẽ có tiền thưởng. Cho nên chỉ có khi vượt qua vòng bảy, trở thành top 16 người mạnh nhất mới nhận được phần thưởng lớn hơn.
Mà hắn đã rất gần rồi.
Nhấn vào 【Có】 trong tích tắc, hắn liền biến mất tại chỗ.
Một giây sau, hắn xuất hiện tại đấu trường. Hắn cũng nhìn thấy đối thủ của mình trong trận này.
Một người nữ có ngũ quan tinh xảo, vóc dáng cao gầy, khí chất lạnh lùng, tay cầm trường kiếm, mặc bộ đồ tác chiến màu xanh.
【Biệt danh: Thanh Nguyệt (Ma Đô)】【Xếp hạng Xích Bảng: 39】 ...
【Biệt danh: Dương Tiễn (Thương Tỉnh)】【Xếp hạng Xích Bảng: 99】 ...
Phùng Thanh Nguyệt có ngũ quan hài hòa mà nhu mì, nhưng lại không biểu lộ cảm xúc gì, tay cầm trường kiếm, toàn thân toát lên vẻ sắc sảo.
Đôi mắt đẹp của cô nhìn chằm chằm vào Dương Tiễn, nhìn thấy đối phương xếp thứ 99 thì trong lòng thoáng buông lỏng.
Xếp hạng 99, cho dù có thực lực mạnh hơn nữa cũng có giới hạn, huống hồ hắn không phải thiên tài Đế Đô hay Ma Đô, thậm chí không phải của tỉnh Bắc Giang. Điều này khiến nàng có khả năng thăng cấp cao hơn.
Lâm Kỳ thấy được bảng xếp hạng của đối phương, cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Cũng may không phải top hai mươi!" Hắn đột ngột lên tiếng.
Câu nói này khiến Phùng Thanh Nguyệt tức giận bật cười, chẳng lẽ mình đang bị coi thường sao?
"Ngươi cũng chỉ là thứ 99 mà thôi!" Nàng phản bác lại.
"Tôi chỉ nói thật thôi mà!"
Lâm Kỳ lắc đầu, vung cây thương lớn màu đen trong tay, tư thế cầm thương hiện lên như hình giọt nước.
Gần một tuần nay thực lực của hắn đã tiến bộ vượt bậc, học được các bí kíp thương pháp và thân pháp mới, chưa đăng ký lại Xích Giới.
Bây giờ vừa hay cần một đối thủ mạnh mẽ để kiểm chứng thực lực. Mà Phùng Thanh Nguyệt chính là đối thủ phù hợp nhất!
【Vòng thứ sáu của thiên tài tranh bá chuẩn bị bắt đầu!】 【Đếm ngược: 3, 2, 1...】 【Trận đấu chính thức bắt đầu!】 ...
"Thật là một kẻ tự cao!"
"Tự tin ở đâu ra vậy?"
Ánh mắt của Phùng Thanh Nguyệt trở nên sắc bén như lưỡi kiếm, nàng quyết định sẽ dạy cho cái tên Dương Tiễn kiêu ngạo trước mắt một bài học.
"Vút..."
Thân hình nàng lóe lên, cả người như một con rắn lao ra khỏi hang, kiếm pháp múa lên, kiếm ảnh trong nháy mắt bao phủ khắp nơi. Kiếm theo người di chuyển, nhanh như bóng với hình, tốc độ đột ngột tăng lên, trong chớp mắt đã xuất chiêu.
Lâm Kỳ nhíu mày, người trong nghề liếc mắt một cái liền biết thực lực ra sao.
Đây là một cao thủ đỉnh cấp, động tác xuất kiếm đều rất nhanh gọn dứt khoát. Tốc độ nhanh hơn cả Cô Lang ở Bắc Giang lần trước.
Trong nháy mắt, hắn cũng linh hoạt như báo săn, chân đạp, vung thương rồi xông lên trước, xoay hông chuyển eo. Lực dồn vào mũi thương, cây thương đen như mũi tên nhanh và mạnh, tiếng gió rít gào.
"Liệt Nhạc Thương pháp" - Phá phong đâm!
Cùng lúc đó, kiếm ảnh của Phùng Thanh Nguyệt múa lên, kiếm xoay quanh người nàng như gió lốc.
"Vô Ảnh kiếm pháp" - Phong ảnh tùy hành!
"Bành! !"
"Keng keng! !"
Ánh mắt hai người sắc bén, thân ảnh áp sát, vũ khí chạm vào nhau, đối diện với thế công dữ dội của Lâm Kỳ.
Thân pháp của nàng phát động, chân đạp đất, thân thể di chuyển né tránh, một giây sau, liền công kích điên cuồng như mưa bão.
Lùi!
Lâm Kỳ cảm nhận được sát cơ bao phủ xung quanh, lập tức quyết định lùi lại, chuyển thế thương pháp thành phòng thủ.
Thân thương xoay ngang, múa ra thương ảnh hình tròn như khiên che chắn.
"Keng keng! !"
Trường kiếm vung ra hơn mười nhát chém lên thân thương, tạo ra vô số tia lửa bắn ra.
Nhanh thật!
Lâm Kỳ giật mình, tốc độ kiếm pháp của đối phương quá nhanh, giống như mưa gió trút xuống. Căn bản không cho hắn cơ hội phản công. Không những vậy.
"Keng keng keng ~~ "
Lâm Kỳ đỡ được vô số chiêu thức, trong khoảnh khắc va chạm vũ khí, một luồng sức mạnh tựa như ngân châm đâm vào truyền tới cánh tay và toàn thân, khiến hắn bị nhói buốt.
Khiến cho hắn cảm thấy khó khăn trong việc phát lực, hạn chế sự phát huy của bản thân. Đây là cái gì? Chẳng lẽ trong kiếm pháp của đối phương hình thành nội kình?
Lâm Kỳ có thể cảm thấy luồng đau nhói này không mạnh mẽ, nhưng lại ảnh hưởng nghiêm trọng đến tốc độ của hắn.
Hắn chỉ có thể không ngừng rút lui.
Đối thủ này thật sự rất mạnh, nếu là mình trước khi học "Liệt Nhạc Thương Pháp", có lẽ sẽ bị giết trong tích tắc.
...
Trong phòng họp, Ôn Duệ thấy Phùng Thanh Nguyệt áp đảo hoàn toàn Lâm Kỳ thì ngẩng đầu cười nói: "Phùng Thanh Nguyệt ở Ma Đô khá nổi tiếng, nếu tính thực lực thì nàng nằm trong top 5 của Ma Đô."
"Một tay khoái kiếm của cô ta khiến không ai có thể chống đỡ."
"Nàng hiện đang sử dụng "Vô Ảnh kiếm pháp", kiếm pháp này nhanh như gió, vô hình, nhanh như điện xẹt, khiến người không kịp nhìn."
"Đường kiếm biến ảo khôn lường, như có vô số quỹ đạo cùng lúc ập đến."
"Một khi đối phương giành thế chủ động công kích mạnh mẽ thì trận đấu cũng đã hạ màn kết thúc."
"Xem ra Lâm Kỳ mới học được bí kíp thương pháp mới, còn chưa thể vận dụng tốt trong chiến đấu."
"Trận đấu này cũng sắp kết thúc rồi!"
"Đúng vậy!" Những thành viên khác trong tổ nghe xong cũng đồng tình gật đầu.
Nhạc Phong lại cười: "Tổ trưởng Ôn, Lâm Kỳ không giống những người khác đâu."
"Cứ tiếp tục xem rồi sẽ rõ."
Trong lòng thầm nghĩ: "Lâm Kỳ nhóc con, sao còn chưa phản kích, cứ như vậy thì sẽ thua mất."
Vị tôn chủ quản bên cạnh cũng lo lắng nhìn Lâm Kỳ.
...
Trong sân đấu Xích Giới "Keng keng~"
Phùng Thanh Nguyệt liên tục múa kiếm, cố gắng dùng những chiêu thức nhanh liên tiếp bức đối phương sơ hở rồi sau đó một chiêu giải quyết.
Đó chính là chiến thuật của cô ta. Cô ta đang chờ Lâm Kỳ sơ hở, để tùy thời kết thúc trận đấu.
Nhanh, nhanh!
Đột nhiên mắt nàng sáng lên, Lâm Kỳ vì vội vàng phòng thủ mà thân thể cứng đờ, lộ ra sơ hở lớn.
Trong tích tắc, nàng vung ra đầy trời kiếm ảnh, tựa như hàng ngàn vì sao rơi xuống, kiếm thế giăng kín, một kiếm biến hóa thành nhiều kiếm, từ mọi hướng đâm tới.
"Vô Ảnh kiếm pháp" - Ảnh lạc đầy sao!
Cùng lúc đó, Lâm Kỳ cũng cảm thấy không ổn.
Nhưng nghĩ lại, đây cũng chính là cơ hội của hắn.
Đã đến lúc hắn phải phản công rồi!
...
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận