Cao Võ: Từ Lá Gan Nhị Lang Thần Thiên Phú Bắt Đầu Mạnh Lên

Chương 06: Khiêu khích (cầu truy đọc)

Chương 06: Khiêu khích (cầu đọc)
Theo lý luận nghiên cứu của giới võ đạo, từ nhỏ tập võ đặt nền móng, từ thung công, đến quyền pháp rồi đến binh khí, toàn bộ cơ sở đều phải học qua một lần.
Khi học sinh vào lớp mười hai, trọng điểm sẽ đặt trước ở quyền pháp. Chỉ khi nào Ngũ Hình Quyền pháp đại thành, khả năng khống chế cơ bắp trên thân thể tăng lên toàn diện, mới có thể tu luyện binh khí, như vậy mới có thể đạt hiệu quả cao nhất với ít công sức bỏ ra.
"Trước mắt ở lớp 3, người đạt Ngũ Hình Quyền pháp đại thành chỉ có năm người: Dư Kính, Chúc Ngọc Kỳ, Giang Đào, Khang Phi Dược, Đỗ Lâm."
"Hiện tại xem ra, tên nhóc Lâm Kỳ này cũng sắp đột phá rồi." Ngô Khang trong lòng suy tư, càng nhìn Lâm Kỳ càng thấy tiếc.
Tiếc rằng gia đình đối phương nghèo khó, thiên phú tuy không tệ, nhưng không đạt tới tiêu chuẩn của top 3 như Giang Đào. Lại càng không thể như những người khác có tiền mua sắm các loại tài nguyên để tăng khí huyết, tiền đồ có hạn. Mà kiểu học sinh lưng chừng không trên không dưới như này, năm nào cũng có không ít. Đáng tiếc, hắn không giúp đỡ được gì. Ngô Khang thở dài một hơi.
...
Gần tan học, đa số mọi người đã huấn luyện xong. Lâm Kỳ cầm theo bình lớn, từ máy đun nước rót đầy hai lít nước uống.
"Ực ực ực ~"
Uống ừng ực, cuối cùng lại xoa xoa mồ hôi trên người.
"Luyện võ tiêu hao lượng nước thật sự quá lớn, nhưng mà có thể uống nước miễn phí, đáng giá." Lâm Kỳ cảm thán một câu, sau khi luyện quyền xong, khát nước khó nhịn, cũng may đồ uống miễn phí, nếu không mỗi ngày tiền nước cũng tốn kém lắm.
"Trường học sắp thành lập lớp tinh anh, lớp chúng ta có không ít người đều muốn vào trong đó." Ngô Khang đứng giữa đám đông, đột nhiên mở miệng nói, thu hút ánh mắt mọi người.
Khi mọi người đều nhìn chăm chú, hắn lộ hàm răng trắng tiếp tục nói: "Ta ở Nhị Trung 8 năm, hiểu rõ tiêu chuẩn tuyển chọn lớp tinh anh."
"Thi đại học chủ yếu chia làm ba loại, dựa theo mức độ quan trọng chia làm: HP, võ nghệ, văn hóa."
"Trong đó HP chiếm tỷ trọng lớn nhất, võ nghệ thứ hai!"
"Cho nên muốn vào lớp tinh anh, HP và võ nghệ vô cùng quan trọng, quyền pháp phải đạt cảnh giới đại thành, tức là nhất giai hậu kỳ."
"Những năm qua, HP thấp nhất cũng phải 6.0 trở lên."
Vừa dứt lời, không ít người bắt đầu lo lắng.
"Ngũ Hình Quyền pháp đại thành, HP 6.0 trở lên? Yêu cầu này quá cao rồi!"
"Ta thường xuyên đứng top 13 của lớp, hiện tại cũng chỉ mới 5.4 HP, không đến một tuần, ta làm sao tăng lên 0.6 khí huyết được?" Có người than vãn.
"Lớp chúng ta, thường xuyên, có vẻ chỉ có bốn người HP trên 6."
"Yêu cầu này quả thực cao thật."
"Biết vậy lúc hè đã không lười biếng." Có người hối hận không thôi.
"Lão đại, với HP trên 8.0 của cậu, vào lớp tinh anh chắc chắn rồi."
Một nam sinh cao lớn cầm chiến đao, nghe thấy bạn học khen, ngẩng đầu lên, khóe miệng nhếch lên.
Lâm Kỳ nhướng mày, muốn vào lớp tinh anh phải có 6.0 HP.
Nếu không thức tỉnh mô bản Nhị Lang thần, tăng thiên phú, với 5.3 HP của hắn ngày hôm qua, căn bản không có cách nào trong một tuần tăng lên tới 6.0.
Bất quá, hiện tại hắn đã 5.6 HP, còn thiếu 0.4.
Trong vòng vài ngày, thử xem, vẫn còn hy vọng.
...
Trong lớp, giáo viên đang giảng bài. Lâm Kỳ ngồi tại chỗ, một cơn đói cồn cào trào lên trong đầu.
Thật đói!
"Buổi sáng ăn nhiều vậy, mà sao đã tiêu hóa nhanh thế rồi."
Lâm Kỳ đột nhiên nghĩ đến dòng nhắc nhở trên bảng.
【 Chức năng dạ dày của ngươi đã được tăng cường, năng lực tiêu hóa tăng lên toàn diện... 】
Hắn ấn vào dòng nhắc nhở, tiếp tục xem, ngay lập tức một lượng lớn tin tức tràn vào đầu. Một lúc sau thì hoàn toàn hiểu, cơ thể hắn dung hợp thiên phú, không ngừng lột xác, trong đó chức năng dạ dày được tăng cường, năng lực tiêu hóa tăng lên toàn diện. Đồng thời khả năng hấp thu dinh dưỡng cũng tăng lên toàn diện.
Mỗi người có thể chất khác nhau, khả năng tiêu hóa cũng khác nhau. Người yếu có thể chỉ hấp thụ được 5, 6 phần, người mạnh có thể hấp thụ nhiều dinh dưỡng hơn từ thức ăn. Hiện tại Lâm Kỳ chính là thể chất tiêu hóa hàng đầu, có thể hấp thụ hơn 9 thành dinh dưỡng từ đồ ăn. Dù là sử dụng tài nguyên, hắn cũng có thể hấp thụ tiêu hóa hết hiệu quả.
"Đào tử, cậu còn bao con nhộng khí huyết không?"
"Cho tớ mượn mấy viên!" Lâm Kỳ huých vai Giang Đào, nhỏ giọng nói.
Giang Đào nghe xong sắc mặt đại biến, nhăn nhó lấy từ trong túi đồ ra một tấm dược ngân sắc, lấy ra hai viên bao con nhộng màu đỏ.
Lâm Kỳ cười trêu chọc: "Sao lại khó khăn vậy, cho thêm một viên chắc cậu chết luôn à?"
Cái tên bạn này cái gì cũng tốt, chỉ là cực kỳ keo kiệt. Bản thân tiết kiệm tiền, kỹ năng tiết kiệm đều là học từ đối phương.
"Còn không phải lúc bé học theo cậu." Giang Đào cười đáp lại.
Lâm Kỳ giật mình, có vẻ đúng là vậy, trước kia gia cảnh Giang Đào cũng khá.
Sau khi cha mẹ mất, cậu và em gái bắt đầu cuộc sống khó khăn, Lâm Kỳ với tư cách bạn bè, liền dạy cho cậu không ít kỹ năng tiết kiệm tiền.
Kết quả mấy năm qua, Giang Đào đã giỏi hơn sư phụ là hắn.
Nhìn hai viên bao con nhộng đỏ trong tay.
Bao con nhộng khí huyết, có thể bổ sung khí huyết hiệu quả. Là tài nguyên tu luyện võ đạo cấp thấp nhất, giá rẻ, người nhà nghèo như hắn cũng có thể gắng được.
"Khò khè ~"
Lâm Kỳ uống nước nuốt vào hai viên bao con nhộng khí huyết.
"Hô ~" Một lát sau, hắn cảm thấy cơn đói dần lắng xuống, dạ dày ấm áp.
...
Cuối cùng của tiết học.
Chủ nhiệm lớp Nhan Hồng liếc nhìn thời gian, nói với những người đang buồn ngủ: "Còn vài phút nữa, bạn nào nộp bài có thể lên đây nộp cho tôi."
"Xào xáo ~" Không khí lớp từ yên tĩnh trở nên náo động.
Vài bạn học trước sau đứng dậy mang bài nộp.
"Kỳ ca, đi." Giang Đào lấy bài ra, vỗ vai Lâm Kỳ.
"Được!" Lâm Kỳ gật đầu, hai người lập tức đứng lên, cầm bảng biểu đi tới bục giảng.
Vừa khéo đụng phải một nam sinh thân hình cường tráng, lưng hùm vai gấu, vuốt tóc kiểu trước trán.
Hắn thấy Lâm Kỳ liền liếc mắt, nhếch miệng cười một tiếng: "Ồ, đại sư kiến thức cơ bản, cậu cũng đến góp số à?"
Giang Đào biến sắc, Lâm Kỳ nhíu mày.
Mọi người trong lớp đều nhìn về phía này, không ít người hóng chuyện nhìn ba người.
"Dương Lỗi, cậu cũng chỉ quanh quẩn top 50 của lớp thôi, chưa chắc đã vào được lớp tinh anh, biết đâu cũng chỉ là góp số thôi!" Giang Đào cười lạnh đáp trả, Lâm Kỳ thì vẫn bình thản.
Dương Lỗi thấy thế không dám đáp lời, vỗ vai Lâm Kỳ giả vờ thân mật cười: "Chỉ đùa chút thôi, Kỳ ca vào lớp tinh anh chắc chắn rồi, tớ xin lỗi."
"Kỳ ca, không có ý gì." Nói xong liền quay người rời đi.
Học sinh trong trường, có người không thèm quan tâm, có người hóng chuyện, cũng có người nhỏ giọng lên án: "Dương Lỗi cũng đâu nói sai, Lâm Kỳ thành tích bây giờ, thường kỳ chỉ hạng 101, kém quá nhiều, nói là góp số cũng không sai."
"Chẳng lẽ một câu là phá phòng rồi?"
"..."
Lời bàn tán truyền vào tai Lâm Kỳ, sắc mặt hắn vẫn lạnh nhạt như cũ, cùng Giang Đào nộp bài.
"Đinh linh linh~"
"Tan học"
Tất cả học sinh đi ra khỏi phòng học, đi về phía nhà ăn. Trên đường, Giang Đào an ủi Lâm Kỳ: "Dương Lỗi cái người đó miệng thối, đừng để ý lời hắn nói."
Lâm Kỳ gật đầu nói: "Tớ hiểu, loại người như Dương Lỗi, h·iếp yếu sợ mạnh, hắn chỉ giỏi bắt nạt những người yếu miệng."
"Bỏ qua hắn là được."
"Bất quá, vẫn là do tớ chưa đủ mạnh, cậu xem, hắn đâu dám khiêu khích cậu."
"Kỳ ca, tớ tin tưởng với thiên phú của cậu, nhất định có thể vào được lớp tinh anh."
"Kỳ ca, Hổ Hình Quyền của cậu sắp đại thành rồi, chỉ cần nghĩ cách tăng HP là được." Giang Đào ở bên cạnh góp ý.
Lâm Kỳ cười khổ: "HP đâu phải cứ cố gắng là được, cần tài nguyên, mà lại rất cần tiền."
"Đi ăn cơm trước đã!"
Nói xong, trước mắt hai người hiện ra kiến trúc lớn - nhà ăn.
Nhà ăn Nhị Trung, xây dựng cạnh sân tập. Là một kiến trúc vuông hai tầng màu đỏ khổng lồ, có thể chứa hàng ngàn người cùng ăn. Hơi nóng trắng xóa bốc lên từ trên nóc nhà ăn, mùi thức ăn thơm phức xộc vào mặt, học sinh rộn ràng tiến vào theo thứ tự.
Lâm Kỳ và Giang Đào vào nhà ăn, xếp hàng mua cơm.
"Tích!"
"Tổng cộng 15 đồng."
Trả tiền xong, Lâm Kỳ bưng khay thức ăn cao như núi, tìm chỗ ngồi. Đối diện, Giang Đào cũng không thua kém bao nhiêu, cũng một tòa núi nhỏ.
Hai người vừa ăn vừa nói chuyện.
"Nếu chúng ta muốn nhanh chóng tăng HP, không thể ăn ở lầu một được." Giang Đào nhìn một số học sinh đi lên lầu hai, ánh mắt hâm mộ nói: "Nhà ăn chia thành hai tầng, đồ ăn tầng một đều là đồ ăn phổ thông, nguyên liệu rau quả, thịt, cơm không chứa chút nguyên năng nào."
"Đến ăn toàn là học sinh khoa khác, hoặc là những học sinh nghèo như chúng ta..."
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận